Cô ta bày tỏ yêu cầu của mình với Tư Thành, tỏ vẻ không muốn tiếp tục làm em gái của Tư Thành mà muốn chính thức theo đuổi anh dưới danh nghĩa một người phụ nữ, đồng thời, cô ta còn đưa ra đề nghị xây dựng Lộc Uyển để hai bên thanh toán xong.
Cô ta cũng hứa hẹn sau khi Lộc Uyển được xây dựng, nếu anh vẫn muốn làm rõ mối quan hệ của họ thì anh cứ làm thế đi, cô ta không muốn tiếp tục sống dưới ánh hào quang của bạn gái anh, miên man bất định.
Tư Thành chấp nhận đề nghị của cô ta, ngay lập tức bắt tay vào việc xây dựng Lộc Uyển.
Nhưng không ngờ, Lộc An An lại đột ngột ra đi.
Trước khi đi, cô ta nắm lấy tay Tư Thành, nói với anh: "Trước khi gặp được cô gái anh thích, anh có thể... cho em chút thể diện cuối cùng, đừng nói rõ mối quan hệ của chúng ta được không?"
Lúc đó Tư Thành rất chán ghét, anh luôn cho rằng Lộc An An là một cô gái hiểu chuyện, khác với những kẻ theo đuổi lì lợm la liếm khác.
Nhưng yêu cầu này rõ ràng đang trói buộc anh.
"Coi như đó là yêu cầu cuối cùng của em, Thành, đời này em đều không thể có được anh."
Rốt cuộc Tư Thành lạnh lùng trả lời: "Như em mong muốn”
Lộc An An đi rồi.
Tuy nhiên, đúng lúc mấy ngày đó, Tư Thành nhận được một tin nhắn, nói cho anh biết tên nhóc kia trong quân đội đã hy sinh vì một nhiệm vụ.
Hài cốt không còn.
Giây phút đó, tất cả những gì hiện lên trong đầu Tư Thành đều là nụ cười tự tin và kiêu ngạo trên khuôn mặt trẻ trung đó.
Nhớ đến lúc bọn họ huấn luyện cùng nhau, cãi nhau, đánh nhau, cùng đi làm nhiệm vụ, cùng sống chết.
Cậu ta sẽ cười nhạo anh vì tứ chỉ phát triển mà đầu óc đơn giản, mãi cho đến khi bị anh đánh bại trong cuộc thi động não, lại mạnh miệng nói cậu ta còn trẻ và chưa đủ kinh nghiệm nên mới thua.
Bình thường cậu ta luôn làm ra vẻ ông cụ non nhưng ở một số thời điểm nhất định, lại thể hiện sự ngây thơ và rực rỡ đáng ra phải có ở độ tuổi đó.
Tuy rằng ở chung không bao lâu nhưng trong mắt Tư Thành, cậu ta đã là một người đồng đội tốt hiếm có.
Cậu ta còn hứa hẹn đợi bọn họ xuất ngũ, sẽ cùng nhau làm việc chăm chỉ.
Kết quả, nhiệm vụ cuối cùng của cậu ta lại thất bại, còn mang cậu ta đi vĩnh viễn.
Tư Thành không biết tại sao anh lại khổ sở như vậy, nhưng mỗi khi nghĩ đến người đó, anh lại không thể kìm được nỗi bi thương.
Ngay cả khi Lộc An An rời đi, cảm xúc của anh không hề dao động, nhưng lại vì tên nhóc kia mà rơi nước mắt đau đớn.
Vì thời gian trùng nhau nên mọi người đều cho rằng nỗi đau của anh trong khoảng thời gian đó là vì Lộc An An.
Tư Thành cũng không bao giờ giải thích hay làm rõ.
Nhưng bây giờ, anh biết không thể cho phép những tin đồn như vậy lan truyền được nữa.
Bởi vì anh đã gặp được người phụ nữ mà anh muốn bảo vệ cả đời.
Anh không muốn Hạ Phương phải chịu bất kỳ sự ấm ức nào.
"Đi theo anh." Tư Thành dập điếu thuốc, kéo Hạ Phương vào nhà vệ sinh.
Sở Lâm Xuyên:?2? Tại sao cốt truyện lại khác với những gì anh ấy nghĩ?
Không phải Tư Thành nên giải thích chuyện giữa anh và Lộc An An ngay tại chỗ sao?
Lệ Minh Nhã:!I!
Bọn họ vào nhà vệ sinh làm gì?
Không phải Hạ Phương nên khóc lóc om sòm, chất vấn mối quan hệ của Tư Thành và Lộc An An, sau đó tranh cãi ầm ï, ép Tư Thành nói anh yêu cô hay yêu Lộc An An, cuối cùng khiến Tư Thành chán ghét sao?
Lộc An An chính là người phụ nữ mà Tư Thành nâng trong lòng bàn tay, làm sao có thể để Hạ Phương chửi bới làm bẩn?
Tư Thành tức giận, Hạ Phương có còn trái cây ngon để ăn sao?
Nhưng hiện giờ, người lo lắng lại là Tư Thành mà không phải Hạ Phương?
Anh muốn đến nhà vệ sinh nói gì với Hạ Phương?