• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm nay Mễ Khả Nhi đã trang điểm rất đậm mới che được vẻ mệt mỏi vì đêm qua không ngủ đủ.

Lưu Bối Mông và Tề Đống cũng rõ ràng vì đêm qua trễ như vậy Tề Hải mới ra khỏi phòng Mễ Khả Nhi, hẳn tối qua Mễ Khả Nhi đã rất mệt mỏi.

Lưu Bối Mông xung phong nhận việc: "Chị, không thì em cõng chị? Chị Mễ Khả Nhi chắc tối qua đã rất mệt."

Dù sao vẫn là một đứa bé, trên mặt đầy vẻ mập mờ e thẹn không thôi, và cả hâm mộ!

Mễ Khả Nhi vốn cảm thấy đứa bé Lưu Bối Mông này biết săn sóc, nhưng nhìn đến ánh mắt mập mờ nhìn mình của con bé thì thấy sờ sợ đến hoảng hồn.

"Để tôi đi." Trên mặt Diệp Bộ Hàng không vui, rốt cuộc Dương Từ này vẫn là không đặt cậu ở trong lòng, nên mới thà nhờ Mễ Khả Nhi cũng không cần cậu giúp.

Trái lại, Dương Từ không có gì là thiếu tự nhiên, sức Diệp Bộ Hàng cô biết, cõng cô lên đồi hẳn không phải việc khó.

"Việc này sao được chứ?" Người bên đoàn phim vội nói, "Lượng fan của Tề Hải không ít, đến khi chương trình phát sóng fan nhất định sẽ nói chúng tôi ngược đãi cậu ấy. Hơn nữa fan của cậu ta cũng không có một quản lý để thống nhất fan lại, chỉ có các nhóm nhỏ tự phát, chắc chắn sẽ càng mắng đoàn phim nhiều hơn."

Lý Thần suy nghĩ một lúc, cảm thấy có chút đạo lý, nói: "Vậy trước tiên chơi một trò chơi, ai thua cõng Dương từ lên núi.

Diệp Bộ Hàng đồng ý đề nghị này, dù trò chơi này là gì thì chỉ cần cậu không thua quá lộ liễu là được rồi.

Lần này chơi nhảy dây chuyển trà, tự nhiên người thua liền là Diệp Bộ Hàng cố ý ra vẻ như không biết nhảy dây.

Diệp Bộ Hàng đặt Dương Từ lên sau lưng, nói nhỏ: "Em cứ ôm anh là được."

Dương Từ nói: "Nếu thật không cố được mà nói thì có thể để tôi xuống."

"Anh sẽ không bỏ em xuống." Diệp Bộ Hàng nói lời này không nhẹ, tựa như là hứa hẹn cả đời.

Dương Từ nằm trên vai cậu nhìn Dương Tư Tư và Côn Tẫn đang leo núi phía trước, nhớ mười năm trước, khi đó họ đang học trung học đã thích cúp cua lên núi chơi, mỗi lần cô đều là người lên đỉnh đầu tiên, Côn Tẫn vẫn luôn đi giữa chăm sóc Dương Tư Tư đang cực kỳ mệt mỏi.

Dương Từ hoàn toàn không để ý đến cảm nhận của họ, bây giờ nghĩ lại cô thật đúng là ích kỷ quá.

Côn Tẫn quay đầu nhìn lại Dương Từ, mắt đối mắt với cô, nhìn hình ảnh cô nằm dựa trên vai Diệp Bộ Hàng chỉ thấy trong bụng là tức giận, khi quen anh ta Dương Từ chưa từng để anh ta chạm vào chút nào.

Mà bây giờ có thể có động tác thân mật như vậy với Diệp Bộ Hàng.

Đến đỉnh núi, bắt đầu quay chương trình, làm nhiệm vụ chơi trò chơi, suy đoán ai là nội gian.

Đến chỗ này lại không có chút nào là thiếu sót, đến thời điểm công bố Dương Từ không chút suy nghĩ đã viết tên Dương Tư Tư xuống, Dương Tư ở trong giới giải trí này xác thực là tài nữ thông minh xinh đẹp diễn kỹ tốt, chương trình này do cô ta đầu tư, không có lý do gì không nhân cơ hội tự lăng xê cho mình.

"Mọi người nói với nhau chính xác tên nội gian là ai? Hơn nữa nói rõ lý do." Tiếng nói của đạo diễn vang lên.

Bắt đầu là đội trưởng Thuần Mỹ của nhóm Frend, cô nói: "Tôi cảm thấy hẳn là Dương Từ, vì nhân phẩm cô ta không đáng khiến mọi người tin tưởng."

"Làm ơn đi, trong trò chơi mà nói nhân phẩm, cô còn là tên ngốc mới xuất đạo đấy à?" Nếu miệng mồm Dương Từ mà nói chuyện đàng hoàng, sợ là thời tiết nước C sẽ phải thay đổi.

Thuần Mỹ tức giận nói: "Cô kiểu gì vậy, sao có thể mắng chửi người thế chứ!"

"Bởi vì tôi không có tư chất mà!" Dương Từ gió thoảng mây trôi trả lời.

Thuần Mỹ cạn lời sắp điên, đến cả đường phản kích cũng bị lấp kín.

Dương Tư Tư cong môi cười, nếu có người có thể miệng lưỡi hơn Dương Từ, vậy chắc là cái miệng đứng đầu nước C!

"Được rồi, được rồi!" Lý Thần mở miệng cắt ngang, suốt chương trình này miệng Dương Từ quá độc, vì hiệu quả chương trình ông ta đã phải cắt bỏ không ít. "Tiếp theo Thuần Tiệp và Thuần Tụy nói đi."

"Tôi cũng ủng hộ quyết định của đội trưởng là Dương Từ, mỗi lần chơi trò chơi Dương Từ đều kéo chân bọn tôi." Thuần Diệp đã trang điểm đậm, nói.

Dương Từ lại liếc mắt qua cái nữa, quay sang quản lý Hàn Đông của họ: "Hàn Đông, người quản lý như anh làm sao vậy? Nghệ sĩ nếu có bệnh phải nhân lúc còn sớm mang đi khám đi."

"Từ bao giờ cô thành bác sĩ rồi?" Hàn Đông cũng đã ở giải trí Cát Tư mấy năm, tuổi tác lớn hơn Dương Từ trên mười tuổi, những năm này ghét nhất là Dương Từ không biết trời cao đất rộng còn đắc tội khắp nơi, hôm nay hắn đã cố hết sức nhẫn nhịn rồi, không nghĩ tới Dương Từ này còn động tới mình.

"Người trong đội anh là não tàn liếc mắt đã thấy, có cần bác sĩ cái gì!" Lời này Dương Từ nói rất bình tĩnh, vừa nói ra đã là một quả lựu đạn nổ liên hoàn trong nội bộ nhóm Frend.

Hàn Đông tức giận giơ tay muốn đánh Dương Từ.

Chu Nghệ Vi có đó, Mễ Khả Nhi có đó, Diệp bộ Hàng cũng có, Hàn Đông này làm sao có thể đánh được Dương Từ!

Chu Nghệ Vi học dáng vẻ của Dương Từ nói: "Đại quản lý Hàn, lời này Dương Từ nói không sai, anh đánh cái gì mà đánh?"

"Đúng vậy, quy củ của giải trí Cát Tư vẫn còn đó, quản lý Hàn nhiều lắm chỉ được coi là quản lý cấp hai, còn Dương Từ đây là quản lý cao cấp đấy!" Mễ Khả Nhi đứng trước mặt Dương Từ, nói.

Dương Từ nhìn hai người, hóa ra cảm giác được người ta bảo vệ lại tốt như vậy.

Mới chưa được bao nhiêu ấm áp, ngón tay đặt sau lưng của Mễ Khả Nhi liền làm một thủ thế, tỏ ý muốn một trăm ngàn.

Dương Từ thấy nhưng không nói, dám làm việc nghĩa có một chút vậy liền đòi nhiều tiền thế ư?

Hốc mắt Thuần Mỹ dâng đầy lệ: "Bảo mọi người ở đây nói đạo lý đi, là Dương Từ cô lấn hiếp người quá đáng không phải sao?"

"Tôi đánh cô sao? Miệng là lớn lên ở trên người mình, tự cô không nói lại tôi còn muốn đánh tôi?" Dương Từ không chút nào sợ hãi.

Diệp Bộ Hàng nhìn cô chỉ bất đắc dĩ lắc đầu một cái, cô gái này đến cùng không biết là mình hung hăng càn quấy bao nhiêu sao?

"Nếu như pháp luật nước C quy định đánh người là không phạm pháp mà nói, em đã sớm bị đánh chết không biết bao nhiêu lần rồi." Diệp Bộ Hàng nhẹ giọng nói bên tai cô.

Dương Từ thờ ơ đáp lại: "Đáng tiếc nước C này đang thời thái bình, pháp luật tốt, đánh nhau là phạm pháp!"

"Xin lỗi bọn họ đi, trời không còn sớm rồi." Diệp Bộ Hàng nhẹ giọng nói.

"Dựa vào cái gì?" Dương Từ không nghe, Thuần Mỹ vốn chỉ có chút tên tuổi nhỏ liền vứt nguồn gốc mình đến tận Siberia rồi, chuyện lúc trước không nói, còn giờ là bọn họ nói nhân phẩm cô trước.

"Bây giờ cô ta xin lỗi tôi cũng tuyệt đối không bỏ qua, Dương Từ, cô đừng coi thường tôi, tôi có thể khiến cho cô không còn chỗ đặt chân trong giới giải trí này!" Thuần Mỹ là thực sự tức giận, cầm điện thoại ra gọi cho kim chủ mới nhất của mình.

Dương Từ vỗ ngực mình: "Tôi thật sợ quá đi, đừng có còn chưa đuổi được tôi, bản thân đã tự chết đuối trong cái giới này!"

"Cô?!" Thuần Mỹ giậm chân, nghe tiếng nói từ đầu kia vọng tới, Thuần Mỹ khôi phục vẻ dịu dàng như trước, "Bộ trưởng Vương, chuyện là em có việc muốn nhờ anh giúp."

"Là thế này, quản lý Dương Từ trong công ty vẫn luôn sỉ vả em mãi, còn nói là Bộ trưởng Vương không quyền thế bằng Tô gia, em biết anh sắp được bổ nhiệm là Bộ trưởng Bộ Tuyên truyền rồi, xin anh đấy."

"Yên tâm đi, chờ em thu chương trình xong sẽ đến tìm anh, dạ!"

Thân mật không khoảng cách, đầu Thuần Mỹ cũng nâng cao hơn rất nhiều, nói vẻ khiêu khích: "Bạn trai tôi sắp được bổ nhiện làm Bộ trưởng Bộ Tuyên truyền nước C rồi! Cô chờ đó!"

Dương Từ không khỏi cười lên điên cuồng: "Bộ Tuyên truyền còn có Diệp gia can thiệp, nào đến lượt Vương Chính tìm quan hệ leo lên, huống chi ông ta còn mới có bốn tám tuổi, tuổi Bộ trưởng Bộ này theo quy định là phải đủ năm mươi trở lên!"

"Cô chờ đó!" Thuần Mỹ nói.

Lý Thần kí là người có nhãn lực, chuyện này không vinh quang gì, Thuần Mỹ cũng không chịu dùng đầu óc một chút, cho dù Vương Chính có thành người đứng đầu Bộ Tuyên truyền nước C thật, thì cũng phải khiêm tốn một chút, nào có nơi nơi lên mặt như vậy!

"Đúng rồi, tôi có xem trang web của chính phủ, Vương Chính này hình như còn chưa ly hôn nhỉ! Như cô đây hẳn không gọi là bạn trai, kim chủ mới phải?" Dương Từ đẩy xe lăn ra sau lưng Diệp Bộ Hàng, nói, chức năng quay video trong điện thoại cô đã quay được khoảng một phút rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK