Giờ Thiên Vũ Tông đối diện với Bách Kiếm Tông, có Hồ Khâu Sơn, Thiên Vũ Tông đã hiểu được sơ bộ về thực lực và tình hình chung của Bách Kiếm Tông, nắm chắc được nhiều phần thắng hơn.
Tuy không có Thần thú trợ giúp nhưng Tần Vô Song đã cho mượn một bộ Thần đạo Chiến y Hóa Thần Đạo tám kiếp. Chỉ một bộ trang bị này thôi đã đủ để đảm bảo Thiên Vũ Tông không thua trong trận đấu thứ ba.
Bên Thiên Vũ Tông, trừ hai Chưởng môn là Thần đạo cường giả còn có cường giả gần đến Thần đạo, dưới sự bảo vệ của Thần đạo Chiến y Hóa Thần Đạo tám kiếp, lại có cả vũ khí không tệ, hiển nhiên là Tần Vô Song cũng dự đoán sẽ thắng.
Ngược lại, Tân Thiên Vấn từ sau khi Hồ Khâu Sơn thất bại, hắn đã không hy vọng gì nhiều vào Bách Kiếm Tông nữa. Giờ hắn có hơi hối hận, nếu biết sớm thì chi bằng tập trung bảo vệ Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông. Cho Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn mượn Phong ấn Thú hồn cuối cùng lại rơi vào kết cục này, đúng là mất cả chì lẫn chài.
Nếu hai con Phong ấn Thú hồn ấy đưa hết cho Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông thì Thiên Phạt Sơn Trang rất có khả năng thắng ở trận thứ ba.
Sức mạnh không tập trung, bị phân tán cuối cùng là thất bại hoàn toàn. Đừng nói Bách Kiếm Tông và Hồ Khâu Sơn, tiền đồ của Thiên Phạt Sơn Trang và Lôi Đình Tông cũng rất ảm đạm. Thiên Phạt Sơn Trang bị loại, xem ra Lôi Đình Tông cũng không xa nữa đâu.
Chí khí của Tân Thiên Vấn trước khi bắt đầu thi đấu đã dần chuyển thành giận dữ, rồi gần như phát điên, nhưng giờ lại bắt đầu bình tĩnh lại.
Sau khi được Kiếm Nhiêm giảng giải, hắn đã nhận ra rằng, cuộc đấu giữa các thế lực ngoại vi, dù có thua hết cũng chẳng sao. Chỉ cần nắm chắc vị trí Thiên Đế trong tay là vẫn có thể khống chế được cục diện.
Vì thế, giờ Tân Thiên Vấn dứt khoát không để ý đến cuộc chiến ngoại vi này nữa, chuyên tâm suy nghĩ về cuộc tranh giành vị trí Thiên Đế.
Thất bại ở ngoại vi khiến chủ ý của Tân Thiên Vấn càng thêm kiên định, cũng biết đó là cơ hội cuối cùng của Tân gia. Nếu thua thì Đại hội Thiên Đế Sơn sẽ trở thành tang lễ của Tân gia. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nếu Vân gia giành được vị trí Thiên Đế thì còn được, chứ Tần gia mà thành Thiên Đế thì Tân gia sẽ mãi mãi không có ngày ngóc đầu lên.
Tân Thiên Vấn bình tĩnh cũng có lý do của nó. Vì nếu Bách Kiếm Tông thật sự thua. Khi bị thua trận đầu tiên thì phía sau không còn phải nghĩ gì nữa. Tuy Thiên Vũ Tông cũng có ý định bỏ trận thứ hai theo chiến lược nhưng trận thứ ba thì Đại Tông chủ Lạc Bạch Vũ sẽ không cho Bách Kiếm Tông bất cứ cơ hội thắng nào.
Còn bên Bách Kiếm Tông, sau khi chứng khiến thất bại của Hồ Khâu Sơn thì gần như cũng không muốn chiến đấu nữa, đánh bừa một trận rồi dứt khoát từ bỏ.
Tân Thiên Vấn cũng mặc kệ không quan tâm nữa.
Hắn nào có biết Tông chủ Bách Kiếm Tông sự kháng cự không ra sao đó cũng có nhân tố Tần gia trong đó. Tuy Tông chủ Ngô Tuyên Hổ của Bách Kiếm Tông không biết con trai mình Ngô Đỉnh Nguyên là gián điệp lớn nhất của Tần gia, nhưng những điều Ngô Đỉnh Nguyên phân tích về cục thế và những đạo lý bảo vệ bản thân trong thời điểm nhạy cảm này đã khiến Ngô Tuyên Hổ có cảm giác như sấm đánh bên tai.
Ngô Tuyên Hổ nghe theo kiến nghị của con trai, từ bỏ kháng cự. Tuy thua nhưng Ngô Tuyên Hổ không hề chán nản, vì hắn biết thực lực của Bách Kiếm Tông đúng là còn kém xa Thiên Vũ Tông. Điều này không thể bù đắp được trong một hai ngày.
Điều khiến hắn vui mừng là dường như con trai Ngô Đỉnh Nguyên đã trưởng thành. Hiểu biết và phân tích tình thế còn nhạy bén hơn Tông chủ là mình. Với bất cứ người cha nào mong con thành tài mà nói, con trai làm nên sự nghiệp đáng mừng hơn chính mình làm nên sự nghiệp nhiều.
Nếu cuộc chiến ngoại vi có bốn trận là những trận đối quyết giữa Tần gia và Tân gia. Vậy thì đã ba trận kết thúc và đều là Tần gia thắng.
Đã bắt đầu có những người nhiều chuyện bắt đầu tuyên truyền điều này, hình thành một loại ám thị tích cực dẫn dắt hướng phát triển của dư luận.
Bên Tần gia, Bách Lý Thế Gia, Phiêu Tuyết Lâu và Thiên Vũ Tông tất cả đều giành phần thắng.
Còn bên Tân gia, Hồ Khâu Sơn, Thiên Phạt Sơn Trang và Bách Kiếm Tông toàn bộ đều thảm bại.
Còn một lượt đấu nữa, Kiếm Lam Tông và Lôi Đình Tông tuy chưa biết thắng thua thế nào nhưng có Lưu Âm Cốc vào, Lôi Đình Tông không hề lạc quan chút nào.
Vì thế gần như có thể nói, tính đến lúc này, Tân gia toàn bại!
Cuộc thi bước vào lượt thứ năm, cũng chính là mối quan hệ ba bên phức tạp nhất. Đương nhiên Hiên Viên Tộc đã phái ra ba tu luyện giả cùng cấp cùng thi đấu đã giải quyết được rất nhiều rắc rối.
Lượt này sẽ lần lượt là Kiếm Lam Tông đấu với Lôi Đình Tông và Lưu Âm Cốc đấu với đội của Hiên Viên Tộc.
Hiên Viên Bạt bắt đầu công bố danh sách của bốn bên.
Hai trận đấu này diễn ra cùng một lúc nhưng ở hai khu vực khác nhau. Đấy cũng là để tránh việc có kẻ giở trò gian lận.
Bên Kiếm Lam Tông gần như lặp lại mô hình của Phiêu Tuyết Lâu. Trận đầu tiên là Nhị Tông chủ của Kiếm Lam Tông, cũng là một Thần đạo cường giả, thực lực kém Tần Trọng Dương nhưng mạnh hơn Tần Thái Trùng.
Trận thứ hai là Thần thú mà Tần Vô Song cho mượn, Tử Điện Phần Diệm Thú. Tử Điện Phần Diệm Thú mới vượt qua Hóa Thần Đạo một kiếp, đấu với Phong ấn Thú hồn Hóa Thần Đạo bốn kiếp không hề có ưu thế, nhưng vũ khí trang bị Tần Vô Song cho Tử Điện Phần Diệm Thú hoàn toàn không hề thua kém Bao Bao.
Quan trọng nhất là Tử Điện Phần Diệm Thú là Linh thú Biến dị, thiên phú thần thông của nó cũng mạnh mẽ một cách mơ hồ. Đối kháng với Bao Bao chưa chắc được ai sẽ thua, đối phó với Phong ấn Thú hồn cũng không quá khó.
Chiến thuật giống hệt như Phiêu Tuyết Lâu, quyết chiến hai trận đầu, còn trận thứ ba căn bản không cần đánh, cho Lôi Đình Tông tức chết!
Trên thực tế, Tông chủ Đinh Kỳ Kiếm của Kiếm Lam Tông cũng không thể đánh thắng được Lôi Việt. Nhưng quyết thắng thua trong ba trận khiến Lôi Việt cũng giống như Yến Bắc Phi, chỉ có thực lực chứ không thể phát huy.
Chiến cuộc giống như Tần Vô Song đã dự tính. Trận đầu tiên, Nhị Tông chủ của Kiếm Lam Tông căn bản không cho đối phương cơ hội, đã giải quyết nhanh gọn đối phương bằng kiếm thế cực nhanh!
Lôi Việt hiển nhiên đã liệu được điều này vì thế đã hạ tử lệnh cho Phong ấn Thú hồn, bất luận thế nào cũng phải đánh hòa, dù có phải cùng đến chỗ chết cũng phải liều!
Nhưng mà, có kinh nghiệm từ trận của Bao Bao, Tần Vô Song đương nhiên không thể để Tử Điện Phần Diệm Thú lại chịu thiệt thòi như thế lần thứ hai.
Trước khi Tử Điện Phần Diệm Thú lên đài, Tần Vô Song đã dặn dò kỹ lưỡng phải đề phòng yêu đan Thần hồn của đối phương tự phát nổ. Tuy là Thần thú thô kệch nhưng trong sự thô kệch lại có sự tinh tế. Khác với cách đánh của Bao Bao, cách đánh của Tử Điện Phần Diệm Thú không hề từ chối yếu tố cái đầu.
Nói cách khác, vẻ ngoài thì Tử Điện Phần Diệm Thú rất qua loa cẩu thả nhưng bên trong lại có mặt rất tinh tế.
Vũ khí trang bị của Tử Điện Phần Diệm Thú cũng là Chân Thần Đạo năm sáu kiếp, là một bộ Lưu Vân Phi Trảo. Bộ Phi Trảo này vừa thích hợp với đòn tấn công của Tử Điện Phần Diệm Thú.
Ngoài vũ khí đó ra, Tần Vô Song còn trang bị cho Tử Điện Phần Diệm Thú một bộ Hỏa Phượng Giáp, có thể tăng thần lực Hỏa thuộc tính lên ba lần.
Đây đúng là đã trang bị cho Tử Điện Phần Diệm Thú đến tận chân răng. Vừa dùng Lưu Vân Phi Trảo giày vò đối thủ, vừa dùng chân hỏa Thần đạo luyện hóa đối phương.
Chân hỏa Thần đạo cũng là Hỏa Phách mà Tử Điện Phần Diệm Thú lấy được từ hòn đảo Hỏa Lân, chủng tử của Thái cổ Thần Hỏa, uy lực của nó cũng không phải chỉ có hư danh.
Lại có sức mạnh bổ sung từ Hỏa Phượng Giáp, đòn tấn công được hình thành từ hỏa diễm Thần đạo thì càng có uy lực hơn. Trong biển lửa trên Hiên Viên Đài, Tử Điện Phần Diệm Thú đại hiển thần uy.
Con Phong ấn Thú hồn kia cũng quyết tâm liều chết với Tử Điện Phần Diệm Thú, mấy lần liền muốn ép yêu đan ra nhưng Tử Điện Phần Diệm Thú đã luôn đề phòng chiêu này của đối phương.
Chỉ cần đối thủ có dấu hiệu muốn đẩy yêu đan ra, nó sẽ lập tức tấn công như vũ bão không cho đối thủ cơ hội.
Cách đánh cuồng bạo của Tử Điện Phần Diệm Thú như từ một khuôn đúc với Bao Bao.
Đòn công kích của Lưu Vân Phi Trảo khiến cho nhục thể của Phong ấn Thú hồn rách te tua, Phi Trảo là vũ khí Chân Thần Đạo, tuy không đánh trúng nhưng chỉ sượt qua cũng đủ thấy uy lực đáng sợ của nó.
Tử Điện Phần Diệm Thú càng chiến đấu càng anh dũng, hàng vạn ngọn thần hỏa đốt cháy thành một biển lửa thiêu đốt đối thủ đến mức yêu đan khí tức cũng ngày càng yếu.
Uỳnh một tiếng, nhục thể nổ tung!
Con Phong ấn Thú hồn đó không tiếc hủy đi nhục thể dẫn yêu đan ra hình thành nên một quầng sáng lóa, lao thẳng xuống Tử Điện Phần Diệm Thú như mưa sao băng.
Đòn công kích tự phát nổ!
Tử Điện Phần Diệm Thú đã chú ý đến chiêu này, cũng không hoảng loạn. Thúc động Hỏa Phượng Giáp đến tột đỉnh, toàn thân ánh đỏ tỏa sáng chói lòa, pháp thân của Tử Điện Phần Diệm Thú giống như một đám lửa lớn khổng lồ, giống như một con Phượng Hoàng dục hỏa hồi sinh.
Khí thế như ngọn núi lửa, nhiệt độ cao hủy diệt, bên ngoài cơ thể Tử Điện Phần Diệm Thú có rất nhiều bức tưởng lửa hình thành nên lớp phòng ngự. Đúng lúc ấy, Tử Điện Phần Diệm Thú bỗng há to miệng, gầm lên một tiếng, từ trong những chiếc răng trắng toát kia, một tia điện bắn phụt ra. Nó có màu tím!
Tử Điện Phần Diệm Thú bắn ra, toàn bộ bắn trúng ngay viên yêu đan đó.
Thiên phú thần thông, Tử Điện Kinh Lôi!
Uỳnh!
Uy lực của tia điện tím lập tức khiến ánh sáng của yêu đan mờ nhạt đi rất nhiều, không ngừng run rẩy. Một tiếng nổ vang trời, yêu đan hoàn toàn vỡ vụn bắn ra xung quanh!
Tử Điện Phần Diệm Thú rống lên điên cuồng, quét ra một ngọn lửa hút hết khí tức của yêu đan. Lửa đi đến đâu, mọi thứ đều đã bị lửa thiêu rụi không còn chút gì.
Trận thứ hai, Tử Điện Phần Diệm Thú, thắng!
Sắc mặt Lôi Việt tối sầm lại. Tử Điện Phần Diệm Thú ở trước mặt Lôi Đình Tông hắn mà dám sử dụng thuật của Lôi Đình Tông, đúng là tát vào mặt người ta.
Lôi Đình Tông, bị loại. Kiếm Lam Tông, thắng, vào vòng hai.
Nếu Lưu Âm Cốc thắng thì Kiếm Lam Tông sẽ tranh giành với Lưu Âm Cốc. Nếu Lưu Âm Cốc thua thì Kiếm Lam Tông sẽ giành được một vị trí trong tám môn Thiên Đế Sơn ngay.