Trước khi để Vân Thiên Hà hấp thu khôn lam chi diễm, kỳ thực Nhan Phong Lục Lục đã quên đi một vấn đề quan trọng.
Khôn lam chi diễm này chính là cỗ ý cảnh lực lượng được lưu lại một nghìn năm trước.
Trong một nghìn năm này, khôn lam chi diễm vẫn du đang trong rừng sương mù mộ trủng, tuy rằng vẫn chưa tìm được người thừa kế thích hợp, thế nhưng lực lượng ẩn chứa trong khôn lam chi diễm lại không hề tiêu tan, vẫn tiếp tục hấp thu tinh hoa lực lượng thiên địa, trải qua năm tháng dài dằng dặc rửa tội, đã ngưng tụ tinh thuần, cường đại không gì sánh được.
Mà Nhan Phong Lục Lục tại lúc để Vân Thiên Hà hấp thu cỗ ý cảnh lực lượng bao hàm trong khôn lam chi diễm tinh thuần kia, nàng đã quên mất một điều, đó là khôn lam chi diễm trải qua một nghìn năm rửa tội đã phát sinh một ít biến hóa vi diệu.
Thời điểm nàng phụ trợ Vân Thiên Hà mở ra đạo phong ấn thứ hai trong bàn long trấn trụ, tốc độ Vân Thiên Hà đồng hóa hấp thu cỗ khôn lam chi diễm kia có nhanh hơn, thế nhưng tiến trình khôn lam chi diễm phản phệ cũng không hề chậm lại, có thể nói là ngang sức ngang tài.
Với tình trạng như thế này, cộng thêm thánh thể của Vân Thiên Hà mới thành lập, không thể chịu đựng được hai cỗ ý cảnh lực lượng thuộc về cấp độ cao hơn hẳn so với cảnh giới võ đạo của hắn hiện tại.
Vốn là Vân Thiên Hà có thể tác động làm cho hai cỗ lực lượng này phát sinh dung hợp hình thành chủ tể, thế nhưng khi đạo phong ấn thứ hai bị mở ra, hắn đã không thể nào khống chế được hai cỗ lực lượng tranh đấu kịch liệt với nhau, cơ thể hắn hiện tại đã biến thành chiến trường cho hai phương tranh đấu sống mái, từ chủ biến thành phụ.
Xuất hiện tình huống như vậy, nên Mộng Ly cũng lo lắng, nhắc nhở Nhan Phong Lục Lục không được mở ra đạo phong ấn thủ hộ thứ ba của Vân Thiên Hà, nếu như một đạo phong ấn cuối cùng trong bàn long trấn trụ này mở ra, Vân Thiên Hà liền hoàn toàn bị cỗ ý cảnh tinh khung cường đại hạo hãn chi phối, khiến cho tệ đoan không có tinh mạch càng thêm phức tạp, đến lúc đó không thể nào vãn hồi được nữa. Hiện tại, Vân Thiên Hà chỉ có thể dùng hết sức mạnh cố gắng tiến hành điều chỉnh.
Lực lượng thần bí bao hàm trong khôn lam chi diễm, tuy rằng có thể phù hợp với cỗ ý cảnh lực lượng trong cơ thể chính mình, thế nhưng hai cỗ lực lượng này đều rất mạnh, muốn phân ra chính và phụ, vì vậy thôn phệ và phản thôn phệ lẫn nhau, tranh đấu mười phần kịch liệt.
Khi đạo phong ấn thứ hai được mở ra, ý cảnh tinh khung trong cơ thể Vân Thiên Hà dũng mãnh tiến ra cũng càng thêm sắc bén, tại lúc khôn lam chi diễm phát sinh phản phệ, mà khôn lam chi diễm cũng muốn đốt lên cỗ lực lượng này, trở thành một bộ phận trong hỏa diễm băng lam của nó. Dưới tình huống như thế này, Vân Thiên Hà có thể làm chính là để hai cỗ lực lượng tinh ra một loại dung hợp tính cân đối, khiến chúng không phân biệt bên nào là chính, bên nào là phụ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nhưng quá trình này quả thực mười phần gian khổ.
Bất quá cho dù thống khổ hơn nữa cũng phải hoàn thành, tại thời Nhan Phong Lục Lục thủ hộ đạo phong ấn cuối cùng, lúc này Mộng Ly và Tầm Nguyệt cũng mạnh mẽ khởi động cửu thải vân long châu, thông qua lực lượng trong cửu thải vân long châu phóng ra tiến hành áp chế hai cỗ lực lượng tranh đấu, trợ giúp Vân Thiên Hà hoàn thành quá độ dung hợp.
Không biết đã qua bao lâu.
Vân Thiên Hà dưới sự giúp đỡ của Mộng Ly và Tầm Nguyệt, phối hợp áp chế hai cỗ lực lượng đang tranh đấu, rốt cuộc cũng thu hồi điều tiết được quyền hạn tối cao đối với hai cỗ lực lượng này.
Mà khi hai cỗ lực lượng này đan xen vào nhau, Vân Thiên Hà nghĩ ra một biện pháp rất thỏa đáng, chính là trong mỗi một tinh hạch của chính mình, mở thêm một không gian đặc thù dành riêng cho khôn lam chi diễm, cũng thông qua tiếp xúc tinh thần lực sản sinh khôn tức cung cấp phụ trợ cho khôn lam chi diễm, để khôn lam chi diễm thủy chung bảo trì bất diệt.
Cứ như vậy, không lam chi diễm sẽ sản sinh một loại ý lại đối với khôn tức trong tinh hạch, mà tinh hạch lại dựa vào tiếp xúc tinh thần lực để thu lấy không tức, cùng với ý cảnh lực lượng tinh khung, cộng thêm lực lượng khôn lam chi diễm vừa mới tiến vào, sản sinh trạng thái hỗ trợ lẫn nhau.
Mà đây cũng là kết quả mà mọi người cùng nhau phối hợp nỗ lực muốn thấy.
Nhan Phong Lục Lục thấy Vân Thiên Hà dùng một loại phương pháp kỳ dị, nhưng rốt cuộc hoàn thành cân đối hai cỗ lực lượng trong cơ thể, hơn nữa bản thân tiến hành một phen ưu hóa, Mộng Ly và Tầm Nguyệt giúp ắn áp chế cỗ lực lượng trùng kích bắt đầu yếu bớt đi, ba người rất ăn ý tiếp tục tiến hành một lần phối hợp, hết sức dồn cỗ lực lượng còn lại mà Vân Thiên Hà không thể nào chịu đựng được, phong ấn bên trong hạch tâm bàn long trấn trụ.
Khi thành công phong ấn được hai cỗ lực lượng, thấy thần sắc Vân Thiên Hà đã khôi phục lại bình thường, đồng thời bắt đầu vận chuyển tu luyện bình thường, lúc này Mộng Ly và Tầm Nguyệt đồng thời thu công.
- Hô, mệt chết ta!
Lúc Mộng Ly thu công, cái trán và mũi ngọc đều đầy mồ hôi hột, tuy rằng hai nàng tiếp xúc chính là hai cỗ lực lượng cực hàn, thế nhưng tinh thần và thể lực của hai nàng đều tiêu hao cực lớn, mang tới mệt mỏi, thân thể toát mồ hôi, đây cũng là một loại phản ứng bình thường.
Đợi khi Linh Toa bước tới, trợ giúp Tầm Nguyệt và Mộng Ly lau mồ hôi, thấy bọn họ đã thả lỏng rất nhiều mới nói:
- Tỷ tỷ, Thiên Hà không có việc gì sao?
- Có bản tỷ tỷ ra tay, đương nhiên là không có chuyện gì rồi, lần này tiện nghi cho tên ghê tởm rồi, có được khôn lam chi diễm kia, cho dù thánh thể của hắn còn chưa tới mức đại thành, thế nhưng trong cấp độ Võ Thánh mà nói, hắn coi như đứng trên đỉnh!
- Vì sao nha, Thiên Hà vốn rất lợi hại?
Đường Linh Toa không giải thích được nói.
Lúc này Tầm Nguyệt cũng đã điều tức khôi phục lại, liền nói:
- Khôn lam chi diễm kia thật đáng sợ, thậm chí so với một loại âm hỏa mười phần đáng sợ còn khó chơi hơn nhiều, chúng ta có thể cảm thụ được, trong khôn lam chi diễm có tính liên tục và tính khuếch tán rất cao, nếu như huyết khí bị cỗ khôn lam chi diễm này đốt cháy mà nói, khôn lam chi diễm sẽ bất diệt, thẳng cho tới khi huyết khí tiêu hao hết, nội tức đình chỉ mới thôi! Khôn lam chi diễm so với hỏa diễm thông thường quả thực khác biệt trời đất!
Thân thể hư huyễn không rõ của Nhan Phong Lục Lục, lúc này dần dần rõ ràng hơn, liền trôi nổi tiến tới, nói:
- Theo ta được biết, vị trưởng lão bản tộc kia đã từng dùng một quyền triệt để đóng băng cả một ngọn núi lớn, chính là dùng loại khôn lam chi diễm này, mà đây bất quá là một bộ phận người lưu lại, tương đương với ba thành tu vi đỉnh cao mà thôi, vừa rồi suýt chút nữa ngoài ý, cũng là do ta quên mất một vấn đề, khôn lam chi diễm này đã ở trong mộ trủng nghìn năm, hấp thu tinh hoa năng lượng thiên địa nghìn năm, ít nhất đã đạt tới sáu thành tu vi đỉnh phong của vị trưởng lão kia, cũng may ý cảnh tinh khung của tiểu tử này hạo hãn khổng lồ, có kỳ diệu bao dung thiên địa vạn vật, vì vậy lực lượng khôn lam chi diễm mới bị hắn khống chế thành công, bằng không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi, đây là sai lầm của ta!
Mộng Ly vừa nghe lời này, con mắt đột nhiên nháy nháy, nói:
- Tiểu Nhan Phong, ngươi đã biết sai rồi, vậy lấy cái gì bù đắp tổn thất cho tỷ tỷ?
- Cút, tiểu nha đầu tham lam, người trong lòng ngươi có được khôn lam chi diễm, ngươi còn không biết đủ?
Nhan Phong Lục Lục tức giận mắng to.
- Tiểu Nhan Phong ghê tởm, ngươi còn nói nữa ta đánh cái mông ngươi!
Mộng Ly bị Nhan Phong Lục Lục trêu chọc, khuôn mặt đỏ lên, liền nhào tới cùng với Nhan Phong Lục Lục truy đuổi ầm ĩ.
Tầm Nguyệt nhìn tình cảnh này, bất đắc dĩ thở dài, nói:
- Nhan Phong Lục Lục quả thực không khác gì một tiểu cô nương nghịch ngợm!
Đường Linh Toa nói:
- Tỷ tỷ, có phải là đến Nhân cảnh đỉnh phong, đột phá Tử cảnh tiến vào Địa Cảnh sẽ có được một lần luân hồi, ta đã nhìn qua mấy vị lão tiền bối biến thành hài tử rồi?
Tầm Nguyệt nói:
- Muội muội, tử cảnh cũng không phải là khi Nhân cảnh đỉnh phong mới tồn tại, nó tại lúc ngươi trong lĩnh vực Nhân cảnh, vô luận là trình tự nào đều có thể gặp được, chỉ là có một số người không có dũng khí, cũng có người sợ thực lực thiếu, có người không muốn tìm hiểu Tử cảnh quá sớm, bọn họ đối với mệnh của mình rất quý trọng, không muốn quá sớm đi phá Tử cảnh có thể làm cho thần hồn bản thân cụ diệt, kỳ thực tại bất cứ thời kỳ nào sau khi tiến vào Thiên Tiên đều đã có thể tìm hiểu phá Tử cảnh rồi, giống như Thiên Hà tại thời điểm quá độ cảnh giới Tông Sư, hắn đã trải qua quá trình phúc sinh quy nguyên mà tất cả các võ giả đều mơ ước, quá trình này so với kinh lịnh Tử cảnh còn khó tìm hiếm thấy hơn nhiều, vì vậy sau này hắn tại thời điểm Nhân cảnh đỉnh phong quá độ đạt tới Địa cảnh, sẽ không cần phải lo lắng về cản trở Sinh Tử cảnh nữa rồi!
- Tử cảnh này, có phải nói là chết một lần sau đó sống lại?
Tầm Nguyệt lắc đầu nói:
- Không hẳn là như thế, nó chỉ là một quá trình gặp phải trong lúc tu luyện, một lần tuần hoàn không có chừng mực, nếu như ngươi không thể từ trong quá trình tuần hoàn này tỉnh ngộ thoát ra, như vậy quá trình tuần hoàn sẽ triệt để lấy đi mạng nhỏ, còn nếu như có thể thuận lợi thoát ra khỏi quá độ, như vậy có ý nghĩa phá được Tử cảnh, khi đó tâm cảnh và tu vi của người đó sẽ đề cao hơn hẳn một bậc thang, đây cũng chính là điều kiện chuẩn bị cần có để tiến vào Võ Tôn Địa cảnh!
- Vậy chuyện các tiền bối bị biến thành tiểu hài tử là sao?
- Kỳ thực, nếu như có thể thuận lợi đột phá Tử cảnh, ai còn muốn tiếp tục biến trở lại thành hài tử, vượt qua suy yếu kỳ nguy hiểm nhất, một lần nữa thành tựu thánh thể, nguyên nhân chính là vì bọn họ tại thời điểm đột phá Tử cảnh, tại lúc kéo dài mệnh lý phát sinh ngoài ý muốn trọng đại, cho nên mới phải một lần nữa ngưng tạo thân thể, một lần nữa hợp thành thánh thể để chịu tải ý cảnh và lực lượng cấp độ Võ Tôn, bình thường lúc đột phá Tủ cảnh, thường thường đại đa số người sẽ rất dễ dàng phát sinh ngoài ý muốn, có lúc hơi phân thần đều không được, vì vậy muội tại Nguyệt Môn thấy Lộng Nguyệt, còn có Thiên Môn thấy Chư Vô Vũ Nhai, đó là như vậy, hơn nữa sau này chúng ta có thể gặp được địch nhân càng mạnh mẽ trong bộ dạng thiếu niên, hầu hết đều là nguyên nhân này, bất quá muội nghìn vạn lần không được khinh thường địch nhân hình dáng tiểu hài tử mà nhân từ nương tay!
Trong lòng Đường Linh Toa sáng tỏ, gật đầu, chỉ thấy lúc này thần sắc của Vân Thiên Hà càng thêm đầy sức sống, sau khi vận công vài chu thiên tuần hoàn, liền thu công lại, dừng nói chuyện, tiếp tục chuyên chú vào người hắn.
Lúc này Vân Thiên Hà xác thực đã an trí cỗ khôn lam chi diễm trong cơ thể thành công, đồng thời cũng khiến cho nó cùng với lực lượng nguyên bản trong cơ thể hình thành một loại phối hợp tuyệt vời.
Hiện tại từng tinh khiếu trong cơ thể hắn đều giống như những viên lam thạch thiêu đốt hừng hực khôn diễm màu lam, mười phần tráng quan, thế nhưng đối với Vân Thiên Hà không chút ảnh hưởng, cũng không còn phát sinh xung đột với lực lượng nguyên bản.
Sau mấy tức, Vân Thiên Hà cảm thụ được có thể linh hoạt khống chế cỗ lực lượng hoàn toàn mới do khôn lam chi diễm và lực lượng tinh khung dung hợp thành, lúc này mới thu công.
Khi hắn mở mắt ra, trong đôi con mắt như tinh không vô hạn bắt ra quang mang sáng ngời, dĩ nhiên còn bao hàm một cỗ hỏa diễm màu lam sắc bén, mười phần quỷ dị thần kỳ.
Đứng lên, cảm giác thân thể thoải mái chưa từng có, nắm tay thật chặt, khi lực lượng ngưng kết lại, đột nhiên xèo một tiếng, một cỗ khí tức tinh viêm phóng ra cùng với hỏa diễm màu lam đồng thời bao phủ toàn bộ nắm tay Vân Thiên Hà.
- Này, cháy rồi…
Đường Linh Toa vừa thấy Vân Thiên Hà nắm bàn tay lại, dĩ nhiên bốc cháy một đoàn hỏa diễm màu lam, không khỏi bật thốt kinh hô.
Mà Vân Thiên Hà cười cười với nàng, thân thể nhảy lên một hòn đá lớn, chỉ dùng một quyền đơn giản đánh xuống, làm cho mọi người xung quanh không khỏi trừng mắt há miệng!