Bất luận là Hoàng thất Đế quốc Đại La hay Tinh La Điện, trước ngày mùng 10 tháng 10 tất cả đều rất bận rộn chuẩn bị chu đáo cho nghi thức thăng cấp lên Đế quốc Thượng phẩm.
Lần thăng cấp này là một bước quan trọng cho Đế quốc Đại La bước lên đỉnh cao. Trong quá trình này nhất thiết phải đề phòng mọi điều bất chắc có thể xảy ra.
Tinh La Điện trên từ năm vị Điện chủ, dưới đến các Đệ tử Sơ cấp ai nấy đều có việc riêng của mình, tuy có bận rộn nhưng mọi thứ đều trong trình tự.
Trên Lăng Vân Phong, thời gian một tháng hộ pháp của Tần Vô Song cũng đến thời khắc quan trọng cuối cùng. Lúc này Tần Vô Song cũng có phần mong chờ, không biết Bao Bao có đột phá Linh Võ Đại viên mãn thăng cấp lên Hư Võ Cảnh không? Nếu được thì đúng là tin tức đáng phấn khởi.
Một tháng nay Tần Vô Song cũng củng cố cảnh giới đan điền của mình đến trạng thái tốt nhất. Chỉ cần không ngừng hấp thụ linh lực tự nhiên của trời đất, dù không mượn linh lực bên ngoài, đột phá Linh Võ Đại viên mãn cũng không phải khó. Chỉ có điều tất cả còn cần một cơ duyên.
Đúng lúc đó, từ sâu trong Lăng Vân Phong bỗng có một đạo kim quang bắn thẳng lên trời, cả Lăng Vân Phong như rung chuyển, đất đá bay tứ tung, cây cỏ nghiêng ngả, trời long đất lở.
Uỳnh! Uỳnh!
Hàng loạt tiếng nổ rung chuyển đất trời khiến tần số dao động của Lăng Vân Phong ngày càng lớn. Tần Vô Song đứng dậy, nhìn cảnh ánh sáng xung thiên không ngạc nhiên mà còn mừng rỡ. Vì cảnh tượng này không phải lần đầu tiên hắn nhìn thấy.
Lần đó ở Hầu Vương Sơn, hắn cũng đã nhìn thấy rồi. Hắn biết điều này chắc chắn có liên quan đến Bao Bao.
- Lẽ nào Bao Bao đã đột phá thành công rồi?
Tần Vô Song nghĩ trong đầu, ánh mắt vẫn dán chặt lấy bầu trời bên trên Lăng Vân Phong. Đằng sau lưng vang lên tiếng làu bàu, Tử Điện Phần Diệm Thú nhảy ra, kêu lên:
- Thấy quỷ rồi sao? Bế quan thôi mà bế ra một trận thế lớn thế này sao? Lão Đại, chuyện gì vậy…
Tử Điện Phần Diệm Thú vừa hỏi xong thì thấy ánh sáng xung thiên, mồm há hốc không nói nên lời, cổ họng nuốt "ực" một cái:
- Uy năng mạnh quá! Lão Đại, đây là uy năng Hư Võ Cảnh đó à?
- Uy năng Hư Võ Cảnh sao?
Tần Vô Song mừng rỡ:
- Nói vậy thì Bao Bao đã đột phá thật rồi?
Tử Điện Phần Diệm Thú thở dài bất lực, lầu bầu:
- Đúng là biến thái, đáng ghét! Bị một con khỉ chưa đến mười tuổi bỏ lại đằng sau. Lão Đại, số mệnh thật bất công!
Tần Vô Song chỉ cười:
- Cô Đơn, ngươi đừng than số mệnh bất công nữa đi. So với các linh thú khác ngươi đã là rất may mắn rồi đấy! Có biết bao nhiêu linh thú cả đời cũng không thăng được lên Linh Võ Đại viên mãn kia kìa!
Tử Điện Phần Diệm Thú ủ rũ nói:
- Nhưng Lão Đại không biết có bao nhiêu linh thú đã đột phá Linh Võ Đại viên mãn đâu!
Tần Vô Song động viên nói:
- Cô Đơn, ta tin ngươi không cách ngày đó xa nữa đâu! Ta tin vào tiềm năng của ngươi!
Tử Điện Phần Diệm Thú cười hì hì:
- Đúng thế, chắc chắn ta sẽ có ngày đó. Hơn nữa, ngày đó cũng không xa nữa đâu. Ta đảm bảo!
Đúng lúc đó đạo kim quang trên trời bỗng tản ra rồi lao xuống dưới với tốc độ kinh người như sao băng rơi.
Đạo kim quang lao mãi đến gần trước mặt Tần Vô Song thì hắn mới nhìn rõ, bao bên trong quầng sáng là một con Thần vượn lông dày mà mượt, đang nhanh chóng biến đổi hình dạng. Tử Điện Phần Diệm Thú ngạc nhiên:
- Lão Đại, Bao Bao đang luyện hình. Đây chính là chân không luyện hình của Hư Võ Cảnh! Con khỉ này còn muốn biến ra hình gì nữa?
Tần Vô Song cười:
- Đừng vội, đáp án sẽ có ngay thôi!
Tử Điện Phần Diệm Thú cười kỳ quái:
- Ta không vội. Cứ nghĩ từ giờ Bao Bao trèo lên đầu lên cổ là ta lại khó chịu. Ta kệ xác nó luyện ra cái hình gì!
Đúng lúc đó ánh sáng đó lao tới chỗ Tần Vô Song, càng gần, ánh sáng vàng càng nhạt đi. Ánh sáng tan dần, hình dạng của Bao Bao cũng dần lộ ra trước mặt Tần Vô Song và Tử Điện Phần Diệm Thú.
- Vô Song lão đại, Cô Đơn ca!
Một giọng nói trong trẻo vang lên, ánh sáng biến mất, một thiếu niên nhanh nhẹn hoạt bát nhảy xuống.
Thiếu niên này có gương mặt thanh tú, dáng người gầy gầy, ánh mắt sáng trong lấp lánh linh lực, không có chút khí tức trần tục nào.
- Bao Bao?
Tử Điện Phần Diệm Thú trố mắt nhìn gã thiếu niên đó.
Thiếu niên đó cười hì hì:
- Cô Đơn ca, ngoại hình này của ta thế nào?
Tử Điện Phần Diệm Thú lắc lắc đầu:
- Chẳng ra làm sao cả.
Thiếu niên đó ủ rũ:
- Thật sao?
Tử Điện Phần Diệm Thú cười hắc hắc:
- Ta có thể lừa ngươi sao? Ngoại hình này tuổi quá nhỏ, lại gầy đét như que củi, rõ ràng là bộ dạng suy dinh dưỡng, chẳng có chút khí khái nào. Bản thể Thần vượn của ngươi còn uy vũ hơn.
Nói rồi Tử Điện Phần Diệm Thú vẫn không quên nói với Tần Vô Song một câu:
- Lão Đại ta nói có đúng không?
Thiếu niên mà Bao Bao luyện hình thành ánh mắt long lanh nhìn Tần Vô Song:
- Lão Đại, có đúng là như lời Cô Đơn nói không?
Tần Vô Song cười:
- Bao Bao, ta thấy ngoại hình này rất tốt. Chỉ ngoại hình này thôi đã có thể mê hoặc không ít người rồi. Ai mà biết được phía sau ngoại hình này lại là một linh thú siêu cấp Hư Võ Cảnh chứ? Hơn nữa đây còn là vẻ ngoài mà nhân loại rất thích. Không tệ!
Lúc này Bao Bao mới vui vẻ:
- Vô Song lão đại nói vậy thì chắc chắn không sai đâu. Chắc chắn là Cô Đơn ca đố kỵ nên mới cố ý chọc tức ta. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Tử Điện Phần Diệm Thú cười nói:
- Ta không đố kỵ với thằng nhóc như ngươi. Nếu ta mà luyện hình thì sẽ luyện thành một đại hán tướng mạo uy phong, vừa xuất hiện đã khiến người ta phải sợ hãi vài phần. Như thế mới xứng với hình tượng vũ dũng của Cô Đơn ca ta đây.
Bao Bao cười:
- Thế thì đợi khi ngươi đột phá lên Hư Võ Cảnh, ta sẽ xem xem ngươi sẽ biến thành bộ dạng quái gỡ thế nào.
Tử Điện Phần Diệm Thú tự cảm thấy rất tốt:
- Ngươi cứ đợi đi. Đến lúc đó ta nhất định cho mọi người phải cảm thán không ngớt.
Tần Vô Song xua tay ngăn cuộc đấu võ mồm đang sắp thành cao trào, cười nói:
- Bao Bao, quá trình đột phá có thuận lợi không?
Bao Bao nghiêm nghị nói:
- Vô Song lão đại, lần này cực kỳ thuận lợi. Gần như không có bất cứ trở ngại nào, có thể nói là một hơi là xong.
Tử Điện Phần Diệm Thú lầm bầm:
- Nói khoác, không thể nào lại không có chút trở ngại nào được.
Tần Vô Song cảm thán:
- Nếu người khác nói vậy thì có lẽ là nói khoác. Nhưng Bao Bao là huyết thống Thái cổ Thần vượn, lại ăn thánh vật vạn năm Thánh Tượng Quả. Lên Hư Võ Cảnh chỉ là chuyện vặt. Cảnh giới Thần đạo mới là cái Bao Bao nên theo đuổi.
Bao Bao cười hì hì:
- Lão Đại nói hay thật! Cô Đơn ca, sao ngươi không thể giống như Lão Đại, thành tâm thành ý khâm phục ta chứ?
Tử Điện Phần Diệm Thú thở dài:
- Cô Đơn ca ta trước nay chưa từng khâm phục ai. Nhưng tên nhóc ngươi đã là huyết thống Thái cổ Thần vượn, ta khâm phục ngươi nửa phần là được.
Tần Vô Song bật cười:
- Cô Đơn, kết quả bế quan của ngươi thế nào?
Tử Điện Phần Diệm Thú nói:
- Đến đúng lúc ta đang sung sướng thì cả ngọn núi rung chuyển làm kinh động đến ta. Lần bế quan này không có thu hoạch gì lớn. Nhưng ta đã cảm nhận được khí tức đột phá. Chỉ cần một cơ hội thích hợp là ta cũng có thể lên Hư Võ Cảnh. Bao Bao, cứ đợi đi. Ta nhất định sẽ đuổi kịp ngươi.
Bao Bao cười hi hi:
- Ta đợi xem Cô Đơn ca luyện hình ra một đại hán nha.
Tần Vô Song cười:
- Thôi được rồi, chưa đến nửa tháng nữa là đến mùng 10 tháng 10. Chúng ta ở Lăng Vân Phong này cũng một, hai tháng rồi. Sớm xuống núi xem có gì cần giúp không.
Hai linh thú gật đầu:
- Được, xuống núi thư giãn cũng tốt. Ở trên núi lâu quá cũng bức bối.
- Chỉ mong lần này lễ sắc phong sẽ thuận lợi, không gặp trở ngại gì nữa.
Tần Vô Song thở dài.
Bao Bao không cho là vậy, hi hi cười:
- Nếu mọi thứ thuận lợi, thái bình quá thì chẳng thú vị gì cả. Cô Đơn ca nói xem có phải không?
- Lại chả thế sao? Mọi thứ thái bình thì chúng ta không phải thành đồ trang trí sao? Chán ngắt! Có người gây chuyện mới tốt. Càng nhiều kẻ gây chuyện thì chúng ta càng có cơ hội thể hiện. Như thế Cô Đơn ca ta mới tạo được tiếng tăm.
Tử Điện Phần Diệm Thú phụ họa. Tần Vô Song cười khổ:
- Nghe khẩu khí của các ngươi dường như không sợ phiền phức mà chỉ sợ không có đủ phiền phức.
- Đúng thế Lão Đại. Nếu không có phiền phức thì không có không khí. Đế quốc Đại La muốn thăng cấp lên Đế quốc Thượng phẩm thì phải dựa vào một chút sức mạnh bên ngoài để tạo dựng uy tín. Như thế mới có sức thuyết phục hơn, để lại ấn tượng sâu sắc một chút ấy mà.
- Bao Bao nói đúng. Còn nữa, ta thấy tên Tả Thiên Tứ của Cửu Cung Phái căn bản không phải loại thiện nam tín nữ, dễ dàng bỏ qua mọi chuyện ở đây. Hắn không thể nào nuốt trôi cục tức nhìn Đế quốc Đại La thăng cấp. Ta đoán chắn chắn hắn sẽ gây chuyện. Hơn nữa lần này có thể tu vi của hắn cũng được nâng cao một cách vượt bậc.
Tần Vô Song nghe mà cảm thấy lo lắng:
- Tả Thiên Tứ lại được thăng cấp thì chính là Hư Võ Cảnh cường giả, sẽ có thân thủ như cường giả của La Thiên Đạo Trường rồi? Nếu như thế thì không dễ đối phó đâu!
Bao Bao thì lại có bộ dạng mong chờ, nhởn nhơ nói:
- Nếu như thế thì còn gì bằng. Đúng lúc lấy Tả Thiên Tứ thử cảnh giới Hư Võ Cảnh của ta. Lão Đại, chuyện tốt như thế đi đâu tìm chứ?
Tử Điện Phần Diệm Thú cũng cười:
- Dù Tả Thiên Tứ có thăng cấp thì cũng không thể mạnh hơn đám người của La Thiên Đạo Trường. Vì thế Lão Đại căn bản không cần lo lắng. Trừ phi hắn cũng triệu hồi được một con linh thú phong ấn, nếu không thì dù Bao Bao có không đột phá, bọn ta cũng có thể chơi cùng nó.
Đúng lúc đó ánh mắt Tần Vô Song bỗng dừng lại ở dưới chân núi. Liên tiếp bảy luồng lửa bắn thẳng lên trời chiếu sáng xung quanh.
- Đi, xuống dưới núi. Đây là hiệu lệnh triệu tập tất cả đồng môn của Tinh La Điện!
Tần Vô Song gọi rồi lẩm nhẩm:
- Lẽ nào có vấn đề gì rồi?