"Theo lời xưng hô của Đường tiểu thư, thì không sai."
"Mẹ kiếp! Thời điểm giả con trai soái khí như vậy, khi làm con gái thế nhưng....." Người phàn nàn là một cậu con trai cùng học ở đại học Đế Đô.
"Bạch Cập thật sự là một cô gái xinh đẹp."
"Cậu theo đuổi cô ấy đi."
"Dù tôi có tâm tư cũng không có lá gan đó, cậu cũng không nhìn xem mấy hoa si vây quanh cô ấy có bao nhiêu lợi hại, lần trước tôi chỉ là phỉ nhổ cô hai câu, liền bị hành đến muốn hoài nghi nhân sinh."
"Mà này, hôm nay sao Bạch Cập lại mặc quần áo nữ thế."
.....
Các bạn nữ cùng lớp ABC và những người khác cũng có mặt tại bữa tiệc sinh nhật đã sững sờ hồi lâu rồi mới định thần lại.
"Đó, đó là nam thần?"
"A a a a..... Nam thần mặc quần áo nữ, a a a..... Thật xinh đẹp có phải hay không."
"Đúng đúng, tôi nhìn thấy rồi, quả thật chói sáng muốn mù hai mắt tôi."
"Trời ơi, nam thần vừa đẹp trai lại vừa xinh đẹp, trai gái đều mê đắm....."
"Các cậu nói, vì sao nam thần đột nhiên đổi về quần áo nữ?"
.....
Ngoại trừ những người đó, còn có Hàn Chí một đôi mắt lóe sáng nhìn chằm chằm phương hướng Đường Tuyết và Tô Mộc biến mất, thật lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Đối với câu hỏi vì sao Tô Mộc lại mặc quần áo nữ, Cửu Thiên Tuế biết nguyên nhân, tỏ vẻ tự hào nói một câu: [Bởi vì ký chủ nói, trên thư mời viết chính là: Bạch Cập tiểu thư. Cho nên cô mới mặc trang phục nữ đến, chỉ vì lý do đơn giản như vậy.]
–
Bên kia, Tô Mộc đi theo Đường Tuyết chào hỏi Đường lão, sau đó cả hai đi vào một phòng khác.
"Kia là nha đầu Bạch gia sao?" Đường lão rất thưởng thức một cổ khí chất đạm nhiên trên người cô, đứa nhỏ này tuổi còn trẻ nhưng thông thấu sáng suốt, thật sự khó có được.
"Đúng vậy, Đường lão....." Nhìn ra được Đường lão rất thưởng thức, cha Phác căng da đầu trả lời.
Trên mặt Phác Tiêu bình tĩnh tự nhiên, tim đập lại không cách nào khống chế tốc độ, cái loại cảm giác muốn có được Bạch Cập càng thêm mãnh liệt.
Giờ phút này hắn mới hiểu được, đây là một loại ham muốn chinh phục, loại cảm giác này thực sự làm hắn khó nhịn.
Tô Mộc cùng Đường Tuyết.
"Bạch tiểu thư..... Tôi kêu cô là Bạch Cập, có thể chứ?"
"Được."
"Chuyện kia đều là thật sự sao?" Đường Tuyết không thể tin được, Phác gia rõ ràng có hôn ước cùng Đường gia, mà ở Phác gia lại có một cô con dâu khác.
Rõ ràng bản thân hẳn khó chịu, nhưng cuối cùng lại có loại cảm giác thoải mái.
Thật là kỳ quái.
"Đường tiểu thư mời Bạch Mạn Tinh đến, sau đó liền có thể xác nhận."
Hai người trò chuyện vài câu, Đường Tuyết nhân vật chính của bữa tiệc không thể biến mất lâu, hai người liền đi ra ngoài.
Tô Mộc ngồi một bên, không ngừng có người đi đến gần, cô lạnh lùng nhìn thoáng qua, cũng không nói nhiều, lắc nhẹ ly rượu vang đỏ trên tay, tản ra hơi thở nguy hiểm.
Mấy bạn học nữ xung quanh nhận trách nhiệm ngăn người lại giúp Tô Mộc.
Những phàm nhân này, không cho phép được khinh nhờn nam thần bọn họ!
Cửu Thiên Tuế: [Ký chủ, cô có nghi hoặc gì không?]
"Ngươi có nghi hoặc?" Môi đỏ hơi nhấp, phá lệ mê người.
[Tôi có nghi hoặc, ký chủ giải đáp sao?] Cửu Thiên Tuế dùng giọng điệu Manh Manh nói chuyện.
Tô Mộc: .....
Thiếu chút nữa bị Cửu Thiên Tuế làm hoảng sợ đến mức phun ngụm rượu vang đỏ phun ra.
"Dùng tích phân trao đổi."
[Ký chủ, chúng ta đã quá quen thuộc, nói chuyện tiền bạc dễ tổn thương tình cảm]
"Nói tình cảm tổn thương tiền bạc."
Cửu Thiên Tuế: .....
[Ký chủ, cô nói cho tôi biết đi, nha nha nha ~]
"Khụ." Mấy cái "nha nha nha ~" cuối cùng kia, quả thực quá kinh khủng, "Ngươi bình thường lại đi."
Cửu Thiên Tuế lập tức khôi phục tiếng máy móc: [Tôi bình thường, tôi có thể hỏi ký chủ sao?]
"Ừm."
Cửu Thiên Tuế cao hứng: [Ký chủ, cô là dùng Đường Tuyết để đối phó nam nữ chính tạm định sao?]
"Ừm."
[Sau đó?]
_______________
Tieen: Mong mọi người ủng hộ mình và đọc ở trang chính chủ. Xin cám ơn.
< Truyện chỉ được đăng duy nhất trên truyenwiki1.com của tieen2804. Mọi nơi khác đều là lấy cắp >