Mục lục
Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Cái vị trí kia?
Tôi lo lắng nhìn hắn:” lâm ngôn hoan, nhà tôi không làm chính trị, anh không cần phải đánh giá tôi quá cao như vậy, tôi căn bản không hiểu ……”
” cô không hiểu cũng không sao, tôi hiểu là được …..

Cô chỉ cần tin tưởng, tôi sẽ không hại cô”.

Lâm ngôn hoan nhíu mày.
“… Anh muốn tôi làm gì? Tôi … không thích hợp làm công cụ của anh.” Tôi lo lắng nhìn hắn
Hắn khẽ cười hai tiếng, buông tay tôi ra, nhẹ nhàng vuốt ve cổ tay tôi nói: “Công cụ? Tôi chưa bao giờ nghĩ coi cô như một công cụ.

Cô là đồng đội cũng đồng minh của tôi … Cô chỉ cần làm tốt chức gia chủ thẩm gia là được rồi, còn những chuyện khác, không cần lo lắng.”
Lâm ngôn hoan lấy trong túi ra một cái hình vuông rất nhỏ.
” đây là con chip do quân đội đặc biệt chế tạo, …..

trêи người ngôn thấm cũng có,cô hẳn là có thể đoán được mục đích sử dụng, …..


Ở nhân gian này, có đôi khi quyền lực rất quan trọng”
Hắn để lại cho tôi những lời này cùng con chip rồi rời đi.
Tôi nhìn vào thứ nhỏ bé trong tay, âm thầm cắn môi: mang thứ này trêи người, lâm ngôn hoan có thể theo dõi tôi bất cứ lúc nào.
Cái này có lợi có hại, tôi phải suy xét rõ ràng.
Trần lão đầu về nhà, bố tôi và anh tôi chuẩn bị một cái chậu than hồng để hắn bước qua.
Bước qua chậu than hồng có ngụ ý là giải trừ xui xẻo, hắn không thể hiểu vì sao lại bị vào ngục tù của cục cảnh sát, hắn bị oan ức, lòng tôi có chút áy náy, cố ý đưa cho hắn một bao ngải diệp hương, dặn dò hắn về nhà tắm rửa để gột sạch những đen đủi kia đi.
“Ta cảm động quá!” Trần lão đầu khoa trương khóc lóc thảm thiết, ngồi xổm trêи mặt đất lau nước mắt …..

hắn làm gì có giọt nước mắt quỷ quái nào đâu.
Hắn diễn xuất phối hợp với chúng tôi trong chốc lát, cười cười, sau đó lại nghiêm túc bước qua chậu than, nói:” may mắn, ta có kinh nghiệm giang hồ phong phú, mới không bị tra tấn nặng nề, nhờ cơ trí của ta mới làm cho đại tiểu thư đến đón ta về”
Hắn nói lúc hắn đi đến đó, bước về phòng bảo vệ hỏi người, có người dẫn hắn đến một gian phòng nhỏ để chờ, nhưng mà không chờ được sĩ quan lư, chỉ có người mặc thường phục đưa hắn đi một căn phòng tối tăm để thẩm vấn.
Trần lão đầu đã nhiều năm lăn lộn trong giang hồ, bất kỳ là ngõ lớn ngõ nhỏ nào trong thành phố, hay là phố phường, huyện thành, hoặc là đầu làng đuôi mương, hắn đều đã từng đi qua.
Cho nên lúc đó, hắn không phản kháng mà lại hét lên:” ai da, ta không nghe nói người làm nghề thần côn lại bị bắt, ta không có làm nghề phi pháp, cảnh sát đại ca, ta không có làm nghề phi pháp”
” Câm miệng! Ai nói ngươi làm nghề phi pháp? Hỏi gì ngươi cứ trả lời là được!” Cảnh sát dẫn đầu quát.

” nhưng …..

Ta không có làm gì xấu, ta chỉ đến đây truyền lời mà thôi, từ đầu đến cuối đều ngồi ở đây chờ, việc gì không nên xem, ta không xem, việc gì không nên hỏi, ta không hỏi …… ” Hắn lải nhải một hồi.
Cho đến khi người thẩm vấn hỏi, hắn và sĩ quan lư có quan hệ gì, hắn mới sững người —- thật sự hắn không quen biết sĩ quan lư.
Người thẩm vấn cho rằng hắn giả vờ, liền đổi sang nói lời khách sáo, nói lời khách sáo và nói hươu nói vượn chính là sở trường đặc biệt của trần lão đầu, hắn giả vờ ngây thơ, cùng đối phương đánh miệng lưỡi rất lâu, cuối cùng đối phương không kiên nhẫn, dùng thủ đoạn đặc biệt đánh trần lão đầu một trận.
Trần lão đầu có thể chịu được, nhưng hắn tỏ ra yếu thế ngay từ đầu, nên bây giờ vẫn tỏ ra yếu thế, không ngừng xin tha, không ngừng giải thích bản thân và sĩ quan lư không có bất kỳ mối quan hệ nào, chỉ vì tiền nên mới đến truyền lời, còn nói một hồi cái gì mà số mệnh năm nay không may mắn,phạm vào mệnh quan sát, ngũ tệ tam khuyết …..

Nói một hồi, đến người thẩm vấn cũng không chịu nổi hắn.
Những người thẩm vấn trong lòng biết rõ bắt giam trần lão đầu là theo mệnh lệnh của cấp trêи, bọn họ hoàn thành nhiệm vụ là được, không thể mang trần lão đầu đánh đến bị thương, bị tàn phế được, nếu không đền tội cũng sẽ là chính bọn họ
Khi nhận được mệnh lệnh của cấp trêи thả trần lão đầu ra ngoài, hai người thẩm vấn trần lão đầu còn âm thầm thở phào nhẹ nhõm
Trần lão đầu hừ một tiếng nói:” hai tôn tử này cư nhiên còn dặn dò ta: cẩn thận một chút, về sau chớ chọc vào người không nên chọc, miễn cho chúng ta lại kiếm cớ bắt ngươi đến thẩm vấn, mệt chết chúng ta …..

Hừ hừ, giam giữ ta mấy ngày, một câu xin lỗi cũng không có.”
Không có biện pháp, đây là cửa quan.
Quan tự chính là một bảo vật được bao bọc, trêи dưới hai cái miệng, chính là người nói cái gì cũng phải, dân chúng bình thường như chúng tôi đừng nghĩ đấu lại được lão quan gia.

Anh tôi nghẹn một bụng hoả khí, tâm tìmh không được tốt, liền đi lên lầu chêu chọc hai tiểu bảo bảo thay đổi tâm trạng.
Tôi tống cổ trần lão đầu về nhà, miễn cho vợ hắn lo lắng quá độ
” đối xử tốt với vợ ngươi, cô ấy có thể rộng lượng, giúp ngươi nuôi dạy con cái, tuy có chút đanh đá, nhưng nữ nhân bình thường không có nén giận như vậy đâu”.

Tôi nhịn không được mà nhắc nhở trần lão đầu.
Trần lão đầu sửng sốt một lúc, cười nói:” đại tiểu thư, ngươi yên tâm, cho đến khi chết, ta cũng sẽ chỉ ở cùng cô ấy ngày đêm, sẽ không làm cái chuyện xấu nào nữa”
Trần lão đầu đã về nhà, còn sĩ quan lư vẫn đang bị cách ly thẩm vấn, cuối tuần này tôi còn phải cùng lâm ngôn hoan về đế đô để gặp những nhóm đại trưởng lão thần bí đó.
Tâm tình không ổn, tôi đẩy cửa phòng của mộ vãn thần ra muốn hỏi han tình hình của hắn, ai ngờ phòng không vắng vẻ, hắn không có ở đây
Hắn không ở đây?
Tôi vội vàng chạy xuống lầu hỏi xem có ai nhìn thấy hắn ra cửa không?
Tham lang đang giặt quần áo, vết thương của hắn gần như đã khỏi, chỉ là làn da vẫn còn hơi hồng, tôi nói hắn dưỡng thương cho tốt rồi lại đến trường học.
Hắn thấy tôi sốt ruột, vội vàng nói:” hắn muốn đi khỏi đây, sẽ có rất nhiều biện pháp, ta không thấy hắn ra khỏi cửa ….

nhưng lúc ta mang cơm lên cho hắn, nhìn thấy hắn đang tra bản đồ trêи máy tính, nếu hắn không về nhà, hẳn là đi dạo quanh đây “
Đi dạo?
Tôi cau mày.
Chẳng lẽ hắn đi tìm vợ?
Hắn hẳn là sẽ không từ mà biệt, có lẽ chỉ tạm thời đi dạo thôi.

Tôi lo lắng đi lên lầu.
Anh tôi ngồi khoanh chân bên cạnh nôi em bé, ôm tâm can bảo bối Vu quy vừa thơm vừa đùa.
” Anh làm cữu cữu rồi mà tại sao lại bất công như vậy, chỉ yêu thương Vu Quy thôi sao? Còn U Nam thì bị anh lạnh nhạt”.

Tôi cười cười than thở.
Anh tôi cười nói:” không có cách khác, anh vừa nghe vu quy khóc, tân can như tan chảy, quá dễ thương, dễ thương đến không được, cô gái này sau này lớn lên nhất định là tiểu yêu tinh khuynh quốc khuynh thành, chỉ là âm thanh thôi, sẽ khiến nam nhân không chịu nổi.”
Tôi đang muốn nói, anh tôi nói hươu nói vượn cái gì thế, liền nhớ ra Bạch Vô Thường đã từng nói ” thiên hạ chí nhu” là đáng sợ nhất.
Thôi thôi, con của thần chỉ, không phải là thứ mà phàm nhân có thể biết được.
” hơn nữa, tiểu tổ tông U Nam này chính là tiểu hào của giang khởi vân sao, một bộ dáng lạnh lùng, an nhiên, anh nào dám ôm nó, còn có bóng ma tâm lý đây này, cảm giác giống như đối mặt với giang khởi vân vậy?”
phun……
” anh, lâm ngôn hoan nói cuối tuần này cùng hắn về đế đô một chuyến, anh……”
” Anh có đi với em không hả? Anh sẽ đi với em, em đi một mình anh không yên tâm, cho dù có một số trường hợp không ở cùng em được, thì ít nhất anh cũng ở gần đấy, có chuyện gì có thể lập tức hỗ trợ”.
Tôi gật đầu, trong lòng giống như bị một ngọn núi đè lên vậy, luôn cảm thấy mình sẽ phải đối mặt với một thế giới hoàn toàn khác.
So với trước kia trốn trong cửa hàng nhỏ dương dương tự đắc, là hoàn toàn khác biệt.
Anh tôi an ủi nói:” nếu có thể mượn đông phong của lâm gia, chúng ta cũng không cần sợ hãi bị công chúa quỷ chèn ép, chuyện này …… mặc dù có liên quan đến tình cảm cá nhân, nhưng giang khởi vân đối với em vẫn yên tâm, ghen tuông chỉ là cái cớ để bắt nạt em thôi, em đừng nghĩ quá nhiều…..”
Dịch: vi vu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK