Lâm ngôn thấm nhất thời có chút hoảng loạn, không biết phải trả lời thế nào
Anh tôi chống tay lên nóc xe, cười xấu xa nói
” Lâm tiểu thư, cô có cần một tình nhân ngầm ham ăn lười làm, không cần tiến tới, phẩm hạnh xấu xa không? Không cần danh phận không cần tiền bạc, chỉ cần thi thoảng dẫn nhau đi làm bạn tình là được?”
phun!!
Này, này…..
Rốt cuộc anh muốn nghịch thiên sao….
Lâm tiểu thư bị doạ đỏ mặt, trong tay xách dược liệu đều bị rơi xuống đất
” Tôi …..
Cái này…..”
Đôi mắt cô ấy muốn khóc, nhưng khoé miệng lại muốn cười, không biết làm gì, căn bản không biết trả lời thế nào
Anh tôi cúi đầu, nghiêm túc nhìn cô ấy, ngữ khí không có chút nào đùa giỡn —
” Trước khi kết hôn, tùy ý cô gọi, cô đến…… Thế nào?”
Thế nào?
Thế nào?
Lâm ngôn thấm nước mắt chảy ra, cắn môi, nhỏ giọng, kiên định trả lời:” ừ, ừ…..
Tôi, tôi không kết hôn….”
Anh tôi cười toe toét, búng ngón tay.
“Được.”
Lời còn chưa dứt, anh tôi cúi xuống khiêng lâm ngôn thấm vào trong nhà.
Tôi sững sờ!
vệ sĩ cũng sững sờ!
Những người qua đường ăn dưa cũng bị sững sờ!
Trước cửa, trần lão đầu đang quét dọn, hắn cũng sững người, máy móc quét trêи đôi chân của mình, hắn không đau sao?
Trong cửa hàng, tham lang cắn một que kẹo ʍút̼, nhìn anh rôi khiêng lâm tiểu thư lên lầu như khiêng một bao gạo bình thường
Đằng sau quầy, bố tôi gõ gõ điện thoại lên bàn, quát một hồi đồng đội chơi như học sinh tiểu học
Anh tôi nhắm mắt làm ngơ, khiêng lâm tiểu thư về phòng, đóng sầm cửa lại.
Thượng tây bối hoá trêи kệ Bác Cổ rung lên.
Một căn phòng yên tĩnh.
Tôi hiểu ý nghĩa của tiếng đóng cửa này, tất cả chúng tôi đều hiểu —-
—– tối này không cần gọi anh tôi đến ăn cơm, bố tôi cũng đừng kêu anh tôi chơi game cùng, tham lang cũng đừng đi tìm học pháp thuật ….
Tóm lại, tôi nay có đi ngang qua cửa phòng anh tôi cũng phải rón rén.
Vệ sĩ đại ca phát hoả, nhấc chân muốn lao vào cửa hàng, ở tư thế kia, gần như hắn muốn rút súng ra.
” Đừng đừng,”.
Tôi và trần lão đầu vội vàng ngăn hai vệ sĩ lại.
Trần lão đầu múa may cây chổi hét lên:” người xấu, chuyện tốt phải bị lừa đá, hiểu không? Đi đi! Chuyện này chính là do tiểu thư nhà các ngươi gật đầu, nếu quấy rầy chuyện tốt, các ngươi sẽ bị xào như con mực”
Tôi trộm niệm bảo cáo, gọi bạch vô thường đến, cầu hắn xoá hết mọi chuyện về thành phố núi vu vương này ở trong đầu hai vệ sĩ kia đi
Bạch vô thường hì hì cười, nói:” được rồi, thuận tiện tôi cũng muốn nhìn con trai của đế quân”
Ừm!
Hai vệ sĩ đại ca ngủ trêи ghế sô pha nhà tôi, tôi đi lấy hai cái chăn mỏng đắp cho bọn họ, nhanh chóng chạy lên lầu xem bạch vô thường, tôi có chút sợ hắn sẽ làm tổn thương hai đứa nhỏ.
Không phải tôi sợ hắn sẽ làm đả thương hai đứa nhỏ, mà sợ hắn tính tình không nhẹ không nặng doạ hai đứa trẻ khóc thét..
“Lululululululu … hehehehe …”
Một âm thanh kỳ lạ phát ra từ phòng em bé, tôi mở cửa, thấy bạch vô thường đang lơ lửng ở nôi em bé, khom lưng làm mặt quỷ….
Mặt quỷ……
Tôi khóc không ra nước mắt, thất gia, ngươi không cần nỗ lực làm ngáo ộp như vậy, chỉ cần bản sắc thật của ngươi cũng đủ rồi.
Bạch vô thường, sắc mặt trắng như tờ giấy, một đôi mắt tà khí, đuôi mắt nhọn, cái mũi cao thẳng, nhưng đôi mỏi đỏ như máu lại doạ người, đặc biệt lúc hắn thè lưỡi ra
Vu Quy ngủ đến trời u đất ám, còn U Nam thì trợn tròn mắt lên nhìn, ánh mắt chuyển động theo bạch vô thường
Bạch vô thường hì hì cười nói:” tiểu nương nương, tiểu đế quân này trời sinh đã nhìn thấy vạn vật, nó thấy được tôi ~~~ ai da, thật đáng yêu, nha nha nha, tặng ngươi món đồ chơi….”
Hắn rũ bỏ tay áo của mình xuống, tất cả đồ vật đều tuôn ra
” Muốn chơi câu hồn tác không? Có muốn chiêu hôn thiêm không? Ai da, đây là công tác tiên ngày hôm nay, có thể cho ngươi nha”
Tôi che mặt lại, giang khởi vân…… Anh mau trở lại đây…..
》
Ngày hôm sau, mặt trời đã lên cao, không biết lâm tiểu thư đã đi từ lúc nào, quay đầu nhìn lại anh tôi, anh vẫn như thế bộ dáng lười biếng ở sau quầy chơi game
Phòng anh tôi đêm qua rất yên tĩnh, yên tĩnh đến bất ngờ
Yên tĩnh khiến cho chúng tôi bổ não thật nhiều cảnh tượng, lại không dám khẳng định tình hình bên trong như thế nào.
Bố tôi nổi giận đùng đùng nói:” tiểu tử thối, chỉ biết chơi! Có biết trong nhà nghèo đến nỗi không còn gì ăn không? Mau đi làm ăn đi! Ngươi đã có vợ rồi, phải kiếm nhiều tiền hơn”
” Con có vợ khi nào? Không cần phải kiếm quá nhiều tiền”.
Anh tôi liếc nhìn bố tôi.
Xác thật, có lâm tiểu thư không cần lo lắng đến tiền
Bố tôi cũng sực nhớ ra, lâm tiểu thư còn cần anh tôi nuôi sao?
” Cũng không thể ăn cơm không! Trong nhà còn có một đống người ăn cơm đó! Tiểu tử ngươi đã làm gia chủ, phải ra giáng gia chủ đi”
” À.
… Ba không nói con quên mất, thái gia gia nói không có tiền có thể xuống nhà kho lấy đồ cổ, tùy tiện bán đi một thứ là đủ ăn….”
” …… Không được, miệng ăn núi nở!!” Bố tôi gầm lên.
Tôi muốn cười, tôi và anh tôi hiện tại không phải đi học, chỉ có thể giúp được chút việc nhà, kiếm thêm ít tiền nuôi gia đình.
Đám người theo dõi chúng tôi, đã có cuộc trò chuyện thân mật với anh tôi, nói là trở về đế đô, hội báo với đại trưởng lão.
” Đại trưởng lão” là thủ trưởng đương nhiệm số một hiện nay, hắn cảm thấy tư đồ gia có một số hành động nhỏ, vì thế phái người âm thầm đi điều tra, sau đó biết sự tồn tại của chúng tôi, nên muốn tới hỏi một chút tình hình, vị đại trưởng lão này muốn bảo đảm chính mình ở nhiệm kỳ sau không xảy ra chuyện lớn, sau đó vững vàng đem quyền lực giao cho lâm gia.
Trộm nửa ngày cuộc sống phù du của chúng tôi, tôi và nãi nãi đẩy hai đứa nhỏ vào trong sân phơi nắng, nãi nãi và ô lão thái ở bên nhau trò truyện có thể lên đến cửu trùng thiên đi, còn tôi, nghe được chốc lát liền ngủ gà ngủ gật.
Một tiếng chuông gió vang lên ở trước cửa hàng, anh tôi lười biếng trả lời:” có việc thì đến, cửa tiệm không chấp nhận nói chuyện phiếm”
Một nữ tử thanh âm mang theo tia bất mãn nói:” không chấp nhận nói chuyện phiếm sao? Ta thấy cửa hàng của các ngươi thật nhàm chán, một khách quen đều không có”
” Ngươi không phải là khách sao? Đi thong thả không tiễn”
Anh tôi gét nhất chính là khách hàng tự đắc vênh váo, đối với những người như vậy, anh tôi luôn biểu lộ sắc mặt không tốt
Haizzz, tôi vươn vai đứng dậy, kinh doanh dù thế nào cũng phải làm, nếu không cả nhà sẽ miệng ăn núi lở.
” Hoan nghênh….” Tôi từ cửa sau của cửa hàng đi vào.
Nữ nhân kia nhìn thấy tôi, thần sắc hoà hoãn đi một chút:” mộ tiểu kiều, ngươi ở đây sao!”.
“…… Ta biết ngươi sao?” Tôi cảm thấy giống như đã gặp cô ấy ở đâu đó.
Điều này cũng không có gì ngạc nhiên, người trong vòng tròn hầu hết đều làm kinh doanh.
Cô ấy bĩu môi nói:” ta tên là Hề Chu Linh, là đồ đệ nhỏ nhất của mã lão thái, ngày đó các ngươi đến tìm sư phụ ta, chúng ta đã từng gặp nhau một lần”
Lời còn chưa dứt, anh tôi từ sau quầy nhảy dựng lên, hỏi:” tình hình bên mã lão thái thế nào? Chúng tôi bận muốn chết, hôm nay mới có thời gian nhàn rỗi, còn chưa kịp tới hỏi han tình hình”
Hề Chu Linh có mái tóc ngắn màu đỏ, một thân ăn mặc trang phục theo phong cách hồng mộng mơ, thoạt nhìn giống như một hipster đường phố.
” Các ngươi hỏi tình hình gì? Sư phụ cùng các sư tỷ của ta lợi hại hơn viên tuệ đại sư, lăng hư tử đạo trưởng nhiều, bây giờ vẫn đang vững vàng trấn giữ đầu gỗ kia,….
Cái gì mà độc tôn duy nhất, cái gì mà phật hiệu vô cùng, không bằng một đám nữ nhân chúng ta”
Anh tôi nhíu mày nói:” vậy đến tìm chúng ta làm gì?”
” Ta….” Biểu hiện của cô ấy có chút xấu hổ, dường như không muốn thừa nhận, nói:” ta có chút việc riêng, nghe nói hiện giờ ngươi là đương gia, muốn tìm ngươi giúp một chuyện……”
———————.
Danh Sách Chương: