Mím môi im bặt lại, Tử Kỳ sau đó mới cảm thấy không đúng.
Cả hai, bên trái bên phải đều len lén nhìn Hạ An Vi.
Không khí chùng xuống bao lấy ngóc ngách xung quanh. Hạ An Vi lặng đi một lát.
Sau khi mạnh mẽ hít vào phổi một luồn không khí, cô mỉm cười nhẹ nhàng lên tiếng.
“ Chị thật sự không sao mà. Không phải bây giờ rất tốt hả?”
Nhìn Hạ An Vi một lúc, Tử Kỳ ôm choàng lấy phía sau cổ cô, dụi dụi vài cái.
“ A! Không chịu đâu. Thân ái của em, sao lại gả cho người khác! Không chịu, không chịu a.”
Ngứa mắt nhìn thân nam nhi to xác ra sức nhõng nhẽo, Cẩn Nhu mỉa mai trách móc.
“ Cậu xem bản thân bao nhiêu tuổi rồi hả? Có thể đừng dùng giọng điệu đó nói chuyện không? Chậc.”
“ Trẻ hơn chị. Đồ cẩu già độc thân.”
“ Cũng không bằng cái tên như cậu!”
Cẩn Nhu đằng trước giễu cợt. Tử Kỳ đằng sau khiêu khích. Nhìn hai người giở thói trẻ con, Hạ An Vi không nhịn được phì cười thành tiếng. Không lâu, liền nhận được câu nhắc nhở từ Cẩn Nhu.
“ Hạ An Vi! Bạn thân cậu bị người ta mắng đó. Cậu còn có thể cười được. Có lương tâm không vậy hả?”
Tiếng cười của cô như phá lên mặc hai người kia vẫn liên miên qua qua lại lại.
Cảm thấy bây giờ thực tốt. Mất cái này, lại được cái kia. Cuộc đời vốn dĩ không công bằng, cho đến khi nghĩ khác về nó. Là tốt hay xấu, vấn đề chỉ nằm ở cách suy nghĩ. Nhờ vậy, cô cũng đã biết được một số chuyện…
Quanh quẩn một hồi lâu, ba người đều đi nghỉ trưa. Tới gần 3 giờ hơn, Hạ An Vi cùng Cẩn Nhu mới đi siêu thị mua thức ăn chuẩn bị cho bữa chính.
Sau đó, Cẩn Nhu có một số bài tập tập “ đặc cách” một mình cô, nên đã ghé đến nhà một người bạn khác để hỗ trợ cô nàng. Bởi vấn đề này Hạ An Vi cũng bó tay. Sức mạnh cơ bắp thì cô có rèn luyện một chút, còn về trí óc thì cô xin khước từ một chút.
Khoảng lâu sau, hai người còn lại nhận được bưu phẩm từ tổ chức. Bên trong, một hộp vuông màu lam đầu tiên là một chiếc váy đỏ sang trọng xẻ tà và một chiếc áo choàng lông trắng. Hộp bên dưới là một bộ trang phục nam đã được phối sẵn.
Ngồi mở bưu phẩm ở sofa phòng chính, Tử Kỳ cùng Hạ An Vi có chút bất ngờ. Bộ trang phục có vẻ đã được chuẩn bị theo vóc dáng của hai người, nhưng bên phía tổ chức lại chưa báo giờ yêu cầu cung cấp hay lấy số đo trước. Người chuẩn bị đúng là quá lợi hại rồi.
...----------------...
Ở một nơi nào đó, Hứa Giai đột nhiên hắc hơi liên tục. Cô không biết hai người kia đã nhận được đồ hay chưa.
...----------------...
Khi kim ngắn nhẹ nhàng nhích sang vị trí số 8, kim dài lại dừng nghỉ một lát ở trạm 12. Hai người thay ra trang phục rồi tiến ra bên ngoài. Vừa xuống lộ lớn, đã thấy một chiếc ô tô đen chờ sẵn bên ngoài.
Cơ thể cô gái bên này được chiếc váy cẩn thận ôm lấy. Hai dây áo mảnh phía trên vai đang níu lấy phần thân váy bên dưới. Bên chân phải cô nàng, một đường xẻ táo bạo làm lộ ra đôi chân thanh mảnh, nõn nà. Mái tóc mượt đến óng ả chỉ được qua loa búi lên, khiến vài lọn tóc lơi lả rơi trên gương mặt thanh tú. Áo lông nhẹ trượt xuống vai. Kiều diễm đến kinh người, quyến rũ lại trang nhã.
Chàng trai bên cạnh, áo sơ mi trắng bên trong, sau đó là một chiếc vest gile màu xám đậm, bên ngoài khoác lên chiếc áo dạ dáng dài tối màu hơn. Hài hòa, lịch sự tô vẽ đậm nét sự trẻ trung của cậu.
Điểm đến của chiếc xe là Simle Club. Dừng lại ngay trước cổng chào, chiếc xe liền rời đi sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
Có chút choáng vì sự thay đổi nhanh chóng ở nơi này, Hạ An Vi có hơi khó tin.
Từ phía cổng chào, ánh đèn lấp lánh rực rỡ. Bên dưới đã có thêm một lớp thảm đỏ trải dài vào tới nơi hai cánh cửa to tướng đang đóng chặt.
Thi thoảng lại có vài chiếc xe đắc tiền dừng lại, thả xuống vài người ăn vận toàn phục trang quý phái.
Khoác lấy tay Tử Kỳ, hai người liền chậm rãi đi trên thảm đỏ tiến vào. Nơi cửa lớn có tổng cộng sáu người mặc vest đen, họ chính là người soát thiếp mời. Đi bên cạnh Hạ An Vi cùng Tử Kỳ cũng có không ít người.
Đến chỗ cánh cổng, Tử Kỳ đưa ra những tấm thiếp đen. Xét duyệt hoàn tất, hai người trong số những người kia kéo mở cánh cửa, cúi người mời hai người vào trong.
⬇️⬇️⬇️⬇️