Làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn là, khi hắn đi về lô ghế nhìn thấy Lâm Thiên Tuyết, Vương Tư Miểu thế nhưng lại đang cùng Dương Tuấn chơi xúc xắc, hắn không khỏi thấy nao nao, thoáng rời đi có hơn mười phút mà Dương Tuấn đã thừa dịp đến gần, hơn nữa thuyết phục thành công Lâm Thiên Tuyết cùng Vương Tư Miểu cùng hắn chơi xúc xắc, xem ra Dương Tuấn người này đối phó với nữ nhân cũng rất cao tôiy!
Phương Dật Thiên đã sớm nhìn ra Dương Tuấn - người này có ý đồ xấu với Lâm Thiên Tuyết, hắn bất động thanh sắc tiêu sái ngồi trên sô pha, Dương Tuấn bây giờ đã chiếm vị trí ban đầu của hắn, ngồi ở bên cạnh Lâm Thiên Tuyết.
Dương Tuấn nhìn thấy Phương Dật Thiên bình yên vô sự, tiêu sái như vậy trở về, sắc mặt tựa hồ có hơi chút sửng sốt, hắn chỉ chớp mắt, cũng không có nhìn đến Trần Khải, theo bản năng hắn cảm giác được sự tình có điểm không thích hợp.
Phương Dật Thiên liếc mắt nhìn Lâm Thiên Tuyết, thấy sắc mặt của nàng hơi hơi ửng đỏ, thần sắc cảm giác tựa như có chút phấn khởi, xem ra là uống rượu, hơn nữa không chỉ uống một ly.
- Lâm tiểu thư, cô uống rượu ? Phương Dật Thiên mở miệng hỏi nói.
- Anh đã quay lại, ân, xúc xắc đâu, anh muốn chơi không? chơi vui lắm, chính là chơi 7 8 9, đổ được 7 điểm thì phải châm rượu, đổ được 8 thì phải uống nửa chén, đổ được 9 thì phải uống một chén.
Lâm Thiên Tuyết nói.
Phương Dật Thiên vừa nghe xong nhớ lại không phải tối hôm qua hắn cùng Lâm Hiểu Tình chơi xúc xắc ở quán bar sao, xem ra Dương Tuấn cũng muốn sử dụng cách này để tán gái.
- Phương tiên sinh muốn chơi cùng chứ?
Dương Tuấn khẽ mỉm cười, trong mắt chớp động một tia thâm ý.
- Lâm tiểu thư, cô đổ đi, tôi uống rượu thay cô.
Phương Dật Thiên thản nhiên nói, đồng thời trong lòng hơi có chút kinh ngạc, theo lý mà nói người giống như Lâm Thiên Tuyết thường xuyên đi ra ngoài tửu lượng hẳn là không kém mới đúng, như thế nào mới uống chưa được bao nhiêu liền nhìn thấy sắc mặt của nàng ửng đỏ như thế, hơn nữa sắc mặt ẩn ẩn còn có một chút hưng phấn?
- Chẳng lẽ…Dương Tuấn động thủ vào trong rượu?
Nghĩ xong sâu trong ánh mắt Phương Dật Thiên hiện lên một tia hàn quang, tuy nhiên mặt ngoài hắn ở vẫn như cũ là không có gì khác lạ.
- Anh không chơi à? Lâm Thiên Tuyết hỏi, tiếp theo đến phiên nàng đổ xúc xắc, đêm nay nàng không có may mắn lắm, đổ được 9 điểm, nói cách khác nàng phải muốn uống một chén rượu.
- Như thế nào lại là 9 điểm, lại là tôi uống!
Lâm Thiên Tuyết lẩm bẩm, đang muốn cầm lấy chén rượu, lúc này Phương Dật Thiên cầm lấy chén rượu trước, nói :
- Lâm tiểu thư, tôi thay cô uống, nói như thế nào đi nữa thì tôi cũng là bảo tiêu của cô, việc này tôi vẫn nhớ !
Lâm Thiên Tuyết mặt hơi ửng đỏ, say không nhận ra phương hướng, đồ vật, nét mặt cười nao nao, lập tức chậm chạp cười nói:
- Tốt, vậy anh uống rượu thay tôi đi, Dương công tử không ngại chứ?
Dương Tuấn trong mắt tựa hồ có chút không muốn, tuy nhiên nghe Lâm Thiên Tuyết nói như vậy hắn đành phải mỉm cười, nho nhã hào phóng nói:
- Đương nhiên không ngại, Lâm tiểu thư cũng cần phải được trợ giúp, cũng đừng làm cho bảo tiêu của cô uống rượu đến say mất.
Phương Dật Thiên đột nhiên mang chén rượu đặt lên chóp mũi ngửi ngửi, rượu cũng không có vị gì lạ, hắn đầu tiên nhẹ nhấp một chút ít, cũng không có cảm thấy có thuốc ngủ hay thuốc mê, tuy nhiên vị rượu này có chút rất không giống bình thường, tựa như là rất nóng.
Phương Dật Thiên sắc mặt không thay đổi đem chén rượu uống vào, chén rượu vào bụng thấy nóng bỏng, theo sau thân thể đúng là cảm thấy một tia hưng phấn, hắn âm thầm nhíu nhíu mày, theo lý mà nói loại rượu vang này không có khả năng có độ rượu như vậy, có một cách giải thích duy nhất chính là bên trong rượu này đúng là đã bị người tôi động tôiy động chân.
- Uống xong rượu cũng không thấy buồn ngủ hay đau đầu, xem ra bên trong rượu này phải có một ít thuốc kích thích gì đó, hiển nhiên đây là Dương Tuấn động tôiy chân, mục đích của hắn chính là muốn cho Lâm Thiên Tuyết uống rượu uống mà thêm hưng phấn?
Phương Dật Thiên âm thầm cười lạnh.
Làm một nữ hài tử uống rượu tăng thêm hưng phấn thì một lúc sau cho dù bản tính của nàng có rụt rè như thế nào thì nàng cũng sẽ dần dần buông thả, nói cách khác chính là cuồng dã, nói ví dụ như không để ý mà nhảy điệu nóng bỏng mời mọc nam nhân, hoặc là lên vũ đài nhảy thoát y v.v...
Phương Dật Thiên phỏng mục đích đoán Dương Tuấn làm vậy là muốn cho Lâm Thiên Tuyết thêm hưng phấn, như vậy khi hắn một lần nữa yêu cầu cùng nhảy một khúc nào đó đối với Lâm Thiên Tuyết thì Lâm Thiên Tuyết sẽ không cự tuyệt hắn nữa.
Chỉ tiếc, Phương Dật Thiên bình yên vô sự trở lại trong lô ghế tựa hồ đã phá hủy âm mưu này của hắn.
Trên thực tế, âm mưu của Dương Tuấn đúng là như thế, thừa dịp khoảng thời gian Phương Dật Thiên đi WC, hắn động thủ vào một chai rượu vang, cho vào một ít thuốc gây hưng phấn, sau đó đến chơi xúc xắc cùng bọn Lâm Thiên Tuyết các nàng, mục đích của hắn là muốn làm cho Lâm Thiên Tuyết uống đến khi trạng thái hưng phấn, như vậy thì hắn sẽ nhân cơ hội đưa ra một ít yêu cầu mà Lâm Thiên Tuyết sẽ không thể không đáp ứng.
Hắn như thế không có sợ hãi là có nguyên nhân, thời điểm Phương Dật Thiên đi WC hắn cố ý cho Trần Khải đi theo, mục đích muốn Trần Khải mang theo vài người đi cảnh cáo Phương Dật Thiên, làm cho Phương Dật Thiên không còn xen vào việc của người khác nữa.
Ở trong mắt Dương Tuấn, Phương Dật Thiên cũng chỉ là một tên bảo tiêu nho nhỏ mà thôi, chỉ cần Trần Khải mang theo vài người thì khẳng định là có thể thu phục Phương Dật Thiên, hắn tin tưởng Phương Dật Thiên bị quyền thế uy hiếp tất nhiên sẽ trở nên ngoan ngoãn, tuyệt không dám nữa quấy rầy kế hoạch tán gái của hắn nữa, bởi vậy hắn mới động chút tôiy chân ở bên trong rượu, sau đó đi tới cùng Lâm Thiên Tuyết và Vương Tư Miểu chơi xúc xắc.
Chẳng qua, Dương Tuấn thật không ngờ là, Trần Khải mang theo bốn đả thủ đi một chuyến tưởng cảnh cáo được Phương Dật Thiên, cuối cùng thành ra kết cục bị sỉ nhục uống nước tiểu!
Phương Dật Thiên đem chén rượu uống một ngụm, sau hé miệng, thản nhiên nói:
- Hảo tửu, bất quá này rượu hương vị tựa hồ là có chút không thích hợp, rượu rất nồng, uống vào cảm giác có chút hưng phấn, nếu là thức đêm suốt đêm để uống rượu như vậy thật là rất tốt!
Nghe Phương Dật Thiên nói như vậy cũng khiến cho Lâm Thiên Tuyết hiểu ra, nàng nói:
- Đúng vậy, anh nói như vậy tôi cũng thấy rượu này có chút kỳ quái, uống vào cảm thấy có chút cảm giác hưng phấn.
Sắc mặt Dương Tuấn hiện lên một tia xấu hổ, rất nhanh hắn liền khôi phục thái độ bình thường, cười nói:
- Hình như là có chút kỳ quái, nếu như vậy thì lên đổi bình rượu khác đến chơi tiếp.
Phương Dật Thiên âm thầm nhìn sắc mặt Dương Tuấn, trong lòng cười lạnh một trận, bất quá không thể không nói người này năng lực ngụy trang quả là không tồi.
Lúc này di động cuả Dương Tuấn kêu lên, hắn cầm lấy thấy, là Trần Khải gọi tới, hắn liền nói:
- Thất lỗi, tôi đi nghe điện thoại chút.
Hắn nói xong liền đứng lên rồi đi ra ngoài.
Phương Dật Thiên nhìn theo bóng dáng Dương Tuấn, âm thầm suy nghĩ: "Xem ra chính mình cùng đám công tử này dây dưa với nhau, này Trần Khải cùng Dương Tuấn chỉ sợ sẽ không từ bỏ ý đồ đi như vậy? Cũng tốt, ta thật ra cũng muốn xem bọn chúng có năng lực gì!"