• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tu Vi ở nhân *gian* của Ngạn Ly khác xa với Tu Vi của Ngạn Vương nhưng Không Cạnh Mạnh Yếu,... Trúc Cơ Sơ Kỳ sao, chưa chắc...

Cái bóng đen đó cứ như biết phân thân, Xung quanh người Ngạn Ly Rất nhiều tên Bóng đen đó...

- Kim Đan Hậu Kỳ sao...

Trước mặt Ngạn Ly xuất hiện một thanh kiếm Đỏ Mà cô thường sử dụng, Nhưng bên Ngoài kiếm có khí túc của những ngọn lửa kỳ lạ..

* Một mình ngươi là không thể Thắng ta đâu...

Tên bóng đen kia cất giọng, Ngạn Ly cằm Thanh kiếm đó trong tay, Vung thử một lần, Sóng Kiếm xuyên qua Bóng đen đó..

- Xuyên qua.. Vậy là kiếm không được rồi...

- Cường giả như các ngươi chỉ biết đạp lên người khác để vương lên, Hôm nay Ai bước vào đây, ta sẽ giết kẻ đó.. Giết những người chỉ muốn bản thân Đứng trên vạn người mà không tiết Giết người...

Ngạn Ly Biến ra một cây bút nhỏ, cằm tay không cần mực.. cô đang xem xét cây bút đó...

- Nhóc ngươi vào đây là muốn trở nên mạnh nhất sao, ngươi tuổi còn trẻ không nên Cắm đầu vào tu luyện như vậy...

Bóng đen đó Dường như ủ rũ đi, Hắn Cũng từng như vậy Nhưng ai biết một người như vậy là vì chuyện gì xảy ra lúc trước..chứ..

- Ngươi sai rồi, Ta không muốn mạnh nhất, một khi ngươi mạnh nhất, Mọi người sẽ cách xa ngươi, Ngươi sống cô độc, Hầu hết những người theo tu luyên mạnh nhất Thường lạnh lùng cao ngạo,.. Nhưng ta thì khác, Ta chỉ muốn tự do, có đủ Sức mạnh bảo vệ người bên cạnh, người nào động vào người của ta thì ta sẽ trả gắp nhiều lần...

- Sức mạnh.. Cũng như Bọn chúng thôi....

Từ tay bóng đen đó xuất hiện những quả cầu màu đen Kỳ lạ, Nhắm thẳng vào ngạn ly những phân thân bên cạnh cũng vậy.. Ngạn ly nhảy lên cao tránh né..

Hoả cầu đó thực sự rất mạnh, Vừa qua vào nhau thì lập tức nổ tung rất mạnh các phân thân dường như chịu không nổi mà biến mất chỉ còn có Hắn.. là không bị sao..

- Trả ngươi đây..

Ngạn ly Ném những lá bùa về phía trước rồi Đưa bút viết chữ gì đó Tạo ra những con dao xuyên qua mỗi lá bùa bay về phía Hắn..

Hắn tốc độ rất nhanh nhẹ *nhàng* tránh được, Nhưng vừa chạm đất thì...bị nhốt, cây dao và lá bùa lúc nảy tạo thành Năm đầu của ngôi sao, Hắn bị nhốt ở đó..

- Cái này,.. Nhóc ngươi là Thần hay sao..

Hắn nhăn mặt, Trận này Chuyên Bắt nhốt những Oan Linh Không chịu Xuống Âm giới hay là những Linh Hồn thần thức, Tuy đơn giản nhưng sức mạnh thì không thể bàn cãi..

- Ta không phải, Ngươi là thần Mà Thần trong thần Kinh đó... lại dám cản đường ta..

Ngạn ly săn tay áo bước về phía tên bóng đen đó, khuôn mặt trông rất giận,.. Vừa định đưa kiếm giết Hắn thì một thanh kiếm màu trắng có tay cằm Màu xanh bay đến cản đường cô...

- Cái gì đây,.. Cây kiếm này bán chắc được nhiều tiền lắm đấy..

ngạn ly suy nghĩ, vừa đẹp vừa sắc bén vậy mà, đem về lừa Hoàng Anh hay là Vương Nguyên cũng chắc kiếm được không ít đâu...

- Con nhóc kia, Ngươi có bị gì không vậy đó là Ảnh Quân kiếm đó, thần khí của Huyễn cảnh ngươi định đem đi bán sao, ruốt cuộc đầu ốc ngươi có vấn đề không..

Nhận thấy Ánh mắt sáng rực như những vì sao kia của Ngạn Ly Bóng đen kia Lập tức bịt miệng, Ảnh Quân kiếm là báo vật thiên địa, những người Vào Huyễn cảnh Đa số đều muốn thanh kiếm này...

- Hê hê... Thần khí thì có thể đem đấu giá rồi, như vậy tiền càng trở nên nhiều hơn, Không lo hết thảo dược vậy là không cần đi trộm Nữa rồi...

Nụ cười ngạn ly càng trở nên Quái dị Hơn, Có lẽ bây giờ cô chỉ muốn tiền tiền và tiền bạc..

- Biết ngươi tham tiền vậy lúc đầu ta dựng ảo cảnh vàng bạc là được rồi.. chết tiệt.. Con nhóc thả ta ra...

- Hình như thanh kiếm này muốn bảo vệ ngươi này...

Ngạn ly đi đâu về phía Bóng đen kia thì bị Kiếm chặn đường không cho cô đi,..

Sau một lúc bị chặn đường Ngạn Ly chán rồi cô dùng phép gỡ một thanh dao nhỏ lên.. Chuyên trang đọc truyện ( ТRUМTRUYEN .оr g )

- Chán rồi, Đi đi..

- Vương Ngạn Ly ngươi không muốn thanh kiếm đó sao, Còn tu Vi của ta nữa...

- không, ta chỉ muốn khi ta có hứng...

Bóng đen đó, Nhìn lên phía trên cao kia cười.. Hahahaha... Có người không muốn kiếm Thần khí sao..

- Điên, thần kinh, hết thuốc chữa, tâm thần...

Ngạn ly nhìn hắn mà nhận xét, Kỳ lạ thay Bóng đen ở đây dường như có ánh sáng, Tên Bóng đen đó càng lúc càng nhìn rõ hắn, Ánh mắt màu tím sẫm, Mái tóc đang xoã xuống, Y phục Màu tía sộc xệch.. nhưng lại có thể nhìn xuyên qua hắn...

- Ngươi là Linh Hồn....

- Phải, Ngươi Rất có duyên với ta.. Ảnh Quân kiếm ta tặng cho ngươi, với một điều kiện, không được đem nó bán..

- Ta không cần...

- Ta nhờ ngươi vậy, Ảnh Quân kiếm là ta tạo nên, Nó rất hữu ích, Nhất là với ngươi một luyện dược sư...

- Tại sao.. Lại nhờ ta..

- Ta sắp hết thời gian rồi, Ngươi không được mang kiếm đi bán, Mặc Tử Quân Ta nhờ ngươi Giữ Ảnh Quân kiếm vậy...

Chưa nói hết câu, tên Mặc tử Quân đó Dường như Tan biến đi, Có lẽ hắn ở đây quá lâu rồi, đến lúc cũng phải rời đi, Cô cằm lấy Ảnh Quân kiếm Thì tự dưng có một luồng ánh sáng thuần khiết Bay vào trong người cô, Tiểu Hắc trên tay cô dường như có chút phản ứng..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK