_________________________
Màn Đêm buôn xuống Bao phủ khắp Mọi nơi Tại New York.
Trên một con đường khá vắng vẻ Một chiếc xe màu đen Hiệu Ferrari đang lướt đi Trên đường một cách chớp nhoáng Với rất nhiều Xe khác Đuổi theo.
- Gọi cậu Cứu viện là tốt nhất mà, Tài lái xe của cậu là số một.
Bảo Bảo ngồi bên ghế phụ lái Nhào Ôm Ngạn Ly Cười vui vẻ, Hôm nay Bảo Yến Muốn Trộm một món bảo vật Nhưng lại Bị Đám cảnh sát kia phát hiện cũng may là Có điện thoại gọi Cho Ngạn ly Cứu giúp.
- Bỏ tớ ra, Bảo Bảo ngồi yên đi..
Ngạn ly Ngồi trên ghế tài xế nghiêm nghị, Đang đến đoạn cua ở một Đèo lớn Mà Bảo Bảo lại còn ôm Cô như vậy nữa.
Ngạn Ly Nụ cười Như ẩn như hiện, Làm cho Bảo Bảo bên cạnh Khó hiểu, Ngạn Ly đạp Phanh Đến Khúc cua Cô lại còn tăng tốc rất nhanh Những chiếc xe theo đuôi Tuy rất muốn Bắt Tên trộm này nhưng con đường Này không thể tăng tốc được nếu không Mất mạng là điều hiển nhiên.
Đến một nơi Phong cảnh nhìn lên bầu trời rất đẹp, Ngạn Ly và Bảo Bảo Bước xuống xe, những chiếc xe kia mất gần một phút Để đuổi kịp, Ánh đèn xe Chiếu Vào Hai người, Đang dựa lưng vào Xe Rất tự tại...
- Nữ Ma Đầu, Để đó Cho tớ nếu không, Ông Chồng của cậu sẽ Giết tớ đấy..
Bảo Bảo cất giọng xong Rút ra một con dao cằm tay nhỏ Được làm ra rất tinh tế Bởi Tiểu Dương, Tùy theo đối thủ mà Nó có thể điều chỉnh chỉ số sát thương....
Nhìn Bảo Bảo tự do Ở đằng kia mà Ngạn Ly tủi thân, Mấy Năm trước Ở thế giới kia Đi Khắp nơi Vô tình gặp lại Bảo Bảo, Rồi Cùng nhau trở về Thế giới Hiện đại này Sinh sống, Phong Nguyệt Trần bây giờ Là Một Tổng tài Cao thượng Của Một trong những tập đoàn trong Top 10 Thế giới, Còn Tiểu Dương là Giảng viên Đại học Nổi tiếng, Bên Cạnh Đó Tham gia vào Học Viện Dị Năng Là Pháp Sư Cao cấp, Thế giới này bây giờ cũng như bên kia Yêu Linh lẩn quẩn quanh Trong Loài người nên mới xuất hiện những người Mang Dị Năng Tài giỏi, Kiệt xuất.
Còn Cô thì vẫn Tự Do Làm Những chuyện Mình thích Như lúc xưa Chỉ là Phong Nguyệt Trần Không thích Cô bị thương hay là bị gì Nên Thường xuyên Bảo vệ Cô quá mức khiến cô có lúc rất khó chịu.
- Nữ Ma Đầu, Đi thôi... Bọn này quá yếu tớ chỉ Đánh họ ngất đi mà thôi..
Ngạn ly Gật đầu nhẹ rồi đi vào Xe ngồi, Ở bên trong Bảo Yến Phát hiện một Trái Dưa hấu Lớn, Sẳng có dao trong tay Bảo Yến định chặt ăn thì một giọng nói Hết sức lạnh lẽo từ Ngạn Ly bên cạnh..
- Đây là Dưa hấu Tớ tự tay Hái, Cậu dám ăn...
- Cậu đi hái à, sao không rũ tớ.
Ngạn ly không trả lời mà Vụt phóng xe đi, Hôm nay là Ngày Phong Nguyệt Trần Từ Anh Trở về, Mà Cô không ở nhà Và nếu Tiểu Dương Và Phong Nguyệt Trần Gặp nhau mà không Có người bị thương Sẽ là chuyện lạ mất, Dù là Hai Cha Con nhưng hai người đó Không bao giờ Chịu yên ổn khi ở Cạnh nhau.
Ở Một Biệt thự sang trọng, Cao sang, Hai người đàn ông đang Đối diện nhau Gương mặt một người lạnh lùng vô cảm Còn người đối diện Thì Là Tuấn tú phong khoáng, soái ca Mê người...
