Mục lục
Thiếp thân đặc công
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rầm rộ như thế có lẽ có một đại minh tinh sắp xuất hiện.
Phương Dật Thiên giương mắt nhìn ra xa, một đoàn người chậm rãi tiến tới. Đi đầu là bốn vệ sĩ mang kính râm thân hình rắn chắc, phía sau là một nữ nhân cao gầy mang váy ngắn, mắt cũng đeo kính râm, cổ mang một vòng ngọc kim cương sáng chói, tay cầm một chiếc ví LV, chân mang giày cao gót, toàn thân toát ra vẻ đẹp cao quý thanh tao.
Bên cạnh nàng có vài nhân viên công tác giúp việc, phía sau lại có vài vệ sĩ khuân vác hành lí, trông cực kì sôi nổi.
Phương Dật Thiên cũng chỉ tò mò liếc nhìn một cái, sau đó kéo tay Lâm Quả Nhi ra ngoài. Lâm Quả Nhi lúc này lại giãy lên thoát khỏi tay hắn, chạy đến phía đám đông hưng phấn hét to:
-Là Cố Khuynh Thành! Thần tượng của ta đó!
-Cố Khuynh Thành?
Phương Dật Thiên giật mình, với tên tuổi của nàng hắn cũng không lạ, chỉ cần từng xem TV là sẽ biết nàng: một siêu cấp minh tinh!
Cố Khuynh Thành thành danh tại cuộc thi hoa hậu Thế Giới, sau đó nàng theo con đường người mẫu rồi lập nghiệp tại Hollywood. Một đạo diễn nổi tiếng bắt đầu để ý đên nàng, cho nàng tham gia vài show diễn, sau đó làm diễn viên chính vài bộ phim lớn, cuối cùng nàng trở thành một minh tinh nổi tiếng.
Sau đó ngôi sao quốc tế này bắt đầu về nước biểu diễn, đóng vài bộ phim trong nước, cuối cùng tên tuổi nàng nổi khắp nam bắc. Nàng là hoa hậu thế giới, lại là người mẫu nổi tiếng, sau đó nhờ tài diễn xuất và sắc đẹp của mình mà tham gia vài bộ phim lớn, muốn không nổi tiếng cũng khó!
Nhưng không hiểu đại minh tinh lại đến Thiên Hải tham gia hoạt động gì, nhưng nếu nàng đã xuất hiện ở đây khẳng định sẽ có một làn sóng fan cuồng nhiệt! Cũng khó trách tại sao sân bay lại trở nên sôi động như thế, đây chính là mị lực của đại minh tinh!
Để giúp đỡ đại minh tinh này, quản lý sân bay cũng đã điều động rất nhiều bảo vệ làm công tác an toàn, giải tán đám đông mở đường, bốn vệ sĩ như hung thần lại đứng cản phía trước không cho ai đến gần nàng. Theo từng bước chân của Cố Khuynh Thành đám đông lại reo to tên nàng. Cố Khuynh Thành khẽ mỉm cười, liên tiếp vẫy tay đáp lễ, cử chỉ nhẹ nhàng cao quý.
-Chị Khuynh Thành! Chị Khuynh Thành! Em rất hâm mộ chị, có thể chụp hình với em được ko?
Lâm Quả Nhi hưng phấn, thân hình nhỏ nhắn len lỏi giữa đám đông đến gần Cố Khuynh Thành, rút điện thoại ra định chụp ảnh.
Phương Dật Thiên bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ, xem ra cô bé này cũng là một fan cuồng nhiệt của đại minh tinh. Lâm Quả Nhi thừa dịp có một chiếc xe đẩy lướt qua, bảo vệ còn đang chú ý đến chiếc xe, thân thể nhỏ bé đột nhiên lách qua một vệ sĩ, muốn chụp hình cùng Cố Khuynh Thành.
Lúc này một vệ sĩ bên cạnh lập tức chặn nàng lại, khuôn mặt lạnh như băng:
-Tránh ra!
Lâm Quả Nhi cố tình không nghe, tiếp tục lách người qua. Sắc mặt tên vệ sĩ kia sầm xuống, bước sang chắn phía trước Cố Khuynh Thành, đưa tay chụp lấy tay Lâm Quả Nhi muốn bẻ quặt ra sau.
-Dừng lại!
Một tiếng quát trầm thấp vang lên, Phương Dật Thiên thân thể như gió lao đến phía sau Lâm Quả Nhi ôm nàng kéo về, còn tên vệ sĩ nghe được tiếng quát thân thể khẽ ngưng lại một chút, sau khi định thần đã thấy Lâm Quả Nhi được Phương Dật Thiên che chở phía trước.
Tên vệ sĩ cười lạnh một tiếng, đưa tay đẩy Phương Dật Thiên ra. Phương Dật Thiên không thèm né, tay phải như linh xà xuất động kìm chặt đầu vai tên vệ sĩ, sau đó hắn dậm chân xuống đất, khẽ dùng lực. "Ầm" một tiếng, tên vệ sĩ to lớn đã ngã lăn ra đất.
Biến cố xảy ra bất chợt khiến toàn trường ồ lên, ba tên vệ sĩ còn lại lập tức chạy lên phía trước chắn lấy Cố Khuynh Thành, Cố Khuynh Thành cũng tò mò nhìn Phương Dật Thiên. Nhưng Phương Dật Thiên lại chẳng để ý nhiều, hắn vòng tay ôm lấy Lâm Quả Nhi nhẹ nhàng hỏi:
-Quả Nhi, em không sao chứ?
Lúc này Lâm Quả nhi đã lấy lại bình tĩnh, nhìn ánh mắt quan tâm của Phương Dật Thiên, nàng khẽ vỗ ngực:
-Cám ơn chú, ta..ta không sao.
Mà lúc này nhóm bảo an của sân bay cũng đã tiến đến vây lấy Phương Dật Thiên, tên vệ sĩ lúc nãy bị hắn đánh ngã cũng đã đứng dậy, giận dữ nhìn hắn:
-Ngươi muốn gây rối sao?
Phương Dật Thiên sau khi thấy Lâm Quả Nhi không sao, lúc này mới quay lại:
-Ngươi phải bảo vệ người, ta cũng phải bảo vệ người. Cô bé này còn chưa qua tuổi vị thành niên mà ngươi lại ra tay như thế, nếu ta không kịp cản lại chẳng phải nàng bị ngươi đánh gãy tay sao?
Tên vệ sĩ kia giật mình, sau đó lạnh lùng:
-Là do cô xông lên trước!
-Vậy thì sao? Một cô bé có thể làm được gì sao? Các ngươi vì bảo vệ người mà cố tình làm tổn thương người khác sao? Con mẹ nó buồn cười quá!
Phương Dật Thiên lạnh lùng trả lời.
Đám bảo an lúc này cũng tiến lên muốn giữ lấy Phương Dật Thiên, Phương Dật Thiên trừng mắt quát lên:
-Cút hết, lão tử có chân, có thể tự đi!
Nói xong Phương Dật Thiên kéo ta Lâm Quả Nhi ra ngoài, chẳng quản đám bảo an cùng tên vệ sĩ còn đang tức giận kia.
-Không được! Chú à, ta.. ta muốn chụp ảnh chị Khuynh Thành, chú buông tar a!
Lâm Quả Nhi lại giãy dụa.
-Im ngay, lại học đòi người khác làm fan cuồng sao? Có tin ta đánh vào mông cô không?
Phương Dật Thiên trừng mắt nhìn nàng một cái, sau đó trức tiếp lôi nàng ra ngoài.
Đám phóng viên lúc này cũng đã phục hồi tinh thần, bắt đầu chú ý đến Cố Khuynh Thành. Cố Khuynh Thành nhìn qua kính râm, hứng thú theo dõi Phương Dật Thiên đang kéo Lâm Quả Nhi ra khỏi sân bay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK