Bọn họ cho dù không hiểu được số trời, không hiểu thời vận, nhưng lịch sử thì luôn hiểu. Trong lịch sử, khi loại thiên tài kinh tài tuyệt diễm xuất hiện, ắt hẳn có vô số đá giẫm chân, để hắn nhảy lên thượng vị.
Từ các quốc gia nhân loại, đến La Thiên Đạo Trường, lại đến Lôi Đình Tông và Thiên Phạt Sơn Trang, cho đến Thiên Đế Môn bây giờ, hiển nhiên, chỉ là từng bậc từng bậc đá giẫm chân để thiên tài thông tới con đường đỉnh cao mà thôi.
Thiên Đế Tân Thiên Vấn bảy lần triệu hoán, hiện giờ cũng không cách nào khiến ba đại tông môn quay đầu lại. Đối mặt với tồn vong sinh tử của tông môn, đương nhiên là không thể bình tĩnh. Cho dù là liều mạng khiến Tân Thiên Vấn không vui, sau khi việc xảy ra hỏi trác, đó cũng là không quản được nhiều như vậy.
Lại nói, bọn họ chọn lựa như vậy, chính là chẳng khác nào không coi trọng Tân gia thắng được trong cuộc đấu cuối cùng.
Tân Thiên Vấn bảy đạo phù chiếu đều không cách nào triệu hồi được thủ lĩnh của ba đại thế lực, đương nhiên là khiến Tân Thiên Vấn nội trận lôi đình, tựa hồ hận không thể giết chết ba đại tông môn, lấy đi thủ cấp của sáu đại thủ lĩnh.
- Kẻ hèn nhát!
Tân Thiên Vấn vẻ mặt căm giận xanh đen, căm giận mắng:
- Một đám người nhu nhược, chưa lâm trận đã lùi bước, tầm nhìn hạn hẹp! Hèn nhát!
Sáu đại thủ lĩnh của ba đại tông môn cùng rút lui, Thần đạo trận doanh phía bên bọn chúng lập tức yếu ớt đi rất nhiều. Tân gia bốn người, Lôi Đình Tông một người, Thiên Phạt Sơn Trang hai người, chỉ còn lại bảy người.
Đương nhiên, trận doanh này, chống lại Tần gia, ưu thế vẫn là vô cùng rõ ràng.
Mặc dù Tần gia trong mười năm, liên tục có cao thủ đột phá cảnh giới Thần đạo, nhưng cao thủ tiến vào Thần đạo, không có tích lũy hai ba mươi năm, há có thể so sánh với Ngưng Thần Đạo cường giả chân chính vượt qua đại kiếp sao?
Cho nên, Tần gia, ngoài Tần Khiếu Thiên ra, cũng chỉ có Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương có chút uy hiếp. Thần đạo cường giả mới tấn thăng, không đáng xem trọng.
- Bệ hạ, ba đại tông môn đều xưng tông môn bị tập kích, có phải là bọn chúng thông đồng kế thoát thân không?
Tân Thiên Vũ không kìm được hỏi.
- Kế thoát thân?
Tân Thiên Vấn cười lạnh nói:
- Ngươi đừng xem thường những tên gia hỏa bọn chúng, bản lĩnh không bao nhiêu, tâm cơ cũng không kém. Hiện giờ Tần gia sắp sửa tan vỡ, nếu không phải thật sự phát sinh chuyện gì, bọn chúng há lại vứt bỏ cơ hội tốt trước mắt rời đi sao? Bên trong nhất định có chuyện gì.
Yến Quy Nam của Thiên Phạt Sơn Trang ánh mắt ngưng trọng nói:
- Bệ hạ, có thể nào là dư nghiệt Tần gia quay về Hiên Viên Khâu, tập kích tông môn ba nhà đó không?
- Dư nghiệt Tần gia? Ngươi nói là Tần Vô Song sao?
Tân Thiên Vấn nghe được chữ có liên quan với Tần gia, trong lòng liền vô cùng khó chịu.
- Đúng vậy, trong dư nghiệt Tần gia, cũng chỉ có Tần Vô Song mới là họa lớn. Những tên khác đều là tầm thường.
Yến Quy Nam chân thật nói.
- Tiểu tử đó không phải ở Thiên Hỏa Nam Cương sao chứ? Mấy ngày trước còn có chứng cứ hắn xuất hiện ở Nam Cương. Mấy ngày nay, cho dù hắn biết bay, có cánh, cũng không bay được nhanh như vậy!
Tân Thiên Vấn một hơi phủ quyết khả năng này.
Yến Quy Nam thở dài một tiếng:
- Tiểu tử đó từ khi xuất đạo đến nay, luôn xuất quỷ nhập thần, ta chỉ lo lắng, Thiên Hỏa Nam Cương chẳng qua là một thủ thuật che mắt của hắn, một tiểu xảo nhỏ mà thôi.
Lời này khiến biểu tình của Tân Thiên Vấn rõ ràng ngưng đọng, trong mắt sát cơ thoáng hiện, mơ hồ cũng có một dự cảm điềm xấu, trong lòng suy nghĩ nói:
- Lẽ nào lần này, lại bị tiểu tử đó đùa giỡn sao? Ba đại tông môn, mười năm qua ương ngạch như vậy, tại sao quay về tông môn một lần, đều rụt cổ không ra? Nhất định có uy hiếp khiến bọn chúng vô cùng kinh sợ phát sinh rồi, bằng không, Tần gia sắp sửa tan vỡ, bọn chúng không có đạo lý nào không đi kiếm tiện nghi!
Nghĩ đến đây, ánh mắt Tân Thiên Vấn thâm trầm quát:
- Thiên Thần, ngươi tới ba đại tông môn một chuyến, cần phải điều tra rõ ràng sự tình do đâu mà đến.
- Vâng!
Tân Thiên Thần lĩnh lệnh, lại hỏi:
- Bệ hạ, có muốn uy hiếp bọn chúng quay lại nơi này không?
- Tạm thời không cần. Chúng ta công phá Tần gia, sẽ khiến bọn chúng hối hận. Đến lúc đó, lại tính nợ cũ với bọn chúng!
Tân Thiên Vấn ngữ khí lành lạnh nói.
Lần này, hắn thực sự tức giận, lấy quyền uy Thiên Đế chí tôn của hắn, trong tám môn Thiên Đế Sơn, liên tiếp phát bảy đạo phù chiếu, cho dù là Tần gia và Vân gia trước kia, cũng không dám chậm trễ như vậy.
Tông môn ba nhà này, tồn tại giống như con kiến, lại có thể vô lễ như vậy!
- Thiên Thần, ba nhà này đồng khí tương liên, ngươi tới một nhà, liền biết manh mối. Hai thủ lĩnh của Diệu Hóa Môn, hơi thành thật một chút, ngươi đi tới Diệu Hóa Môn hỏi thăm.
Tần Thái Trùng đi chuyến này, trước sau không đến một ngày, liền vội vàng quay về. Đến gần doanh trướng, biểu tình của Tân Thiên Thần cũng xanh xám, phảng phất giống như gặp phải cái đinh lớn vậy.
- Bệ hạ, quả nhiên… quả nhiên là Tần Vô Song đó, dư nghiệt của Tần gia, tro tàn lại cháy rồi!
Thống hận của Tân Thiên Thần đối với Tần Vô Song, không hề nhẹ hơn so với Tân Thiên Vấn.
- Thật sự là hắn sao?
Biểu tình của Tân Thiên Vấn rõ ràng ngưng trọng, một chút lửa giận từ khóe mắt hắn lóe lên.
- Bệ hạ, thủ lĩnh của Diệu Hóa Môn đã nói rõ, không phải bọn họ không muốn xuất lực, mà là Tần Vô Song để lại lời nói. Chỉ cần bọn họ rời khỏi tông môn một bước, liền hủy diệt sơn môn của bọn họ, tuyệt đối không hai lời.
Tân Thiên Thần oán hận nói:
- Tiểu tử đó lẽ nào chính là ruồi bọ? Hắn làm thế nào có thể vô thanh vô tức đến Thiên Đế Sơn chứ? Không sợ chết sao?
Yến Quy Nam và huynh trưởng Yến Bắc Phi đưa mắt nhìn nhau, trong lòng đồng thời xẹt qua một tia bất an. Tần Vô Song đã ra tay với hai đại tông môn rồi, lẽ nào sẽ không động thủ với Thiên Phạt Sơn Trang bọn họ?
Lần tập kích mười năm trước, còn rõ ràng trước mặt, mặc dù không có xuất hiện đả kích trí mạng. Nhưng sau mười năm, Tần Vô Song lại một lần nữa trở về, hiển nhiên quyền lực càng sung mãn, nếu trực tiếp giết tới Thiên Phạt Sơn Trang, khẳng định sẽ hạ sát thủ. Nghĩ đến đây, biểu tình của hai huynh đệ, đều là dần dần phức tạp.
- Tần Vô Song!
Trong mắt Tân Thiên Vấn tựa hồ phun lửa.
- Bệ hạ, Tần Vô Song này, đã trở thành tai họa, nếu không loại bỏ, nhất định sẽ trở thành đại tai họa. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Lôi Việt không kìm được nói.
- Đúng vậy, bệ hạ, hiện giờ Tần Vô Song quay về Thiên Đế Sơn, làm những động tác nhỏ này, chứng minh hắn vẫn chưa đủ đối kháng với Thiên Đế Môn. Đây chính là thời cơ cuối cùng để tiêu diệt hắn, nếu bỏ qua thời cơ này, để hắn chạy ra khỏi Hiên Viên Khâu, muốn truy bắt hắn, sẽ vô cùng khó khăn.
Tân Thiên Thần cũng là đề nghị nói.
Tân Thiên Vấn trầm ngâm nói:
- Hiện giờ diệt Tần gia chỉ là chuyện ngay trước mắt, Tần Vô Song muốn làm những động tác này, đơn giản chính là thu hút lực chú ý của chúng ta. Đây là gian kế của hắn, không thể không đề phòng.
- Nhưng mà, tiểu tử đó không chịu hiện thân, nếu cứ làm những động tác âm độc như vậy…
Yến Quy Nam muốn nói lại thôi, hắn hiện tại hiển nhiên lo lắng nhất là Tần Vô Song đi tập kích Thiên Phạt Sơn Trang.
- Bệ hạ, Thiên Phạt Sơn Trang ta, bị thuộc hạ của Tần Vô Song tập kích qua một lần. Nếu Tần Vô Song lại tiếp tục đi quấy rối, trong tông môn ta, không có ai có thể địch lại được.
Yến Bắc Phi dứt khoát đem những lời này nói rõ.
Lôi Việt cũng gật đầu:
- Đúng vậy, bệ hạ, băn khoăn của ba đại tông môn, hiển nhiên là vậy. Nếu bệ hạ có thể giải quyết nỗi lo về sau của ta, tin rằng các tông môn, đều sẽ toàn lực ứng phó.
Tân Thiên Vấn nhàn nhạt liếc mắt nhìn cao thủ của hai tông môn, từ chối cho ý kiến, trong mắt lại lóe lên sắc thái cổ quái, hồi lâu sau, gật gật đầu:
- Các ngươi đi theo Thiên Đế Môn Tân gia, nếu phía sau không vững chắc, cũng khó khiến các ngươi yên tâm. Được rồi, một khi tiểu tử đó xuất hiện, trẫm sẽ tự mình đi gặp hắn một hồi, xem tiểu tử này, rút cuộc có ba đầu sáu tay hay không!
Thiên Đế bệ hạ tự mình ra tay?
- Bệ hạ, Thần hồn của ngươi thúc giục Tịch Diệt Thiên Lê, còn có thương vong trên người.
Tân Thiên Thần nôn nóng.
Tân Thiên Vấn nhẹ nhàng lắc đầu:
- Chút vết thương nhẹ, không ảnh hưởng đến phát huy của ta. Tần gia đã là vật trong túi, thu lại sớm một chút, hay là thu lại muộn một chút, ảnh hưởng không lớn. Tần gia muốn lật bàn, không có thời gian tám mười năm, rất khó làm được. Trẫm truy sát Tần Vô Song, nhiều thì ba tháng, ít thì mười ngày, tất thấy kết quả!
- Bệ hạ thánh minh, bệ hạ uy vũ!
Tân Thiên Vấn đứng thẳng người dậy, thân hình di động, biến ảo vô hình, đã phiêu nhiên rời khỏi Vấn Đỉnh Sơn. Tân Thiên Vấn dám tự tin như vậy, cũng là vì phía bên Tần gia, Tần Khiếu Thiên đã hấp hối, trong thời gian ngắn không thể khôi phục, cho dù một Thần đạo cường giả bình thường, cũng đủ lấy mạng của hắn.
Mà không có đại uy hiếp Tần Khiếu Thiên, Tần Vân Nhiên cũng vậy, Tần Trọng Dương cũng vậy, cũng không đủ uy hiếp đến những cường giả như Tân Thiên Thần.
Cho nên, Tân Thiên Vấn hiện tại căn bản không có lo lắng gì, có thể toàn tâm toàn ý đi truy sát Tần Vô Song.
Tân Thiên Vấn thúc giục Thiên Đế Chi Dực, bay lượn trong chân trời, ước chừng sau khi phi hành mười vạn dặm, đến một địa phương thâm cốc mây mù lượn lờ. Khẩu quyết niệm động, thân hình như điện, biến mất vào trong mây mù.
- Ông bạn già, nên tỉnh dậy đi?
Thần thức của Tân Thiên Vấn, giống như một thanh đao nhọn, phá vỡ sự yên lặng của thâm cốc mây mù này.
Một đạo tiếng huýt gió tràn ngập uy thế, từ trong thâm cốc truyền ra, trong nháy mắt giống như thiên lôi trận trận, cuồn cuộn ngâm dài, chấn động đến mức toàn bộ sơn cốc đều lạnh run.
- Tân Thiên Vấn, ngươi đến rồi sao?
Một thanh âm vô cùng hùng hồn, dùng một loại ngữ khí có chút không lưu loát. Ngữ khí này, nghe ra giống như người đã ngậm miệng mấy trăm năm chưa từng nói chuyện, đột nhiên giống như mở miệng, có vẻ có chút không thuận miệng.
- Kiếm Nhiêm, đã chín trăm năm rồi. Giấc ngủ này của ngươi cũng không ngắn!
Tân Thiên Vấn thản nhiên cười hỏi:
- Được rồi, để ta xem xem, tu vi hiện giờ của ngươi, rút cuộc đã đạt đến loại cảnh giới nào. Tất cả đều nói Hiên Viên Khâu chúng ta Thần thú tựa hồ tuyệt chủng. Cũng không nể mặt Kiếm Nhiêm ngươi gì cả?
- Hừ, thành kiến thế tục, để ý làm gì. Kiếm Nhiêm ta nếu là xuất thế, chắc chắn sẽ trào dâng một trận huyết vũ tinh phong ở Đại lục Thiên Huyền. Tân Thiên Vấn, ngươi tự tin, khống chế được ta sao?
- Kiếm Nhiêm các hạ, Tân Thiên Vấn ta chưa từng nghĩ đến khống chế các hạ. Lần này đến, chỉ là muốn mời ngươi thực hiện lời hứa lúc trước mà thôi.
Kiếm Nhiêm trầm mặc một lát, thở dài một tiếng:
- Tân Thiên Vấn, xem ra, ngươi cũng đột phá Chân Thần Đạo rồi. Khá lắm, khá lắm, xác thực có tư cách mời ta thực hiện lời hứa. Được rồi, ngươi nói, ngươi muốn ta làm cái gì? Trước kia hứa hẹn với ngươi ba nhân tình, đây là cái cuối cùng đúng không?
Tân Thiên Vấn nghe vậy vô cùng mừng rỡ:
- Kiếm Nhiên các hạ, sau khi nhân tình cuối cùng này kết thúc, Tân Thiên Vấn ta tuyệt đối sẽ không đến quấy rầy nữa. Lúc trước, vì có sự giúp đỡ của ngươi, để Tân Thiên Vấn ngồi lên được vị trí Thiên Đế. Hiện giờ, có người uy hiếp đến vị trí Thiên Đế của Tân gia ta. Vì vậy, bất đắc dĩ, phải mời Kiếm Nhiên các hạ ra tay, giúp ta truy sát một người.
- Ai?
- Một đệ tử của Tần gia, tên là Tần Vô Song!
Kiếm Nhiên khinh thường nói:
- Một đệ tử của Tần gia? Từ lúc nào, Tân gia ngươi lại sa đọa không làm gì được một đệ tử của Tần gia vậy? Không phải Tần Khiếu Thiên, Tần gia còn có kẻ nào có thể uy hiếp đến ngươi?