“Chị hai, hắn là ai vậy?” – Chẳng lẽ chị hai không thích anh họ sao? Sở Tiếu Ca vẫn nghĩ Hỉ Ca có hảo cảm với Quan Tả. Anh họ thật là người vĩ đạiii~ ~ vô luận nam nhân hay nữ nhân, anh họ đều là hình mẫu tuyệt vời để mơ tưởng a. Sở Tiếu Ca mới nhận thức Quan Tả được vài ngày liền vô cùng sùng bái.
“Khách nhân của ông nội.” – Hỉ Ca nghĩ nghĩ rồi trả lời. Bởi vì cô trừ bỏ biết hắn gọi là A Thất thì hoàn toàn không biết thêm thông tin gì nữa. Nam nhân này mang cô về đến nhà, sau đó không bỏ đi, ngược lại tự động bước qua cửa. Cô chưa từng gặp nam nhân nào vô sỉ hơn hắn.
Cũng may trong nhà hiện giờ có nhiều người, không sợ hắn sẽ làm ra chuyện kinh thiên động địa gì, coi như cho hắn ngủ nhờ một đêm vậy. Hỉ Ca âm thầm quyết định, ngày mai phải đòi tiền ở trọ, cứ dựa theo giá phòng tổng thống 5 sao mà tính đi.
“Chị hai, vừa rồi là chị đi hẹn hò với hắn sao?” – Sở Tiếu Ca đi theo Hỉ Ca lên lầu, ý đồ thám thính tin tức.
“Là vô tình gặp trên đường…”
“À ~~” – Có ma mới tin. Nào có chuyện trùng hợp như vậy. Đây là ý nghĩ trong lòng Sở Tiếu Ca.
Mà sự thật thì… trên đời quả thật sẽ xuất hiện những chuyện trùng hợp đến ngạc nhiên. Đó gọi là nghiệt duyên. Câu này là suy nghĩ trong lòng Hỉ Ca.
“Chị đi ngủ, đừng có quấy rầy chị. Nhớ rõ, ngày mai khi hắn rời đi, phải đòi tiền ở trọ, không có tiền liền đạp hắn ra cửa.” – Hỉ Ca nói xong liền “phanh”, đóng sầm cửa lại.
Sở Tiếu Ca có chút ngốc lăng nhìn cánh cửa. Tiền trọ? Cậu không có nghe sai đi? Đằng sau cánh cửa của một căn phòng khác, A Thất nhếch miệng cười.
Lúc Hỉ Ca tỉnh lại, trong nhà đã không còn ai. Quan Tả hẳn là đi làm. Em trai không đi ra ngoài, im hơi lặng tiếng như vậy chắc là đang online chơi game. Hỉ Ca đi vào bếp, hâm nóng dĩa mì Ý mà Quan Tả nấu từ sáng, chậm rãi ăn.
Về phần A Thất… đã biến mất vô tung. Sau khi dọn dẹp chén dĩa, Hỉ Ca trở lại phòng ngủ, ngoài ý muốn phát hiện trên đầu giường của mình xuất hiện một món đồ vật. Là một thanh chủy thủ. Vỏ đao khảm 7 viên lam thạch, sắp xếp thành hình bắc đẩu tinh, mỗi viên thạch đều to bằng ngón tay út, giá trị khỏi phải nói rồi. Hỉ Ca càng xem chủy thủ càng thấy thích. Mặc dù chủy thủ là vũ khí thuộc hàng nguy hiểm, bất quá Hỉ Ca là một trong số ít nữ nhân khoái loại vũ khí nguy hiểm này. Rút thanh đao ra khỏi vỏ, bên trong hiện lên quang ảnh, chứng tỏ nó sắc bén dị thường. Hỉ Ca dùng tay khảy nhẹ một cái, thật ngoài dự kiến, làm rách một mảng da.
Một thanh chủy thủ tốt cỡ này, giá trị hẳn là không nhỏ, vậy không lẽ lam thạch cũng là đá quý thật? Hỉ Ca cầm vỏ đao nghiên cứu nửa ngày, rốt cuộc vẫn không thể xác định là ngọc thật hay ngọc giả. Có điều, cô khẳng định, chủy thủ này tuyệt đối có thể thanh toán một đêm ngủ trọ. Chính là… A Thất tiến vào phòng cô lúc nào? Vì sao cô không hề nhận ra khí tức của hắn? Luyện công hơn 10 năm, thế nhưng bị người ta lẻn vào phòng mà bản thân cô không hề hay biết. Đây phải nói là sỉ nhục.
Dù sao không thấy người, có muốn truy cứu cũng không được. Hỉ Ca tùy tay đem chủy thủ đặt lên đầu giường, xoay người đem mũ giáp đeo vào.
Tiến vào trò chơi đã là buổi sáng. Cách thời điểm hẹn ước với Cát Tường còn 30 phút. Vì vậy Hỉ Ca chậm rãi đi bộ đến tửu lâu. Gần đây cô thường xuyên xuất hiện ở tửu lâu, làm cho chưởng quầy, tiểu nhị đến đầu bếp của Cát Tường tửu lâu không ai là không biết cô. Tiểu nhị vừa nhìn thấy Hỉ Ca liền tươi cười tiếp đón, không cần hỏi gì, trực tiếp dẫn cô lên lầu hai.
Mặc dù chưa đến giờ hẹn nhưng mọi người đã đến đông đủ. Sau đó, người của Long Chiến và người của Cát Tường đồng loạt hướng hoàng kim mỹ nhân ngư mà tiến.
Điều quan trọng là không bị người chặn đường chém giết. Lần hành động này, bọn họ tụ tập một ít thành viên mà thôi, đều là người tâm phúc, cho nên hẳn là không có vấn đề gì về bảo mật. Bằng không, một bên đánh boss, một bên lo lắng người của Minh Độ Thiên đánh lén thì thật đau đầu.
Hỉ Ca thật ra không chú ý đến mấy vấn đề bảo mật này nọ. Này rất đơn giản. Người tới giết người. Quái tới giết quái. Nếu là cô, muốn giết ai cô liền xách đao đi giết người đó, bày mưu tính kế làm gì, thật sự rất tốn chất xám.
Lãnh địa của hoàng kim mỹ nhân ngư cách Nam Uyên Thành 3 giờ lộ trình. Đội ngũ ai cũng có tọa kỵ, chỉ trừ Cát Tường là không có. Rốt cuộc, chẳng đặng đừng Hỉ Ca phải đem triệu hoán thạch trong balô ra tặng. Hắn cảm động đến thiếu chút nữa bay qua ôm đùi cô khóc rống. Hỉ Ca không nói gì, nhảy lui 2 bước, âm thầm lo lắng không biết nếu quả thật gọi ra một con ô tặc vương, hắn có thể hay không bị đả kích. Kết quả, sau khi nhìn thấy con ô tặc tọa kỵ, Hỉ Ca ngược lại thấy hối hận. Bởi vì nó hoàn toàn không giống với con quái ô tặc vương.
Ô tặc tọa kỵ nhỏ nhỏ xinh xinh, cái miệng chu chu không ngừng phun phao phao làm cho ai nhìn thấy cũng muốn chạy qua ôm nó vào lòng. Ô tặc có thể song kỵ. Kết quả, vì tranh đoạt tư cách cưỡi nó mà 3 người bọn Cát Tường nảy ra một trường quyết đấu sinh tử. Cuối cùng là Tư Văn và Cát Tường chật vật gian nan hỏa hợp cùng nhau đánh cho Mặc Phi bẹp dí, lúc này bọn họ mới tính là hoan hỉ lên đường.
Hoàng kim mỹ nhân ngư đầu lĩnh xuất hiện ở Hỗn Loạn Chi Hải. Hơn nữa mỗi lần xuất hiện sẽ thay đổi địa điểm, mỗi tháng đổi một lần. Cũng không biết làm sao Cuồng Vũ có thể lấy được thông tin vị trí xuất hiện của boss đầu lĩnh này. Dọc đường đi, bọn họ phải dừng chân mấy lần, đánh cho bọn người theo đuôi chạy tan tác, thật vất vả mới tới được Hỗn Loạn Chi Hải.
Hỗn Loạn Chi Hải là khu vực quái 40 cấp, vì là cửa biển nên thủy quái rất nhiều, hơn nữa đều là quái chủ động công kích. Bất quá, sau khi lặn sâu xuống đáy biển thì quái càng ngày càng tản mát, số lượng giảm hẳn.
Hỉ Ca đội Tị Thủy Cầu, thật cẩn thận theo chân Cát Tường di chuyển về phía trước. Cuồng Vũ bán tin tức cho Cát Tường không phải chỉ có vị trí của boss mà còn hướng dẫn cả lộ tuyến an toàn nữa. Chính vì vậy mà bọn họ đi gần nửa ngày rồi cũng không đụng phải con quái nào. Hỉ Ca nhịn không được trong lòng nảy sinh lòng khâm phục đối với Cuồng Vũ. Buôn bán có thể tính toán đến bậc này đúng là không phải người thường có thể làm được a.
Thật vất vả cuối cùng cũng đến nơi. Hỉ Ca liếc mắt nhìn đội hình, toàn thấy người là người, đại bộ phận là những gương mặt xa lạ. Cát Tường từng nói qua, một nửa đội ngũ ở đây là người của Long Chiến. Có điều họ đã thỏa thuận rõ ràng, vật phẩm đánh ra, ngoài trừ Kiến Hội Lệnh thì toàn bộ đều vào tay Cát Tường. Long Chiến muốn đích thân tham gia là vì nguyên nhân khác.
Thống lĩnh boss 40 cấp có xác suất bạo ra kỹ năng thư rất cao. Trong Thịnh Thế, cao giá nhất chính là kỹ năng thư. Cho dù là một cuốn kỹ năng thư hạng xoàng cũng có thể rao giá ít nhất một vạn kim, lại còn không bao giờ rớt giá nữa. Long Chiến kỳ thật ôm ý tưởng này mà đến. Nếu có kỹ năng thư rơi ra, hắn sẽ là người đầu tiên đàm phán với Cát Tường. Nếu đợi kỹ năng thư quăng lên sàn đấu giá, phỏng chừng một vạn kim cũng không đủ để mua được nó. Trong trò chơi, kẻ có tiền chưa bao giờ thiếu. So với thủy triều như nhau, lớp sau đè lớp trước mà xuất hiện. Một món đồ có giá một vạn kim nếu quăng lên sàn đấu giá có thể cuối cùng bán được với giá 3-4 vạn là chuyện bình thường.
Cát Tường đại khái cũng biết ý đồ của Long Chiến, cho nên không hề cự tuyệt.
Hỉ Ca nhìn trong đám người thì thấy em gái của Long Chiến là Long Khố Nhi. Cô bé vừa nhìn thấy Hỉ Ca liền trừng mắt hung tợn. Cũng không phải tức giận vì 500 kim kia, Long Khố Nhi là chịu không nổi hành vi của Hỉ Ca ngày đó, thật sự là một đả kích lớn.
May mắn là Long Khố Nhi không có ở trước mặt mọi người chạy đến chỉ trích Hỉ Ca. Cũng không phải cô bé biết kiềm chế mà bởi vì có 4 người nam nhân đứng ở đằng sau luôn ra tay ngăn cản sự kích động của cô. Hỉ Ca thấy buồn cười, chỉ liếc mắt một cái, sau đó tập trung nhìn vào cái vỏ sò đang phát sáng ở đằng xa – hoàng kim mỹ nhân ngư đầu lĩnh.
Hoàng kim mỹ nhân ngư đại khái to gấp 2 lần người thường. Dáng người tuyệt đối mỹ lệ. một mái tóc dài màu vàng uốn lượn xuống thắt lưng. Nửa người dưới là những vảy cá màu vàng óng ánh. Nhìn thế nào cũng là một đại mỹ nữ. Đáng tiếc trong mắt của bọn người không biết thưởng thức sắc đẹp ở đây, toàn thân mỹ nhân giống một khối vàng ròng hơn.
“Bắt đầu đi.” – sau khi mọi người đã vào vị trí, Cát Tường liền mở miệng.
Bởi vì đội của Hỉ Ca là chủ đội, cho nên ban đầu chỉ có 5 người bọn họ có thể công kích. Để cho một kiếm khách 35 cấp đi ngăn trở một con boss đầu lĩnh 40 cấp thật là có điểm gian nan. Cũng may, Mặc Phi mới thay một bộ trang bị, gồm 3 kiện tử trang, hơn nữa còn có cây cự thương kia, điểm phòng ngự cùng huyết lượng đều đề thăng. Tối thiểu thì hắn bị cái đuôi của mỹ nhân ngư quất cho 2 cái vẫn chưa bị treo.
Luôn có tinh thần “an toàn bản thân là trên hết”, Hỉ Ca chạy đến cách mỹ nhân ngư khoảng 20 mét thì ngừng lại, sau đó xung quanh cô xuất hiện một vầng hào quang màu lam, đem cả con người cô bao bọc ở bên trong, đây là băng thuẫn cấp 2.
“Hỉ Ca, 2 phút sau, ngươi bắt đầu công kích.” – Sau khi Mặc Phi đã có thể chém vào boss, Cát Tường mới quay đầu hướng Hỉ Ca nói một tiếng. Bởi vì phạm vi công kích của vũ giả là 15 mét, cho nên Cát Tường đứng ngay phía trước Hỉ Ca.
Hỉ Ca đưa tay làm một cái dấu hiệu “OK”, trong tay cầm chắc cây pháp trượng đen thui, hướng mắt nhìn chằm chằm Mặc Phi đang vật vột với sinh tử ở phía xa.
Có lẽ vì thua kém những 5 cấp cho nên Mặc Phi không thể giữ vững điểm cừu hận, thỉnh thoảng lại xảy ra sự cố, cho nên mọi người phải đợi lúc cừu hận tập trung toàn bộ lên người hắn thì mới dám động thủ.