Diệp Tu thở dài "Có lẽ ở đại lục này không thấy! Ta chỉ sợ...tiểu thư đã không còn."
"Câm cái miệng xui xẻo của ngươi lại đi!" Thiên Lãnh tỏ vẻ khó chịu "Nếu như không tìm thấy tiểu thư, đầu của cả ta lẫn ngươi đều được chôn dưới 3 tấc đất đấy!"
Diệp Tu nhìn Thiên Lãnh một hồi, trở nên suy tư, quả thật đã 15 năm trôi qua, bọn họ không hề tìm thấy bóng dáng của người đó, giống như là hoàn toàn biến mất vậy.
"À mà, trong thời gian ta thăm dò ở đại lục này, có một tin đồn khá đáng sợ."
Thiên Lãnh nhíu mày "Tin đồn?"
"Ừm. Họ nói rằng xuất hiện một con quỷ mang đôi mắt tím chuyên ăn thịt người. Lần đầu tiên nó được biết đến là đã giết cả gia tộc mang họ Bạch, tướng quân phủ của Huyền Lam quốc." Diệp Tu nói mà có chút buồn cười, hắn không tin là trên đời này còn có tin đồn nhảm như vậy.
"Ngươi nói, con quỷ đó có đôi mắt màu tím? Ăn thịt người?" Thiên Lãnh trong phút chốc liên tưởng tới một hình ảnh nào đó.
"Nè nè! Chủ nhân sẽ không làm vậy đâu!" Diệp Tu phá tan hoàn toàn mộng cảnh của Thiên Lãnh, cười nói "Ngươi nghĩ lý do gì mà chủ nhân phải làm vậy? Không phải rảnh quá sao? Chắc có khi chỉ là lời đồn mà người dân thêu dệt lên thôi."
Lời đồn? Liệu đó có thực sự chỉ đơn giản là như vậy không? Vậy sao hắn có cảm giác bồn chồn như vậy?
______
Kết thúc chuyện riêng của mình, Bạch Dạ lại tiếp tục quay trở lại học viện để hoàn thành nốt lời hứa với các lão sư. Lần này Thu Ly đi cùng với nàng, cũng đỡ vất vả hơn, dù sao lúc trước ở một mình có nhiều thứ bất tiện quá.
Vừa mới quay trở về Đan viện, nàng nhảy xuống khỏi Liên Hồng Vũ, mới đáp đất thì một tiếng gọi làm nàng chú ý.
"Bạch tiểu đệ!"
Bạch Dạ quay đầu nhìn sang thì thấy Huyền Diệp và Thanh Niệm đang chạy tới chỗ nàng.
"Huyền sư huynh! Thanh Niệm!"
Thanh Niệm sà vào lòng Bạch Dạ, nũng nịu "Dạo này Dạ ca ca đi đâu vậy?"
"Đúng đó! Lúc bọn ta tới tìm đệ thì Kha lão sư nói ngươi trở về nhà rồi! Làm ta cứ nghĩ ngươi không học nữa."
Bạch Dạ cười nhẹ "Chỉ là giải quyết chút chuyện riêng thôi! Mà sao hai người lại tới tìm ta vậy?"
Huyền Diệp đôi con mắt sáng long lanh nhìn nàng thông báo "Ta nghe từ chỗ các lão sư nói rằng trận tỉ võ lần này học sinh của học viện ta tham dự có đệ, có phải không?"
"Phải!" nàng không hề do dự gật đầu.
Thanh Niệm vui vẻ nhảy cẫng lên "Hay quá! Vậy chúng ta đều có thể cùng nhau tham dự rồi!"
Bạch Dạ chỉ tay vào họ hỏi "Hai người cũng có trong danh sách sao?"
"Thật ra ban đầu trong đó không có tên ta, nhưng sau khi Bạch Tố Tố chết, những người có tu vi cao bị đẩy lên trên. Mà ta là một trong số đó!" Huyền Diệp giải thích "Mà thực sự không thể tin được cô ta lại chết dễ dàng như vậy đấy! Ai có đủ khả năng nhỉ?"
"Muội chỉ thấy đáng đời thôi! Tâm địa độc ác như vậy, sống chỉ hại người!" ngay từ những lúc ban đầu, Thanh Niệm chưa bao giờ có cái nhìn tốt về Bạch Tố Tố.
Lúc đó cô ấy để ý tới một cô nương đang đứng đằng sau Bạch Dạ, gương mặt thanh tú, còn ôm hai thứ gì đó tròn tròn như gấu nhồi bông.
Thu Ly cũng nhận thấy được Thanh Niệm đang để ý mình, liền lập tức đứng ra tự giới thiệu "Hai người là Huyền thiếu gia và Thanh Niệm tiểu thư đúng không? Em là Thu Ly, hầu cận của chủ nhân."
Thì ra là hầu cận!
"Em có nghe chủ nhân nhắc về hai người rất nhiều, giờ mới có dịp gặp mặt. Rất cảm ơn vì đã chăm sóc ngài ấy trong thời gian qua!" thật ra Bạch Dạ không hề nhắc về bất kì điều gì tại học viện nhưng vì để lấy cớ bắt chuyện, Thu Ly đành phải bịa ra để không phải khó xử.
Huyền Diệp lộ ra nụ cười gượng gạo "Đâu có! Là Bạch tiểu đệ chăm sóc bọn ta mới đúng."
____
Giữa sân viện, các học sinh tập trung vô cùng đông đủ, nhóm của Bạch Dạ cũng lẩn trong dòng người. Kha lão sư đứng trên bục, giơ cao giọng tuyên bố "Cuộc tỉ võ sắp tới, ta sẽ công bố thành viên tham gia, những người này đều có năng lực xuất chúng, hi vọng sẽ mang lại danh tiếng cho học viện Lục Tinh của chúng ta."
Vân lão sư ở bên cạnh cầm tờ giấy lên bắt đầu đọc "Theo thứ tự, Nam Cung Dực, Tạ Vô Song, Tử Nhạc Huân, Chu Hắc Minh, Ngưng Vũ, Tuyết Linh Linh, Thanh Niệm, Huyền Diệp, Ngọc Trần....và Bạch Dạ!"
Khi cái tên Bạch Dạ được hô vang, một số học sinh không phục, bất mãn kêu lên "Thưa phó hiệu trưởng, hắn là học sinh của Đan viện, làm sao có đủ thực lực để tham gia tỉ võ được?"
"Phải đó! Bọn em phản đối!"
"Hắn còn không ở Linh viện, chẳng lẽ tới đó luyện đan để chiến thắng ư?"
Kha lão sư đạp chân một cái xuống đất, uy áp của Linh Vương tỏa ra khiến các học sinh không đứng vững được. Ông nói với giọng lạnh băng "Nếu không phục thì thử đánh bại hắn xem!"