Xuất Vân Quốc, đông nam biên thành, thanh Sóc La. trong bí thất Vu Thần Miếu, một mảnh u ám dưới ánh sáng mờ ảo chiếu rọi. hai cái bóng giống như hai u linh, không ngừng hoảng động.
Trước bàn, một vị nữ nhân mặc Vu bào trắng noãn ngồi một bên, giống như cổ chung, một tay cầm thủ trượng, thỉnh thoảng đầu đầu ngón tay vuốt ve, mà trong đôi mắt bị bao phủ dưới lớp Vu bào, tĩnh lặng sâu lắng giống như một hồ nước sâu không thấy đáy, muốn thôn phê mọi thứ vào trong đó.
Trên ghế đối diện với nàng, lúc này có một người mặc tử bào, toàn thân hắn đều bị che lấp, chỉ có đôi mắt kia lộ ra, tỏa ra khí thế sắc bén bức người.
Lúc này, người mặc tử bào phát ra thanh âm như trầm chung, trầm thắp mà hồn hậu. nói:
- Thản Cơ, ngươi đến đây đã được mấy năm rồi, trong mấy năm nay ngươi làm cái gì ta đều biết, ta cũng sẽ không tính toán, chỉ là lần này, vì sao lại làm việc không dựa theo yêu cầu của ta?
-
Nghe được nghi vấn của người mặc tử bào, Thản Cơ đạm nhiên mở miệng nói:
- Chủ thượng, thỉnh không nên bị cái ngắn ngủi trước mắt choáng váng đầu óc, ngươi biết rõ ràng người kia giết không được, lại có ý ra lệnh, hiện tại rất nhiều thế lực đều quan tâm lưu ý, mà không nói tới việc này, chỉ cần mười vạn Xuất Vân thiết kỵ tại biên cảnh Xuất Vân cũng không nằm trong vòng khống chế của chúng ta, vì vậy cần chậm rãi hành động. Vu Thần Miếu còn chưa chuẩn bị tốt, nếu hiện tại gây ra ảnh hưởng đối với hoàng đế Xuất Vân Quốc, tất sẽ khiến cho bọn họ nghi ngờ!
-
- Lần này là một cơ hội tuyệt vời, hai mươi vạn Liệt Đà đại quân Liệt Diễm đế quốc tấn công Khai Châu Đại Đường, Tây quân Đại Đường tuy rằng có mấy lần chiến thắng nhỏ, thế nhưng cũng chỉ là một đứa trẻ con hai tuổi ăn chút ngon ngọt mà thôi, bước tiếp theo, bọn họ sẽ có một lần thảm bại, nhất định sẽ làm tức giận hoàng đế Đại Đường thân chinh, để thái tử giám quốc. Hoàng đế Xuất Vân quốc đối với thảo nguyên Kiền Châu đại đường đã thèm nhỏ dãi từ lâu, hắn làm sao có thể bỏ qua được cơ hội này!
Thản Cơ lại nói:
- Chủ thượng, ngươi đừng quên phía Bắc Đại Đường hiện tại vững chắc giống như bàn đá, vị hoàng tử La Lan quốc kia mặc dù trí dũng song toàn, thế nhưng cũng không làm gì được, một mực giằng co, ngươi lại là một người truy cầu hoàn mỹ, tại họa ngầm không giải trừ trước, nhất định sẽ là hậu hoạn, bố cục của ngươi thủy chung sẽ có tệ đoan!
- Việc này ngươi không cần để ý tới, việc thương nghị lần này, sau khi ngươi trở về tức khắn liên lạc nội đại thần A Đài Mông, dựa theo kế hoạch hành sự!
Người mặc tử bào âm trầm, suy nghĩ một chút, lại nói:
- Hắc Thần Bang này, tiếp tục cho bọn họ hành động như kẻ chết thay, thế nhưng phải cho bọn họ âm thầm ủng hộ nhất định, ta không cho phép bố cục bị bất cứ kẻ nào phá hỏng!
Thản Cơ thu hồi thủ trượng trong tay, vẫn thản nhiên như cũ nói:
- Nếu như thế, thiếp thân xin cáo lui trước!
Bất quá khi nàng vừa mới xoay người, đột nhiên người mặc tử bào vươn người nắm lấy cổ tay nàng, sau đó mạnh mẽ kéo nàng vào trong lòng, vồ về thân thể mềm nhũn không xương, nói:
- Chuyện đại cục đã nói xong rồi. có phải nên nói chuyện giữa chúng ta hay không?
Thản Cơ nửa ngưỡng nằm trong lòng người mặc tử bào, đối với đôi bàn tay đang làm trò xấu xa trên người nàng không thèm đề ý, vẫn thản nhiên nói:
- Chủ thượng, nếu như người muốn thân thể thiếp thân, nên lo lắng hậu quả, một nữ tử không tinh khiết là không có tư cách đảm đương thánh nữ, nếu như chủ trượng không ngại, vậy thiếp thân mặc cho chủ thượng.
Nói đến đây, tử bào người đích thủ để lại liễu xuống tới, buông ra nàng đến, xoay người chắp tay sau đít nói:
- Vừa rồi bất quá chỉ là một lần thử, nhìn xem mấy năm nay ngươi có chịu mê hoặc của nam nhân mà rơi xuống, chuyện đêm nay dừng lại tại đây, ta muốn trong vòng nửa năm thấy biên cảnh phía Đông Xuất Vân Quốc xuất hiện thiết kỵ thẳng đạp thảo nguyên Kiền Châu.
Nói xong, người mặc tử bào rời khỏi bí thất, rất nhanh đã biến mất không còn bóng dáng.
Thản Cơ vẫn đứng yên trong bí thất, đi tới một góc tường, mở cơ quan nói
- Báo cáo chuyện này cho A Đài Mông, hắn sẽ biết làm như thế nào, sau đó rút người chúng ta khỏi đó, không cần phải tiếp tục để ý chuyện này, cứ để cho bọn chúng chó cắn chó, các ngươi tiếp tục trọng điểm giám thị hạ lạc thần viên, chỉ cần bọn họ vừa ra khỏi núi, liền lập tức hành động!
Trong bí thất, sau đó không lâu truyền tới một thanh âm sâu thẳm. Nguồn truyện: Truyện FULL
Qua một lúc lâu. trong sóng mắt Thản Cơ xuất hiện một tia quang mang cừu hận, lẩm bẩm nói:
- Chỉ cần bàn tạo tìm được bí thuật Vu tổ di lưu, sẽ không phải quỳ gối dưới chân bất luận kẻ nào, các ngươi từng cho ta bao nhiêu thống khổ, ta muốn tặng lại cho các ngươi gấp bội lần.
Đại Đường Quốc, Khai Châu tây nam biên cảnh.
Ở đây đã sớm bị chiến hỏa bao trùm, khói báo động bốc lên cuồn cuộn. Thi thể nằm khắp nơi trên mặt đất. tình hình chiến đấu thảm liệt, một đám binh sĩ dưới bóng đêm, giống như quỷ xoa thu nạp du hồn, vẫn như cũ vô cùng bận rộn!
Trong một lều lớn quân doanh canh gác sâm nghiêm cách chiến trường không xa, Thương Thiếu Dung và Trừ Dạ không rời khỏi khôi giáp trên người, sắc mặt ngưng trọng, đối với là một bộ địa đồ, đang khẩn trương thương nghị kế hoạch kháng địch. Lần này thế công của Liệt Diềm đế quốc mạnh mẽ, mặc dù bọn họ giành được mấy trận thắng nhỏ, nhưng tình hình cũng không mấy lạc quan, bởi vì chiến tuyến của bọn họ có chút quá mức kéo dài.
Phía sau bọn họ, bốn dũng tướng giống như tháp sắt, tay cầm binh khí khác nhau, đứng thẳng tắp một chỗ, tựa như cự linh thiên thần, tạo cảm giác kinh sợ.
Đúng lúc này, lều lớn có một gã sĩ quan tiến vào nói
- Khởi bẩm hai vị tướng quân, bên ngoài có một thanh niên trang phục bình dân cầu kiến, nói là có quân tình trọng yếu muốn bẩm báo tướng quân!
Thương Thiếu Dung nghe xong có chút mê hoặc, Trừ Dạ liếc mắt nhìn hắn, thuận miệng nói
- Mời hắn tiến vào!
