"Cử nhân xuất sắc của Học viện Thủ đô, Học viện Khoa học Thủ đô, Viện Nghiên cứu Hoàng gia..."
Tô Yến đếm các hồ sơ của Đàm Quán, "Kinh nghiệm nghiên cứu cũng khá phong phú."
Thế nhưng dù nhìn thế nào, bản hồ sơ này cũng không cho thấy Đàm Quán có liên hệ gì với quân đội.
"Chẳng lẽ đây thật sự chỉ là một sự trùng hợp?" Tô Yến vừa nói vừa tiếp tục lật xem tài liệu.
Trong khi Tô Yến vẫn chưa tìm ra manh mối rõ ràng từ hướng này, thì Norn đã nhận được tin tức từ Tinh Vân Sương Đỏ.
Theo báo cáo từ trinh sát của Luka, sau hai ngày mai phục, họ quả thực đã thấy một nhóm người Trái Đất rời khỏi Tinh Vân Sương Đỏ bằng phi thuyền.
Điều này càng củng cố thêm giả thuyết rằng mối liên hệ giữa tinh vân hồng vụ và con người, chuyện này chắc chắn có sự tham gia của trùng tộc cao cấp, nếu không thì với lực lượng trùng tộc hiện sống ở Tinh Vân Sương Đỏ, e là không đủ tư cách hợp tác với Đế quốc.
"Tiếp tục theo dõi trong âm thầm, đừng để đánh rắn động cỏ."
"Vâng!"
"Anh không định đi xem sao?" Tô Yến nhìn về phía Norn, ánh mắt đầy lo lắng.
Norn trầm ngâm một lúc, "Chưa đến lúc, trước tiên cứ lần theo đầu mối này, xem có thể câu được con cá lớn nào không, à đúng rồi, chuyện điều tra Đàm Quán thế nào rồi?"
Nhắc đến chuyện này, Tô Yến cảm thấy đau đầu, "Hồ sơ của hắn hoàn toàn không có vấn đề gì, từ ghi chép việc làm, hồ sơ khám chữa bệnh, đến lịch sử di chuyển đều rất chi tiết, thời gian cũng khớp hoàn toàn."
"Nếu đây là hồ sơ giả, thì chỉ có Kinh Trập mới có thể làm được hoàn hảo đến mức này." Tô Yến bực bội vùi đầu xuống gối.
Norn ngồi xuống bên cạnh, đưa tay xoa đầu Tô Yến, "Biết đâu—"
"Đợi đã!" Tô Yến chợt ngẩng đầu dậy, như vừa nhớ ra điều gì đó, vội vàng chộp lấy bảng điện tử bên cạnh, nhanh chóng lật đến trang đầu tiên trong hồ sơ của Đàm Quán, một dòng chữ đỏ nổi bật đập vào mắt — Viện Nghiên cứu Hoàng gia, Nghiên cứu viên cao cấp về trí tuệ nhân tạo.
Bất chợt, Tô Yến nhớ đến trí tuệ nhân tạo bí ẩn từng dây dưa với Kinh Trập một thời gian dài, "Kinh Trập, lần trước cậu chặn được dữ liệu lõi của AI bí ẩn đó, còn giữ lại không?"
"Đã mở." Vừa dứt lời, bảng điện tử trong tay Tô Yến liền bị bao phủ bởi một loạt ký tự.
Mặc dù đoạn mã này có đến tám phần tương đồng với phong cách lập trình của Kinh Trập, nhưng vẫn có rất nhiều chi tiết nhỏ mang theo thói quen cá nhân đặc trưng của người sáng tạo.
Tô Yến lướt qua với tốc độ cực nhanh, thi thoảng đánh dấu đỏ một đoạn dữ liệu và trích xuất riêng ra.
Sau đó, Tô Yến lại xâm nhập vào hệ thống của Học viện Khoa học Thủ đô, tìm được một vài đoạn mã do chính Đàm Quán viết.
Sau khi so sánh nhiều lần, nhìn con số "Độ tương đồng 91.23%" to đùng trên màn hình, Tô Yến rơi vào trầm mặc rất lâu.
"Bên cạnh Đàm Quán có một trí tuệ nhân tạo không thua kém gì Kinh Trập." Tô Yến tỉnh táo lại, "Hắn không thể chết đơn giản như vậy."
Tô Yến có thể đoán ra, lõi dữ liệu của AI bí ẩn này rất có thể là do Đàm Quán dùng cách nào đó lấy được từ mẹ của hắn, cái chết của mẹ hắn năm xưa... liệu có liên quan đến AI này không?
Ánh mắt Norn lạnh lùng, rõ ràng đối thủ của họ mạnh hơn nhiều so với những gì họ từng tưởng tượng, "Chuyện này phải báo cho Tiêu Mịch Sơn biết."
"Đúng vậy, bên kia có AI giống như Kinh Trập, rất nhiều liên hệ của chúng ta có thể đã bị lộ." Tô Yến hạ quyết tâm, "Kinh Trập, từ nay trở đi, tất cả thông tin liên lạc đều phải được mã hóa và ẩn đi."
"Vâng, điện hạ."
Norn không ngờ một đầu mối tình cờ lại kéo ra một tấm lưới khổng lồ như thế.
Đáng sợ hơn, tấm lưới này có thể bắt nguồn từ chính năm mẹ của Tô Yến qua đời.
Tô Yến cảm thấy dường như mình vừa vén lên một góc của sự thật đẫm máu ẩn dưới lớp vỏ phức tạp, Hứa Vưu Hoàn cũng vậy, mẹ của hắn cũng vậy, họ đều là nạn nhân trong âm mưu này sao?
Norn không nói lời nào, chỉ lặng lẽ kéo Tô Yến vào lòng, không ngừng hôn lên mi mắt đang run rẩy của hắn, "Ổn rồi... mọi chuyện qua rồi... không sao nữa đâu..."
Một lúc lâu sau, Tô Yến mới chậm rãi tìm lại được tiếng nói, "Đàm Quán chỉ là một con cờ, người thật sự cầm quân chắc chắn là kẻ khác."
"Đúng vậy." Norn vén mái tóc ướt mồ hôi trên trán cậu, "Hắn muốn kéo cả ba tộc của chúng ta xuống nước làm quân cờ, vậy thì chúng ta cứ lật tung bàn cờ này lên thôi."
Tô Yến khẽ đáp một tiếng, rồi lại ngẩng đầu lên, "Em muốn trở về nền văn minh cơ khí."
"Được, ngày mai chúng ta đi."
Hai người hành động vô cùng nhanh gọn, sáng sớm hôm sau đã lên tinh hạm.
Tiêu Mịch Sơn đứng tại cảng hàng không, đưa mắt tiễn theo con tàu chở tinh hạm của Norn và Tô Yến khuất dần trong không trung.
Gần đây đang là mùa gió cát trên tinh hệ Newey, gió lớn cuốn theo lớp lớp cát vàng khô khốc, thổi tung áo choàng quân dụng sau lưng Tiêu Mịch Sơn.
"Nguyên soái......" Lí Nghiêu lo lắng lên tiếng.
"Lí Nghiêu, con đường này một khi đã bước lên... thì không thể quay đầu lại nữa." Giọng của Tiêu Mịch Sơn bị gió cuốn đi, nghe không rõ ràng lắm, "Cậu vẫn muốn tiếp tục chứ?"
"Nguyên soái, tôi không biết lựa chọn của chúng ta có đúng không... nhưng tôi biết, Đế quốc không thể tiếp tục như thế này nữa."
"Đúng vậy... Đế quốc không thể tiếp tục như thế này nữa." Tiêu Mịch Sơn siết chặt nắm đấm, "Liên lạc với Cyprus và Tatut, chờ lệnh của tôi."
"Vâng!" Lí Nghiêu đứng nghiêm chào một cái, sau đó vội vã rời đi.
Trên tinh hạm.
Tô Yến liên tục gõ lên bảng điện tử, từng chuỗi ký tự phức tạp không ngừng hiện ra.
"Kinh Trập, gửi cho tôi dữ liệu nhóm Y8."
"Chỗ này logic sai rồi, cần sửa lại."
"Thay thế một biến số khác rồi tính lại."
Ánh sáng xanh nhạt từ màn hình phản chiếu lên khuôn mặt Tô Yến, khiến biểu cảm của hắn càng thêm tập trung, nghiêm túc.
Norn ngồi một bên, sợ làm phiền nên chỉ yên lặng ngắm nhìn "bản vẽ mỹ nhân làm việc" trước mặt.
"Xong rồi!"
Tô Yến rút tay khỏi bàn phím đã tê rần, ngẩng đôi mắt đã khô rát vì nhìn màn hình quá lâu lên nhìn Norn, giọng đầy tự hào:
"Em vừa viết xong một chương trình nhận diện khuôn mặt điện tử ngụy trang. Lát nữa sẽ tích hợp vào hệ thống an ninh, chỉ cần Đàm Quán xuất hiện ở bất kỳ camera nào trên hành tinh thủ đô, chúng ta sẽ biết ngay."
"Phải phải phải, Yến Yến giỏi nhất." Norn vuốt v e tóc Tô Yến.
"Nhưng mà... làm sao để tránh được sự quét của AI bí ẩn đó đây?" Tô Yến lại nghĩ ra một vấn đề mới.
"Vấn đề đó để sau hãy nghĩ, em có đói không?" Norn nhìn đồng hồ, đã đến giờ ăn của Tô Yến.
Được nhắc nhở, Tô Yến mới nhận ra mình đã đói muốn xỉu, "Hôm nay ăn gì?"
Giọng nói nghe không được vui vẻ cho lắm.
Là tàu vũ trụ dùng để hành trình giữa các vì sao, thức ăn trên tàu chủ yếu là đồ hộp, bánh quy nén và một vài loại dinh dưỡng vị trái cây, toàn những thứ mà Tô Yến không hề thích.
Norn nghe là biết Tô Yến đang oán trách, liền bật cười, nhéo má Tô Yến một cái, "Đúng là bé hư."
Tô Yến hừ một tiếng, gạt bảng điện tử qua một bên, vươn tay quàng lên cổ Norn, hôn một cái lên mặt anh.
"Norn, lần trước em thấy còn bột mì trong bếp đấy."
Norn nửa ôm lấy eo Tô Yến, sợ hắn nghịch quá mà ngã, cố ý trêu chọc, "Sao, em muốn ăn mì hả?"
"Không phải!" Tô Yến nhíu mày, nhìn kỹ vẻ mặt của Norn, thấy anh nghiêm túc không giống như đang đùa.
Tô Yến hơi mím môi, lại hôn lên má Norn thêm một cái, "Em còn thấy có trứng gà nữa đó."
"Ồ? Vậy là muốn ăn mì trứng à?"
"Ây da, không phải!" Tô Yến phồng má lên, giọng đầy ấm ức, "Anh cố ý đúng không?"
Thấy như vậy có vẻ làm quá lên, Norn biết điều thu tay, bế bổng người lên rồi đi thẳng vào bếp.
Tô Yến còn chưa kịp phản ứng, hai chân lơ lửng giữa không trung, đã thấy trên quầy bếp bày đầy những chiếc bánh cupcake xếp thành hàng.
"Không có kem tươi, Yến Yến ăn tạm bánh bông lan không nhé?"
Đôi mắt Tô Yến lập tức sáng rỡ như mèo con thấy đồ ăn ngon.
"Norn, em yêu anh nhất luôn đó!" Trước khi nhào vào đống bánh nhỏ, Tô Yến còn không quên hôn thêm một cái rõ to lên má Norn.
"Chỉ được ăn một cái thôi đấy." Norn kịp thời giữ lại Tô Yến đang chuẩn bị bổ nhào vào "nguồn vui sống", "Lần trước Flay còn nói, gần đây phải kiểm soát lượng đường, nghe chưa?"
"Nghe rồi mà!"
Tô Yến không với tới bánh, chỉ có thể ngước đôi mắt lấp lánh nhìn anh, im lặng thúc giục.
Norn lập tức đầu hàng, đặt đối phương ngồi lên ghế, tự tay lấy cho Tô Yến một chiếc bánh.
Ở góc bếp, Tiểu Hắc – con mèo máy đang nhai "thức ăn mèo" – đã quá quen với cảnh tượng này, nó tao nhã vẫy đuôi. Hai cái sinh vật hai chân này mà hôm nào không dính lấy nhau, mới là chuyện lạ đấy!
————
Thủ đô Đế quốc.
【"Mồi" đã thả thành công, cá đã cắn câu.】
Đàm Quán liếc nhìn tin nhắn do Chad gửi tới, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh trùng vương gì chứ? Cũng chẳng phải đang bị Chủ Thượng chơi đùa trong lòng bàn tay sao?
Đàm Quán khẽ cười khinh một tiếng, nhanh tay gõ vài chữ:
【"Lê minh" đã khôi phục, sẵn sàng phối hợp.】
Sau khi tin nhắn hiển thị đã gửi thành công, Đàm Quán đứng trước gương chỉnh lại trang phục, đội mũ lên rồi rời khỏi nhà.
Hắn ta băng qua khu phố thương mại trung tâm, chui vào một nhà hàng nhỏ chẳng có gì nổi bật.
Bên trong, khách khứa thưa thớt, hiển nhiên buôn bán không mấy phát đạt.
"Ông chủ, món nổi bật ở đây là gì vậy?"
"Ôi chao, ngài đến không đúng lúc rồi, đầu bếp nhà tôi hôm nay xin nghỉ mất rồi. Hay là ngài gọi tạm một suất combo nấu bằng máy nhé?"
"Được thôi, suất B, không cay, ba giọt giấm, hai thìa muối."
Ánh mắt của ông chủ quán lóe lên, lập tức đáp: "Dạ được, mời ngài lên phòng riêng trên lầu."
Đàm Quán lại kéo thấp vành mũ, siết chặt áo gió rồi bước lên tầng.
Đến trước căn phòng cuối cùn, Đàm Quán giơ tay đẩy cửa, liền thấy Hazel đã ngồi chờ sẵn bên trong từ lâu.
Vừa trông thấy Hazel, sắc mặt Đàm Quán lập tức thay đổi, toan quay gót bỏ đi, "Xin lỗi, tôi vào nhầm phòng."
"Đợi đã—" Hazel đặt ly trà xuống.
"Viện trưởng Đàm, gấp gáp thế làm gì? Vào ngồi uống ly trà đi, tiện thể chờ món suất B không cay, ba giọt giấm, hai thìa muối của ngài luôn."
Ánh mắt Đàm Quán thoắt cái trở nên phức tạp, cuối cùng vẫn chọn bước vào phòng.
"Điện hạ."
"Tôi hiểu sự dè dặt của ông." Hazel đặt ly trà xuống, hai ngón tay kẹp một tấm thẻ đen đưa cho Đàm Quán, "Ông có thể kiểm tra thân phận của tôi."
Đàm Quán nhận lấy thẻ đen, dùng thiết bị cá nhân quét một lượt, thấy ánh sáng xanh hiện lên báo xác minh thành công, mới nhẹ nhõm thở ra một hơi.
"Không ngờ các người lại đang toan tính... chuyện lớn đến vậy." Hazel cười như không cười, "Bản điện hạ gia nhập muộn, mong các tiền bối chỉ giáo nhiều hơn."
"Không dám không dám."
Hazel nhàn nhã nhấp một ngụm trà, "Nói ra thì cũng do bản điện hạ quá ngu ngốc, đến tận bây giờ mới giành được sự tín nhiệm của ngài ấy."
Đàm Quán chỉ đành cười xã giao, "Chủ thượng từ trước đến nay đều rất cẩn trọng trong việc dùng người."
"Chủ thượng, các người đều gọi ngài ấy như vậy sao?" Hazel nhướng mày, "Tôi cũng phải gọi như thế à?"
"Cái này... cái này thì..."
"Thôi, không làm khó ông nữa."
Hazel lại nằm ngả người ra ghế một cách chán chường, "Có tin tình báo mới không?"
"Trùng tộc đã gửi thư, nói rằng ở phía Tinh Vân Hồng Vụ, trùng vương đã mắc câu rồi."
-------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Kinh Trập (phát điên): Tại sao? Muốn ăn bánh nhỏ thì nói thẳng ra chứ! Điện hạ đã bị chiếm bao nhiêu lợi rồi hả!
Flay (điềm tĩnh): Kinh Trập, đó chính là lý do cậu vẫn còn độc thân đấy.