- Phụ thân, Ta Không muốn, Muốn Ra Khỏi nhà Để Người Cướp đi mẫu thân Của ta ư, Tại sao Người không Tự ra khỏi nhà...
Tiểu Dương phảng kháng khi nghe Phong Nguyệt Trần Muốn đuổi cậu ra khỏi nhà.
- Kẻ khác 18 tuổi đã đi khỏi nhà còn ngươi mấy ngàn tuổi????...
||||| Truyện đề cử: Cục Cưng Có Chiêu |||||
Phong Nguyệt Trần cất giọng mỉa mai.
- Ha! Nếu Người muốn Ta ra khỏi nhà Thì đánh thắng Ta đi, Ta không tin Ta Mãi không thắng Người...
Tiểu Dương cất giọng tự tin, Đã là nam nhân cần gì mà Nhiều chuyện cứ dùng nắm đấm mà giải quyết vấn đề.
Phía Kia Cánh Cửa nhà Được mở ra, Ngạn Ly Vừa bước vào nhà Thì Đã gặp cảnh Hai Cha Con đang gây chuyện với nhau, Cô Tím mặt tức giận đây là Nhà Cô mua Để cô ở mà bọn họ...
Bên cạnh Bảo Bảo Ôm Một con mèo Trắng có viền đen Trên Mình nó còn có một đôi cánh nhỏ Và Đám Phong ngâm đang Ủ rũ, Phong Ngâm Gặp Phong Nguyệt Trần ở thế giới kia nên Nguyện ý đi theo lần nữa còn ba người kia thì Bị kẻ khác ám sát mà chết, đến với thế giới này gặp được tiền kiếp của họ Nên vẫn giữ họ ở cạnh Vẫn là Những thuộc hạ đắc lực của Phong Nguyệt Trần.
- Phong Ngâm Giữ Dưa dùm.
Ngạn ly Đưa Trái Dưa của cô cho Phong Ngâm, Còn bản thân đi lại Phía hai cha con kia, Nhanh tay tóm gọn Hai người, để tránh ngôi nhà bị Họ phá hủy nên cô Văng Họ ra khỏi nhà, Mà quát..
- Hôm nay Hai người Muốn Ngủ Ngoài đường đúng không.
- Mẫu~ Thân... Phụ thân Đánh Ta...
Tiểu Dương ánh mắt đẫm nước âu yếm Ngạn Ly, Chưa đầy năm giây thì bị tóm Văng ra xa.
- Ngạn, Là người ngươi muốn ôm là được sao, Để ta chặt bỏ tay ngươi vậy...
- Ha, Phụ thân lại Muốn So tài với ta nữa sao....
- Không cần, Nếu không có người bảo ta mạnh Ức hiếp kẻ yếu...
- Được rồi,... Hai người Nếu muốn Gây chuyện Thì ta không cản, Chỉ cần Bồi thường gấp mười lần Căn nhà này cho ta là... Ok.
Ngạn ly Nở Nụ cười nhẹ rồi trực tiếp đống cửa lại, Nhà của Cô là Vậy, Bên Ngoài người ta chỉ thấy Gia đình này rất hạnh phúc hoà thận, Nhưng hoàn toàn ngược lại, Hai Cha Con Gây chuyện mọi lúc, Bảo Bảo Thường xuyên Làm thí nghiệm và nổ, Phong ngâm Luyện Phép thuật cho ba người kia Nên thường Xuyên Xảy ra Hoả hoạn, Hay ngôi nhà bị đống băng.... Nhưng Dù như vậy Thì cũng rất là vui.....
Căn phòng yên tĩnh lạ thường, Phong Nguyệt Trần Đáp người nhẹ nhàng Đến Phòng Của Ngạn ly, Đi đến bên cạnh Đắp chăn cho cô, Cảm nhận khí tức Thì cô cũng biết là Hắn Nhưng Vì buồn ngủ lắm rồi nên không muốn gây chuyện, Phong Nguyệt Trần Ngã Người xuống bên cạnh Nhìn Ngạn Ly đang ngủ, Có Câu Tu trăm năm mới đứng Cùng thuyền, Tu ngàn năm mới Chung chăn gối, Hắn và Cô Đã Tu bao Ngàn năm, Đến Cả Ba Kiếp Nhân Sinh Mới đổi được Ở cạnh nhau, Nhưng Bao Năm Đó chẳng là gì cả Khi Cô mãi ở cạnh Hắn.