Rất ngọt.
Hà Hạnh nghe điện thoại, sau đó xấu hổ nói: “Cô Chương, công ty còn có việc, tôi phải lập tức đến đó. Cô ở đây nói chuyện với cậu Tiêu một lát đi, thím Trương sẽ sắp xếp tài xế đưa cô về.”
Không đợi Bảo Ngọc phản ứng, cô ta đã sắp xếp mọi thứ.
Thím Trương đưa cô ta ra cửa, Bảo Ngọc và Tiêu Mặc Ngôn vẫn ngồi trong phòng khách.
Chỉ ăn vài miếng, Bảo Ngọc để thìa xuống, không quên khen ngợi: “Ăn rất ngon.”
Đúng lúc này, Tiêu Mặc Ngôn nghiêng người về phía trước, đưa tay lau chút bơ dính trên khóe miệng cô, lại đưa tay bỏ vào miệng mình, môi kéo ra một độ cong vui vẻ, đôi mắt trở nên có thần: “Tôi rất thích.”
Cùng anh xem hết « Tom & Jerry », thím Trương lại mang thuốc tới: “Cậu chủ, tới giờ uống thuốc rồi.”
Tiêu Mặc Ngôn yên tĩnh ngồi trên ghế sô pha, cuộn người lại, vẫn nhìn ti vi.
Đúng lúc này điện thoại vang lên, mắt Bảo Ngọc chớp chớp, xoay người cười nói: “Thím Trương, đưa tôi đi.”
“Hả, vậy làm phiền cô Chương.” Thím Trương để thuốc xuống đi nghe điện thoại.
Bảo Ngọc không nói hai lời, bỏ thuốc vào trong túi xách.
Tiêu Mặc Ngôn nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt khó đoán, có tầng sương mỏng, giống như mưa phùn mờ mịt. Bảo Ngọc ngẩng đầu, làm mặt quỷ với anh, hạ giọng nói: “Sau này đừng uống thuốc này, không tốt đối với anh.”
Môi Tiêu Mặc Ngôn mơ hồ nhếch lên một độ cong.
Thím Trương nghe điện thoại xong, quay lại phòng khách: “Cô Chương, cậu chủ đã uống thuốc rồi sao?”
Mặt Bảo Ngọc không thay đổi, cười ngọt ngào với thím Trương: “Đã uống xong rồi.”
“Cảm ơn cô Chương.”
“Không có gì.”
Là khách nên Bảo Ngọc không ở đây quá lâu, thím Trương lập tức sắp xếp tài xế đưa cô về.
Vẫn là chiếc xe Rolls-Royce biển số 99999.
Bảo Ngọc chào thím Trương, vừa định đi thì góc áo bị ai đó tóm chặt.
Cô quay đầu lại, là Tiêu Mặc Ngôn.
Anh vừa kéo cô, ánh mắt vừa cố chấp: “Em sẽ tới nữa đúng không?”
Bảo Ngọc cười: “Ừm.”
Xe đã lái đi, nhưng anh vẫn đứng ở cửa.
Đến khi không nhìn thấy anh, Bảo Ngọc mới thu tầm mắt lại, cô biết mình lại có được niềm tin của anh. Đối với cô bây giờ mà nói là rất đáng quý.
Ngày hôm sau, ảnh chụp Trương Bảo Ngọc ra vào nhà họ Tiêu được lên trang đầu các tờ báo lớn.
Trương Hồng Khánh tức giận không nhẹ, lại thêm Nguyễn Thanh Mai ở sau lưng nói lời ra tiếng vào không ít nên ra lệnh cấm túc. Ban ngày để Nguyễn Thanh Mai ở nhà trông coi, chỉ cần ra ngoài thì sẽ không nhận đứa con gái này!
Biết ba là người coi trọng mặt mũi, mấy ngày nay Bảo Ngọc cũng rất ngoan ngoãn ở nhà. Phạm Vy Hiên có qua gặp cô một lần, mang theo một tin tức nội bộ. Sở dĩ lần này bị chụp ảnh, thật ra là người trong tập đoàn nhà họ Tiêu đã báo cho giới truyền thông, ý đồ gì không cần nói cũng biết.
Bảo Ngọc nghe xong cũng không có phản ứng gì lớn, điều này khiến Vy Hiên rất buồn bực. Ở trường học, Trương Bảo Ngọc nổi tiếng là kiêu căng gian xảo, lần này bị người ta lấy làm bia đỡ đạn lại không tức giận, xem ra cô đối với Tiêu Mặc Ngôn không bình thường.
Danh Sách Chương: