Bọn họ giờ đây bắt đầu hỏi tra hỏi mọi người về việc bọn họ đã làm gì vào lúc tập hồ sơ kia bị bán cho công ty đối tác. Tất cả mọi người bọn họ giờ đây ai ai cũng điều có bằng chứng ngoại phạm là bọn họ đã làm việc cùng nhau trong công ty.
Nhưng qua camera ghi lại thì bọn họ lại nhìn thấy Gia Mẫn và Nhi Linh lại có những hành động bất thường, và rồi bọn họ đã rời khỏi công ty này. Điều này đã khiến cảnh sát bắt đầu đổ dồn sự nghi ngờ vào bọn họ, và nghĩ rằng bọn họ lại người đã bán tập hồ sơ đó cho công ty đối thủ. Cảnh sát bắt đầu tiến về phía chỗ bọn họ mà bắt đầu tra hỏi:
"Hai cô hãy cho tôi hỏi! Về việc tại sao ngày hôm qua cũng chính là ngày mà tập tài liệu của công ty bị bán cho công ty đối thủ. Lúc đó hai cô tại sao lại rời khỏi đây và hai cô đã đi đâu?"
Bọn họ ngay chốc lát trả lời rằng:
"Thật ra hôm qua Gia Mẫn bị bệnh nên là tôi đưa cô ấy về nhà để dưỡng bệnh."
Cảnh sát lại lên tiếng: "Vậy sao? Thế thì cô ấy bị bệnh gì hả? Và có giấy khám xét nghiệm gì vào ngày hôm qua không? Hơn hết có ai làm chứng về việc cô ấy bị bệnh hay là không?"
Gia Mẫn và Nhi giờ đây im lặng, bởi vì bọn họ không có bằng chứng gì để chứng minh rằng ngày hôm qua Gia Mẫn bị bệnh vậy nên Bạch Linh mới đưa Gia Mẫn về nhà. Trước sự im lặng và không thể đưa ra bằng chứng ngoại phạm điều này đã khiến cảnh sát càng nghi ngờ bọn họ hơn. Mà ngay lập tức đã đổ hướng điều tra về phía bọn họ. Và nghĩ rằng bọn họ chính là người đã làm việc đó...
Chốc lát bà Nhung đã lên tiếng để buộc tội bọn họ: "Phải đó cảnh sát nói đúng. Nếu hai cô không có bằng chứng ngoại phạm và lại rời đi vào lúc đó thì không phải là hai cô làm thì là ai làm chứ? Vậy nên cảnh sát à ngài đừng điều tra gì thêm nữa mà bắt bọn họ đi..."
Gia Mẫn và Nhi Linh nghe đến đây mà ngay lập tức lên tiếng trả lời rằng: "Cô đừng nói láo và ở đó đổ oan cho chúng tôi nghe rõ chưa? Và tôi sẽ không để cô yên đâu. Hơn biết tôi biết chính cô là người đã gây ra những chuyện này và cô lại muốn đổ lỗi cho chúng tôi. Và cô quả thật là một kẻ nham hiểm xảo trá mà. Và nhất định cô sẽ không được yên đâu..."
Trước những lời nói của Gia Mẫn giờ đây Bà Nhung lên tiếng: "Ông có nhìn thấy không cảnh sát? Cô ta còn hâm dọ tôi nữa kia! Và tôi không ngờ là cô ta lại du côn đến như vậy. Và nếu ông không bắt cô ta về điều tra thì chắc chắn cô ta sẽ làm gì tôi đó!"
Gia Mẫn nghe đến đây mà vô cùng tức giận cô ngay lập tức lao đến với ý định muốn tát cho bà ta một cái để bà ta thôi cái trò diễn xuất kia của mình đi. Ngay lập tức Gia Mẫn đã bị ngăn lại, trong những lời chửi rủa của cô: "Người đàn bà nham hiểm kia! Tôi biết tất cả điều là âm mưu của bà và bà đừng diễn nữa. Hơn hết người vào tù là bà mới đúng!"
Cảnh sát giờ đây đưa mắt nhìn chăm chăm Gia Mẫn ngay lập tức cảnh sát lên tiếng nói rằng: "Hiện tại chúng tôi vẫn chưa điều tra ra gì nên không thể buộc tội ai cả. Nhưng mà cô gái này lại muốn ra tay đánh người khác. Như vậy là đã quy phạm pháp luật rồi. Nên hình phạt cho tội lỗi đó của cô không là gì khác mà là ngồi tù 3 ngày, để sau này cô không còn tự ý đánh người nữa nghe rõ chưa?"
Gia Mẫn nghe đến đây cô vô cùng hoang mang mà lên tiếng: "Cái gì chứ? Tôi chỉ đe zọ với lại định tán cô ta một cái thôi mà vào tù cái gì? Mày người có bị điên không vậy?"
Trước câu nói của cô cảnh sát lại buộc tội cô về việc cô xúc phạm người phi hành công vụ, giờ đây ngay lập tức bọn họ đã lấy còng tay ra xích cô lại trong sự vùng vẫy của cô mà lên tiếng: "Giờ thì không nói nhiều nữa. Với những hành vi phạn tội của cô, cô xứng đáng ở tù ba ngày..."
Nói rồi bọn họ đã đưa Gia Mẫn rời đi, trong khi cô thì cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi trong sự bất lực...
Nhìn Gia Mẫn đã bị đưa lên xe và rời đi. Ả Nhung giờ đây bậc cười nói:
"Háhahhahaha đáng đời lắm. Và đây là kết quả khi dám đắc tội với tao. Hơn hết mày sẽ sớm như nó thôi con à! Mà không phải là ở đó ba ngày mà là vài năm hhahahaha..."
Nhi Linh chốc lát vung tay lên tát vào mặt bà a cô lên tiếng: "Người đàn bà xấu xa bỉ ổi này! Rồi nghiệp nhất định sẽ quật bà thôi! Bà cứ mà xem đi nguyệt hoa quả không chừa một ai..."
Ả ta ngay lập tức bậc cười thật lớn trong sự nham hiểm mà lên tiếng:
"Ồ vậy sao để tao xem thử nghiệp hoa quả sẽ quật tao như nào ha!"
Nói rồi trong sự đắc ý ả ta đã rời đi...