Sĩ quan rời khỏi, sau đó không lâu liền dẫn vào một người thanh niên, Thương Thiếu Dung vừa thấy người này, trên mặt có chút kinh ngạc nói
- Thiên Vĩ huynh đệ, ngươi thế nào...
Người thanh niên mặc trang phục bình dân này chính là Đồ Thiên Vĩ, sau khi hắn hành lễ với Trừ Dạ và Thương Thiếu Dung, liền lấy ra một phong thư nói
- Phong thư này là từ Kinh Thành truyền đến, mời hai vị tướng quân xem qua.
Trừ Dạ tiếp nhận phong thư, nhìn một chút, liền nhướng mày., sau đó buông ra, đưa cho Thương Thiếu Dung xem. Thương Thiếu Dung hơi đổi sắc mặt, nói:
- Thiên Vĩ, bức thư này đến, vì sao quân ta phải mỗi ngày triệt lui về phía sau mười dặm, một mực thối lui đến phụ cận thành Khai Châu giữ nghiêm?
- Phong thư là do Đông cung phát ra, là ai biết ta cũng không rõ ràng lắm, bất quá thái tử điện hạ có một chuyện để ta chuyển cáo hai vị tướng quân.
Nói đến đây, Đồ Thiên Vĩ đi tới bên cạnh hai người thì thầm vài câu, hai người vừa nghe, sắc mặt đại biến.
Thương Thiếu Dung nói:
- Nếu việc này có thực, hiện tại chúng ta đã vào vũng lầy, nếu rút quân, tất có hậu hoạn!
- Không rút quân, vậy thì sẽ gặp phải cảnh toàn quân bị diệt, đến lúc đó hoàng thượng tức giận sai Chinh Bấc quân và Nam quân trợ giúp, càng hậu hoạn vô cùng, xin hai vị tướng quân nhanh chóng định đoạt.
Đồ Thiên Vĩ nói.
- Tứ kiện tướng
Trữ Dạ lúc này trầm giọng nói.
- Có mạt tướng!
Bốn gã hắc tháp đại hán lập tức cung tay nghe lệnh.
- Truyền lệnh xuống dưới, vứt bỏ bộ phận lương thảo nặng nề đốt cháy, lập tức rút quân, không được chậm trễ, bất luận hậu quả gì, bản soái gánh chịu!
Trữ Dạ trầm giọng phát lệnh, bốn kiện tướng lập tức rời đi, lúc này Đồ Thiên Vĩ lại xuất ra một phong thơ nói:
- Nếu tướng quân đã hạ lệnh rút quân, phong thư này mời tướng quân xem qua, mặt khác cho người truyền tin tới Đinh Chúc tướng quân, hai vị nhất định phải cẩn thận giới bị, đề phòng địch nhân dùng hành động ám sát, tất cả đã được đề cập trong thư, thuộc hạ cáo từ.
Nói xong. Đồ Thiên Vĩ ôm quyền rồi rời khỏi doanh trướng, lúc này bên ngoài có một gã hộ vệ mặc nhuyễn giáp đang chờ, hai người lên ngựa liền rời khỏi đại doanh, chạy về hướng Đông.
Trên đường, Đồ Thiên Vĩ nói
- Tinh Mông đại ca, những bức thư này là do Viêm Hoàng cục phát từ Kinh Thành, tiếp tục qua tay, lăn qua lăn lại. có cần phải sao?
- Cần
Tinh Mông nói:
- Thiếu chủ đã tìmg nói qua, chúng ta mặc một tầng mã giáp bên ngoài, thủy chung là bảo hộ lợi khí của chính mình. Viêm Hoàng cục không thể can dự trực tiếp vào quân chính, nhưng có thể thông qua tầng mã giáp này, chúng ta tùy thời đều có thể vứt bỏ áo khoác không để lại vết tích, thoải mái bỏ chạy, cũng tùy thời có thể mang áo khoác tặng cho người khác mặc vào, đạt được mục đích bảo hộ chính mình!
- Tinh Mông đại ca, bước tiếp theo có tính toán gì không
Đồ Thiên Vĩ nói:
- Còn muốn theo ta trở lại Kinh sao?
Tinh Mông nói:
- Phía trước chúng ta qua trạm gác sơn khẩu, khả năng sẽ phân chia, tại hạ còn có chuyện khác phải hoàn thành. Thiên Vĩ thiếu gia có thể đi qua Lợi Châu tiếp tục tới Kinh!
Đồ Thiên Vĩ gật đầu không nói, lúc hai người qua khỏi trạm gác sơn khẩu, liền chia đôi đường. Tinh Mông giục ngựa chạy về một chỗ sơn lâm bí mật cách đó hơn mười dặm, phóng ra tín hiệu, liền thấy trong sơn lâm có tín hiệu đáp lại, liền tiến vào sơn lâm.
Bên trong sơn lâm có một chỗ vụ khí lan tràn, trải rộng khắp các bụi gai. Tinh Mông thông qua những ký hiệu đặc thù đánh dấu trên đường tiến vào một khu vực trống trải sâu trong sơn lâm, thấy xuất hiện vài căn nhà gỗ. Tinh Mông xuống ngựa đã thấy có mấy người đi ra đón.
Sau khi Tinh Mông vào một gian nhà, lúc này có một nữ tử mặc xích bào đặc biệt của Viêm Hoàng cục, trên mặt có khăn che, ngồi tĩnh tọa trong phòng. Tinh Mông Ồm quyền nói
- Túc Dao tổng quản, thư thông qua Đồ Thiên Vĩ phát ra, một bộ phận người đã tập kết tại Lợi Châu, sẽ lần lượt tiến vào Khai Châu!
Túc Dao gật đầu nói:
- Lần này chuyện quan trọng, cũng là hành động đầu tiên của sát thủ doanh, mạng lưới tình báo tại đây chúng ta đã bố trí hoàn tất, bước kế hoạch "thông quỷ" tiếp theo khả năng cũng sẽ tham dự, ta có một phương án hành động tường tận, ngươi mang về giao cho Lục bá, hắn tự có bố trí!
Lúc Tinh Mông tiếp nhận thư, ôm quyền định rời đi, Túc Do đột nhiên gọi lại hỏi
- Thiếu chủ có tin tức gì truyền lại hay không?
- Thiếu chủ ngoại trừ lần trước an bài một đôi phu phụ y sư truyền lại tin tức, có hơn nửa năm không tiếp tục truyền về bất cứ tin tức nào khác rồi!
Tinh Mộng nói.
-Ngươi đi đi!
Túc Dao đợi Tinh Mông hoàn toàn rời khỏi, trong sóng mắt hiện lên vẻ tường niệm, nhìn bầu trời đầy sao, lẩm bẩm nói:
- Ngươi cho ta thời gian ba năm hoàn thành trải rộng hệ thống tình báo, Túc Dao không phụ kỳ vọng, mười lăm tháng đã hoàn thành, bước kế hoạch tiếp theo cũng sớm thực thi rồi, ngươi ở nơi nào?
Nguyệt Miểu Sơn, trong Luyện Nguyệt Động.
Từng cổ năng lượng tinh thuần tràn đầy trong vòng động thính, Vân Thiên Hà trong động thính, mỗi lần hô hấp thổ nạp tiến thành luyện tàng từ yếu đến mạnh, liên tục tuần hoàn, cổ năng lượng sẽ tăng mạnh.
Mà tạng phủ của hắn đạt tới một loại trạng thái thối luyện cực hạn, sẽ cùng với gân cốt da thịt hình thành phối hợp ăn ý, ý niệm khẽ động, toàn thân đều vận chuyển.
Nhưng mà, đây cũng chỉ là một khúc nhạc dạo nổi lên.
Khi Vân Thiên Hà kích phát năng lực giữ tại thân thể, làm cho mỗi một bộ phận đạt tới trạng thái tốt nhất, lúc này toàn bộ lực lượng tại các tinh khiếu trong cơ thể, rất nhiều khôn tức trạng thái dịch phóng xuất năng lượng cường đại, bất đầu vờn xung quanh kinh mạch toàn thân Vân Thiên Hà, cùng với lúc Vân Thiên Hà thổ hạp mang tới sự rung động, dần dằn cường hóa cơ quan nội tạng tới trạng thái tốt nhất, động lực càng mạnh, càng có tính dẻo dai, mà nối thông với bộ phận huyết mạch da thịt, bắt đầu ngưng tụ rất nhiều lực lượng, hướng về phía một tầng vách chắn kia trùng kích mạnh mẽ.