Mục lục
Võ Động Thiên Hà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Hai người Đồ Nguyên Đồ và Lục Vô Yên nhận được thư của Vân Thiên Hà hạ lệnh vận chuyển các vật tư tới Thiên Quỷ Sơn, tại thời điểm nhận được mật lệnh, muốn thu thập điều động tại nơi khác đã không còn kịp nữa rồi, vì vậy liền trực tiếp thu thập một bộ phận gần Khai Châu nhất, lại gửi thư cho Tây quân chuyển tạm một bộ phận nhỏ tới đây.

Theo như bọn họ dự tính, tại lúc bọn họ vận chuyển vật tư tới Thiên Quỷ Sơn, tối đa chỉ trong thời gian một ngày một đêm, cộng thêm vật tư điều phối từ các nơi khác, như vậy rất nhanh liền bổ xung được phần còn thiếu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Bất quá bọn họ muốn điều tạm từ Tây quân cũng không phải là quân lương, mà chỉ là một ít đồ dùng sinh hoạt cơ sở thường ngày, vì vậy không tồn tại sự kiện nguy hiểm bị người phát hiện gì đó. Mục đích chủ yếu của Vân Thiên Hà để mấy nhân vật quan trọng tới Thiên Quỷ Sơn, vận chuyển vật tự nhiên là thứ nhất, còn mục đích thứ hai chính là từ trong một ít người nơi đây, hấp thu mấy người vào trưởng lão doanh, tiếp tục lớn mạnh lực lượng của Viêm Hoàng Cục.

Túc Dao và Thu Hàn tới, cũng mang đến cho Vân Thiên Hà không ít tin tức tình báo, tuy rằng rong thời gian một năm vừa qua, Viêm Hoàng Cục một mực ngủ đông, cũng không có động tác gì, nhưng vẫn thu thập một ít tình báo chi tiết quan trọng, chỉ cần tiếp tục sinh hoạt, như vậy công tác thu thập tình báo sẽ không dừng lại.

Lúc đầu Vân Thiên Hà căn bản không dự liệu được, khi hắn để Túc Dao mở rộng mạng lưới tình báo doanh, cũng khiến cho các bộ môn khác độc lập vận chuyển, hiện tại Tình báo doanh đã bao trùm đại đa số các địa phương Đại Đường Quốc, thậm chí còn đang bắt đầu thẩm thấu sang La Lan đế quốc và Xuất Vân đế quốc.

Vì vậy sau khi nghe được báo cáo của Túc Dao và Thu Hàn, trong lòng Vân Thiên Hà kinh ngạc không thôi. Nguyên lai trong mấy năm hắn không có mặt, Viêm Hoàng Cục giống như một cỗ máy liên tục vận chuyển lớn mạnh, hiện tại vẫn còn đang không ngừng phát triển.

Những doanh khác nhìn từ bên ngoài không ra, ngoại trừ bên phía Thương nghiệp doanh tại Kinh vì lần trước có chút ảnh hưởng, còn có chút tổn thất ra, các doanh khác vẫn đang trong tình thế phát triển và đề thăng rất vững chắc.

Nhất là Sát thủ doanh, trải qua năm năm huấn luyện lớn mạnh, nhóm thiếu niên đầu tiên thông qua đợt huấn luyện sát thủ, ngày hôm nay đã lần lượt trải qua nhiều cuộc ma luyện đấu loại tử vong, cũng đều đã lớn lên, thực lực đang từng bước đề cao rất ổn định.

Vân Thiên Hà nghe xong báo cáo, lý giải cơ bản đối với chỉnh thể to lớn Viêm Hoàng Cục, về phần chi tiết cũng không hỏi nhiều hơn, chỉ bàn luyện chuyện phát triển, bố cục hành động và kế hoạch sau này của Viêm Hoàng Cục.

Cuối cùng, nghĩ tới một việc, Vân Thiên Hà quay sang Túc Dao nói:

- Những người cứu ra từ Quỷ Hạp lần này, có hơn phân nửa đều bị trúng chung độc, vì vậy bộ phận mà các nàng nhìn thấy, đều là những người không bị trúng độc.

- Trúng chung độc?

Lục Vô Yên trầm ngâm nói:

- Lần trước chúng ta thực thi kế hoạch Thông Quỷ đã thành công cứu ra được một bộ phận người, nhưng tất cả đều không hề có hiện tượng trúng độc!

Vân Thiên Hà ngạc nhiên nói:

- Các ngươi nếu đã một lần chấp hành kế hoạch Thông Quỷ, lúc đó có phát hiện ra phụ cận Quỷ Hạp có một thế lực thần bí, hoặc là cao thủ nào đó xuất hiện?

Lục Vô Yên lắc đầu, nói:

- Lần đó, chúng ta thực hiện kế hoạch rất thuận lợi, chúng ta đã sớm thăm dò ra quy luật của bọn họ, cứ cách ba năm thủ vệ nơi đây sẽ thay đổi một bộ phận, cũng không cố định, mà thời điểm chúng ta hành động, chính là thời cơ tốt nhất, nhưng cũng chỉ là nghĩ cách cứu viện một bộ phận ra, chúng ta gặp phải ngăn chặn, bất quá tổn thương không lớn, vẫn nằm trong phạm vi có thể chấp nhận!

Vân Thiên Hà gật đầu nói:

- Như vậy nói rõ tại lúc các ngươi thực thi kế hoạch Thông Quỷ, sau đó mới có thế lực khác chuyển người tới, tiến hành hạ chung độc đối với bộ phận tộc nhân còn lại!

- Thiếu chủ, loại khiên hồn chung độc này liệu có phương pháp trị liệu gì hay không?

Lần trước Túc Dao mạo hiểm, đã xem như thân nhân chính mình, tìm cách cứu ra, nhưng nàng lại không nghĩ tới xuất hiện chuyện như thế này, trong lòng khổ sở, cũng có chút hổ thẹn, vì vậy liền tầm hỏi phương pháp trị liệu.

Nói đến phương pháp trị liệu, Vân Thiên Hà lắc đầu.

- Nơi này có hai vị Quỷ Y y thuật cao minh, hiện tại những người bị trúng độc đều dùng dược vật để duy trì sinh mệnh, ức chế độc tính khuếch tán, nhưng nếu như muốn giải trừ hoàn toàn chung độc còn khuyết thiếu một loại dược vật quan trọng, ta đang định hạ lệnh cho các ngươi phân phó tổ chức tìm kiếm, căn dặn các thành viên Viêm Hoàng cục lưu ý, phát hiện ra đầu mối lập tức báo cáo!

- Khuyết thiếu loại dược vậy gì?

Túc Dao và Lục Vô Yên không hẹn cùng hỏi.

Vân Thiên Hà nói:

- Là một loại dược vật gọi là Ngạc tổ chi lệ, nhưng phải lấy từ trên thân hoang ngạc trên trăm tuổi mới được!

Nghe xong lời này, Túc Dao suy nghĩ cẩn thận, hồi tưởng lại giữa đống tư liệu tình báo đã xem, tựa hồ không có nội dung liên quan tới hoang ngạc gì đó.

Nhưng Lục Vô Yên hồi tưởng một hồi, trên mặt hắn lại hiện lên biểu tình cổ quái, nói:

- Thiếu chủ, nếu như là nước mắt trên thân hoang ngạc đã ngoài trăm năm tuổi, loại đồ vật này xác thực khó tìm, bất quá theo như ta được biết, tại phụ cận Sát thủ doanh, nơi đó có một chỗ gọi là Độc Long Cốc, trong cốc có Độc Vụ Chiểu Trạch, trong chiểu trạch có mấy con cự ngạc, hơn nữa đều là thượng đẳng linh thú, không biết linh thú cự ngạc này có phù hợp với điều kiện theo như lời thiếu chủ nói hay không?

Nghe tới đây, Vân Thiên Hà sửng sốt một chút, lập tức hoàn hồn, nói:

- Việc này có thể trùng hợp như vậy, trong Thanh Long Sơn có Độc Long Cốc, các ngươi đã từng thăm dò qua?

- Chúng ta đã từng phái mấy tộc nhân tiến vào dò xét, bất quá bọn họ cũng không dám tiến vào quá sâu, khi tiến vào Độc Long Cốc, bọn họ tới trước Độc Vụ Chiểu Trạch bị mấy đầu cự ngạc chặn lối đi, đành phải trở về, sau đó báo cáo lại tình huống, ngoại trừ có một truyền thuyết lưu truyền, còn lại không có thông tin cụ thể!

- A, nơi này còn có truyền thuyết, là truyền thuyết gì?

Vân Thiên Hà hứng thú hỏi.

Lục Vô Yên cổ quái nhìn Vân Thiên Hà, nói:

- Thiếu chủ từng tới Sát thủ doanh môt lần, mà lần đó, thiếu chủ vượt qua Long Sơn Quận, có truyền thuyết về cao thủ di tích tại Thanh Long Sơn, về sau truyền thuyết này càng truyền càng biến đổi muôn màu muôn vẻ, khiến cho rất nhiều người tò mò chạy tới thăm dò di tích Thanh Long So này, mà thời điểm đó, xác thực có một chút cao thủ cường đại, bất quá lúc những người đó tiến vào trong Độc Long Cốc, cũng chỉ đến trước Độc Vụ Chiểu Trạch, bị mấy đầu cự ngạc ngăn cản, phải trả cái giá tương đối lớn mới trốn thoát được. Từ đó về sau, Độc Long Cốc được lưu truyền thành vùng đất tử vong tại Thanh Long Sơn, không còn người nào dám tiến vào!

Vân Thiên Hà nghe xong lời này, suy nghĩ một chút, đột nhiên bất đắc dĩ cười, hắn đã nhớ ra, trước kia khi tới Sát thủ doanh, tại Long Sơn Quận xác thực đã rải ra một ít lời đồn về Thanh Long Sơn, nghĩ không ra thực sự có người tin tưởng lời đồn này, chịu chạy vào trong tìm chết. Bất quá trong lòng hắn cũng có chút hiếu kỳ, nói:

- Độc Long Cốc kia lẽ nào không có ai tiến vào tận cùng hay sao?

Lục Vô Yên nói:

- Độc Long Cốc kia cũng có vài lần được chúng ta coi như nơi thí luyện, mỗi lần tới Độc Vụ Chiểu Trạch được mấy đầu cự ngạc bảo vệ liền không thể nào đi sâu hơn được nữa, bởi vì tiến vào sâu hơn nữa sẽ có khói độc lan tràn, thậm chí ngay cả Độc nhân tộc cũng không thể chịu đựng. Bất quá trong một ít truyền lưu tại địa phương Long Sơn quận, từng có lời đồn về chỗ sâu nhất trong Độc Long Cốc, có một Độc Long Thâm Đàm, xung quanh trải rộng cây tường vi, bên trong hồ sâu có một đầu giao lòng nghìn năm, rất nhiều năm trước đã có các cao thủ liên hợp lại muốn săn bắt giao long lấy đi đan phách, cuối cùng toàn quân bị diệt, tuy rằng cũng có người thành công thoát ra, nhưng sau này không còn người nào dám nhắc tới những điều liên quan tới truyền thuyết, thẳng cho tới khi lần trước thiếu chủ tới Long Sơn Quận, truyền thuyết này bị trắng trợn tuyên dương, cho tới hiện tại đã không còn ai tin là thật!

Vân Thiên Hà nghe xong, không còn lời nào để nói, bất quá trong lòng hắn thực ra hi vọng không người nào tin tưởng truyền thuyết này mới tốt. Hắn không tiếp tục bàn bạc với mọi người về chuyện Viêm Hoàng Cục và chuyện trước kia, mà để một người Man tộc chạy đi tìm Diệp Tiên Kiều dẫn tới đây.

Khi Diệp Tiên Kiều nghe được Vân Thiên Hà nói bên trong Độc Vụ Chiểu Trạch có mấy đầu cự ngạc, không biết có phải là hoang ngạc theo như lời nói của Bạch Nương Tử hay không, ai biết Diệp Tiên Kiều lập tức mừng rỡ, hưng phấn không ngớt, vẻ mặt mười phần lo lắng nói:

- Ở nơi nào, ở nơi nào, đó là cấp bậc cao nhất trong hoang ngạc, là linh thú a, quả thực so với Ngạc tổ còn cực phẩm hơn, trên người chúng có một thứ gọi là Thiên độc nang, đó chính là cực phẩm bảo bối mà bất cứ Vu y nào cũng đều tha thiết ước ma, ở nơi nào, nhanh, chúng ta lập tức đi tìm…

Thấy Diệp Tiên Kiều giống như phát hiện bảo tàng, vội vã muốn đi cướp đoạt, mọi người đều ngạc nhiên không ngớt.

Vân Thiên Hà nói:

- Đã như vậy, lần này mọi người theo ta hạ sơn thôi, tiện đường tới Lợi Châu cùng với các lão gia bàn bạc sau, chúng ta trực tiếp khởi hành tới Thanh Long Sơn!

Diệp Tiên Kiều tỏ bộ dáng cấp bách khó dằn nổi, nói:

- Nhanh chóng khởi hành, lão phu phải lập tức đi chuẩn bị!

Vân Thiên Hà nói:

- Tự nhiên là càng nhanh càng tốt, mọi người bị trúng Khiên hồn chung độc, có thể mau chóng giải cứu là tốt nhất, gần nhất ta cũng không có việc gì quá cấp bách phải làm ở đây, vì vậy sau khi cáo biệt với các trưởng lão, chúng ta nhanh chóng hạ sơn!

Diệp Tiên Kiều gật đầu, liền nhanh như chớp chạy đi chuẩn bị.

Lúc Vân Thiên Hà ra khỏi phòng, cùng với mấy vị trưởng lão phân phối vật tư và bàn giao công việc sau khi hạ sơn. Các trưởng lão đều dừng lại, chỉ trong chốc lát, toàn bộ một lần nữa tụ tập trong phòng nghị sự.

Kỳ thực Vân Thiên Hà cũng không có việc gì phải thương lượng, hắn chỉ bàn giao lại một số công việc tại Thiên Quỷ Sơn, sau đó nói chuyện vận chuyển vật tư sau này, cùng với đầu mối về Ngạc tổ chi lệ, liền muốn chuẩn bị hạ sơn rời đi.

Bất quá chúng trưởng lão vừa nghe Vân Thiên Hà muốn hạ sơn tìm kiếm Ngạc tổ chi lệ, có vài người cũng muốn đi theo.

Vân Thiên Hà suy nghĩ một chút, bên người chính mình đại đa số đều là nữ nhân, hơn nữa Liên Tinh hiển hiên sẽ cùng theo mấy người Mộng Ly, sẽ không ở trên núi, vì vậy cuối cùng hắn chọn Ô Lan trưởng lão đi theo, sau khi hoàn thành việc tìm kiếm Ngạc tổ chi lệ, Ô Lan trưởng lão và Diệp Tiên Kiều phải lập tức trở về, Vân Thiên Hà tạm thời có việc, vì vậy chỉ hai người là đủ.

Vốn Diệp Tiên Kiều về nhà chuẩn bị đồ đạc đi đường muốn chính mình hạ sơn, thế nhưng Bạch Nương Tử vừa nghe được thông tin về đầu mối Ngạc tổ chi lệ, càng thêm hưng phấn kích động, kết quả Diệp Tiên Kiều rất không may phải ngây người ở lại núi, Bạch Nương Tử mang theo một bao quần áo chờ đợi Vân Thiên Hà và các trưởng lão nói chuyện xong liền khởi hành cùng nhau hạ sơn.

Chờ khi Vân Thiên Hà ra cửa, thấy Bạch Nương Tử đã chuẩn bị sẵn sàng chờ đợi, có chút sửng sốt, bất quá cũng không lưu ý, phu phụ bọn họ mặc kệ là ai đi tìm kiếm Ngạc tổ chi lệ cũng giống nhau.

Trước đó Mộng Ly đã sớm biết được Vân Thiên Hà muốn hạ sơn, vì vậy nhanh chóng chuẩn bị đồ đạc quần áo với Đường Linh Toa, tại lúc Vân Thiên Hà nói lời từ biệt với các vị trưởng lão, các nàng cũng ra khỏi phòng cáo biệt với đoàn người.

Dưới tình cảnh mọi người cùng nhau đưa tiễn, Vân Thiên Hà mang theo mấy người Mộng Ly, Tầm Nguyệt, Đường Linh Toa, còn có Liên Tinh, Ô Lan trưởng lão và Bạch Nương Tử cùng với đoàn người Đồ Nguyên Đồ, Lục Vô Yên và Túc Dao, tất cả hạ sơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK