____
Đã hết thời gian quả nhiên Ngạn Ly Chỉ nướng gà, Nhưng nướng là Tự cho cô ăn và Cùng chia sẻ với Bảo Bảo Cùng nhau ăn....
Ở Đại Điện
Thái tử Địa quốc, cùng với sứ giả, Hoàng thất Thiên Quốc Ngồi một Dãy hàng Chờ được Thưởng thức...
- Tiểu Ngạn, Và Tiểu Bảo Không làm Loạn Chứ...
Vương Nguyên Gãi đầu ngao ngán, Ở nhà Không chịu yên rồi, Ở đây chỉ cầu mong Hai người này không gây chuyện.
Phong Ảnh Nhìn đống đồ ăn trên Bàn mà Chải nước dãi, Thứ nào cũng là Sơn Hào hải dị, Món ngon trong Những Món ngon...Nhìn thôi mà cũng thèm thuồng...
......
- Thái Tử Điện Hạ, Đây là Món Ngự Hải Bào Ngư..., Nghe tên đã biết Nó được làm từ những bào ngư Ở dưới đáy biển sâu, Được làm chính cùng với những mùi vị Khác nhau... Chính tay Ta làm nên Mong Thái Tử không chê..
Trịnh Nhi cô nương lên Giới thiệu món ăn của mình, trong rất đặc sắc ai ai cũng Vỗ tay mà khen ngợi....
- Oa... Trông ngon quá đi...- Lân Hoả...
- Đệ thích sao, Lân Hoả,.. Cho đệ Đấy..
Thái Tử Địa Quốc Tự là Tử Hàn Đẩy Thức mang tên Ngự Hải Bào Ngư kia sáng Cho Lân Hoả, Rồi khẽ cười,... Như vậy mà Cũng làm cho Đám nữ nhân Ở đây ai ai cũng mơ mộng...
bên Ngạn ly và Bảo Yến..
Bảo Yến đang ôm mặt ngắm nhìn Vị Thái tử kia mà Mơ mộng lung tung, Soái ca như vậy, Dịu dàng như vậy...
- Cậu không tin à, Nữ ma đầu, Đây là Công đó, Còn vị Hoàng tử trong Khả ái kia là Thụ, Oa.. Đúng là Nam Tài, Nam sắc...
- Bớt Bớt chút đi, Cẩu nam nam Tớ không hứng,.. Chỉ là Những món kia trông rất ngon ..
1 Lúc sao.. Hầu như Ai Cũng đã dân Thức ăn của bản thân, Và giới thiệu một cách Hoành tráng, Nhưng kỳ lạ.. sao nảy giờ ai cũng nhìn vào hai người.
- Tiểu Ngạn, Đến ngươi đó.., Cả Cô gái kia nữa..
Hoàng Anh Nhỏ giọng, Tay Vẫy va vẫy lại....
- Vậy Không được rồi, Thức Ăn Bọn này ăn hết rồi...
Ngạn ly bước đến cười cất giọng, Con gà Cô bắt bao lâu, dễ dàng muốn ăn Đồ cô làm lắm sao... Nghe ngạn ly nói mà Ai ai cũng Há hốc.. Chỉ riêng Tần Vương đang Cố không cười và Vương Nguyên đang Gượng cười cố giữ nụ cười trên môi..
- Vậy Cô nương danh xưng là...- Tử Hàn..
- Nữ Ma đầu, Đến ngoại Thành Chơi đi, Hôm nay nghe nói có Múa Lửa kìa...
Bảo Bảo Đi đến Cười cười nói, Trong một lúc Cả nơi này điều Sửng người, Hai người đứng cạnh nhau, một người Tuyệt Sắc Khuynh thành, một người Đẹp tựa Hằng Nga, Không ai hơn ai..
- A~ Mong Thái tử điện hạ thứ tội, Hai Người này là Tiểu muội của ta, Tên là Ngạn Ly và Bảo Yến Tuổi còn nhỏ mong Điện Hạ và mọi người thứ lỗi...
Vương Nguyên Cất giọng cung kính, Hai người này đúng là không thể không lo lắng được mà....
- Vậy Cho tại hạ hỏi, Tại sao hai người đến tham dự mà Không có thức ăn vậy....Nó thật sự làm ta rất thắc mắc..- Tử Hàn..
- Êh.. Đồ ăn của ta Thì ta ăn, Muốn ăn đồ ăn bản cô nương sao, bớt mơ mộng đi..
Bảo Bảo quát, Cô làm đến lấm lem mặt mũi, Đúng lúc Ngạn Ly trộm rượu từ hoàng cung ra nên phải làm một chén chứ..
- Bảo Bảo, Cậu phải Lịch Sự Với sứ giả chứ..
Ngạn Ly nhăn mặt, Gằng giọng từ Lịch Sự, Ở đây có bao nhiêu người không thể để Bảo Bảo nói lung tung...
Nghe Ngạn Ly nói, Bảo Yến Đưa tay gãi đầu suy nghĩ, Phải Lịch Sự sao?.. Bảo Bảo Biến ra Một vò rượu lớn đặt trước mặt Tử Hàn cô cất giọng..
- Đây, Rượu,.. Nữ Ma đầu bảo Rượu này Cậu ấy trộm từ Ngự Thiện Phòng Để uống, Bây giờ Ta cho ngươi đó,...
Bảo Yến cười nói, Ngạn ly tím mặt, Cái này được gọi là Không đánh tự khai, Bảo Bảo... cậu hại chết Cô rồi...
- Ahhahahaa....
Bổng nhiên Tần Vương bật cười lớn, Khiến ai cũng phải kinh ngạc, Tần Vương còn có lúc thế này sao.
- Khụ..khụ..
Tần Vương bổng nhiên dừng lại, Giả vở ho...không thể phá vỡ hình tượng được..
- Aiya... Chắc là Ta và Bảo Bảo bị Loại rồi phải không... Bọn ta đi trước đây... Haha...
Ngạn ly cố gắng gượng cười, Một tay tóm Bảo Bảo lôi đi thì Nghe tiếng..
- Hai vị cô nương, Hai người đã Đạt vòng này...
Tử Hàn cất giọng, Ngạn Ly Cứ như bị suy sập tinh thần, Sao lại có luật lệ như sau chứ.... Ngồi một bên Trần khẽ cười, Không ngờ Lại như vậy, Ngạn Ly có vào Vòng trong hay không Thì Mãi Vẫn là Của Ngài, Thái tử Địa Nếu muốn Nàng thì cũng phải Hỏi Ngài có đồng ý không đã..