• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơn bão dư luận do video trên mạng tinh cầu gây ra đã vượt xa khỏi tầm kiểm soát của Kinh Trập.

 

Việc cấm thí nghiệm gen trên sinh vật sống đã được ghi rõ ở dòng cuối của trang đầu tiên trong Hiến pháp Đế quốc, đó là ranh giới đạo đức tối thiểu của loài người.

 

Phòng thí nghiệm bị phanh phui lần này đã đủ để khiến mọi người phẫn nộ, nhưng đồng thời cũng làm dấy lên nỗi hoảng sợ — lấy trùng tộc làm vật thí nghiệm, liệu Đế quốc có thể chống lại cơn thịnh nộ từ sự tấn công của bọn họ không?

 

Phải thừa nhận, nỗi lo lắng đó là rất có lý.

 

Ít nhất thì lúc này, Abraham cũng không thể cản nổi đợt đột kích của trùng tộc.

 

Dora phì một ngụm máu ra, nhìn bóng lưng tinh hạm thuôc về Abraham đang hoảng hốt tháo chạy, khinh thường cười lạnh: "Nguyên soái? Chẳng qua cũng chỉ là một kẻ mềm yếu mà thôi."

 

"Ê! Nói 'nguyên soái' thì làm ơn thêm cái họ vào nhé?" Tiêu Mịch Sơn ở đầu bên kia thông tin, không chút hình tượng mà trợn trắng mắt.

 

"Đâu phải tất cả nguyên soái đều giống Abraham đâu." Tiêu Mịch Sơn chỉnh lại cổ áo, rồi hỏi, "Này, trùng vương của các cậu đâu rồi?"

 

"Tiêu Mịch Sơn?" Norn khoanh tay đi tới, lông mày nhíu chặt, "Mau đóng hệ thống phòng thủ của Ouduna, cho chúng tôi vào ngay!"

 

"Đó là thái độ cầu xin người khác đấy à?" Tiêu Mịch Sơn trừng to mắt, lạnh lùng hừ một tiếng cực kỳ không khách khí.

 

"Tôi không có thời gian đùa giỡn với cậu, nhanh lên!"

 

Tiêu Mịch Sơn thấy sắc mặt Norn hông ổn, cũng nghiêm túc lại, quay người dặn phó quan, "Đi tắt hệ thống phòng thủ, rồi ra thông báo trấn an dân chúng."

 

Đã xảy ra chuyện gì vậy?" Tiêu Mịch Sơn quay lại hỏi, anh rất hiếm khi thấy Norn lo lắng như vậy.

 

"...Không có gì. Chuyện tấn công hành tinh thủ đô, gặp mặt rồi nói." Norn phẩy tay, cắt đứt cuộc gọi.

 

Norn sải bước đi sâu vào trong khoang buồng sinh học, nơi đó Tô Yến đang quấn chăn, cuộn tròn ngủ ngon lành trên ghế, nhưng đôi môi lại tái nhợt một cách bất thường.

 

Norn lo lắng nhìn, những ngày qua Tô Yến luôn trong tình trạng uể oải, hết ngủ gật rồi lại ngáp ngủ suốt.

 

Flay đã kiểm tra nhiều lần mà vẫn không tìm ra vấn đề, điều đó càng khiến Norn lo lắng hơn.

 

"Yến Yến? Tỉnh dậy đi, chúng ta tới nơi rồi."

 

"Ưm..." Tô Yến cố gắng mở mắt ra, chỉ cảm thấy cơn đau âm ỉ ở lồ ng ngực mấy ngày qua càng trở nên rõ rệt hơn, "Hít ——"

 

"Sao vậy? Có phải ——"

 

"Em không sao." Tô Yến khẽ cười, ngắt lời Norn, "Chỉ là tay bị đè tê thôi."

 

"Dựa vào như vậy mà không tê mới lạ." Norn miệng thì càm ràm, nhưng tay lại rất thành thạo xoa bóp vai cho hắn, "Đỡ hơn chưa?"

 

"Đỡ rồi đỡ rồi." Tô Yến chớp chớp mắt, "Đến Ouduna rồi à? Sao không thấy quân đội đế quốc đâu?"

 

"Bị đuổi đi rồi." Norn nói với giọng điệu thoải mái, "Chút nữa chúng ta sẽ lên hành tinh chính của Ouduna, lúc đó em có thể nghỉ ngơi thật tốt."

 

Tô Yến cụp mi, che đi cảm xúc trong mắt, "...Được thôi."

 

————

 

"Tôi nói trước nhé, hành tinh này không có nhiều chỗ để cấp cho từng trùng tộc đâu đấy."

 

Tiêu Mịch Sơn nhún vai, vừa nhìn thấy Tô Yến đi sau Norn, liền lập tức nở nụ cười tươi rói, "Ô kìa, chẳng phải là điện hạ Tô Yến sao? Lâu lắm không gặp. Mấy món đồ mới mẻ mà ngài cung cấp thật sự hữu ích lắm đấy."

 

"Không có gì." Tô Yến mỉm cười gật đầu, "Nếu có món nào phù hợp cho quân đội của ngài, tôi sẽ gửi thêm tới."

 

"Ê! Sao dám phiền điện hạ đích thân mang tới, chúng tôi tự mình đến lấy được rồi..."

 

"Tiêu Mịch Sơn, mấy lời nhảm này có thể để sau hãy nói không?" Norn bực bội tặc lưỡi, "Chỗ ở cậu chuẩn bị đâu? Mau dẫn chúng tôi đi."

 

"Tôi không phải đang nói đây sao! Phòng trống không nhiều đâu, mấy trùng tộc còn lại thì sao?" Tiêu Mịch Sơn chỉ vào đám trùng tộc đứng sau Norn, "Tự nghĩ cách đi?"

 

"Chỉ cần tìm cho bọn tôi vài mảnh đất trống đủ rộng, bọn tôi tự lo liệu."

 

Trùng tộc da dày thịt béo, quả thực cũng chẳng cần điều kiện gì khắt khe, sẽ không gây ra lời đàm tiếu về việc bạc đãi viện binh.

 

Tiêu Mịch Sơn cân nhắc một lúc, cuối cùng gật đầu đồng ý.

 

Nơi ở dành cho người và trùng tộc được sắp xếp tại một tòa nhà nhỏ gần trung tâm chỉ huy tác chiến, phòng không lớn, nhưng sạch sẽ gọn gàng.

 

"Chỗ này không tệ đúng không? Cậu xem ánh sáng này, thông gió này, đều rất tuyệt vời! Đồ đạc trong phòng cũng đều mới tinh chưa dùng lần nào, nhìn xem..."

 

Norn hơi chán ghét liếc nhìn căn phòng, "Ừm được rồi, Yến Yến, chúng ta tạm thời chịu khó một chút nhé."

 

Tiêu Mịch Sơn tự nhận đã tìm được nơi ở tuyệt vời: ......

 

"Em nghỉ ngơi trước đi, lát anh về sẽ nấu cơm cho em nhé." Norn không yên tâm dặn dò: "Anh và Tiêu Mịch Sơn đi bàn chút chuyện."

 

"Được rồi, đi nhanh đi!" Tô Yến vờ không kiên nhẫn xua tay, "Mau đi đi!"

 

"Ây, cái đứa nhỏ vô tình này..."

 

"Đi đi!" Tô Yến đóng "rầm" cửa lại.

 

Đợi đến khi tiếng bước chân của Norn và Tiêu Mịch Sơn xa dần, Tô Yến mới lấy ra màn hình điện tử của mình, nhấn vào một biểu tượng nhỏ trên màn hình.

 

Ngay lập tức, đèn báo màu xanh trên đầu của robot y tế bên cạnh vụt tắt.

 

Tô Yến không kìm nén được nữa, ho dữ dội.

 

Từng cơn, từng cơn, cơn đau xé tim như từ lồ ng ngực lan tràn khắp toàn thân.

 

Một lúc lâu sau, Tô Yến mới ngừng ho được, hắn chống tay vào tủ giày cạnh cửa, từ từ đứng dậy, lòng bàn tay phải đã loang lổ vệt máu đỏ tươi.

 

Tô Yến bước vào nhà vệ sinh, mở vòi nước rửa sạch máu trên tay.

 

Dòng máu đỏ tươi tan vào nước, biến mất trong bồn rửa sứ trắng.

 

Tô Yến đờ đẫn nhìn bàn tay phải đang bị dòng nước xối qua, nét mặt vô cảm, ánh mắt trống rỗng.

 

"Cái gì? Cậucũng không có cách sao?"

 

"Hệ thống phòng thủ của hành tinh thủ đô là một trong những hệ thống mạnh nhất trong vũ trụ, muốn tấn công từ bên ngoài gần như là điều không thể." Norn tựa vào lưng ghế, vẻ mặt trầm trọng.

 

"Qua trận chiến này, việc chiếm lĩnh tinh hệ Thurlow chỉ còn là vấn đề thời gian," Tiêu Mịch Sơn nhức đầu gãi gãi sau gáy, "Một khi tuyến phòng thủ được thiết lập hoàn chỉnh, chúng ta sẽ phải bắt đầu chuẩn bị công kích hành tinh thủ đô."

 

"Nếu để thời gian kéo dài, thì đối với chúng ta hoàn toàn không có lợi."

 

"Tôi biết."

 

"Chẳng lẽ cậu không muốn nhanh chóng kết thúc tất cả, rồi vợ con quây quần bên bếp lửa sao?"

 

"Cái này không phải là điều hiển nhiên sao?" Norn bực bội chỉnh lại tay áo.

 

"Vậy sao không thử hỏi xem......" Tiêu Mịch Sơn tràn đầy mong đợi nhìn Norn.

 

"Cậu không có bộ nghiên cứu à? Chuyện nhỏ xíu cũng muốn tìm Yến Yến nhà tôi, tự nghĩ cách đi!"

 

Bị Norn mắng một trận, Tiêu Mịch Sơn yếu ớt lẩm bẩm: "Công kích hành tinh thủ đô mà gọi là chuyện nhỏ sao? Tôi thấy có một con trùng nhỏ nhen thì có!"

 

"Thôi được rồi, tôi phải về nấu cơm đây." Norn đứng dậy, "Lần sau tổ chức một cuộc họp tác chiến cấp cao chi tiết hơn."

 

"Ê ê? Đi luôn à?" Tiêu Mịch Sơn nhìn bóng lưng Norn vội vã rời đi, thấp giọng chửi: "Đúng là thứ bị vợ quản nghiêm."

 

"Ơ? Ai gọi video lúc này thế —— Vợ ơi! Anh nhớ em quá!"

 

Viên sĩ quan phụ tá đứng xem toàn bộ: ...

 

"Yến Yến! Anh về rồi đây!"

 

Vừa bước vào cửa, Norn đã thấy Tô Yến cầm màn hình điện tử, không biết đang bận cái gì.

 

"Không phải đã bảo em nghỉ ngơi cho tốt sao? Lại đang bận gì vậy?"

 

Tô Yến gõ lách tách trên màn hình điện tử, không ngẩng đầu mà hỏi ngược lại: "Anh với Tiêu nguyên soái đã bàn ra được cách gì chưa? Hệ thống phòng thủ hành tinh thủ đô các anh định phá thế nào?"

 

Mí mắt Norn nhảy mạnh một cái, "Hệ thống phòng thủ của hành tinh thủ đô? Cái đó còn lâu lắm mới tới! Cần phải đánh từng tinh hệ trước đã."

 

"Em đã biết các anh không có cách mà."

 

Norn: ...... Cũng không cần phải khẳng định chắc nịch vậy đâu.

 

Tô Yến khẽ thở dài, "Em đã để Kinh Trập thâm lén lút thâm nhập vào mạng lưới hành tinh thủ đô, nếu có thể lấy được khóa đăng nhập hệ thống phòng thủ, em có thể đảm bảo tạo ra lỗ hổng phòng thủ trong ba phút."

 

"Yến Yến, chuyện này còn sớm, trước mắt chưa cần vội."Norn nhẹ nhàng rút màn hình điện tử khỏi tay Tô Yến, "Tối nay muốn ăn gì nào?"

 

Tô Yến ngẩng đầu nhìn Norn, trong đôi mắt trong sáng lấp lánh là toàn bộ bóng hình của Norn, hàng mi dài và cong khẽ chớp chớp, khóe mắt đỏ ửng nhè nhẹ, khiến người ta không khỏi miên man suy nghĩ.

 

Tô Yến cắn cắn môi, cười híp mắt lại, "Muốn ăn anh, được không?"

 

Hơi thở của Norn khựng lại, toàn bộ cơ thể cứng đờ, giọng khàn khàn, "Yến Yến đừng nghịch nữa, em cần nghỉ ngơi."

 

Đáp lại anh là bàn tay Tô Yến vươn lên quấn lấy cổ Norn, rồi hôn lên yết hầu.

 

Đôi môi ấm áp vừa chạm vào da cổ, lý trí của Norn lập tức căng như dây đàn, "Yến Yến..."

 

Norn theo phản xạ đỡ lấy eo Tô Yến, sợ hắn ngã, "Yến Yến..."

 

"Norn~" Tô Yến nhẹ nhàng thổi khí bên tai anh, giọng mềm mại nũng nịu, "Được không mà~"

 

Sợi lý trí cuối cùng của Norn rắc một tiếng, đứt phựt.

 

"Cưng à, là em tự chuốc lấy đấy nhé."

 

Norn thở ra một hơi nóng bỏng, lập tức lật người đè xuống.

 

————

 

Hành tinh thủ đô, viện nghiên cứu khoa học.

 

Đường Ngưng mặc áo blouse trắng, sải bước nhanh trong hành lang viện nghiên cứu.

 

Gần đây, video thí nghiệm cơ thể người bùng nổ trên mạng tinh võng khiến tất cả các cơ sở nghiên cứu ở thủ đô tinh đều bị người dân chỉ trích.

 

Đặc biệt là viện nghiên cứu khoa học của thủ đô.

 

Đường Ngưng nhìn đám người vẫn đang biểu tình phản đối dưới tầng, sắc mặt tối tăm khó lường.

 

"Tiểu Đường? Sao em còn ở đây?"

 

Một người đàn ông trung niên bưng ly cà phê đi tới Đường Ngưng.

 

"Tổ trưởng, em chỉ là..." Đường Ngưng quay người lại, lộ vẻ mặt lúng túng như vừa bị bắt quả tang.

 

"Trong buổi họp sáng nay tôi đã nói rồi mà? Đừng để ý tới đám dân ngu chưa học thức đó, bọn họ chẳng hiểu gì cả, vì scandal sinh học mà chạy đến khu nghiên cứu trí tuệ nhân tạo chúng ta gây chuyện, có ích gì đâu?"

 

Người đàn ông vỗ vai Đường Ngưng, "Đừng tạo áp lực cho bản thân quá, thế này đi, ba ngày nữa là tới đợt kiểm tra định kỳ hệ thống phòng thủ thủ đô rồi, em đi cùng tôi, vừa tránh bọn dân ngu đó một thể."

 

Trong lòng Đường Ngưng vui mừng, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ lo lắng, "Như vậy có vi phạm quy định không ạ?"

 

"Không sao, kiểm tra định kỳ thôi mà, trước giờ thực tập sinh cũng từng tham gia rồi." Người đàn ông khoát tay, nửa đùa nửa thật: "Tiểu Đường là nhân tài, tôi cũng muốn khi em tốt nghiệp có thể cân nhắc gia nhập nhóm nghiên cứu của tôi."

 

Đường Ngưng ngượng ngùng cười, "Em cũng mong có thể vào nhóm nghiên cứu của tổ trưởng khi tốt nghiệp..."

 

"Được! Vậy tôi sẽ nhớ điều này."

 

"Vâng, tổ trưởng, ba ngày nữa gặp nhé?"

 

"Ba ngày nữa gặp."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK