Sau khi đại điển phong vị tại Tạo Hóa thần điện kết thúc, Vân Thiên Hà cũng không có đi vào bên trong.
Thần điện muốn đối phó với sự tình tại Thiên U Ám Điện và Thiên tháp. Có Vân Sách và các vị lão tổ chủ trì, hắn còn có sự việc cần phải giải quyết nên cũng không có mang tâm tư muốn can thiệp vào, tránh phiền phức tìm đến.
Mấy ngày nay, Vân Thiên Hà một mực ở trong Tàng Long đại điện cùng với già trẻ một nhà thê nhi. Trong khoảng thời gian nhàn hạ này, hắn để Mạt nhi đem tư liệu về Viêm Hoàng Cục qua đây để xem.
Những năm gần đây Viêm Hoàng Cục rất phát triển, vượt qua ngoài dự liệu của Vân Thiên Hà.
Mấy năm nay hắn thường xuyên bế quan tu luyện, sự vụ ở Viêm Hoàng Cục hắn cũng hiếm khi hỏi tới. Có lúc Túc Dao và Tô Tuyết nhàn hạ vô sự, thỉnh thoảng cũng tới Viêm Hoàng Cục đem một chút tình báo cơ mật tiến hành chỉnh lý phê bình một phen. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Vì vậy Vân Thiên Hà để cho Mạt nhi đem những tư liệu này tới là muốn xem những chỉnh lý phê bình chú giải của Tô Tuyết và Túc Dao.
Vân Thiên Hà xem xét qua sự vụ, đều chỉ nhìn qua toàn cục, đích thực mấy năm nay Viêm Hoàng rất phát triển. Trên cơ bản ở các nơi như Phô Khai, Đông vực đều có chi nhánh của Viêm Hoàng Cục. Thậm chí ở biên cảnh Bắc Vực, Tây Vực cũng có thể bắt gặp bóng dáng thành viên của Viêm Hoàng cục.
Bởi vì tổ chức kinh lịch qua sự phát triển lớn mạnh như vậy, rất cần phải xem xét phân bố lại cho thích hợp với tình hình hiện giờ. Nếu không sẽ rất khó quản lý. Cần phải thông báo cho các trưởng lão, các tổng quản sắp tới cần phải thương nghị một chút đem Viêm Hoàng Cục này tổng thể quy hoạch lại một lần nữa.
Nội dung của cuộc thương nghị cũng được Vân Thiên Hà chuẩn bị tỉ mỉ, không có bỏ sót bất cứ điểm gì.
Dù sao Vân Thiên Hà cũng là người đã thành lập ra Viêm Hoàng Cục. Hôm nay Viêm Hoàng Cục phát triển được như vậy, cần phải điều chỉnh lại hệ thống điều hành quản lý các doanh. Chia Viêm Hoàng Cục ra làm bốn cục nhỏ giao cho bốn người quản lý.
Bốn phân cục này, nguyên lai thành viên của bảy đại doanh được điều phối thành lập Tây Bắc phân cục cùng Tây Nam phân cục, Đông Bắc phân cục và Đông Nam phân cục, còn có Viêm Hoàng tổng cục.
Trong đó Viêm Hoàng tổng cục, vẫn là do Vân Thiên Hà quản lý, tổng quản của bảy đại doanh cùng với những thành viên cơ sở ban đầu sẽ phụ trách toàn bộ việc vận chuyển của Viêm Hoàng cục, các phó thủ của các đại doanh cũng chính là phó tổng quán đã trải qua nhiều năm lịch lãm thiên hạ, bọn họ đều được điều phối đến các đại phân cục, đảm nhiệm chức vụ chủ quản của bốn phân cục. Tất cả đều chịu sự quản lý của tổng cục.
Trong các đại phân cục, đều thiết lập một tình báo doanh, sát thủ doanh, trưởng lão doanh đem tác doanh, hậu cần doanh, thương nghiệp doanh, võ bị doanh. Tổng quản các phân cục sẽ phụ trách các chủ quản của từng doanh. Còn các doanh khác đều loại bỏ.
