Sắc mặt của Tề Phong Bắc có chút khó coi, vốn đã lạnh lẽo giờ còn lạnh lẽo hơn mấy phần. Bùi Nam vội vã đi kéo cánh tay của hắn, "Không sai đâu ạ, là muốn thuê phòng tình nhân."
Nhân viên lễ tân cười xin lỗi, "Vậy tôi cần phải xem lại giấy tờ tuỳ thân của ngài."
Nếu là trẻ vị thành niên thì không được phép ở phòng tình nhân.
Mặt Bùi Nam đã hơi đỏ lên, cậu lấy giấy chứng minh mà Tề Phong Bắc mới làm cho cậu từ trong túi đựng bút ra. Nước A có quy định mười bảy tuổi đã là người trưởng thành, vì vấn đề dân số cho nên người vừa trưởng thành đã có thể kết hôn sinh con ngay lập tức, còn người song tính như Bùi Nam nếu lựa chọn không phẫu thuật cắt bỏ thì cũng có thể đăng ký kết hôn với đàn ông rồi làm nó hợp pháp hoá.
Nhân viên lễ tân cầm chứng minh của cậu xem kĩ một hồi xong mới mỉm cười nói: "Xin lỗi đã làm lỡ thời gian của hai vị, tôi sẽ sắp xếp phòng ngay đây ạ."
Sau khi nhận được thẻ phòng, lúc đi lên Bùi Nam vẫn luôn nín cười, hai tay ôm chặt lấy cánh tay của Tề Phong Bắc không nỡ buông, còn muốn đu hẳn lên trên người hắn nữa. Sau khi vào phòng, còn chưa kịp quan sát xung quanh xem căn phòng đắt đỏ này có bài trí gì thì Bùi Nam đã bị Tề Phong Bắc ấn lên cửa, còn bị nâng cằm lên, "Cười cái gì?"
Bùi Nam lập tức phồng má giả vô tội.
Da dẻ cậu non mềm, dầu mỡ trên môi đã được lau sạch nhưng vẫn còn bay mùi thức ăn. Khẩu vị Tề Phong Bắc vốn thanh đạm, thế mà bây giờ ngửi thấy mùi hương trên người cậu lại cảm thấy yêu thích, ngón tay thon dài chọt vào hai má Bùi Nam, chọt chọt mấy lần khiến Bùi Nam không nhịn được xì một tiếng rồi cười."Tề Phong Bắc, ý của chị lễ tân là chê ngài già có đúng không?"
Tề Phong Bắc nhìn cậu, "Không phải."
Bùi Nam vốn đang cho đó là chuyện cười, bởi vì nhìn thế nào thì Tề Phong Bắc với chữ "già" cũng chẳng có tí xíu quan hệ nào.
"Có thể là chị ấy hoài nghi quan hệ của hai chúng ta."
Tề Phong Bắc nói: "Cô ấy tưởng tôi gọi trai bao."
Bùi Nam sửng sốt một hồi thì người đàn ông đã vội cúi đầu, bàn tay mò đến eo của cậu rồi lần mò xuống cặp mông vểnh đang giấu bên trong quần bò, sau đó còn xoa xoa mấy lần. Giọng Tề Phong Bắc trầm thấp khiến người ta ngứa ngáy từ lỗ tai cho đến đáy lòng, hắn còn nói: "Cô ấy nghi ngờ em là trai bao vị thành niên, đi theo đàn ông để thuê phòng, vì tiền nên chịu mở chân ra làm đ/ĩ cho đàn ông chơi."
Chỉ cần nói tới tình dục là hắn toàn nói những lời bậy bạ, mặt Bùi Nam đỏ bừng lên, tim cũng đập thình thịch, hơi thở cũng rối loạn. Bùi Nam muốn phản bác nhưng lại chẳng thể nói thành lời. Tề Phong Bắc nhìn cậu, con ngươi đen kịt, hỏi cậu rằng: "Vậy em có phải không?"
Ý hắn như đang hỏi Bùi Nam có phải là loại đ/ĩ nhỏ chỉ vì tiền mà chịu để cho người ta chơi. Tay hắn còn đang sờ loạn trên người Bùi Nam, cởi nút quần và cởi dây kéo quần bò một cách dễ dàng, mấy ngón tay mon men chui vào, cách một lớp quần lót mà sờ nắn chim bé của Bùi Nam.
Thủ pháp của người đàn ông rất điêu luyện, hơi thở phả lên mặt Bùi Nam, tầm mắt cũng rà khắp trên mặt cậu, nhìn vào mắt cậu, nhìn vào môi cậu như gần như xa, thế mà lại không thèm chủ động hôn lên. Bùi Nam bị hắn làm cho nhũn cả eo, đôi môi hơi hé mở, nhỏ giọng nói: "Con không phải mà..." Cậu ôm cổ của người đàn ông, vội vàng nói, "Cho dù con có làm trai bao thì cũng không bán cho người khác, con chỉ bán cho ba ba thôi, sinh em bé cho ba ba nữa..."
Bài trí của căn phòng vẫn còn chưa nhìn rõ ràng thì đã bị người đàn ông đâm vào, thậm chí còn không thèm mở rèm che tấm kính trong suốt xây từ trần nhà tới sàn nhà, điểm đặc sắc nhất của căn phòng này nữa.
Cậu bị đè xuống giường, quần bò và quần lót đã bị cởi ngay ở cửa. Nhưng áo thun vẫn còn mặc ở trên người, bị vén lên lộ ra bộ ngực trắng như tuyết, hai chân mở rộng lộ ra bộ phận bị yêu thương dồn dập tối hôm qua, bây giờ lại bị người đàn ông ** vào một lần nữa.
Thế mà quần áo trên người Tề Phong Bắc lại chẳng xê dịch tí gì, tới nút áo sơ mi cũng chưa mở ra, cả cà vạt cũng vẫn còn thắt chỉnh tề, chỉ có mỗi dương v.ật lộ ra, như một thanh vũ khí đâm thẳng vào cơ thể cậu.
Nước dâm từ bướm non phun lên quần của người đàn ông. Bùi Nam xấu hổ quá chừng, cậu gần như trần truồng thế mà Tề Phong Bắc vẫn còn áo mũ chỉnh tề như vậy, như thể cậu đã biến thành trai bao, còn Tề Phong Bắc là khách đến chơi trai vào lúc rảnh rỗi vậy. Thậm chí hắn còn chẳng cần dọn dẹp mà chỉ cần rút con chim bự đó ra rồi phất áo rời đi ngay vậy.
Vì thế Bùi Nam không khỏi muốn lột hết đồ của hắn, nhưng ngón tay vừa mới chạm tới nút áo thì đã bị người đàn ông ngăn lại. Tề Phong Bắc mút cắn đôi môi cậu, ánh mắt sâu thẳm, cũng không biết trong lòng giấu bao nhiêu dục vọng: "Làm gì đấy?"
"Không công bằng." Bùi Nam nghẹn ngào, "Con đã bị ngài cởi hết, sao ngài lại không cởi, hay là ngài còn muốn đi gặp người khác."
Tề Phong Bắc nhếch miệng, "Sao em biết là tôi không đi?" Hắn rút dương v.ật ra khỏi bướm non ướt dầm dề, lại mạnh bạo đẩy vào rồi kề sát bên tai cậu nói: "Chơi xong đ/ĩ nhỏ rẻ tiền này, không chừng tôi còn phải đi hẹn hò nữa đấy."
"Hẹn hò với ai?"
"Em đoán xem?"
Bùi Nam biết ý hắn nói là Mục Hương, nhìn người đàn ông cố ý nói như thế làm tâm tình Bùi Nam dâng tới tận mây xanh. Lúc này cậu mới phát hiện là mình cũng là một tay diễn viên già đời, tủi thân rơi nước mắt dàn dụa như thể đang ăn giấm, "Rõ ràng ngài làm tình với con, sao lại còn nghỉ tới người phụ nữ khác?" Bùi Nam nhìn hắn chằm chằm, "Con không làm cho ngài sướng sao?"
Tề Phong Bắc giả vờ lộ ra vẻ soi mói, còn cố ý rút dương v.ật ra một nửa, rồi lại chậm rãi đi vào, sau đó còn bình luận: "Hình như hơi lỏng một chút rồi."
Bùi Nam thực sự cuống cuồng lên, "Sao thế được?" Hai chân của cậu quặp vào eo của người đàn ông, cố gắng khiến huyệt nhỏ nuốt trọn hết dương v.ật, còn ráng sức siết chặt, "Lỏng chổ nào? Con không có lỏng!"
Cú siết chặt khiến Tề Phong Bắc xém chút nữa đã rên thành tiếng, vất vả nhịn lại được rồi lại tiếp tục trêu chọc, "Đến cả kỹ thuật cũng chẳng tốt gì."
(WordPress: htt895709555.wordpress.com)
(Wattpad: caudocmoc1823)
Bùi Nam nghệch mặt ra, "Kỹ thuật tốt là sao?"
Tề Phong Bắc nói: "Là tự mình đẩy mông, tự mình động." Hắn lột áo thun của Bùi Nam xuống, để cậu trần truồng như dê con đang đợi bị làm thịt.
Bảo bối chỉ học được tư thế cưỡi ngựa từ phim khiêu dâm nhưng người xuất toàn lực vẫn là Tề Phong Bắc, cậu chỉ là bên thụ động chịu đựng. Lúc này lòng ganh đua của cậu nổi lên, không phục nói: "Con cũng có thể làm được!"
Hai người thay đổi vị trí, Tề Phong Bắc ngồi dựa vào đầu giường, Bùi Nam cưỡi trên dương v.ật to lớn của hắn, bướm non cũng bị chống căng lên. Bùi Nam không biết phải làm gì tiếp theo, hai tay chống lên bụng người đàn ông, không biết nên dùng sức thế nào, cũng không biết phải lắc mông mình ra sao. Tề Phong Bắc không hề có ý muốn chỉ dạy, trái lại còn lười biếng kéo cà vạt, mở ba nút áo sơ mi, lộ ra vùng cổ và một mảng lồng ngực màu lúa mạch.
Hắn đẹp trai như vậy, động tác vung tay nhấc chân cũng đặc biệt cuốn hút. Bùi Nam nhìn mà mê mẩn, huyệt nhỏ không cầm được mà chảy nước ướt đẫm nơi hai người đang kết hợp. Thịt dâm bên trong bắt đầu ngứa ngáy, dường như đang đói khát kêu gào, chỉ kẹp dương v.ật vẫn chưa đủ, còn muốn dập vào rút ra nữa.
Ham muốn dâng lên như cào cấu tim gan, Bùi Nam nhìn Tề Phong Bắc nghẹn ngào, "Động như thế nào? Ngài dạy con đi."
Tề Phong Bắc nói: "Tự mình làm." Hắn thản nhiên như không quan tâm, nếu không phải dương v.ật đang cứng ngắt thì căn bản chẳng nhận ra dục vọng của hắn.
Bùi Nam không biết, cậu quá ngốc, rõ ràng đã làm qua rồi cũng không hề nhớ được, chỉ có thể men theo bản năng mà nhấp, hai cánh mông cứ nhấp nhè nhẹ, miệng huyệt cắn chặt lấy dương v.ật, nhưng ngoài lỗ nhỏ bị mài đến ngứa ngáy thì còn lại chẳng có hiệu quả nào nữa, trái lại nước dâm thì càng ngày càng nhiều.
Cậu bắt đầu mè nheo, mà có mè nheo cũng vô dụng bởi vì Tề Phong Bắc không hề mềm lòng, dù cây hàng hắn cứng đến mức gân xanh cũng nổi lên thế nhưng hắn vẫn chẳng có ý định giúp đỡ. Mất một lúc lâu Bùi Nam mới biết cách chống lên bụng người đàn ông để nâng cặp mông lên, tiếp đó là nhấc người lên rồi lại nặng nề ngồi xuống.
Sau đó là nếm được khoái cảm dục tiên dục tử.
Q.uy đầu rất lớn, như đầu nấm vậy, phần thân cũng to lấp đầy lỗ nhỏ mềm mại của cậu, mài một hồi cũng chảy ra một ít dịch trong, nhưng tần suất phun ra nuốt vào càng nhiều thì càng khiến người ta thích thú hơn. Bùi Nam dần dần cũng nắm được bí quyết, cặp mông càng nhấc càng cao, động tác nuốt chim càng ngày càng mượt mà, chưa bao lâu đã nghe tiếng nước vang lên òm ọp ngay nơi kết hợp.
Cậu ngẩng cổ lên, khuôn mặt đỏ bừng, đôi môi sưng tấy vì bị hôn, những tiếng rên rỉ lộn xộn tràn ra khỏi khuôn miệng đang hé mở, ngay cả đầu v* cũng cứng lên vì khoái cảm. Dâm thuỷ phun ra làm ướt quần của người đàn ông, Tề Phong Bắc dần dần không thể nào duy trì bình tĩnh nữa, ánh mắt tối lại, bàn tay ma sát trên da thịt Bùi Nam ngày càng mạnh, thỉnh thoảng còn không nhịn được mà hẩy lên một cái.
Bùi Nam sướng tê người, chỉ muốn rên to lên, lúc nói chuyện cũng bị hụt hơi, "Thấy thế nào... Con làm... Được không?" Cậu nở nụ cười, "Có làm ngài thoải mái hơn so với Mục tiểu thư không?"
Tề Phong Bắc chỉ hôn môi với Mục Hương hai lần lúc hẹn hò trước đó, còn chưa từng chạm qua thì làm gì biết có thoải mái hay không. Tất cả những gì hắn biết là Bùi Nam làm cho hắn rất thoải mái.
Dương v.ật cứng đến đau đớn, chỉ muốn đâm thẳng vào rồi đem cậu hoà tan vào trong xương cốt của hắn.
Nhưng Tề Phong Bắc vẫn cứ mạnh miệng, "Không có." Thanh âm hắn trầm thấp, "Tốc độ quá chậm, nuốt cũng không đủ sâu, không sánh được với cô ấy."
Bùi Nam lại lộ ra vẻ buồn tủi, ôm cổ hắn rồi nghẹn ngào nói: "Con sẽ cố gắng... Con sẽ cố gắng khiến ba ba thoải mái..." Cậu thở gấp một cái, cặp mông hạ xuống nhanh hơn, bướm non cũng cắn chặt, siết lấy cây thịt lại bên trong cơ thể. "Ư.. Ba ba là của con... Dương v.ật của ba ba cũng là của con... Không thể cho người phụ nữ khác được..."
Cậu d.âm đãng cùng cực, thế mà lại kích thích đến Tề Phong Bắc khiến lồng ngực của hắn như muốn nổ tung, chỉ cảm thấy dòng máu chưa bao giờ chảy nhanh như vậy, ngay cả áo sơ mi cũng bị mồ hôi thấm ướt một mảng lớn.
Nhưng trên mặt thoạt nhìn vẫn rất bình tĩnh.
"Vậy em phải cố gắng thêm đi."
Tiếng rên rỉ d.âm đãng bên tai, huyệt non vừa mềm lại vừa ướt khiến Tề Phong Bắc không nhịn được mà nắm lấy eo của cậu rồi dập xuống dương v.ật của hắn. Bùi Nam mài giỏi đến mức Tề Phong Bắc xuất tinh nhanh hơn so với bình thường, lúc Bùi Nam bị hắn chơi cho ra nước rồi xuất tinh, hắn cũng không nhịn được mà bắn hết tinh hoa vào trong lỗ nhỏ của Bùi Nam.
Tối qua ăn cây thịt hẳn ba lần nên bướm nhỏ đã sưng vêu cả lên. Bùi Nam bị ** nhiều, dạ dày cũng trướng lên khó chịu, sau khi làm xong cũng hơi mệt mỏi, vùi trong lồng ngực của hắn rồi nói đau bụng.
Tề Phong Bắc xoa nhẹ cho cậu một hồi nhưng vẫn không hề thấy giảm bớt liền nhân tiện nói: "Tôi gọi lễ tân đưa thuốc đến nhé."
Hắn đi ra ban công nhận điện thoại, rèm cửa sổ được kéo ra, ánh đèn của vạn nhà sáng rực trước mắt, cũng coi như là một cảnh tượng khá đẹp đẽ nhưng vì hắn lo lắng cho cái người đang nằm trên giường kia mà không có tâm tư đi quan sát kĩ. Sau khi gọi xong, Tề Phong Bắc còn chưa kịp cất điện thoại vào thì đã có cuộc gọi đến tiếp theo.
Là Tây Tân Hải.
Tưởng là có công việc nên Tề Phong Bắc hơi nhíu lông mày.
Hắn rất chú trọng vào sự nghiệp, lúc trước dù có tiếp bất kỳ cú điện thoại nào liên quan đến công việc cũng sẽ rất kiên nhẫn, cho dù có là lúc nghỉ phép cũng như vậy. Nhưng lúc này đáy lòng hắn lại có cơn nôn nóng mơ hồ, nhưng đến cùng vẫn bấm nút nghe điện thoại, "Chuyện gì?"
Tây Tân Hải ở đầu bên kia nói: "Tề tổng, tôi nghĩ đi nghĩ lại thấy vẫn nên nói với ngài một tiếng." Anh ta dừng một chút mới nói tiếp: "Bùi thiếu gia đã biết chuyện ngài và Mục tiểu thư chia tay."