“Thế nên thực ra ta là một người thích chơi đâm sau lưng à?”
“Làm gì có chuyện đó!”
Vương Đằng vội vàng lắc đầu.
Nhặt chiến kiếm lên, đi lên trước, hắn có hơi chần chờ rồi đâm một nhát vào tim người đàn ông kia.
Mặc dù nguyên lực hệ Băng đã đóng băng đại não của đối phương, nhưng để cho chắc ăn nên hắn vẫn dâm thêm một nhát vào tim nữa.
Mấy bong bóng thuộc tính rơi xuống ở bên cạnh thi thể.
‘Thiên phú hệ Thổ sơ cấp x12’
‘Nguyên lực hệ Thổ x3’
‘Hoàng Thổ công x1’
‘Tinh thần x1 ‘
‘Sức mạnh x10’
…
“Võ giả hệ Thổ!”
“Xem ra hắn lại có được thêm một hệ thuộc tính thiên phú rồi, ta đúng là càng đi càng xa trên con đường toàn thuộc tính mà!”
Vương Đằng nhặt bong bóng thuộc tính, thuộc tính tinh thần +1, đầu óc tỉnh táo, song trong ký ức cũng chợt có thêm phương pháp tu luyện của Hoàng Thổ công.
Thân thể của hắn cũng trở thành cơ thể và thể chất của hệ Thổ, trong nháy mắt hắn đã cảm nhận được nguyên lực hệ Thổ bập bềnh trong trời đất.
Nguyên lực hệ Thổ tràn vào trong người Vương Đằng, ba điểm nguyên lực hệ Thổ nhặt ở bên kia cũng dung hợp vào.
Sau khi vận chuyển nguyên lực theo phương pháp vận chuyển của Hoàng Thổ công khắp toàn thân thì dồn nguyên lực vào trong nguyên hạch.
Sự thăng bằng bên trong nguyên hạch trong phút chốc đã bị phá hủy.
Nguyên lực hệ Băng thoáng xao động.
Nhưng luồng lực lượng huyền ảo đó lại xuất hiện thêm lần nữa, trấn an nguyên lực hệ Băng.
Ba luồng lực lượng chậm rãi xoay tròn, rồi lại quy về thăng bằng, dần tạo thành cục diện thế chân vạc.
‘Ngộ tính’: 88,1
‘Tinh thần’: 20,2
‘Thiên phú’: Thiên phú hệ Hoả sơ cấp (11/300); thiên phú hệ Băng sơ cấp (13/300), thiên phú hệ Thổ sơ cấp (12/300), linh thị (sơ cấp 1,1/10)
‘Nguyên lực’: 62/100 Hỏa (Cấp Chiến Binh nhất tinh)
Băng 5/100 (cấp Chiến Binh nhất tinh)
Thổ 4/100 (cấp Chiến Binh nhất tinh)
‘Công pháp’: Xích Viêm quyết (nhập môn 2/100), Huyền Băng quyết (nhập môn 2/100), Hoàng Thổ công ‘Thổ Nguyên thuẫn’ (nhập môn 2/100)
‘Chiến kỹ’: Chiến kỹ cơ sở (quyền, kiếm, đao, thân: nhập vi), côn pháp cơ sở (nhập môn), thương thuật (tiểu thành), Hỏa Lân kiếm pháp (nhập môn 40/100), Huyễn Băng quyền (nhập môn 9/100)
‘Tri thức’: Môn học cơ sở (max điểm)
‘Chiến lực tổng hợp’: 195
‘Thuộc tính trắng’: 0
“Lần này lại không rơi chiến kỹ à?”
Nhìn giao diện thuộc tính, Vương Đằng thấy có hơi đáng tiếc.
“Nhưng Hoàng Thổ công lại bao hàm một môn chiến kỹ phòng ngự —— Thổ Nguyên thuẫn!”
“Lúc trước khiên phòng ngự mà người này thi triển ra chắc là chiến kỹ này ha! Lúc ấy hắn còn chưa thi triển hoàn toàn thì đã bị ta đánh bại rồi, không biết lực phòng ngự ra sao nữa?”
“Phải tìm cơ hội thí nghiệm một chút mới được.”
Vương Đằng thấy rất hài lòng với Thổ Nguyên thuẫn.
Hiện giờ hắn không thiếu chiến kỹ loại công kích, nhưng lại không có thủ đoạn phòng ngự, mà Thổ Nguyên thuẫn vừa hay bù được khuyết điểm này của hắn.
“Lần này thuộc tính tinh thần rơi khá nhiều, cho hẳn một điểm, chẳng nhẽ là bởi ta đã tấn công vào đầu của hắn?”
“Ta có nên sắm sẵn một cục gạch để sau này chuyên môn choảng đầu người ta không nhỉ?”
Vương Đằng nghĩ tới đây thì đột nhiên cảm thấy được lắm.
Những ý nghĩ này chỉ chợt lóe qua trong đầu hắn thôi, sau đó hắn lại tập trung vào thi thể ở trước mắt này.
Giờ đã đến lúc sử dụng kỹ năng cấp Thần —— Sờ thi đại pháp rồi!
Nhưng ai dè ngoài một chiếc điện thoại di động thì trong túi áo người này rỗng tuếch, chẳng thấy vũ khí phù văn gì hết.
“Móa, nghèo thế!”
Vương Đằng nào biết rằng, tên người đàn ông này đúng là nghèo thật!
Hắn vừa mới trở thành võ giả không bao lâu, dồn một đống tiền ra để mua một bộ công pháp Hoàng Thổ công, chẳng còn đồng nào thừa để mua chiến kỹ và vũ khí nữa.
Nếu không thì sao hắn sẽ những đồng đội khác mà hắn nói rồi một mình tới bắt Vương Đằng chứ.
Đơn giản là muốn độc chiếm di vật của hai võ giả kia mà thôi.
Vương Đằng không lề mề nữa, dùng nguyên lực hệ Hỏa đốt luôn thi thể của hắn thành tro tàn.
Hắn ngắm ngọn lửa đang dần tắt ở trước mắt, rồi chợt thấy có hơi hoảng hốt.
Trong vòng chưa đầy một tháng ngắn ngủi, trên tay của hắn đã dính máu của mấy mạng người rồi.
Mặc dù lần nào cũng đều không phải hắn chủ động gây chuyện, đều là đánh trả bị động, nếu không thì người bị mất mạng sẽ là hắn.
Nhưng cuối cùng người là do hắn giết.
Tay dính máu cũng là tay của hắn.
“Haizzz, tội nghiệt mà!”
Vương Đằng thở dài, cảm thấy bản thân vốn là người lương thiện, nhưng rồi dòng đời xô đẩy, ép người tốt thành kẻ xấu!
Lửa tắt hoàn toàn.
Gió biển thổi qua, tro tàn cũng bay hết theo làn gió.
Đột nhiên phát hiện ——
Nguyên lực hệ Hỏa quả thực đúng là đồ ngon dùng để giết người phóng hỏa, cần thiết phải có!
Vương Đằng cầm chiếc điện thoại của tên võ giả này trong tay, hơi híp mắt, rồi tay đột nhiên dồn lực.
Răng rắc!
Một chiếc Iphone giá cả không hề rẻ lập tức bị hắn bóp vỡ.
Khóe miệng hắn lộ ra một cười lạnh, ném chiếc điện thoại đó vào trong biển, một tiếng tùm vang lên và rồi chiếc điện thoại ấy chìm vào trong biển.
Sau đó hắn lại lấy hai chiếc điện thoại di động lúc trước từ trong xe ra, cũng bóp nát rồi ném vào trong biển.
Muốn tìm, thế thì vào trong biển mà mò đi!
Chuyện lần này cũng coi như đã dấy lên một hồi chuông cảnh báo cho Vương Đằng, ở xã hội hiện đại, buộc phải đề phòng cẩn thận những sản phẩm của khoa học kỹ thuật.
…
Vương Đằng lái xe rời đi, may là giờ đã rất muộn rồi nên không có những xe cộ khác đi ngang qua.
Nếu không thì màn giết người hủy thi diệt tích này mà bị người ta nhìn thấy, chắc là dọa cho họ hồn lìa khỏi xác luôn.
Vương Đằng về đến nhà, lấy vật phẩm lục soát được trên người hai gã võ giả kia ra, sau khi kiểm tra kỹ càng một lần và xác định là không gắn trang bị theo dõi gì thì mới thở phào nhẹ nhõm.
“Sau này những thứ thế này tốt hơn hết đừng mang về nhà nữa, để tránh cho cha mẹ bị kéo vào trong vòng xoáy trả thù của võ giả.”
“Bọn họ không phải võ giả, tốt nhất vẫn đừng tiếp xúc với những thứ này.”
“Thảo nào người bình thường hiểu rất ít về thế giới của võ giả, hóa ra không thật sự đặt chân vào trong đó thì sẽ là người của hai thế giới thật.”
Vương Đằng có hơi cảm khái, thầm nghĩ trong lòng.
“Nếu vậy thì ta chỉ đành ra ngoài thuê nhà thôi, ngày mai đi xem thử xem thế nào.”
Lúc này, lầu dưới truyền đến giọng của Lý Tú Mai.
“Con trai, mau xuống ăn bữa khuya!”
“o (╯□╰)o May ta có luyện võ, nếu không cứ ăn lắm thế này thì không biết sẽ béo chương béo nứt ra sao nữa~”