• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiện tại Thạch Trung Ngọc không khỏi bắt đầu hoài niệm Hôi Lang sáo trang, tuy lực phòng ngự của Hôi Lang sáo trang không bằng Bạch Ngân sáo trang, lực công kích càng không thể đánh đồng, nhưng là thứ tốt bảo toàn tánh mạng a, bỏ thêm mấy trăm HP, lại bổ sung thêm một kỹ năng giống như Bug, Manh Thuật.

Đáng tiếc, hiện tại đã nhét vào phòng đấu giá, Thạch Trung Ngọc không khỏi tiếc hận.

Thạch Trung Ngọc đang chuẩn bị rút lui, lại phát hiện một người bán trong suốt đang từ từ tiếp cận, không cần nghĩ, kia khẳng định là Tuyết Sương Yên, Thạch Trung Ngọc biết Cơ Như Nguyệt HP bất quá mới 150 điểm, nếu như Đại Tân Khắc công kích nàng, nàng cũng có nguy hiểm bị miểu sát.

Thạch Trung Ngọc bất chấp nhiều như vậy, nhược hóa mãnh kích -700

Thạch Trung Ngọc sửng sốt một chút, sau đó thoải mái cười to, đừng xem người này lực công kích ngưu bức, nhưng lực phòng ngự không lớn, Đại Tân Khắc bình thường chịu đến suy yếu mãnh kích, không sai biệt lắm cũng chính là 700, Táo Bạo Đại Tân Khắc này cư nhiên cũng vậy.

Đương nhiên, Thạch Trung Ngọc còn không có đắc ý vong hình, lập tức làm xong chuẩn bị tránh né, Táo Bạo Đại Tân Khắc vung hữu quyền về phía Thạch Trung Ngọc, lần này Thạch Trung Ngọc không có sơ suất, tránh ra công kích của nó, Thạch Trung Ngọc rốt cuộc biết vì sao lần đầu tiên không thể tránh ra rồi.

Tốc độ công kích của Táo Bạo Đại Tân Khắc so với Đại Tân Khắc bình thường nhanh hơn một ít, Thạch Trung Ngọc chỉ cần trước giờ tránh né, sẽ không có bất kỳ vấn đề, phát hiện bí mật này, Thạch Trung Ngọc cũng không còn sợ Táo Bạo Đại Tân Khắc nữa.

Trọng kích, - 2000.

Cư nhiên ra bạo kích, Thạch Trung Ngọc lâm vào trong hạnh phúc -1053.

Tuyết Sương Yên rốt cục trước ở khi kỹ năng nhược hóa mãnh kích của Thạch Trung Ngọc kết thúc hiệu quả đi tới phía sau Táo Bạo Đại Tân Khắc, không chút do dự xuất thủ.

Để cho nàng buồn bực là, đồng dạng ra bạo kích, hơn nữa ta còn đâm ở sau lưng, thương tổn cư nhiên mới chỉ phân nửa của Thạch Trung Ngọc, lực công kích của gia súc kia làm sao sẽ lợi hại như vậy?

Lúc này, tất cả nhân viên đều vào vị trí, dồn dập tiến công Táo Bạo Đại Tân Khắc, thế nhưng mặc dù thương tổn của các nàng cao hơn người chơi phổ thông rất nhiều, nhưng không có một cái có thể lên ngàn, điều này làm cho Tiểu Tuyết của chúng ta tâm lý hơi chút cân bằng.

Thạch Trung Ngọc công kích thật sự quá cao, bất kể người khác liều mạng như thế nào, cũng không thể kéo giá trị cừu hận từ trong tay Thạch Trung Ngọc ra.

Hướng Lâm cả ngày làm công nhân bốc vác rốt cục nghĩ tìm được cơ hội của mình, có thể thi thố tài năng, nhưng bi ai phát hiện, gia súc Thạch Trung Ngọc kia, ngoại trừ lần đầu tiên bị đụng trúng, về sau liền không có bị đụng nữa, Hướng Lâm rất phiền muộn, bất quá nàng vẫn thời khắc chuẩn bị Trị Liệu Thuật, để phòng bất cứ tình huống nào.

Rất nhiều cao thủ tung hỏa lực, cơ hội Táo Bạo Đại Tân Khắc phát uy chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, không quá một hồi liền bị tàn phá, kêu rên một tiếng, nằm trên đất.

- Ta là lần đầu tiên ở dã ngoại giết quái vật tinh anh a, nó ra trang bị Bạch Ngân không?

Dương Tử vui vẻ đi tới bên thi thể của Táo Bạo Đại Tân Khắc.

Thạch Trung Ngọc nói:

- Giống như ở Tân Thủ Thôn, đều là Thanh Đồng.

Đám người Cơ Như Nguyệt đã sớm nghe Thạch Trung Ngọc nói, bất quá vẫn rất chờ mong có thể xuất hiện trang bị Thanh Đồng tốt, đều xúm lại chung một chỗ.

Dương Tử nhặt lên một chiếc nhẫn Thanh Đồng nói:

- Là nhẫn.

Sau đó Dương Tử phân chia thuộc tính.

Táo Bạo giới chỉ, trang bị Thanh Đồng, lực công kích tăng 50, bạo kích tỷ lệ tăng 10%.

Các tiểu cô nương đều kinh ngạc che miệng, chỉ có Thạch Trung Ngọc đối với thường thức du hí không phải quá rõ ràng, tò mò nhìn phản ứng của các nàng.

- Có cần phải kinh ngạc như vậy sao? Ác Lang giới chỉ của ta, thêm 100 lực công kích, còn bổ sung thêm 7 điểm lực lượng và 5 điểm thể lực a.

Thạch Trung Ngọc nghi ngờ hỏi.

- Đi một bên chơi, của ngươi là Bạch Ngân.

Dương Tử khinh thường nói:

- Hơn nữa Táo Bạo giới chỉ này còn có thể tăng tỷ lệ bạo kích, Ác Lang giới chỉ của ngươi có thể làm được sao?

- Mới 10% mà thôi a, chém mười lần, mới xuất hiện một lần bạo kích có ích lợi gì? Quái vật bị ta chém mười cái, đã sớm chết rồi, thứ này, một chút tác dụng cũng không có.

Thạch Trung Ngọc nói.

Mọi người trợn mắt, Thạch Trung Ngọc bị nhìn run run:

- Vậy coi như ta không nói gì a.

- Đối với ngươi mà nói, khả năng tác dụng không rất lớn, nhưng đối với Tiểu Tuyết mà nói không phải lớn bình thường, Tiểu Tuyết là Thích Khách, giết quái chủ yếu là dựa vào bạo kích, công kích phổ thông thương tổn rất thấp, lẽ nào ngươi không có phát hiện sao? Hơn nữa chức nghiệp ẩn tàng Ám Ảnh của Tiểu Tuyết, lúc đầu tỷ lệ bạo kích cũng rất lớn, hơn nữa chiếc nhẫn này, luyện cấp tuyệt đối là làm ít công to.

Cơ Như Nguyệt giải thích một chút.

Tiểu Tuyết đeo nhẫn lên, cũng không biết là trang bị mới mang tới vận may, hay tỉ lệ bạo kích cao lên, thời điểm giết con Đại Tân Khắc thứ nhất, mỗi lần đều là bạo kích, giơ tay chém xuống, ba cái miểu sát.

Nếu như mỗi lần đều như vậy mà nói, sợ rằng tốc độ giết quái của Tuyết Sương Yên sẽ trở thành hạng nhất trong đội ngũ, Thạch Trung Ngọc chỉ có thể sắp thứ hai.

Thạch Trung Ngọc đương nhiên hâm mộ chiếc nhẫn kia của Mộ Tuyết Sương Yên, vì vậy chạy tới hỏi nàng mượn một chút.

Tuyết Sương Yên cũng không nói gì, tháo nhẫn xuống đưa cho Thạch Trung Ngọc, mọi người cũng ngừng lại công tác trong tay, dự định nhìn Thạch Trung Ngọc biểu diễn.

Kết quả Thạch Trung Ngọc giết chết hơn hai mươi con Tân Khắc, một lần bạo kích cũng không có xuất hiện.

Cái phá giới chỉ này, Thạch Trung Ngọc mắng một tiếng, trả nhẫn lại cho Tuyết Sương Yên, Tuyết Sương Yên mang nhẫn lại cũng theo Thạch Trung Ngọc bi kịch.

Liên tiếp giết chết vài Đại Tân Khắc, cũng không xuất hiện bạo kích, nàng khóc không ra nước mắt, u oán nhìn Thạch Trung Ngọc:

- Ngươi cái xú vận này, toàn bộ đều truyền cho ta.

May mắn, Tuyết Sương Yên chỉ xui xẻo một hồi, kế tiếp liền bình thường, tuy bạo kích không phải mỗi lần đều xuất hiện, nhưng so với không có đeo nhẫn, thì nhiều hơn mấy lần.

Thời gian trò chơi của Tuyết Sương Yên và Cơ Như Nguyệt kết thúc, kế tiếp là Hướng Lam, Hướng Lâm, thẳng đến cuối cùng, Dương Tử cũng ly khai du hí, chỉ còn lại Thạch Trung Ngọc một người một mình chiến đấu, bất quá thời gian trò chơi của Thạch Trung Ngọc cũng không nhiều, chỉ có hơn mười phút.

Ly khai du hí, đã là chín giờ rưỡi, đi tới phòng khách, đang chuẩn bị ăn bữa khuya, thì nhận được một mệnh lệnh.

- Thạch Trung Ngọc, đi giúp A Tử khuân đồ.

Cơ Như Nguyệt nói.

Mệnh lệnh của lão bản cao hơn tất cả, Thạch Trung Ngọc chỉ có thể bất đắc dĩ đi ra phía ngoài, đi tới cửa chính nhà Dương Tử, nhấn chuông cửa.

Rất nhanh, Dương Tử liền xuất hiện ở trước mắt Thạch Trung Ngọc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK