Phương Dật Thiên có vẻ thoải mái hơn nhiều, nhìn Trần Đào nói:
-Lão Trần à, ông tới thành phố Thiên Hải mà không điện trước cho ta, sớm biết thế thì ta đã mời ông tới khách sạn Kim Bích Huy Hoàng, cho dù tốn bao nhiêu tiền cũng phải gọi tới mấy cô em nổi tiếng tới tiếp rượu ông.
Lời này vừa ra khiến Triệu Thiên nhìn Phương Dật Thiên như người ngoài hành tinh, ta kháo, không ngờ người này muốn đưa Trần sở trưởng tới Kim Bích Huy Hoàng? Còn.. còn nói tìm cô em chân dài ngon nhất cho Trần sở trưởng?
Triệu Thiên đổ mồ hôi lạnh, thầm giật mình không thôi. Kể cả Thẩm Chính Quốc cũng có vẻ nao núng, sau đó nhìn mình thì tự nở nụ cười.
Trần Đào trừng mắt nhìn Phương Dật Thiên:
-Không biết lớn không nhỏ, nói bậy bạ gì đó, không phải lần trước cậu đi vũ trường ban đêm tìm gái đã ta bị bắt sao, sao, lại tính kéo ta xuống nước?
-Lão Trần, nói chuyện bằng lương tâm một chút chứ, rõ ràng lần đó là ông dẫn ta đi, sao giờ lời nói lại đảo ngược như vậy?
Phương Dật Thiên cười cười, nói.
-Khụ khụ...
Trần Đào vội vàng ho khan tiếng. Hôm nay mời Phương Dật Thiên tới là có chính sự chứ không phải ôn chuyện cũ. Trên mặt lão lộ vẻ nghiêm túc:
-Tiểu Phương, có biết vì sao ta kêu cậu đến không?
Haizz… đến đâu thì hay đến đó thôi. Là phúc thì không phải họa, mà là họa thì không tránh khỏi a, lão già kia mỗi lần tìm hắn chắc chắn không phải chuyện tốt!
Phương Dật Thiên thầm thở dài tiếng, thản nhiên hỏi:
-Chuyện kinh động đến ông, còn thêm cả Triệu cục trưởng cùng Thẩm bí thư, ta đương nhiên đoán được không phải việc nhỏ. Ông nói đi, chuyện gì vậy?
-Là chuyện của Dương Hùng và Cửu gia!
Trần Đào nheo hai mắt, nhàn nhạt nói.
Phương Dật Thiên khẽ nhíu mày, không ngờ lần này Trần Đào bí mật về thành phố Thiên Hải là vì Dương Hùng và Cửu gia, hắn trầm ngâm một lát rồi nói:
-Dương Hùng chính là thị trưởng Thiên Hải, mà Cửu gia được xưng là Hoàng đế ngầm của Thiên Hải. Lão Trần, hai người kia có quan hệ gì, ông nói cụ thể một chút đi, cần ta làm gì?
-Tiểu Phương
Lúc này Thẩm Chính Quốc mở miệng nói:
-Ta tuy là bí thư thành ủy Thiên Hải nhưng thực quyền đều nằm trong tay Dương Hùng, hiện tại cán bộ trong Ủy Ban thành phố hoặc Thành Ủy đều là người của Dương Hùng, có thể nói Dương Hùng một tay che trời ở cái thành phố Thiên Hải này. Mà Cửu gia thì ở trong bóng tối thao túng bọn xã hội đen thành phố. Hai người thầm cấu kết với nhau làm việc xấu khiến bầu không khí thành phố như đang trong một màn khói độc, chúng là hai cái u ác tính trong mạch máu kinh tế thành phố. Ta đã sớm có ý trừng trị hai người này nhưng quyền lực không đủ, trong tay lại không đủ chứng cứ nên đành phải nén giận. Hiện có đồng chí Trần là giám đốc Công An tỉnh tới đây, đúng là giúp cho toàn dân thành phố Thiên Hải trừ hai khối ung nhọt này!
-Không sai, Thiên Hải là thành phố vùng duyên hải nhưng những năm gần đây ngân sách tài chính thâm hụt, xuất hiện những lỗ hổng khiến Trung ương chú ý. Thẩm bí thư mặt ngoài coi như không biết nhưng kì thực là đang ẩn nhẫn, chờ một ngày đưa sự thật ra ánh sáng!
Trần Đào trầm ngâm nói.
-Tập đoàn Hải Thiên đứng dưới danh nghĩa Cửu gia, hoạt động kinh tế có những điểm đáng ngờ rất lớn. Những hạng mục bất động sản lớn cùng đầu tư, vận chuyển liên quan chặt chẽ khoản thu của chính phủ, có thể nói Cửu gia cùng Dương Hùng ngầm hình thành một liên minh, không ngừng thôn tính lợi nhuận kinh tế chung của thành phố Thiên Hải. Chẳng qua mấy hạng mục này được Cửu gia che đậy rất khéo, ở bề ngoài tra không ra vấn đề phạm pháp gì. Mà chúng ta cũng tránh đả thảo kinh xà nên mới cần một người hiệp trợ!
Thẩm Chính Quốc nói.
Phương Dật Thiên cười khổ:
Cho nên các ông mới tìm tới ta?
-Gần đây cậu đang tranh chấp cùng Cửu gia, cậu là người không kiêu ngạo, không siểm nịnh mà cũng không sợ cường quyền khiến ta ấn tượng rất tốt, hơn nữa đã có đồng chí Trần đề cử, ta cảm thấy cậu rất thích hợp. Ta hy vọng cậu có thể hiệp trợ chúng ta, diệt trừ Dương Hùng cùng Cửu gia, mang lại bầu không khí tươi sáng cho thành phố Thiên Hải!
Thẩm Chính Quốc trầm giọng nói.
-Tiểu Phương, ta khẳng định Cửu gia có cấu kết cùng Dương Hùng, nếu có thể thu được những chứng cớ phạm pháp, chúng ta có thể trực tiếp hạ lệnh phong tỏa sản nghiệp Cửu gia để điều tra, đến lúc đó Dương Hùng cũng thoát không được liên quan. Vấn đề hiện tại là trong tay chúng ta chưa có, rất khó hạ lệnh niêm phong sản nghiệp Cửu gia…
Trần Đào chậm rãi nói.
Phương Dật Thiên trầm mặc không nói, bưng chén trà lên nhấp một ngụm.
-Phương lão đệ, thực không dám dấu, chúng ta đã biết chuyện phát sinh tối hôm qua tại tòa cao ốc Trung Hoàn, việc này ta đã bẩm báo Trần sở trưởng. Về sau Trần sở trưởng yêu cầu tạm thời giữ bí mật, mà hôm nay Trần sở trưởng liền bí mật về thành phố Thiên Hải, chính là hy vọng Phương lão đệ có thể đứng ra đấu tranh với Cửu gia.
Triệu Thiên ở bên nói.
-Ha ha, đúng rồi, Tiểu Phương, thực ra tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Trần Đào hứng thú hỏi.
-Cửu gia bắt cóc thân chủ mà ta đang làm vệ sĩ, ta cùng mấy người bạn đến chỗ Cửu gia đòi người. Chỉ đơn giản như vậy thôi. Kỳ thật đã đến bước này, dù ta không trêu chọc Cửu gia thì hắn cũng không bỏ qua cho ta. Còn việc Cửu gia cấu kết cùng Dương Hùng thì ta cũng biết rõ một phần, vì đối phó Cửu gia mà ta đã phái một người bên hắn để điều tra chứng cớ giữa Cửu gia cùng Dương Hùng!
Phương Dật Thiên thản nhiên nói.
-Ồ?
Trong mắt Thẩm Chính Quốc chợt lóe tinh quang:
-Cụ thể đã điều tra được những gì?
-Hiện tại thì nhưng tương lai rất khả quan
Phương Dật Thiên nói.
-Như vậy đi tiểu Phương, cậu cứ tiếp tục điều tra, nếu cầu cần người hoặc hỗ trợ thì cứ nói với Triệu cục trưởng, Triệu cục trưởng sẽ toàn lực phối hợp với công tác của cậu!
Trần Đào nói.
-Việc này…
Phương Dật Thiên cười khổ:
-Nói như vậy thì ta không thể không gia nhập kế hoạch của các ông?
-Tiểu Phương, ta biết cậu quy ẩn là muốn trở về cuộc sống bình lặng, nhưng ngày nào hạng người như Cửu gia còn tồn tại, cho dù cậu muốn bình lặng cũng khó được như nguyện. Ngoài ra, những ngày gần đây chúng ta theo dõi thì phát hiện, có một lượng tài chính rất lớn đang từ thành phố Thiên Hải đổ ra hải ngoại, chúng ta hoài nghi có khả năng là Cửu gia cùng Dương Hùng kếu kết với các tập đoàn hải ngoại để rửa tiền. Sự tình này không phải là nhỏ, hy vọng cậu có thể lại vì lợi ích quốc gia mà hành động!
Ngữ khí của Trần Đào trở nên ngưng trọng.
Lợi ích quốc gia? Phương Dật Thiên lại cười khổ, trong mắt hiện tia cô đơn, suy tư thật lâu rồi mới lên tiếng:
Chuyện này sẽ liên quan đến bằng hữu của ta, ta muốn được tự do hành động! Cho dù bằng hữu của ta có làm gì cảnh sát cũng không được quyền chen vào, sau này cũng khong được làm ảnh hưởng đến cuộc sống của họ. Không đáp ứng được điểm này thì ta đành từ chối nhiệm vụ!
Trần Đào nhìn về phía Phương Dật Thiên hỏi:
-Tuyệt đối tự do? Tiểu Phương, ý cậu là sao?
-Cửu gia cùng Dương Hùng đều là những con cáo già, chỉ điều tra bề ngoài khẳng định không thể thu đủ chứng cớ. Nếu muốn lấy bằng chứng thì cũng rất đơn giản, trực tiếp đến địa phương của Cửu gia, mở két an toàn của hắn. bên trong chính là văn kiện tư liệu bí mật nhất.
Ánh mắt Phương Dật Thiên phát lạnh, ẩn hiện sát khí.
Trần Đào nhíu mày:
-Ý của cậu là muốn chính diện xung đột cùng Cửu gia?
-Ta không tìm hắn thì hắn cũng sẽ tìm ta. Không vào hang cọp thì làm sao bắt được cọp con, chỉ cần phía cảnh sát không hạn chế hành động của chúng ta, như vậy ta có thể đem thứ mà các ông cần từ Cửu gia mang về đây.
Phương Dật Thiên thản nhiên nói.
Bầu không khí thoáng chốc trở nên trầm mặc, bỗng nhiên trong mắt Thẩm Chính Quốc chợt lóe tinh quang, vỗ một cái xuống bàn rồi trầm giọng nói:
-Được, ta đồng ý! Đã đến lúc quét sạch toàn bộ đám xã hội đen ở Thành phố Thiên Hải này!
Trần Đào cũng gật đầu:
-Tiểu Phương, ta đồng ý điều kiện của cậu, chỉ là Cửu gia người đông thế mạnh, chỉ bằng cậu với mấy bằng hữu thì đủ được sao?
Phương Dật Thiên cười cười:
-Lão Trần, ông thật sự cho ta mất một năm thì trở một con mèo bệnh?
Trần Đào khẽ giật mình, sau đó cười ha hả:
-Mèo bệnh? Ha ha, cậu vĩnh viễn là một thanh kiếm bén nhọn của quốc gia!
-Như vậy kế hoạch lần này gọi là: 'Chiến dịch Lợi Kiếm' đi, tiểu Phương là thanh lợi kiếm dẫn đầu, chúng ta hậu phát chế nhân, nhất định phải hạ được Cửu gia cùng Dương Hùng!
Ngữ khí của Thẩm Chính Quốc có phần phấn khởi.
Ở một bên, trong lòng Triệu Thiên hưng phấn cùng khiếp sợ, vừa rồi hắn đại khái đoán được thân phận thật sự của Phương Dật Thiên! C thể được Trần sở trưởng coi trọng như thế, ắt không phải nhân vật tầm thường.
Trong lòng hắn không khỏi thầm kêu may mắn. Lần này đặt cược có thể nói là quá chính xác. Trong hai thế lực thì hắn chọn đứng về bên Thẩm Chính Quốc mà không phải Dương Hùng, nếu không kết quả cuối cùng có thể nghĩ.
Đứng ở bên Thẩm Chính Quốc, nếu thành công thì sẽ lật đổ Cửu gia cùng Dương Hùng. Con đường quan lộ thật không thể hạn lượng, còn có mối liên hệ với một nhân vật quan trọng cấp cao như Trần Đào.
"Trần sở trưởng, Thẩm bí thư, Phương lão đệ, ta xem đã tới bữa trưa, hay là chúng ta đi ăn một bữa cơm" Triệu Thiên nói.
"Ăn cơm? Được rồi, ăn một bữa cơm rồi ta lại phải trở về, lần này bí mật về đây, phải phải vội vã trở về trên" Trần Đào nói.
" Tiểu Triệu, cậu đi an bài một lần, nhớ lấy không thể không cẩn thận." Thẩm Chính Quốc phân phó nói.
"Bí thư, để ta đi an bài." Triệu cục trưởng nói xong liền đứng lên đi ra ngoài.
Lần này Phương Dật Thiên gặp hai nhân vật chóp bu như Trần Đào cùng Thẩm Chính Quốc. Liệu Phương Dật Thiên có thể hoàn thành "Kế hoạch Lợi Kiếm"?