Cứ như vậy, toàn bộ Viêm Hoàng cục, đại bộ phận chức năng lần thứ hai được phân bố, quản lý cùng thao túng lại đâu ra đấy, ngay ngắn có trình tự, cũng có thể phối hợp với nhau.
Lúc này Vân Thiên Hà đang phân tích tình hình phát hiển cụ thể của từng phân cục qua tư liệu. Hắn thập phần cẩn thận, qua một lúc liền nhìn ra một số vấn đề phát sinh.
Các phân cục của Viêm Hoàng cục những năm gần đây đều chú trọng phát triển, số lượng thành viên tương đối lớn. Về phương diện tình báo được mở rộng nhưng lại tồn tại rất nhiều lỗ hổng, điều này rất dễ dẫn đến việc thành viên xoay ngang so le không đồng đều. Mặt khác nếu như không phải qua một phen khảo hạch thực lực nghiêm ngặt rất dễ xuất hiện gian tế nằm vùng. Có thể qua một thời gian những người này sẽ giữ chức vụ cao trong Viêm Hoàng cục. Điều này chính là một tai họa ngầm cho Viêm Hoàng cục.
- Thiên Hà, huynh nghĩ Viêm Hoàng cục phát triển như vậy là không ổn sao?
Lúc này, Túc Dao bưng một chén nước đi tới, thấy trong thời gian Vân Thiên Hà tra xét tư liệu không ngừng cau may, tựa hồ không có thỏa mãn, liền hỏi.
Vân Thiên Hà ngẩng đầu, thấy một mình Túc Dao đi vào, nhân tiện nói:
- Thừa nhi đâu?
Túc Dao nói:
- Mộng Ly tỷ tỷ ôm đi chơi rồi, muội sợ hài tử đó cảm thấy các nàng lạ lẫm không quen, nên để các nàng cùng hài tử có thời gian thân cận!
Vừa nói, Túc Dao vừa u oán nhìn Vân Thiên Hà:
- Huynh cũng thật là, hài tử nhỏ như vậy, huynh lại để người khác mang đi mất, muội sao cam lòng được….
Vân Thiên Hà ngẩng đầu, lại nói:
- Lẽ nào muội không cảm thấy sau khi linh trí của Thừa nhi được khai mở, tuy rằng mới chỉ có một tuổi, nhưng lại có thể đọc thông viết thạo, canh minh bạch lí. Huynh cho rằng đưa nhi tử đến Quỷ Hoàng để học tập là tốt nhất, hơn nữa nhi tử ở nơi này lại được mẫu thân và các thúc tẩu bà bà trong nhà quá cưng chiều, như vậy không tốt cho nhi tử, thời gian tới nhi tử của chúng ta là nhân hoàng, liên quan đến sỗ mệnh nhân đạo, cùng với sự sinh tử của vô số người, chính vì thế mà phải dạy dỗ thật cẩn thận!
Nghe mấy điều này, Túc Dao cũng không có nói gì nữa, cũng có một số việc nàng rất minh bạch.
Đem tách trà nóng đặt xuống trước mặt Vân Thiên Hà, Túc Dao cầm lấy một phần tư liệu nói:
- Những tư liệu này đều là trong thời gian huynh bế quan đưa tới, muội cũng có phê bình chú giải phía sau, chủ yếu là muốn huynh lúc nào có thời gian rảnh xem qua, sở dĩ cũng không có phát sinh sự việc gì, huynh nghĩ có chuyện gì sao?
Vân Thiên Hà:
- Việc quy hoạch tổ kiến ra bốn phân cục thật sự rất tốt, hiện tại diện tích các phân cục che phủ toàn bộ Đông vực, thế nên cũng không thể để nó tiếp tục phát triển như hiện nay được. Như vậy thật sự rất nguy hiểm, cần phải dừng ngay lại. Hiện tại Viêm Hoàng cục không có tham gia vào các sự việc, chuyện tình trong thiên hạ nên không có vấn đề gì. Nhưng một ngày nào đó chúng ta tham gia vào, chắc hẳn sẽ xuất hiện những vấn đề nghiêm trọng. Hiện tại vấn đề chính bây giờ là ổn định số lượng lớn thành viên của chúng ta, cần phải khiến bọn họ đoàn kết, trong thành, muội minh bạch ý tứ của huynh chứ?
Túc Dao gật đầu nói:
- Các doanh trong các phân cục phát triển, muội cũng không có chuyên chú lắm. Bất quá về phương diện tình báo, huynh có thể yên tâm. Toàn bộ thành viên trong hệ thống tình báo đều trải qua kỳ khảo hạch thí luyện cực kỳ nghiêm ngặt. Trải qua một thời gian, một vài người kiệt xuất được rút ra cho nắm giữ các cương vị quan trọng, những người này đều là những người ưu tú có năng lực lãnh đạo. Về sự trung thành của những người này thì không cần phải lo lắng!
Dứt lời, Túc Dao liếc mắt nhìn Vân Thiên Hà nói:
- Bất quá những năm gần đây, thành viên trong hệ thống tình báo đại đa số là người mới. Là tộc nhân trong các bộ tộc, vì huynh cứu tộc nhân này lại giúp họ ổn định cuộc sống nên đối với huynh bọn họ đều hình thành một loại tín ngưỡng. Sở dĩ lại có nhiều người mới như vậy đều là do họ muốn làm một việc gì đó để cám ơn huynh. Tất cả đều chuyên tâm nỗ lực hết mình hoàn thành nhiệm vụ. Vì thế mà năng lực cũng được đề thăng lên rất nhanh. Theo muội được biết các tộc nhân của các bộ tộc trong các doanh ở các phân cục đều như vậy. Trong lần kiến tổ lại phân cục lần trước, muội cùng các vị tổng quản lén chủ trương đem những người này phân tán đến từng bộ, như vậy mới có thể khiến cho toàn bộ tổng cục pát triển!
- Ân, như vậy cũng tốt!
Vân Thiên Hà gật đầu, lại cầm lấy một phần tư liệu nhìn một chút, nói:
- Hiện tại sự vụ của bốn phân cục, trọng điểm cần phải thu thập tình báo để thương nghiệp có thể tiến hành thuận lợi. Bất quá võ bị lực lượng muốn tiếp tục tăng mạnh cũng có phần khó. Tuy rằng các trưởng lão trong doanh khá phong phú, trong đó có cả các trưởng lão của các bộ tộc. Tất cả đều là tông sư cấp hoặc là Võ Thánh. Cũng có một bộ phận những lão thần của triều đại trước xin gia nhập. Trừ sát thủ doanh chuyên thực hiện những nhiệm vụ bên ngoài thực lực tương đối cường đại, thì thực lực thấp nhất của Võ Bị Doanh là thất cấp võ sư, cũng có không ít người có cảnh giới Tiên Thiên. Mặt khác huynh sẽ cử người có chuyên môn đến Võ Bị Doanh giáo thụ quân lược, chiến pháp. Huynh dự định sau này sẽ cho những người trong Võ Bị Doanh tòng quân, mỗi người ít nhất phải đảm nhiệm được chức vụ đô úy trong quân đội!
Túc Dao nghe xong lời này, có chút giật mình nói:
- Thiên Hà, huynh dự định để những thành viên trong Võ Bị Doanh tòng quân?
Vân Thiên Hà gật đầu nói:
-Có thể để Võ Bị Doanh trở thành một căn cứ huấn luyện quân sự. Sau này Viêm Hoàng cục cũng sẽ tham gia tranh đoạt thiên hạ, hơn nữa huynh còn muốn Thừa nhi trở thành người thừa kế hoàng vị. Huynh cũng dự định để Viêm Hoàng cục chế tạo lợi khí, tái giao cho Thừa nhi. Sau này nhi tử cai trị thiên hạ cũng có thể lấy đó làm cơ sở để giữ gìn sự yên bình!
Túc Dao trầm tư nói:
- Thế nhưng, hiện tại Hạ quốc, mặc dù trong kinh thành đảm nhiệm vai trò trọng yếu, nhưng dù sao thì vẫn còn có hoàng tử. Viêm Hoàng cục cũng không có hoàn toàn tham dự. Thế nhưng theo như điều huynh nói thì Thừa nhi là người quan trọng nhất trong chuyện này, khi Thừa nhi kế thừa hoàng vị, mặc dù có Viêm Hoàng cục đứng sau hậu thuẫn, nhưng muội sợ rằng những người này cũng không có phục!
Nghe xong lời này, Vân Thiên Hà cũng lắc đầu, khinh thường, khẽ cười nói:
- Muội lo lắng quá nhiều rồi, với tổ kiến của Hạ quốc tuy có tiền đương thái tử Đường Linh Sơn lấy danh nghĩa triệu tập cựu thần để thành lập quốc gia. Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là một quốc gia nhỏ bé mà thôi. Huống hồ còn có Thành Hoàng tham gia vào việc này, cho dù bọn họ không có biết Nhân Hoàng tồn tại, đến lúc đó Thành Hoàng chấp chưởng đế mạch cũng chỉ tự nhiên thuận theo chuyện tình. Mà sau khi việc phong vị ở Tạo Hóa thần điện kết thúc, Thành Hoàng một mực rời khỏi nhân giới, xuất ra đế mạch chi thực thủ hộ cho Nhân Hoàng. Tuy rằng việc này người phàm tục không có cảm kích nhưng thiên hạ số mệnh tranh đoạt chi chiến mở ra, tàn Đường diệt vong, Đường Linh Sơn cũng muốn thối lui sau việc này. Mặc dù trên người có đế mạch nhưng cuối cùng lại rơi lên người Thừa nhi, hiện tại muội cũng nên minh bạch!
Túc Dao nói:
- Đã như vậy cũng nên để các tổng quản trong cục biết việc này, đó chính là Viêm Hoàng cục phụ tá Hạ quốc tranh đoạt thiên hạ, về phần theo lời huynh nói thì số mệnh nhân đạo rơi trên người Thừa nhi tạm thời không có nói cho bọn họ biết. Chỉ để cho bọn họ biết được khi mà Thừa nhi kế thừa Viêm Hoàng cục, sau này bọn họ làm việc cũng sẽ vì Thừa nhi mà lo lắng!
- Ba ba, ba ba, tứ nương...
Khi hai người đang nói chuyện, thì một thanh âm non nớt truyền đến, Vân Thiên Hà quay sang, chỉ thấy Tiểu Nguyệt đang đứng sau cửa, hé lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo khả ái đang làm bộ dáng ngáo ộp dọa hắn.
Bây giờ Tiểu Nguyệt mới chập chững biết đi nên chạy loạn lên trong cục, Vân Thiên Hà thấy bộ dáng khả ái bướng bỉnh của nàng liền vẫy tay. Tiểu Nguyệt vui vẻ lảo đảo chạy tới.
Vân Thiên Hà sợ nữ nhi bị ngã nên đi lại đón lấy, ôm nữ nhi vào lòng, hôn lên khuôn mắt nhỏ nhắn khả ái của nữ nhi rồi nói:
- Vi nhi lại bướng bỉnh rồi, mụ mụ đâu?
Mới nói xong thì đã thấy Tô Tuyết vội vội vàng vàng chạy đến, lúc này thấy Vân Thiên Hà đang ôm nữ nhi mới thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Hài tử này mới biết đi, lại vô cùng bướng bỉnh, lúc nãy lại khiến Thừa nhi bật khóc, sợ nãi nãi quở trách liền chạy trốn, không ngờ là lại chạy đến đây!
Chỉ là Tiểu Nguyệt Vi nhanh nhảu nói:
- Ba ba, ngày hôm qua ba ba len lén nhìn tam nương ngủ, không có mang con đi, hiện tại dẫn con đi nha, con muốn đánh thức tam nương để nương chơi với con….
Nghe xong lời này, Vân Thiên Hà nghĩ tới Đường Linh Toa đang nằm bất tỉnh, thần sắc không khỏi buồn bã!