Mục lục
Võ Động Thiên Hà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Rốt cuộc cũng là tu vi Tông Sư, một tiếng rống đầy kích động này của Đồ Nguyên Tán phảng phất giống như dội thẳng một quả bom vào giữa Đồ phủ, làm cho toàn bộ không khí lặng yên vắng vẻ sáng sớm bị đánh vỡ.

Sáng sớm hôm nay, các nha hoàn hạ nhân cũng không biết xảy ra chuyện gì, bị một tiếng rống này chấn động cả người run lên, có vẻ hoảng loạn mười phần, không biết vì sao lão gia tử tại thời điểm trời còn chưa sáng hẳn lại đột nhiên phát hỏa lớn tới như vậy.

Không tới chốc lát, Đồ Chính Minh đã hoang mang rối loạn lật đật chạy vội tới, quần áo trên người còn có chút không chỉnh tề, nhưng không để ý tới, vội vàng hỏi:

- Phụ thân, xảy ra chuyện gì?

Đồ Nguyên Tán cười to nói:

- Nghĩ không ra ông trời đối đãi với Đồ thị không tệ, không chỉ là thiên tài võ học, mà còn là một thiên tài trí kế vô song, Đồ thị ta có hy vọng rồi, ha ha…

Đồ Chính Minh nghe xong không thể giải thích được, liền hỏi:

- Phụ thân, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Đồ Nguyên Tán cầm phong thư trong tay giao cho Đồ Chính Minh nói:

- Con xem qua sẽ hiểu rõ!

Đồ Chính Minh nghi hoặc tiếp nhận bức thư này, cũng giống phụ thân mình, chỉ nhìn nửa đầu, sắc mặt Đồ Chính Minh liền trở nên đặc sắc mười phần, vừa mừng vừa sợ, hắn cũng không tiếp tục nhìn đoạn còn lại, quay sang Đồ Nguyên Tán thất thanh nói:

- Phụ thân, lẽ nào lần trước Đồ thị chúng ta có thể đánh bại được Giang thị trong cuộc chiến thương nghiệp, làm cho Giang thị tổn thất thảm trọng, nguyên khí đại thương, người thần bí có công lao lớn nhất kia chính là Thiên Hà hay sao?

- Bây giờ còn chưa thể xác định chắc chắn, bất quá chờ Chính Long và Chính Thanh tới, những chính sách thương nghiệp, phương án và thực thi chi tiết, bọn họ nhìn qua chắc hẳn biết rõ, tự nhiên nhận ra được có giống như lần trước hay không, bất quá từ trực giác suy xét, người thần bí truyền tin kia, hẳn là Thiên Hà không cần nghi ngời!

Trong lòng Đồ Nguyên Tán lúc này rất vui vẻ, phi thường hài lòng.

Đây hiển nhiên là chuyện đáng vui vẻ nhất, trên mặt Đồ Chính Minh theo theo vẻ tươi cười, liền mở lá thư ra nhìn lại một lần nữa, rồi lại nhíu mày nói:

- Phụ thân, những phương án Thiên Hà nói trong thư, chính là do một tiền bối cao nhân chỉ điểm, hơn nữa hắn kết hợp với một ít suy nghĩ riêng của mình cuối cùng hình thành nên bộ phương án này, người đối với vị tiền bối cao nhân kia có ý kiến gì hay không? Người thần bí truyền tin kia có thể là vị tiền bối cao nhân này?

Đồ Nguyên Tán nói:

- Trước đây Thiên Hà xác thực từng gặp gỡ qua một vị cao thủ thần bí, người nọ từng xuất hiện vài lần tại Lợi Châu, tuy rằng hắn đã ẩn tàng khí tức, thế nhưng lão phu, tam thúc ngươi cùng với An bá vẫn có thể cảm giác ra được, nếu như người này vẫn không lộ diện, như vậy kết hợp với lời của Thiên Hà, tiến cảnh võ học của nó có thể thần tốc như vậy, nhất định có liên quan mật thiết với vị cao nhân này, tuy rằng chúng ta cũng không biết mục đích thực sự của vị tiền bối cao nhân này nhưng hắn đã nguyện ý giáo dục Thiên Hà, hoặc là thu hắn làm đệ tử, đối với Đồ thị chúng ta mà nói, điều này tuyệt đối là chuyện đáng giá ăn mừng, chúng ta không cần phải truy tìm căn nguyên, hoặc là ngờ vực vô căn cứ, để cho hài tử Thiên Hà này một chút không gian bí mật riêng mình!

- Hài nhi hiểu rõ rồi!

