Mặc dù hắn không biết tường phòng ngự này rút cuộc sinh trưởng ra như thế nào, nhưng rất hiển nhiên, tường phòng ngự này có lẽ có quan hệ với những Thần quang Tẩy lễ của mình.
Tần Vô Song nhiều lần kỳ ngộ, xét đến cùng, vẫn là do Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận mà ra. Mà Thất Tuyệt Liên Hoàn Trận hai lần Thần quang Tẩy lễ, khẳng định còn có bí mật mà Tần Vô Song chưa biết. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Nhưng trước mắt, Tần Vô Song không có thời gian suy nghĩ đến những điều này, trong tường phòng ngự, mặc dù vô cùng an nhàn, nhưng hắn cũng biết, bản thân bị luồng lực lốc xoáy vừa rồi cuốn vào, khẳng định đã vào trong chính giữa lòng đất, muốn đi ra, cũng cần một chút sức lực.
Quan sát xung quanh một hồi, ngoài tầm nhìn tối om ra, cái gì cũng không có. Tần Vô Song đành phải tạm thời từ bỏ, đột nhiên nhớ ra Bao Bao và Cô Đơn.
Mặc dù trước khi công kích tấm Trấn Ma Thạch Bia, hắn đã kêu Bao Bao và Cô Đơn lui về vị trí đủ xa, nhưng Trấn Ma Thạch Bia sụp trong nháy mắt, hắn cơ hồ cảm nhận được khí thế của toàn bộ Thiên Dương Sơn đều sụp đổ, loại khí thế đó, phảng phất giống như Thiên Dương Sơn nháy mắt bị hủy diệt vậy.
Vừa nghĩ đến đây, hắn không phỏi rất lo lắng, sợ rằng Bao Bao và Cô Đơn không chạy thoát khỏi kiếp nạn này. Vừa nghĩ đến đây, Ngọc bài Truyền thức đột nhiên truyền đến linh thức, Tần Vô Song vừa nhìn, chính là Bao Bao và Cô Đơn.
- Bọn chúng không sao!
Tần Vô Song vô cùng mừng rỡ, truyền thức nói:
- Bao Bao, Cô Đơn, ta không sao, các ngươi có bị thương không?
Bao Bao nghe thấy tin tức Tần Vô Song không việc gì, cũng cực kỳ vui mừng, kích động nói:
- Lão Đại, may mà ngươi kêu chúng ta tránh xa, chúng ta cũng không sao. Chúng ta đang đào móc cứu ngươi. Lão Đại, ngọn núi phế tích này vô cùng cứng rắn, ta muốn dùng Địa Hành Thuật, nhưng không vào trong được.
Tần Vô Song biết tấm Trấn Ma Thạch Bia này linh lực sung túc, lúc này còn có thể cảm nhận được sóng động linh lực xung quanh chập chờn rối loạn, loại linh lực nồng đậm đó bao trùm lên người hắn, mặc dù có tường phòng ngự bảo hộ, Tần Vô Song cũng cảm thấy bản thân giống như một bị điện giật, bị cơn sóng linh lực này chà xát, vô cùng khó chịu
Nhưng loại thống khổ này, vẫn còn nằm trong phạm vi chịu đựng của hắn.
- Bao Bao, hiện giờ tình hình bên ngoài như thế nào?
Tần Vô Song hỏi.
Bao Bao và Cô Đơn vẫn ở trong Cửu Luyện Huyền Phong Cốc, đối với biến hóa bên ngoài, cũng không biết rõ ràng lắm. Nhưng bọn chúng cảm nhận được có gì đó kỳ lạ, một loại không khí giống như ngày hủy diệt đã lan tràn đến Cửu Luyện Huyền Phong Cốc. Trong Cửu Luyện Huyền Phong Cốc, rất nhiều ngọn núi, rừng cây đều vô tình sụp đổ, hủy diệt, bất cứ một tình tiết nào cũng tràn ngập loại cảm giác tận thế này.
- Lão Đại, bên ngoài rất là kỳ lạ, xem ra tấm bia đá này thật sự vô cùng cổ quái. Lão Đại, ngươi mau nghĩ cách ra đây đi, nói không chừng bọn La Thông Thiên sắp quay về rồi.
Cô Đơn cũng lo lắng khuyên nhủ:
- Lão Đại, Bao Bao nói đúng đấy, bây giờ là thời cơ tốt nhất để chúng ta rút lui, đợi bọn chúng quay về, chúng ta nhất định bị bao vây.
Tần Vô Song biết rất rõ tình cảnh của bản thân, trong chốc lát, khẳng định không dễ dàng đi ra ngoài. Lập tức thành thật nói:
- Bao Bao, Cô Đơn, các ngươi nghe cho kỹ đây. Các ngươi mau mau rời khỏi đây, không cần lo cho ta, nhân lúc thế cục bây giờ đang hỗn loạn, các ngươi rời đi, vẫn còn kịp.
Bao Bao và Cô Đơn đều vô cùng khẩn trương. Nếu kêu bọn chúng vứt bỏ Tần Vô Song chạy trốn trước, điều này căn bản là không thể. Bọn chúng dù sao cũng không phải là dạng không biết nghĩa khí như vậy.
Tần Vô Song biết không dễ dàng gì thuyết phục được hai tên này, nhưng thế cục đã rất rõ ràng rồi, bọn chúng ở lại, căn bản không có tác dụng gì.
- Bao Bao, Cô Đơn. Ta có thể kết bạn với hai người các ngươi, trên đường đi sinh tử không bỏ nhau, đây là phúc phận của Tần Vô Song ta. Nhưng hiện tại, ta biết rất rõ, trong chốc lát khẳng định là không thể ra khỏi đây. Các ngươi lưu lại nơi này, khẳng định là những người đầu tiên hứng chịu lửa giận của bọn La Thông Thiên. Với thực lực hiện tại của các ngươi, căn bản không thể nào chống cự được.
- Nhưng nếu chúng ta rời khỏi đây, để lại một mình Lão Đại ngươi ở lại, cho dù thoát mạng, sống cũng còn ý nghĩa gì nữa. Lão Đại, ngươi đừng khuyên chúng ta nữa, nếu chết thì cùng chết, nếu sống thì cùng sống, muốn đuổi chúng ta đi, không có cửa đâu.
Bao Bao khẩu khí rất cương quyết.
Tần Vô Song vội nói:
- Bao Bao, ngươi bình tĩnh một chút. Nghe ta nói đây, ta trốn ở trong này, La Thông Thiên chưa chắc biết ta ở sâu trong địa mạch này. Còn các ngươi, bên ngoài mặt đất, bất luận thế nào cũng không tránh được sự lùng bắt. Các ngươi lưu lại đây, ngoài khiến ta phân tâm ra, làm việc vô bổ! Ta trốn ở trong này, nhất thời khẳng định vô cùng an toàn. Hơn nữa, ta đã cảm nhận được cảnh giới nguyên thần của ta không ngừng dao động, đã tiến vào con đường đột phá Luyện Hư Cảnh, có lẽ sắp đột phá rồi! Đợi ta tiến nhập vào Hóa Hư Cảnh, thời khắc then chốt, ta có thể dùng Thâu Thiên Đan, mạnh mẽ tấn thăng lên Động Hư Cảnh!
Bao Bao và Cô Đơn đều ngây người sửng sốt.
Tần Vô Song không để cho bọn chúng cãi lại, tựa hồ là dùng khẩu khí tức giận nói:
- Nếu các ngươi cố chấp lưu lại nơi này, vậy chính là cố ý quấy nhiễu tâm thần của ta, khiến ta không cách nào toàn tâm tiến hành tu luyện.
Bao Bao và Cô Đơn không biết nói gì để chống đỡ. Nếu Lão Đại thật sự tiến vào Động Hư Cảnh, vậy sẽ vô cùng đáng sợ. Có Thần Tú Cung thêm Thần đạo Ngũ Hành Phù, lại cộng thêm Phong ấn Đồ quyển, thực lực đó, cho dù là đối kháng với La Thiên Đạo Trường cũng không phải hoàn toàn không có tư bản.
Trong La Thiên Đạo Trường, La Thông Thiên là người mạnh nhất, cũng chỉ là cao thủ Kỳ Diệu Huyền Cảnh, chỉ cần không phải là Thần đạo cường giả, trong phạm vi Kỳ Diệu Huyền Cảnh, Tần Vô Song khẳng định có cách đối phó.
Dù sao, tiến nhập Động Hư Cảnh, có thể triệu hoán linh thú vượt hai cấp từ Phong Ấn Đồ Quyển, liền có thể triệu hoán ra linh thú Động Huyền Cảnh.
Bao Bao và Cô Đơn có vẻ rất khó xử, nếu làm theo tình huống Lão Đại nói, thật ra là lựa chọn rất có đạo lý, cũng rất là sáng suốt. Nhưng kêu bọn chúng dưới tình huống nguy hiểm vứt bỏ Lão Đại chạy trốn, nghĩ thế nào cũng cảm thấy không được tự nhiên.
Tần Vô Song tranh thủ khuyên nhủ:
- Đừng do dự, mau đi đi. Ta hứa với các ngươi, tuyệt đối còn sống để ra ngoài tái hợp với các ngươi.
Bao Bao ngập ngừng nói:
- Lão Đại, như vậy có phải là rất không có nghĩa khí không?
Tần Vô Song dở khóc dở cười:
- Bây giờ không phải là lúc nói chuyện nghĩa khí, nghĩa khí không phải dựa vào loại phương thức đi vào chỗ chết mà biểu hiện được. Nghĩa khí chân chính, chính là khi mấu chốt có thể vì đối phương mà đưa ra chọn lựa chính xác, như vậy mới là nghĩa khí chân chính. Cái gọi là hy sinh vô ích, chỉ là khí phách nhất thời khi huyết khí tăng lên, chứ không phải là nghĩa khí chân chính.
Khí phách và nghĩa khí, mặc dù chỉ khác một chữ, nhưng nội hàm bên trong lại hoàn toàn khác nhau.
Bao Bao và Cô Đơn vẫn chỗ hiểu chỗ không. Tần Vô Song quát:
- Nếu các ngươi không đi, ta sẽ nổi giận đấy.
Bao Bao bất đắc dĩ nói:
- Lão Đại, vậy chúng ta đi, nhưng sau khi ngươi ra được, tới chỗ nào tụ họp với chúng ta?
Tần Vô Song nói:
- Chúng ta tùy thời duy trì liên lạc của Ngọc bài Truyền thức, đương nhiên, các ngươi nhất định phải cách xa Thần Chiếu Phủ. Nếu có thể, các ngươi có thể tới Phiêu Tuyết Lâu. Ở trong phạm vi của Mộ Dung tiền bối, có lẽ sẽ an toàn hơn.
Bao Bao và Cô Đơn rưng rưng lệ gật đầu:
- Lão Đại, vậy ngươi phải bảo trọng.
- Yên tâm đi, mạng ta rất lớn. La Thiên Đạo Trường huyết tẩy Tinh La Điện ta, món nợ này, ta còn chưa tính sổ với bọn chúng, tuyệt sẽ không chết dễ dàng như vậy đâu.
Tần Vô Song nhắc tới chuyện này, tựa hồ lại nghiến răng nghiến lợi.
- Lão Đại, hứa với chúng ta, gặp lại ở Phiêu Tuyết Lâu.
Bao Bao và Cô Đơn chảy nước mắt rời đi, Tần Vô Song đột nhiên nhớ ra gì đó, một lần nữa truyền thức nói:
- Bao Bao, Cô Đơn, nếu các ngươi phát hiện La Thiên Đạo Trường đã bắt đầu bao vây điều tra. Các ngươi phải biến về cơ thể thật sự của mình, trà trộn trong đám linh thú ở La Thiên Đạo Trường, tin rằng sau khi trải qua chuyện này, linh thú của Thiên Dương Sơn khẳng định cũng sẽ chen chúc chạy trốn. Các ngươi có thể thừa lúc hỗn loạn đào tẩu.
Bao Bao và Cô Đơn đều nhất nhất đáp ứng. Cửu Luyện Huyền Phong Cốc bị phá hư thật sự quá kinh khủng, Bao Bao và Cô Đơn mặc dù đi theo đường cũ, nhưng đi ngang qua nhiều chỗ, đều là một vùng hỗn độn. Quả thật là cảm giác trong nháy mắt thế cục xoay vần. Ngọn núi, rừng cây gì đó trong nháy mắt đã biến thành phế tích.
Khó khăn lắm mới tới được cửa cốc, lúc này nhân sĩ trấn thủ của quan khẩu đều đã bỏ chạy không thấy tăm tích. Bao gồm cả La Dương, cũng sớm mất dạng rồi.
La Dương là một quân cờ đã hết tác dụng, bây giờ có tìm được hắn hay không cũng không quan trọng nữa, Bao Bao và Cô Đơn đương nhiên sẽ không tận lực đi tìm La Dương.
Mà là thẳng đường đi ra, hai tên gia hỏa càng hướng ra ngoài, càng vô cùng lo sợ.
- Bao Bao, Lão Đại lần này thật sự đã mang đến cho La Thiên Đạo Trường một sự vui mừng kinh ngạc. Ha ha, ta không nhận ra đây là Thiên Dương Sơn nữa.
Mặc dù tình hình tương đối nguy cấp, nhưng Cô Đơn hiển nhiên vẫn có tâm tình rất tốt.
Bao Bao căm giận nói:
- La Thiên Đạo Trường cái này gọi là gậy ông đập lưng ông. Ai kêu bọn chúng truy sát Lão Đại. Lần này Lão Đại thực sự nổi giận rồi.
- Đúng vậy, xuống tay với các quốc gia nhân loại, thật sự là họa do bọn chúng tự gây ra. La Thiên Đạo Trường, đây là cái giá phải trả cho tội lỗi của chúng. Ta thấy Thiên Đế của Thiên Đế Sơn, có thể sẽ không chủ trì công đạo.
Bao Bao cũng cười lạnh nói:
- Ta không trông mong tên Thiên Đế đó sẽ chủ trì công đạo, nếu hắn thật sự muốn chủ trì công đạo, La Thiên Đạo Trường căn bản không dám làm càn như vậy. Ta thấy La Thiên Đạo Trường hạ thủ với các quốc gia nhân loại, kết quả vẫn là sống chết mặc bay.
- Nếu là như vậy, Thiên Đế này một chút uy tín cũng không có. La Thiên Đạo Trường làm được lần đầu, thì sẽ có làm được những lần sau. Các quốc gia nhân loại, đến lúc đó sợ rằng đã rơi vào cảnh muôn đời muôn kiếp không trở mình được.
- Hừ, đợi Lão Đại đi ra, những món nợ đó sớm muộn gì cũng sẽ tính toán rõ ràng từng món một. Cho dù Thiên Đế không chủ trì công đạo, bản thân Lão Đại cũng có thể sát ra một công đạo. Ta tin Lão Đại có thực lực đó, chí ít hắn có tiềm lực này.
Cô Đơn trên vấn đề này, cũng hoàn toàn nhất trí với Bao Bao:
- Đúng, tên Thiên Đế chó má đó đợi thực lực của Lão Đại đủ mạnh rồi, dứt khoát kéo Thiên Đế xuống ngựa, để bản thân làm Thiên Đế là được rồi. Đến lúc đó, xem kẻ nào dám ức hiếp Lão Đại nữa. La Thiên Đạo Trường gì đó, một cái tát cũng khiến bọn chúng hóa thành cát bụi rồi.
Hai tên vừa nói đến đây, đã đến gần biệt viện Trúc Hải. Nhìn từ xa, Cô Đơn âm thầm kêu khổ:
- Biệt viện Trúc Hải cũng không còn sao?
- Đừng nói là biệt viện Trúc Hải, ngươi thấy Lang Nha Phong rồi chứ?
Bao Bao cười khổ hỏi Cô Đơn.
- Ha ha, thú vị, quá thú vị. Lão Đại lần này làm thật sự triệt để rồi. Hang ổ của La Thiên Đạo Trường, xem như bị hủy diệt hoàn toàn rồi.
- Hắc hắc, ngươi thử nghĩ xem khi La Thông Thiên quay về, phát hiện sào huyệt bị người ta hủy diệt, cái mũi của hắn có tức đến rơi xuống không? Thật sự muốn thưởng thức một chút biểu tình lúc đó của hắn.
Hai tên hả hê thảo luận trên nỗi đau của người khác, nghĩ đến cơ nghiệp to lớn của La Thiên Đạo Trường bị hủy trong một ngày, lại nghĩ đến khoảng thời gian bị La Thiên Đạo Trường đuổi giết chật vật như vậy, trong lòng cảm thấy hả giận khỏi phải nói