Nhưng làm sao tôi có thể khỏi dễ dàng chỉ bằng cách mở lòng, ở lớp tôi chẳng thể nói chuyện với ai ngoài My. Nó là toàn bộ thế giới của tôi. Ko có nó, tôi có cảm giác mình như người vô hình ko định. Lúc nó nghỉ học, ngày hôm đó là ngày địa ngục mà tôi cảm tưởng như mình sắp chết đến nơi và chỉ muốn chết ngay lập tức.
Bọn ở tổ một là thế giới của những tập hợp người nổi tiếng gồm các nhân vật: " Hào ghẻ, Châu Dung, Bân Thuý, Vũ máy bay, Tuân Dần...... Biệt danh của tụi nó đã vang danh từ A1 xuống tận D5. Bọn nó luôn có những trò chơi phải gọi là siêu xàm, vô vị và bẩn bựa. Đặc biệt là trò chơi tú lơ khơ, người nào thua sẽ phải nhận một lệnh bất kỳ, nếu ko làm sẽ bị trục xuất khỏi tổ. Và tôi luôn nằm trong tầm ngắm đủ để bị bọn nó trêu chọc. Có thể với nhiều người, điều đó hoàn toàn bình thường nhưng với tôi một cảm giác uất ức xen lẫn cay đắng và vô vị. Đỉnh điểm là hôm sinh nhật tôi, thằng Hảo ghẻ ko hiểu sao có số của tôi và nó nhắn tin rất tình cảm " Thư à, tớ là Hảo đẹp trai đây, biết hôm nay sinh nhật cậu nên tớ nhắn tin chúc cậu sinh nhật vui vẻ, xinh đẹp, học giỏi. Tớ yêu cậu nhiều lắm ". Rõ ràng chỉ là một lời trêu đùa tuy nhiên bố tôi lại đọc được và sinh nhật năm đó, tôi ăn no đòn thay cho bánh gato