Đồ Chính Minh nghe xong, trong lòng nhất thời hiểu rõ suy nghĩ của phụ thân, mặc kệ nói như thế nào đi nữa, Thiên Hà thủy chung là đệ tử Đồ thị, mặc dù trước đây đã từng chịu không ít đau khổ, thế nhưng mọi người biết chân tướng, đã dành cho hắn bồi thường xứng đáng, nhưng đồng thời cũng rất cần phải cho hắn đủ tín nhiệm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Đồ Nguyên Tán chắp tay sau lưng, đi qua đi lại trong đại sảnh, cười nói:

- Hài tử này có một câu nói rất hay, muốn người diệt vong, trước hết khiến người điên cuồng, Giang thị gần đây luân phiên thất bại, nhất là tháng trước Lục huynh, Thiên Hà và Thiên Thanh thực hiện lần bao vây tiễu trừ trên đường về Kinh đối với đám người Giang thị, đã giết chết Giang Nhất Thần, Giang Thụ Hành trọng thương, vị thiếu niên thiên tài Giang Ngọc Thiên cũng trúng phải kịch độc, nguy trong sớm tối, quả thực khiến cho ta giải hận a, chuyện này coi như không làm cho Chính Đức trên trời linh thiêng phải thất vọng rồi, lần này lão phu cũng không tin, lão nhi Giang Thụ Hùng kia còn có thể nhẫn nại không phát cuồng?

Đúng lúc này, Đồ Chính Long và Đồ Chính Thanh đồng thời tiến vào, cũng có vẻ vội vội vàng vàng, vừa vào trong phòng, liền nói:

- Thúc phụ, triệu hồi bọn cháu tới cấp bách như vậy rốt cuộc là có chuyện gì quan trọng?

- Chính Minh, đưa thư cho hai đứa nó đọc xem!

Đồ Nguyên Tán nói.

Đồ Chính Minh cầm thư giao cho đồ Chính Long, Đồ Chính Long tiếp nhận thư liền lập tức mở ra xem, cũng chỉ nhìn được phân nửa, thần giác liền trở nên biến đổi nhiều màu, nhưng dù sao Đồ Chính Long cũng là người rất ổn trọng, tuy rằng bàn tay run run, thần sắc vô cùng kích động, thế nhưng vẫn có thể nhẫn nhịn được cố gắng đọc hết một lượt.

- Thúc phụ, bức thư này rốt cuộc là người phương nào viết, dĩ nhiên so với nội dung bức thư lần trước do người thần bí gửi tới có rất nhiều chỗ tương tự, người này quả thực có thể xưng là tông sư thương giới rồi, trong thư có đề cập tới một số phương án thực thi thương nghiệp rất mới mẻ nhưng chặt chẽ, cháu chưa từng nghe thấy lần nào.

- Lại có việc này?

Đồ Chính Thanh thấy thần sắc biến đổi liên tục của Đồ Chính Long lúc đọc bức thư cũng đã rất hiếu kỳ, lại nghe được lời nói này, lập tức đoạt lấy bức thư đọc qua một lượt, thần sắc vẻ mặt của hắn lúc đọc thư cũng không khác biệt gì nhiều ba người trước.

Đồ Nguyên Tán có chút tự hào nói:

- Bức thư này mới gửi tới không lâu, là do Thiên Hà đưa tới.

- Cái, cái gì, là Thiên… Thiên Hà?

Đồ Chính Thanh nghe được lời này, thoáng cái nhảy dựng lên, trên đầy khiếp sợ:

- Điều này sao có thể, hài tử này bất quá mới chỉ mười sáu tuổi, thế nào sẽ…

Đồ Nguyên Tán xua xua tay nói:

- Nội dung Thiên Hà nhắc tới trong bức thư này, cùng với vị cao nhân thần bí có liên quan, các cháu không cần phải suy đoán sâu làm gì, gọi hai người tới đây là muốn xem hai cháu có ý kiến gì đối với nội dung trong phong thư này hay không? Có thể thực thi thuận lợi hoặc sau khi thành công thì Đồ thị chúng ta sẽ nhận được chỗ tốt như thế nào?

Đồ Chính Long nghiêm mặt nói:

- Thúc phụ, nội dung trong bức thư này, rất tỉ mỉ, cũng chặt chẽ mười phần, cháu cùng với Chính Thanh cần phải nghiên cứu kỹ vài ngày, bất quá chất nhi có thể suy đoán được đại khái ban đầu, nếu như các phương này thực thi thuận lợi mà nói, các hạng mục tài nguyên Đồ thị chúng ta đều sẽ được khai phá sử dụng tối đa hóa, mà tiền lời mà Đồ thị chúng ta thu được tuyệt đối không ít hơn so với mười lần những năm trước!

- Mười lần, mà còn đại khái?

Đồ Nguyên Tán nghe xong suy đoán này, trong lòng kinh hoàng.

Lúc này, Đồ Chính Minh nói:

- Phụ thân, cuối cùng bức thư Thiên Hà có nhắc tới, nếu như phương án thực thi thuận lợi, vậy thì hàng năm phải chuyển tới cho nó năm trăm vạn lượng bạc có chuyện cần dùng!

- Thiên Hà muốn nhiều tiền như vậy để làm gì?

Đồ Nguyên Tán vừa rồi chưa đọc hết phong thư, lúc này nghe xong, có vẻ rất không giải thích được.

Đồ Chính Minh nói:

- Trong thư Thiên Hà chỉ nhắc tới hai chữ "Thiên Đồ"!

- A?

Lúc Đồ Nguyên Tán nghe được hai chữ này, thần sắc nhất thời ngưng tụ.

Sau đó cười cười, nói với Đồ Chính Long và Đồ Chính Thanh:

- Chính Long, Chính Thanh, hai cháu mang bức thư này trở về cẩn thận nghiên cứu, qua vài ngày chỉnh lý một chút, còn có cách nhìn hoặc là phương án bổ xung các loại, đều viết thành một phong thư, lão phu sẽ gửi nó trở lại Kinh Thành, xem xem Thiên Hà và đạo sư của hắn có muốn bổ xung gì đó hay không, các ngươi có thể trở về!

Hai người Đồ Chính Long và Đồ Chính Thanh có vẻ hưng phấn mười phần, Đồ Chính Long cẩn thận thu lại bức thư, hai người vội vã ra khỏi phòng, nhìn bước đi nhẹ nhàng hưng phấn kia, xem ra bức thư này nhất định sẽ làm cho cả hai người mất ngủ trong nhiều ngày rồi!

Khi hai người rời đi, Đồ Nguyên Tán dẫn Đồ Chính Minh tiến vào mật thất, lúc này mới nói:

- Chính Minh, vi phụ lúc trước gửi thư đi, đã để ba mươi sáu chiến sĩ Thiên Đồ hoàn toàn giao cho Thiên Hà điều phối rồi, nếu có thể, vi phụ dự định ba năm năm sau, sẽ để lực lượng bí mật Thiên Đồ của Đồ thị chúng ta giao cho Thiên Hà quản lý, con có ý kiến gì hay không?

Đồ Chính Minh có chút giật mình nói:

- Phụ thân, lẽ nào người đã nói bí mật của Lục thúc, Thu Hàn và các chiến sĩ Thiên Đồ cho Thiên Hà rồi sao?

- Đúng vậy!

- Thế nhưng phụ thân, có phải người quá qua loa hay không? Vạn nhất…

Đồ Nguyên Tán xua tay ngắt lời nói:

- Chính Minh, vi phụ đã nói cho con, chúng ta dành cho Thiên Hà đủ tín nhiệm, mặt khác còn có một số chuyện mà con không biết, trước khi Thiên Hà rời khỏi Lợi Châu, Thu Hàn và Lục huynh đã từng nhắc nhở với ta, trong Đồ thị hiện nay, người có năng lực và thủ đoạn để nắm trong tay lực lượng bí mật Thiên Đồ của Đồ thị chúng ta trong lương lai chỉ có một mình Thiên Hà mà thôi!

- Con không biết hậu duệ Tuyết Tộc trời sinh đã có một loại trực giác vô cùng mãnh liệt, thường thường loại trực giác này rất linh nghiệm, mà Đồ thị chúng ta bao nhiêu năm qua cũng nhờ vào loại trực giác nhạy cảm này tránh thoát được hơn mười lần đối mặt nguy cơ diệt môn!

Đồ Chính Minh trầm tư suy nghĩ.

Đồ Nguyên Tán lại tiếp tục nói:

- Hiện nay trong Đồ thị, người biết bí mật này không nhiều, hậu duệ Lục thị và Thu thị tại Đại Đường Quốc thuộc về kiêng kỵ của hoàng đế, chúng ta cần phải cẩn thận, Thiên Hà muốn nhiều tiền như vậy, ta nghĩ khi nó biết được bí mật nay, chắc chắn đã làm một số chuyện không thể tưởng tượng được, vì vậy chúng ta toàn lực ủng hộ nó, lão phu tin tưởng, tương lai của hài tử này nhất định có thể làm nên chuyện kinh thiên động địa, mà tồn vong trong tương lai của hậu thế gia tộc Đồ thị cần phải nhờ hài tử này gánh vác che chở, chỉ có hài tử này mới làm cho Đồ thị tiếp tục sinh sôi nảy sở, sinh tồn không ngừng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK