Chúng tôi đứng ở ven đường chờ đợi, phía sau là trung tâm thương mại, giống như rắn độc đang ngủ đông trong thành phố sầm uất này vậy.
Chiếm cứ ở một góc âm u, âm âm cười nhạo vì độ nông cạn của chúng tôi.
Độ nông cạn …..
Lâm ngôn thấm nói đây là gia sản của cô cô cô ấy, cho nên chúng tôi không nghĩ đây là một nơi phức tạp, cũng không có hỏi thăm tình hình trước.
Đây cũng là một bài học cho chúng tôi
Đó cũng là một lời nhắc nhở – ở đế đô, tôi không thể tùy ý to gan lớn mật giống như ở quê nhà chúng tôi được, nơi này trời đất xa lạ, không có nhiều người quen giúp đỡ.
Anh tôi kéo cổ tay tôi, tôi đứng ở ven đường, chờ đèn giao thông sáng lên.
Đoàn xe tuần tra với đèn nhấp nháy nhanh chóng chạy qua trước mặt chúng tôi, nhiều chiếc xe có ý thức nhường đường cho xe cảnh sát.
Tôi và anh tôi nhìn nhau, cả hai đều nhíu mày trầm tư.
Bầu không khí chính trị ở đây quá hùng mạnh, những người kiếm ăn ở dưới chân Thiên Tử, đều hiểu được sự bất đắc dĩ và tự giải trí của người dân bình thường, mà cũng hiểu được bên trong hồng tường đại ngói có bao nhiêu quyền lực.
Có thể tùy tiện chọn một người, nhưng bạn không bao giờ biết được xuất thân và gia thế của họ.
Rắc rối khó gỡ, quan hệ họ hàng, gia tộc độc tôn, ích lợi, vướng bận …..
” Khó trách đã Quỷ sai âm lại ở đây đều hống hách, một bộ dáng bằng mặt nhưng không bằng lòng ….Bọn họ thuộc loại không sợ quan, nhưng lại sợ quản, phỏng chừng chỉ có có thể thuận theo lời của thủ lĩnh mà thôi”.
Anh tôi nhíu mày nói.
Tôi trầm ngâm một lúc nói:” Anh, em cảm thấy tình hình nơi này nên nói cho cô cô của Lâm ngôn thấm biết, có thể là cô ấy muốn giấu giếm hoặc cũng có thể là có người không muốn nhúng tay vào, cái gì chúng ta cũng đều phải hỏi cho rõ ràng”.
Tôi nhíu mày nói:” một khi chúng ta đã nhúng tay vào thì phải làm cho tốt, Nếu làm đầu voi đuôi chuột, em nào có mặt mũi nói mình là đại điện của thẩm gia, đảm nhận vị trí cố vấn đặc biệt này”
Anh tôi nhíu mày không nói lời nào, đèn giao thông phía trước đã chuyển sang màu xanh, anh tôi dắt tôi qua đường.
“Anh …” Tôi trấn an nói: ” anh đừng tức giận, lâm ngôn thấm nhất định không biết vùng nước này đâu, Cô ấy ở nước ngoài quanh năm được bảo hộ, một lòng đọc sách, hẳn là không biết nội tình trong gia tộc đâu? Nói không chừng lâm ngôn hoan biết, mai em sẽ đi tìm hắn để hỏi.”
anh tôi gật đầu, nhìn chiếc xe sang trọng của lâm ngôn thấm đỗ cách đây không xa, trong ánh mắt anh ấy hiện lên một tia lo lắng rõ ràng.
Anh tôi nhíu mày nói:” anh thật sự lo lắng cho cô ấy ….
Liệu Cô ấy có bị lợi dụng không? Tâm tư của cô ấy quá đơn giản, có phải bị cô cô của cô ấy đương là tay súng rồi không, liệu bản thân cô ấy có biết không? Cho nên mới để cô ấy đến cầu chúng ta làm việc, mặt ngoài là ngon ngọt ….
Còn thực tế thì sao? Nếu chúng ta mắc kẹt quá sâu trong vũng bùn này, hoặc là chết, hoặc là trở nên thân bại danh liệt, chuyện trở thành cố vấn đặc biệt cũng thất bại, cái này đối với thẩm gia và mộ gia quả thật là một đả kϊƈɦ rất lớn”.
Tôi hít một hơi thật sâu, vừa rồi tôi cũng đã nghĩ đến khả năng này.
” Tiểu Kiều, cho nên ngay từ đầu anh không muốn cùng Lâm Gia có quan hệ”.
Anh tôi nhíu mày trầm tư.
” …..
Còn bây giờ thì sao?”
” Anh vẫn không muốn”.
anh tôi vừa nói vừa kéo tôi lên vỉa hè đi về phía xe của Lâm ngôn thấm.
Lâm ngôn thấm nhìn thấy chúng tôi, nóng lòng không chịu nổi mở cửa xe đứng chờ, dịu dàng tươi cười, hai con mắt lấp lánh nhìn chúng tôi.
Anh tôi nắm tay tôi, rõ ràng tôi cảm nhận được anh tôi đột nhiên căng thẳng, siết chặt tay tôi.
Hơi thở của anh ấy ngưng lại, trầm giọng nói với tôi:” cho đến bây giờ anh vẫn không muốn có liên quan gì đến Lâm Gia, nhưng cô ấy…..”
Trong mắt anh tôi có một tia tàn nhẫn
” Nhưng cô ấy, anh lại muốn mang đi”.
Câu nói này thật nhẹ nhàng, nhưng lại thật có khí phách, văng vẳng bên tai tôi
Anh tôi nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng và biểu cảm của mình, đi được vài bước, đến trước mặt lâm ngôn thấm anh tỏ ra bịn rịn.
” Thẩm Nha Đầu, phải có bộ dáng của thiên kim đại tiểu thư chứ, em nóng lòng đón tiếp Chúng tôi đến vậy sao? Bảo bối, Em thật là hiểu chuyện”.
Anh Tôi cười nói.
Lâm ngôn thẩm bĩu môi, giơ tay đánh yêu anh tôi một cái:” cùng với hai người đã quen thuộc như vậy, tôi còn rụt rè cái gì nữa? Thân thể của tôi tiểu Kiều cũng đã xem hết rồi, Anh tưởng rằng tôi sẽ thân thiết với anh chắc,tiểu Kiều cũng là bạn thân của tôi nha”
Tôi tròn mắt không nói lên lời:” lúc tôi sinh con cô cũng đã xem hết rồi, coi như hòa nhau, hừ, Cô tưởng rằng tôi muốn nhìn cô lắm hả?”
Lâm ngôn Thấm cười toe toét nói:” cũng đúng, chúng ta hòa nhau, đi thôi, Tôi có đặt một quán trà rất yên tĩnh, nơi đó có điểm tâm ăn rất ngon, đều do hậu nhân của đầu bếp cung đình nấu, chúng ta đi thôi”.
Anh tôi gật đầu, không phản đối.
Trước khi lên xe, tôi quay lại nhìn về phía trung tâm thương mại bên kia đường, đã đóng cửa lúc 5:30 chiều.
Nếu đây là phần nổi của tảng băng, thì tôi sẽ cạy nó ra!
Thái độ của Tiểu quỷ sai kia, làm tôi cảm nhận được sự kiểm soát yếu ớt của Minh Phủ ở khu vực này, Giang Khởi vân vừa mới đi thanh hoa trường nhạc giới, lại có người muốn náo loạn sao?
Không thể chịu đựng nổi
Tôi bây giờ đang chờ sự An bài của Lâm ngôn Hoan, dù sao các nhóm trưởng lão cấp cao cũng rất bận rộn, muốn bài trừ một chút thời gian để gặp mặt tôi, thật là cũng không dễ dàng gì.
Chúng tôi chia thành hai nhóm, anh tôi đi bái kiến một số tông sư tiền bối nổi danh, còn tôi đi đến văn phòng của lâm ngôn hoan
Đây là một tòa nhà văn phòng cao cấp trong một trung tâm thương mại, tôi được trợ lý phương đưa lên, trợ lý Phương nói:” tổng Tài nhà tôi đang họp, xin mộ tiểu thư chờ một lát, Cô có thể đến văn phòng của ngài ấy uống nước trà”.
” Vào văn phòng, Thôi bỏ đi, một nơi quan trọng như vậy tôi vào không thích hợp!” Tôi nghiêm túc nói
Trợ lý Phương cười nói:” đây là do tổng tài nhà chúng tôi phân phó, Cô đừng lo nghĩ nhiều”
Tôi cười cười nói:” Tôi sợ mình sẽ bị cuốn vào những hiểu lầm không đáng có, dù gì thì thì kỳ Khả Hân cũng coi tôi như là cái gai trong mắt”
Trợ lý phương sửng sốt sau đó cười nói:” haha ….
Thành thật mà nói, kỳ tiểu thư chỉ có thể là bạn, tổng Tài của chúng tôi không có hứng thú với cô ấy”
” Tính tình của cô ấy quá kiêu ngạo không thích hợp với…..” Trợ lý phương nhỏ giọng nói, còn nhìn tôi nháy mắt một cái.
Tôi buồn cười, nháy cái gì mà nháy?
Tâm tình hỗ trợ của anh có thể hiểu được, nhưng phương pháp hỗ trợ của anh thật quá tệ.
Đi dạo một vòng bên ngoài văn phòng của hắn, nhìn qua khe cửa kính lờ mờ, Lâm ngôn hoan đang ngồi ở ghế chính nghe báo cáo, ánh mắt sắc bén lạnh băng của hắn trực tiếp đối diện với ánh mắt của tôi, rồi loé lên một chút
Ánh mắt giao nhau một lúc, hắn tựa hồ như muốn nói: chờ tôi một lát.
Chờ thì chờ, chờ sếp là chuyện đương nhiên.
Tôi đứng ngoài văn phòng của hắn khoảng hai mươi phút, cuộc họp tan, hắn nhanh chóng ra ngoài
” …..
Tôi đã nói văn phòng của tôi không phải là đầm rồng hang hổ rồi, Tại sao cô không dám đi vào?” Hắn nhíu mày nhìn tôi.
” Tôi phải tránh nghi ngờ, nếu tôi vào trong đó ngồi chờ, Nếu anh để lộ bí mật thương mại nào đó, tôi sẽ là người đầu tiên trách nhiệm quỷ mốc”.
Tôi cười cười.
Hắn thở dài một tiếng, mở cửa Văn phòng cho tôi đi vào.
” Đến đây có chuyện gì?” Hắn ngồi xuống ghế sofa đợi trợ lý Phương pha trà.
” …..
Tôi muốn hỏi thăm về cô cô của anh, đặc biệt là trung tâm thương mại dưới tên của cô ấy, có phải thường xuyên xảy ra chuyện không”
“Hả?” hắn khẽ cau mày: “Tại sao cô lại biết chuyện của tòa nhà đó?”
Dịch: Vi Vu.
Danh Sách Chương: