Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
Dịch: Tiêu Dao
----------------------
Bình thường chiếm được ban thưởng gấp ba, nhất định sẽ rất cao hứng, nhưng Thạch Trung Ngọc lại không cao hứng nổi, ban thưởng gấp ba? Cũng chỉ là gấp ba điểm kinh nghiệm, nhiệm vụ cấp 2, ngươi có thể trông cậy vào nó có bao nhiêu kinh nghiệm? Coi như biến thành gấp ba, vậy cũng không có ý gì.
Bất quá bây giờ Thạch Trung Ngọc mới cấp 3 mà thôi, thăng cấp cần điểm kinh nghiệm sẽ không nhiều lắm.
- Điểm kinh nghiệm thì dễ cho, nhưng cái nhiệm vụ này, nó còn phải đưa một kiện đồ trắng, ngươi xem, ta là cho ngươi ba đồ trắng, hay cho ngươi một trang bị Thanh Đồng?
Trương thẩm hỏi.
Thạch Trung Ngọc biết trong Thần Lâm, trang bị chia làm đồ trắng, trang bị Thanh Đồng, trang bị Bạch Ngân, trang bị Hoàng Kim, trang bị Ám Kim, Tiên khí, Thần khí. Vừa lúc đối ứng bảy loại màu sắc Xích, Chanh, Hoàng, Lục, Thanh, Lam, Tử.
- Nếu như cho ta ba đồ trắng, đó là cùng một loại trang bị cho ba cái, hay là ba loại khác nhau?
Thạch Trung Ngọc hỏi.
- Đương nhiên là ba bộ vị bất đồng rồi.
Trương thẩm cười trả lời.
- Vậy cho ta ba đồ trắng.
Thạch Trung Ngọc cười ha ha, mới open, loại trang bị này thay đổi tốc độ cực kỳ mau, coi như lấy được trang bị Thanh Đồng thì thế nào đây? Chỉ thăng mấy cấp liền thay đổi.
Trương thẩm từ trong túi lấy ra ba trang bị đưa cho Thạch Trung Ngọc, thời điểm Thạch Trung Ngọc tiếp nhận trang bị, cảm giác thân thể nóng lên, sau đó liền nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống.
- Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ, cũng thành công nhận lấy ban thưởng.
Thạch Trung Ngọc để trang bị vào trong túi đeo lưng, sau đó dò xét điểm kinh nghiệm, phát hiện đã lên tới cấp 3 56%, Thạch Trung Ngọc cười ha ha, nguyên bản hắn còn tưởng rằng Trương thẩm chỉ cho hắn 20% kinh nghiệm, ai nghĩ đến thế mà lại cho nhiều kinh nghiệm như vậy, còn tặng ba trang bị.
Đang muốn kiểm tra thuộc tính trang bị, người chơi phía sau hô hào.
- Tiểu tử, sao ngươi giao nhiệm vụ cần thời gian lâu như vậy?
- Cùng các tiền bối học tập một chút, mấy giây liền xong.
- Mau cút.
...
Thạch Trung Ngọc vội vã chạy ra, vừa đi ra ngoài thôn, vừa kiểm tra ba trang bị mới lấy được.
Thiết Kê Y: Đồ trắng, lực phòng ngự: 8 - 15, đẳng cấp trang bị cấp 1.
Thiết Kê Bố: Đồ trắng, lực phòng ngự: 6 - 12, đẳng cấp trang bị cấp 1.
Thiết Kê Hài: Đồ trắng, lực phòng ngự: 5 - 10, đẳng cấp trang bị cấp 1.
Dĩ nhiên cùng với Thiết Kê đao là một bộ.
Thạch Trung Ngọc được thêm ba trang bị, đang muốn mở ra kế hoạch lớn.
- Gợi ý của hệ thống, trong hiện thực có người hô hoán ngài, có ly khai du hí hay không?
- Có.
Trước mắt Thạch Trung Ngọc dần dần trở nên tối, cuối cùng đen kịt, Thạch Trung Ngọc biết, trước mắt chỉ là mũ trò chơi, tháo mũ trò chơi xuống liền chứng kiến Hướng Lam, vội vã ngồi dậy hỏi.
- Có chuyện gì không?
- Chơi quên cả trời đất sao, nên ăn cơm, đã mười hai giờ.
Hướng Lam cười ha ha.
Thạch Trung Ngọc gãi đầu một cái, hắn thật là quên thời gian, theo Hướng Lam đi tới phòng khách, ba nữ nhân khác đã ngồi ngay ngắn, trên bàn bốn món ăn một món canh, Thạch Trung Ngọc ngồi xuống.
Thấy mấy nữ nhân luôn hữu ý vô ý bụm mặt, Thạch Trung Ngọc có chút hiếu kỳ hỏi.
- Các ngươi đây là thế nào? Sẽ không cùng lúc bị hủy dung chứ?
Tỷ muội sinh đôi hung tợn trừng Thạch Trung Ngọc, Cơ Như Nguyệt và Tuyết Sương Yên cũng dùng ánh mắt bất thiện nhìn Thạch Trung Ngọc, Thạch Trung Ngọc bức bách dưới sát khí, khuất phục, ngoan ngoãn cúi đầu ăn.
Mới vừa cầm chén đũa lên, còn không có ăn, Cơ Như Nguyệt dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn hỏi:
- Sáng sớm hôm nay, mới vừa vào du hí không bao lâu, trong bảng bằng hữu, tên của ngươi trở thành màu xám tro, mời giải thích một chút, đây là chuyện gì xảy ra.
Thạch Trung Ngọc thầm than một tiếng, quả nhiên, sau khi chết, lão bản vẫn tìm mình phiền toái, chỉ có thể nói dối:
- Sáng sớm hôm nay, ta thật vất vả xếp hàng nhận được một nhiệm vụ, mới vừa đi ra Tân Thủ Thôn giết một quái vật, ở sau lưng ta đổi mới một tiểu Boss, bởi vì đều là quái bị động, cho nên ta không chú ý, ai biết tên kia là một quái chủ động công kích, kết quả bị nó miểu sát.
- Lần sau trước khi nói mò, đi hỏi thăm tình báo một chút, quái ở phụ cận Tân Thủ Thôn, mặc dù là tiểu Boss cũng là quái bị động công kích.
Cơ Như Nguyệt tuyệt đối không cho mặt mũi đâm xuyên lời nói dối của Thạch Trung Ngọc.
- Nhưng hiện tại ta cũng cấp 3 56%, rất nhanh thì có thể lên tới cấp 4, sẽ không kéo chân sau của các ngươi, hiện tại các ngươi không phải đều ở cấp 3 cấp 4 sao.
Thạch Trung Ngọc giải thích.
Hướng Lâm hừ một tiếng:
- Ta bởi vì phải nấu cơm, cho nên còn ở lại cấp 3, thế nhưng ta cũng nằm ở cấp 3 93%. Những người khác đều cấp 4.
Hướng Lâm quá đơn thuần, suy nghĩ vấn đề không toàn diện, nhưng những người khác không giống, ngay lập tức liên tưởng đến Thạch Trung Ngọc so với bọn hắn chơi ít hai giờ, đẳng cấp dĩ nhiên chỉ thua các nàng một cấp, các nàng cũng không tin, chơi ít hai giờ, còn có thể lên tới cấp 3 56%. Thời điểm các nàng trở về Tân Thủ Thôn bổ sung thuốc, cũng phát hiện người càng ngày càng nhiều, cũng không phải bởi vì hai giờ trôi qua, sẽ không có người cùng hắn đoạt quái.
Cơm nước xong, cùng các nàng báo ra dãy số Tân Thủ Thôn, đều không ở cùng một Tân Thủ Thôn, mấy người các nàng toàn bộ đăng nhập vào trò chơi, chỉ để lại Thạch Trung Ngọc một người rửa chén, mượn cớ là:
- Ngươi không biết nấu cơm, chẳng lẽ còn không biết rửa chén sao?
Sau khi xử lý chén đũa, Thạch Trung Ngọc cũng lần nữa đăng nhập vào trò chơi.
Thực sự là không dám tưởng tượng, người cư nhiên càng ngày càng nhiều, có thể là bởi vì sáng sớm rất nhiều người cần đi làm, cho nên không có thời gian tiến vào du hí, nhưng sau khi ăn cơm trưa xong, mọi người có thời gian, lập tức toàn bộ vọt vào.
Toàn thân Thạch Trung Ngọc có bốn trang bị, ở trước mặt một đám người chơi một hai cấp vẫn rất nổi bật.
- Đại ca, cho ta trang bị đi.
- Đại ca, ta lăn lộn với ngươi có được hay không, thu ta làm tiểu đệ đi.
- Huynh đệ, mang ta luyện cấp được không?
...
Thạch Trung Ngọc đẩy đám người kia ra, trong lòng rất buồn bực, vì sao người khác chơi du hí, đều có một đám gái mê trai cướp làm lão bà? Mà đến tìm mình đều là một đám nam nhân, ngẫu nhiên xuất hiện một nữ nhân, đó cũng chỉ là muốn trang bị, hoặc mang theo thăng cấp, sự tình chủ động giao ra thân thể không hề đề cập tới.
Nhìn người tiếp nhiệm vụ sắp muốn xếp hạng ra Tân Thủ Thôn, Thạch Trung Ngọc không còn có tâm tình đi nhận nhiệm vụ, trực tiếp đi địa phương quái cao cấp, trên người có ba đồ trắng hộ thể, lại có một vũ khí trắng công kích, có thể giết được quái cấp cấp 7 8.
Hơn hai mươi phút sau, Thạch Trung Ngọc rốt cục gặp được động vật khác trừ gà, thỏ...
Thỏ Ma Hóa: cấp 7, HP: 500
HP không cao lắm, so với Thiết Hùng Kê còn kém một chút, nhưng lực công kích cao hơn rất nhiều, chỉ là người chơi có chút nhiều, Thạch Trung Ngọc rất hối hận, tại sao sáng sớm phải chết một lần, kết quả hiện tại đi tới chỗ nào, chỗ đó đều có người, hơn nữa còn là rất nhiều người.
Trước hết giết một con thử nghiệm.
Đi tới trước mặt một con Thỏ Ma Hóa, Thạch Trung Ngọc bổ một đao -21.
Kỳ quái, phòng ngự không cao, lẽ nào lực công kích của con thỏ này đặc biệt cao, buồn bực chính là, một đao này chém vào trên đầu Thỏ Ma Hóa, không có chém chết còn chưa tính, thậm chí ngay cả một chút da cũng không cắt, dựa vào, toàn thân Thiết Hùng Kê là sắt, không chảy máu còn chưa tính, cái này là thỏ quỷ gì? Nó cũng không đổ máu? Cái này, công ty game cũng không cảm thấy ngại nói chân thực?
Chẳng qua nếu như thực sự chém một đao liền đổ máu ào ào, cụt tay gãy chân, phỏng chừng chỉ sợ người chơi cũng rất ít, chí ít nữ nhân ở trong game chính là động vật mà Thần Lâm đặc biệt bảo hộ.
Thỏ Ma Hóa bị công kích, có thể không hoàn thủ sao? Nó nhảy lên thật cao, đá vào trên mặt Thạch Trung Ngọc -18
Trong giây lát đó, Thạch Trung Ngọc hiểu, trách không được mấy nữ nhân luôn bụm mặt, nguyên lai là như vậy.
Trên người có vài món trang bị, lực phòng ngự đương nhiên cũng tăng lên không ít, bất quá cứ như vậy, dĩ nhiên cũng bị đánh rớt gần nửa máu, Thạch Trung Ngọc rất kỳ quái, mấy nữ nhân dĩ nhiên không có một cái tử vong, lẽ nào các nàng cũng nhận được rất nhiều trang bị?
Đương nhiên không có khả năng, mấy nữ hài HP đều mới hai ba chục, thế nhưng các nàng không giống Thạch Trung Ngọc, gia nhập vào một ít thể lực, ai như Thạch Trung Ngọc, chơi cái chiến sĩ độc hành.
Tình huống hôm nay không dung Thạch Trung Ngọc suy nghĩ nhiều, Thỏ Ma Hóa lại công kích, Thạch Trung Ngọc cũng không né tránh, cứng đối cứng, quơ đao bổ về phía con thỏ kia, về mặt sức mạnh, thỏ thua, bị Thạch Trung Ngọc đập rơi, trải qua đánh nhau chết sống, Thạch Trung Ngọc thủ thắng.
Lực công kích của Thỏ Ma Hóa là rất cao, nhưng lực phòng ngự còn kém chút, Thạch Trung Ngọc giải quyết hết Thỏ Ma Hóa, cũng không tiếp tục dừng lại, đi về phía quái cao hơn, nơi đây giết quái thật sự là quá chậm, đoạt không qua đại chúng a.
Hiện tại đặt ở trước mặt Thạch Trung Ngọc chỉ có hai con đường, hoặc là bảo trì vượt lên đầu, hoặc là tuyệt đối lạc hậu, theo đại lưu, là vĩnh viễn không có ngày nổi danh, cái trước quá khó khăn, thế nhưng muốn hoàn toàn lạc hậu, sợ rằng không có chút thời gian là rất khó làm được, máu mới còn đang không ngừng tràn vào, mấu chốt nhất là mỗi ngày bị vài cô nương như hoa như ngọc mắng cẩu huyết lâm đầu.
Trải qua tra xét, quái cấp 7 đến cấp 10 toàn bộ đều là thỏ, giết thỏ cấp 10, tuy địa phương kia người ít hơn rất nhiều, nhưng Thạch Trung Ngọc căn bản giết không nổi, lui về giết Thỏ Ma Hóa cấp 7, không sai biệt lắm một canh giờ sau, Thạch Trung Ngọc thành công đạt tới cấp 4.
Sau khi thăng cấp, năm điểm thuộc tính tự do toàn bộ thêm ở trên lực lượng, Thạch Trung Ngọc lần nữa đi tìm thỏ cấp 10 gây phiền phức, nhưng thật bi ai phát hiện, vẫn đánh không lại, không phải lực công kích quá thấp không thể phá phòng ngự, mà là lực phòng ngự của mình quá thấp, tuy Thạch Trung Ngọc có thể tránh thoát phần lớn công kích, nhưng sự tình luôn có vạn nhất, quái vật hai ba kích là có thể giết chết mình, vẫn là bớt trêu chọc cho tốt, Thạch Trung Ngọc cực kỳ quấn quýt, có phải ở thời điểm tăng cấp lại thêm chút thể lực hay không.
Trải qua một phen giãy dụa, Thạch Trung Ngọc vẫn quyết định không thêm lực lượng, chiếm được cái gì, tự nhiên phải bỏ qua cái gì, đây là quy luật của thế giới này, ai cũng không có cách nào phá hư.
Có mấy người chơi chứng kiến Thạch Trung Ngọc đứng ngẩn người ở chỗ đó bất động, một nam tử chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi đi tới:
- Bằng hữu, có muốn tổ đội cùng nhau giết quái hay không? Phòng ngự của ta rất tốt.
Nói xong liền phát lời mời tổ đội.