- Đừng có hỏi
- Này tôi ko hỏi mục đích cậu nhờ thì nhớ đâu cậu bán tôi sang TQ để xong à _ tôi quát cậu ta và gạt bỏ tay Trình Anh xuống.
- Nhìn đằng trước kìa _ cậu ta chỉ tay về phía trước.
Tôi cũng ngước lên xem nhưng dù có cố thế nào tôi cũng vẫn thấy đứa nào cũng như đứa nào, mặt chả khác là bao và nhận biết mỗi chúng nó là trai hay gái thì phân biệt được. Đấy là cái cực khó nói của hội kính cận, đa số những đứa con cận thường bị nhầm là những đứa kiêu , gặp ko thèm chào ( cận ko phải cái tội).
- Tôi có thấy ai đâu, cậu đùa tôi à?
- Quân Anh _ tiếng nói trong trẻo của một đứa con gái mang biệt hiệu Lâm Luti.
- Đây là người yêu mới của anh _ bất ngờ cậu ta cầm tay tôi rồi nói với Lâm Luti như vừa nãy đấy.
Ôi chuyện lạ Việt Nam, cái tên trời đánh, hoá ra muốn dùng tôi làm vật thí mạng. Cho nên tôi ko thể ko tưởng tượng trận đánh ghen kinh hoàng nhất ở chợ Xanh, Lâm Luti thắng áp đảo với tỷ số 5:0 ( cứu với).
- Ra vậy, chào cậu tớ là Lâm thường gọi Lâm Luti _ người yêu cũ bắt tay chào người yêu mới mạo danh.
Ờ thì tôi thừa biết cậu là Lâm rồi, hotgirl xinh nhất 11A5, mang danh hiệu con nhà người ta, trên Face suốt ngày thấy up ảnh đi chơi tận đẩu tận đâu.
Do hồn của tôi vẫn lơ lửng trên ko trung nên ko tiện chào hỏi, vì vậy Trình Anh to gan chào hộ.
Ya để đấy, tôi có tay tôi tự bắt, ko cần cậu giúp. Nào để tôi xem rốt cuộc tay của Lâm Luti quý như thế nào, được người đồn đại bàn tay trắng nõn nà lại tay búp măng, mềm mại ( dùng nhiều phấn rôm trẻ em chớ giề). Tôi gạt vội tay Trình Anh ra chỗ khác khiến cậu ta tự động bắt tay với ko khí.
- Chào cậu, mình Thuỳ Dương, tên facebook là Dương Thương Lượng _ tôi cố tình nói dối tên mình vì dù sao Lâm Luti chắc chắn sẽ rêu rao cho bàn dân thiên hạ mà xem, với cả Long sẽ giận chết mất.
- Tên facebook của cậu đặc biệt quá _ ha ha Lâm Luti tin sái cổ.
Còn Trình Anh trố mắt ra nhìn vì ko thể tin tôi lại dám nói trắng trợn như thế với người yêu cũ.
- Muộn rồi để anh đưa em về _ cậu ta ko muốn để Lâm Luti bị ảnh hưởng đây mà.
- Ừ, ko biết bạn Dương có phiền ko?
Giề chớ ko quá phiền đâu, các người lên Sơn Tây ở mấy năm tôi cũng chẳng ghen.
- Ko, cậu cứ mượn thoải mái nhưng đừng đối xử tốt quá ko cậu ta " cắn " lại đấy.
Ko chần chừ gì tôi đi thẳng nhưng vì gặp phải đường mòn mà phải rẽ sang phải ( đến cái đường đi cũng dám phản lại ta).
Hết hứng mua quần áo rồi, chắc tết lại mặc quần áo cũ, hay là tôi mua áo đôi nhỉ ( he he). Dĩ nhiên chỉ một người xứng đáng được mặc áo đôi.....với Long là chị đây còn ai. Con gái 11A1 nha, Hải Anh, My, Trinh, Mai Phương, Hiền Trâm......ko có cửa.
Nhưng mua màu gì nhỉ, thôi xong một đứa con gái mù màu và ko biết gì rẻ hay đắt như tôi liệu có làm nên trò trống như ko đây.