• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Thịnh Quốc gật đầu, nhíu mày nói ra: “Bọn hắn là nhân viên công tác ở Sở Hộ thành, tới là muốn hỏi ngươi vài vấn đề, nhóc nhà ngươi không phải lại làm ra tai họa gì đi?”

Vương Đằng lập tức lên tiếng kêu oan: “Sao có thể, ta gần đây không phải thành thật lên lớp luyện võ, thì cũng là tụ hợp với bạn bè thôi, có thể làm ra họa gì đây!”

“Vương tổng không cần lo lắng, chúng ta chỉ là tra hỏi theo lệ thôi.”

Một thanh niên khoát tay áo, sau đó đứng lên nói về phía Vương Đằng: “Vương Đằng, đúng không?”

“Đúng.”

“Ta là Sài Vũ, đội trưởng tiểu đội ba của Sở Hộ thành!”

“Hôm nay tới là muốn hỏi ngươi vài câu, liên quan tới một ít chuyện xảy ra ở núi Bảo An tối hôm qua.” Thanh niên nói.

“A, hóa ra là vì chuyện này, không có vấn đề, các ngươi hỏi đi, biết được gì ta sẽ nói cho các ngươi.” Vương Đằng bày ra dáng vẻ giật mình.

Sau đó Sài Vũ hỏi qua mấy vấn đề, Vương Đằng cứ dựa theo lời giải thích đã nghĩ kỹ càng mà trả lời từng cái từng cái, không để lọt một giọt nước, để bọn hắn tìm không ra chút vấn đề nào.

Nhất là các vấn đề như mù đường này, Vương Thịnh Quốc ở bên cạnh không khỏi buồn cười qua: “Không sợ các ngươi cười cợt, thằng nhóc này từ nhỏ đã không biết đường, hiện giờ may là có hướng dẫn, nếu không ta thực sự còn sợ hắn có ngày đột nhiên lạc đâu mất.”

“Được rồi, cảm ơn ngươi đã phối hợp, hôm nay làm phiền, quấy rầy rồi.”

Sài Vũ không có bất cứ thu hoạch gì, đứng dậy lên tiếng chào.

Chờ người của Sở Hộ thành vừa đi, Vương Thịnh Quốc mới lấy ngón tay vờ đẩy vào đầu Vương Đằng một cái.

Vương Đằng cười ha ha nói: “Cha, ngươi phối hợp không tồi!”

“Bớt lắm mồm!” Vương Thịnh Quốc trừng mắt: “Từ hôm nay trở đi thành thật một chút cho ta, đừng lại gây chuyện nữa.”

Vương Đằng không nói chuyện gì xảy ra, Vương Thịnh Quốc cũng chỉ cảnh cáo một câu, không định hỏi đến cùng.

Lý Tú Mai thì đặt đồ ăn lên bàn, gọi hai cha con ăn cơm chiều.

. . .

Sài Vũ ngồi trên xe, hỏi qua với nhân viên công tác lái xe bên cạnh: “Sài ca, ngươi nói lời của tiểu tử này, bao nhiêu là thật bao nhiêu là giả?”

“Khó!”

Sài Vũ cau mày: “Từ hiện trường xét nghiệm, võ giả đánh nhau hôm đó cũng đã chết rồi, lúc ấy hiện trường chắc chắn còn có bên thứ ba.”

“Mà từ khẩu cung của Lý Thành Vinh cũng biết, thực lực của Vương Đằng này không quá yếu, trình độ có lẽ đạt tới Võ Đồ cao cấp.”

“Nhưng một Võ Đồ cao cấp muốn giết hai tên võ giả, cái này hoàn toàn là không thể nào!”

“Nên hắn hẳn cũng không liên quan nhiều lắm, nhiều nhất chỉ là trông thấy hiện trường đánh nhau, trong lòng có kiêng kị, không dám nói lời thật lòng.”

Nhân viên công tác lái xe suy đoán nói: “Có thể là hai tên võ giả đồng quy vu tận, sau đó bị hắn vô tình kiếm được lợi hay không?”

“Ngươi xem tiểu thuyết nhiều quá rồi đi, chuyện tốt như vậy, sao lại không để ta gặp phải.” Sài Vũ trợn mắt.

“Ha ha, Sài ca ngươi không biết đâu, hiện giờ mấy tình tiết kiểu này đang rất phổ biến trong tiểu thuyết, nhìn cũng thấy sảng khoái!” Nhân viên công tác cười ha ha nói.

“Tranh thủ thời gian lái xe của ngươi đi.”

Sài Vũ cười mắng một câu, lại nhịn không được thở dài.

“Ai, Lý Vinh Thành và tên việc Vương Đằng này đều là Võ Đồ cao cấp, võ giả có hi vọng trong tương lai, Lý gia và Vương gia lại chả phải gia đình bình thường, không thể làm quá chuyện.”

“Hơn nữa, vật phẩm của hai tên võ giả không còn, điện thoại cũng không thấy, chúng ta hoàn toàn không biết thân phận của bọn hắn, dù muốn tra cũng không có chỗ tra, chuyện này có lẽ phải thành một huyền án chưa được giải.”

“Nói đúng lắm, từ sau khi kết nối với dị giới, lượng võ giả mất tích tử vong đã tương đối khó có thể thống kê.” Nhân viên công tác cũng cảm khái.

. . .

Sau khi ăn cơm tối xong, Vương Đằng thừa dịp cha mẹ không chú ý, cầm túi bọc trứng về phòng ngủ.

Lấy trứng ra ngoài, đặt lên trên máy ấp trứng, mở chốt ra, để máy ấp từ từ mà ấp lấy.

Hắn nằm ở trên giường, chắp hai tay ra sau ót.

Sững sờ trong chốc lát, đột nhiên nhảy vọt lên từ trên giường, lấy ra một chiếc gương.

Trước tấm gương, hai mắt kích phát thiên phú Linh Thị lên, sau đó hắn lập tức trông thấy, hình như có một tầng màng mỏng màu đen bao quanh ở phía trên con ngươi. . .

“Bộ dạng này, cảm giác như bản thân đang mang một đôi mắt đẹp vậy.”

“Ừm? Càng sâu bên trong còn có vầng sáng đỏ!”

“Mẹ nó, thế nào cảm giác như có mắt giống quạ đen vậy!”

Vương Đằng cẩn thận quan sát một chút, lập tức có hơi buồn bực, sẽ không thật sự biến thành mắt quạ đen đi?

“Ai, cũng không biết thiên phú Linh Thị này đến cùng là có năng lực thế nào?”

Vương Đằng thở dài, ánh mắt đảo khắp phòng, lúc nhìn tới quả trứng bên trên máy ấp, đột nhiên dừng lại.

“Đây là. . .”

Lúc thiên phú Linh Thị này đang mở, trứng kia có màu đỏ choét cả quả, giống như một ngọn lửa bốc cháy hừng hực.

“Nguyên lực hệ Hỏa!”

“Chẳng lẽ đây chính là tác dụng của thiên phú Linh Thị, giúp ta nhìn thấy được nguyên lực?”

Đại não Vương Đằng rộng mở, suy đoán nói.

“Con quạ khổng lồ nọ có thể tìm tới Đông Hải, cuối cùng còn khóa chặt được ta, có lẽ chính là nhờ vào loại năng lực thiên phú này.”

“Loại thiên phú đến từ quạ khổng lồ, nếu mang đi so với nó, thiên phú của ta chỉ là một bản yếu hơn, sau này còn cần chờ được phát triển thêm.”

“Có điều, thiên phú này cũng không tồi, thông qua hai mắt là có thể thấy được nguyên lực, từ đó phán đoán năng lực một võ giả mạnh hay là yếu!” Vương Đằng trầm ngâm nói.

Hắn nóng lòng không đợi được mà nghiên cứu một hồi lâu, cho đến khi cảm giác hai mắt mỏi nhừ, đầu cũng có hơi u ám, mới không thể không thu thiên phú Linh Thị về.

“Chuyện gì xảy ra? Đầu có hơi choáng!”

“Chẳng lẽ. . .”

Vương Đằng hơi kinh ngạc, triệu giao diện thuộc tính ra, nhìn thấy phía trên cột tinh thần, có xuất hiện mấy chữ ‘tiêu hao quá độ’ đằng sau.

“Thiên phú Linh Thị thế mà lại tiêu hao tinh thần!”

“Nhìn như vậy, không thể sử dụng không chút kiêng kỵ nữa.”

Vương Đằng nghỉ ngơi trong chốc lát, cảm giác u ám trong đầu mới dần dần biến mất.

“Trước mắt mới biết thiên phú Linh Thị có thể nhìn thấy nguyên lực, chẳng biết sẽ còn loại năng lực nào khác không đây?”

Vương Đằng suy nghĩ một chút, quyết định sau này lại lưu ý thêm, thiên phú Linh Thị này rất có tiềm năng, nhất định phải ra sức chú ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK