Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
--------------------
Trở lại bên cạnh đám người Cơ Như Nguyệt, rốt cục bắt đầu kế hoạch dụ đàn quái.
Lần đầu tiên hợp tác, không dám kéo nhiều lắm, Thạch Trung Ngọc tại chỗ phóng ra Đao Quang Kiếm Ảnh, năm sáu Đại Tân Khắc tham lam đi tới, đợi đến khoảng cách gần một ít, các cô nương bắt đầu phóng ra kỹ năng quần công của mình.
Hiện tại mọi người đều rất khẩn trương, nếu như sơ sót một cái, liền toàn quân bị diệt, nơi đây ngay cả Thạch Trung Ngọc phòng ngự tối cao, nhưng bảy tám con Đại Tân Khắc tham lam cùng tiến lên, Thạch Trung Ngọc tránh cũng không tránh được, chỉ có thể ngoan ngoãn bị miểu sát.
Chỉ cần Thạch Trung Ngọc chết, các cô nương đều là chức nghiệp da giòn, cách cái chết cũng không xa, cho nên Hướng Lâm thời khắc chuẩn bị Trị Liệu Thuật, kiên quyết không cho Thạch Trung Ngọc chịu đến tổn thương.
Bạo Liệt Tử Viêm, kỹ năng quần công của Cơ Như Nguyệt dẫn đầu ném ra, Thạch Trung Ngọc mở to hai mắt nhìn, kỹ năng của Cơ Như Nguyệt cư nhiên không phải hạn chế số lượng, đâm thủng của Thạch Trung Ngọc chỉ có thể ba cái mà thôi.
Kế tiếp các cô nương dồn dập ra tay, làm cho Thạch Trung Ngọc hơi an tâm là, kỹ năng của các cô nương còn lại đều có số lượng hạn chế, Pháp Sư Hướng Lam cũng không ngoại lệ.
Một vòng kỹ năng nện xuống, toàn bộ quái vật ngã xuống đất, hiệu suất cao hơn không ít, đương nhiên lam dược cũng tiêu hao rất nhanh.
- Như Nguyệt, vì sao kỹ năng quần công của ngươi không bị số lượng hạn chế?
Thạch Trung Ngọc hỏi.
- Kỹ năng quần công cấp 10 của Pháp Sư là Bạo Liệt Viêm, sau khi ta chuyển chức lĩnh ngộ, hủy bỏ Bạo Liệt Viêm, biến thành Bạo Liệt Tử Viêm, mặc dù lực sát thương chỉ hơi lớn một chút, thế nhưng không còn hạn chế số lượng, sau khi lĩnh ngộ kỹ năng này, thì nhiều một điểm độ thuần thục kỹ năng, không biết có phải độ thuần thục kỹ năng đầy liền có thể thăng cấp hay không.
Cơ Như Nguyệt vừa cười vừa nói, hiển nhiên nàng đối với kỹ năng của mình vẫn rất hài lòng.
Hướng Lâm không gì sánh được u oán nhìn mọi người, mới vừa rồi chữ số liên tiếp thoạt nhìn chói mắt cỡ nào a, vì sao mình liền không thể diệt đàn quái, kỹ năng quần công của mình, lại là trị liệu đàn người a.
Trải qua một vòng thí nghiệm, mọi người đối với giết đàn quái có lòng tin, quyết định dùng giết đàn quái luyện cấp, mặc dù tiêu hao lam dược lớn hơn rất nhiều, thế nhưng giết quái số lượng so với mỗi người solo nhiều hơn một chút, hơn nữa hiệu suất còn tăng lên không ít.
Bất quá bởi chỉ có Tuyết Sương Yên cùng Thạch Trung Ngọc có kỹ năng dụ quái, hơn nữa Đao Quang Kiếm Ảnh của Thạch Trung Ngọc thời gian cold-down cao đạt đến một phút, cho nên giết đàn quái chỉ có thể từ từ.
Không biết là du hí thiết định như thế, hay nhân phẩm bạo phát, sau khi đâm thủng của Thạch Trung Ngọc thăng cấp thành Cuồng Bạo Xuyên Thủng, thì không chịu đến số lượng hạn chế, Liên Hoàn Bạo Tạc của Tuyết Sương Yên cũng thăng cấp thành Ám Ảnh Liên Hoàn Bạo Tạc, đồng dạng không bị hạn chế số lượng.
Làm cho Dương Tử và Hướng Lam có chút ghen ghét.
Cứ như vậy, kỹ năng quần công của ba người có thể không hạn chế số lượng, Thạch Trung Ngọc càng có hai kỹ năng quần công, cho nên quyết định đề cao hiệu suất, gia tốc giết đàn quái.
- Hướng Lâm, ngươi đứng ở chỗ này đừng nhúc nhích, chúng ta mỗi người chọn một phương hướng kéo một nhóm tới, một phút đồng hồ sau, tập hợp ở chỗ này.
Cơ Như Nguyệt chỉ huy nói.
Mọi người lĩnh mệnh, Hướng Lâm cảm giác mình càng ngày càng là một trói buộc, một chút vội vàng cũng không thể giúp, hiện tại chỉ có thể làm biển báo giao thông, bi ai a.
Thạch Trung Ngọc chọn một phương hướng, trên người mỗi một Đại Tân Khắc tham lam đều bị Thạch Trung Ngọc chém một đao, chém xong lập tức chạy trốn, chỉ chốc lát, phía sau liền theo một đống Đại Tân Khắc tham lam, bởi số lượng nhiều lắm, Thạch Trung Ngọc không thể tránh khỏi bị đánh vài cái, phải vội vàng dùng hồng dược.
Đồng thời lo lắng những cô nương kia, mình cũng có thể bị đánh thành như thế, phải uống thuốc, các nàng sẽ không có người bị miểu sát chứ?
Thạch Trung Ngọc lo lắng là dư thừa, mẫn tiệp của Tuyết Sương Yên cao hơn Thạch Trung Ngọc không ít, chém xong bỏ chạy, không lưu một chút dấu vết, Đại Tân Khắc tham lam chỉ có thể đi theo phía sau của nàng hít bụi, Cơ Như Nguyệt, Hướng Lam cùng Dương Tử đều là viễn trình công kích, đứng ở xa xa, đánh hai cái liền bỏ chạy, cũng không có nguy hiểm gì, ngẫu nhiên bị mò một cái, dùng lọ thuốc liền xong chuyện.
Một phút đồng hồ sau, mọi người đồng thời xuất hiện ở trong tầm nhìn của Hướng Lâm, Hướng Lâm chứng kiến tất cả mọi người HP đều không đầy, biết cơ hội biểu hiện của mình tới, đợi tất cả mọi người tiến vào phạm vi kỹ năng của nàng, lập tức khởi động trị liệu.
Tổng cộng năm người đi dụ quái, phía sau mỗi người ít nhất cũng theo mười con, Tuyết Sương Yên cùng Thạch Trung Ngọc mang tới nhiều nhất... Mỗi người đều mang đến hơn hai mươi con, hiện tại địa phương nho nhỏ này, không sai biệt lắm có bảy tám chục con Đại Tân Khắc tham lam.
Thời điểm mọi người tụ tập lại, các cô nương không thể tránh khỏi biến sắc, tuy số lượng càng nhiều, mang tới chỗ tốt càng lớn, thế nhưng nhiều như vậy có thể đối phó được không? Nếu như toàn quân bị diệt làm sao bây giờ, như vậy nỗ lực không phải đều uỗng phí?
Hướng Lâm chỉ cảm thấy hiện tại trách nhiệm trên người mình quá nặng, sinh tử của toàn đội nắm giữ ở trong tay nàng.
Thạch Trung Ngọc đã khởi động Đao Quang Kiếm Ảnh, lực công kích của hắn cao nhất, hơn nữa quái vật đi theo phía sau các cô nương, cừu hận đã nhạt, rất thoải mái đã bị Thạch Trung Ngọc lôi đi cừu hận, dồn dập bỏ qua các cô nương, vọt về phía Thạch Trung Ngọc.
Da đầu Thạch Trung Ngọc tê dại.
Bốn phương tám hướng đều là quái vật, không có địa phương có thể chạy, đâm thủng, Bạo Liệt Tử Viêm, Ám Ảnh Liên Hoàn Bạo Tạc, Vũ Tiễn, Bạo Liệt Viêm…
Giống như pháo hoa, các loại ma pháp, kỹ năng cuồng oanh loạn tạc, vô số chữ đỏ chỉnh tề từ trên bầy quái vật bay ra, sau đó tiêu tán, trong đó cũng không thiếu bạo kích, thương tổn bạch sắc bình thường càng nhiều làm người ta hoa cả mắt, làm cho người rung động.
Khoảng chừng hơn mười quái vật ầm ầm ngã xuống, nhưng đối với đại bộ đội bảy tám chục con mà nói, vẫn không có tạo thành tổn thương gì, nếu như kỹ năng của Dương Tử cùng Hướng Lam cũng không hạn chế số lượng thì tốt biết bao nhiêu.
Kỹ năng quần công thời gian cold-down là mười giây, hiện tại căn bản không làm sao được.
May mắn, ít một chút Đại Tân Khắc tham lam, phạm vi hoạt động của Thạch Trung Ngọc lớn hơn, Thạch Trung Ngọc vội vã chạy đi, Hướng Lâm cũng đuổi theo Thạch Trung Ngọc, không ngừng phóng ra Trị Liệu Thuật, Thạch Trung Ngọc chỉ cảm thấy mười giây đồng hồ này dài đằng đẵng, quái vật không ngừng đuổi theo, mình không ngừng dùng hồng dược, Hướng Lâm không ngừng ném tới Trị Liệu Thuật.
Cảm giác được kỹ năng đâm thủng đã có thể sử dụng, Thạch Trung Ngọc thở phào nhẹ nhõm, rốt cục vượt qua được.
Thế nhưng hiện tại Thạch Trung Ngọc không dám dừng lại thả kỹ năng, nếu như dừng lại, chỉ sợ sẽ lập tức bị miểu sát, nhưng lại qua vài giây, Thạch Trung Ngọc cảm giác mình sắp không chống nổi, kỹ năng quần công của các cô nương còn chưa tới, quay đầu nhìn lại, thì ra các nàng bị năm sáu Đại Tân Khắc tham lam dây dưa.