Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------
Tô Vân cùng Hoa Hồ đổi chiêu thứ hai, Hối Họa Thu Liệt Diễm, đồng dạng cũng là hợp kích, để uy lực một chiêu này bạo tăng! Chiêu thứ ba Tất Phương Hạc Nhất Túc, chiêu thứ tư Phiên Phiên Hí Khinh Chu, chiêu thứ năm Đan Hà Tế Nhật Hành, được hai người phối hợp lần lượt thi triển. Đợi đến chiêu thứ sáu Trường Không Triển Xích Cách nguyên khí trong cơ thể Hoa Hồ được khí huyết Tô Vân kéo, không tự chủ kịch liệt chấn động, đầu tiên phát ra tiếng phượng hót, tiếp đến tốc độ nguyên khí vận chuyển cùng huyết dịch vận chuyển tăng gấp bội, bắn ra loại hí dài thứ hai, Hạc Lệ Cửu Thiên! Khí huyết của hắn lần nữa tăng lên, loại tiếng hót trong lồng ngực thứ ba vang lên, Kinh Không! khí huyết Hoa Hồ chấn động, khí huyết không tự chủ xông ra, hóa thành cánh chim sau lưng đốt lên thần hỏa!
- Ta......
Hoa Hồ có chút ngỡ ngàng, ngẩng đầu nhìn lên Tất Phương bay lượn trên đỉnh đầu mình, lẩm bẩm.
- Ta làm được thành tựu loại thứ ba? Ta tu thành Trúc Cơ tầng thứ sáu?
Hắn đột nhiên kích động, tán đi khí huyết Tất Phương, xoay người thi triển Giao Long ngâm, long ngâm truyền đến, khí huyết của hắn như Giao Long uốn quanh thân thể! Hoa Hồ hành động, trong thoáng chốc giống như hai con giao long chơi đùa, đánh giết, hung ác dị thường! Hắn trải qua độ kiếp, cũng từ Ngạc Long ngâm tiến hóa làm Giao Long ngâm, giờ phút này lại được khí huyết Tô Vân giúp hắn một tay, nhất thời đột phá! Hoa Hồ thi triển sáu chiêu Giao Long ngâm một lần, vừa mừng vừa sợ. Tất Phương biến tuy tinh diệu, nhưng uy lực kém xa Giao Long ngâm, hắn chậm chạp không tu luyện tới Hồng Lô Thiện Biến tầng thứ sáu, cũng không có luyện thành thành tựu Ngạc Long ngâm loại thứ ba. Vậy mà tất cả giờ chỉ trong giây lát đã hoàn thành.
- Chẳng lẽ đây là chung cực thiên phú của Thiên Đạo viện ư?
Hai mắt lão giả phó viện trưởng vô thần, lần đầu cảm giác được cái gì gọi là không cách nào với tới. Đời này của hắn vô cùng hiếu thắng, cho dù năm lần thi Thiên Đạo viện đều bị rớt, nhưng mà hắn không tức giận chút nào, cuối cùng có đại thành tựu, Văn Xương học cung phó viện trưởng, lúc này nhận ra thành tựu hắn đời này chỉ là một góc của băng sơn. Đời này của hắn, chưa hề phục qua Thiên Đạo viện, tự nhận bản thân chắc chắn sẽ không kém học sinh Thiên Đạo viện. Nhưng lần này, lần đả kích này quá đáng sợ. Biểu hiện của Tô Vân, cả đời hắn đều khó có khả năng làm được, bất kể cố gắng như thế nào đều khó có khả năng làm được. Đây mới là nguyên nhân hắn cảm giác vô lực. Nhàn Vân đạo nhân cũng như vậy, chỉ là ảnh hưởng đối với hắn không có quá lớn, thành tựu của hắn không bằng tả phó viện trưởng, chấp niệm cũng không sâu như tả phó viện trưởng.
Nhàn Vân đạo nhân khom người, hổ thẹn nói.
- Phó viện trưởng, học vấn của ta không đủ, thẹn làm thầy người, hôm nay hướng phó viện trưởng xin nghỉ.
Lão giả kia nói.
- Đệ tử Thiên Đạo viện, ta cũng dạy không nổi, Nhàn Vân không nên tự trách. Có dạng học sinh gì liền có lão sư nấy, ngươi xem như lão sư học sinh bình thường, cứ tẫn chức tẫn trách.
Nhàn Vân đạo nhân nghe hắn nói thế, trong lòng rất không thoải mái, nhưng cũng biết hắn nói đúng. Từ xưa đến nay, đa số tình huống đều là lão sư lựa chọn học sinh, lão sư dạy gì, học sinh học cái đó. Nhưng rất nhiều người đều không để ý đến học sinh cũng muốn lựa chọn lão sư. Học sinh có thiên phú quá cao, lão sư bình thường dạy không được, tri thức bản thân có chỉ sợ bị học sinh học hết rất nhanh, tiếp tục dạy sẽ dạy hư học sinh, chậm trễ thời gian mà thôi. Bởi vậy, học sinh thiên phú cao, cũng cần lão sư thiên phú cao. Nhàn Vân đạo nhân cảm thấy mình không dạy được Tô Vân, chỉ là hắn cũng không biết, thiên phú Tô Vân tuy cao nhưng cũng không có cao đến mức độ bọn họ tưởng tượng. Tô Vân có thể trong thời gian ngắn ngủi học được Tất Phương biến, đồng thời tìm hiểu ra Hợp Kích, Tam Đề, Lục Vũ Biến ba đại tinh yếu này đều dựa vào tám cảnh cổng triều thiên lạc ấn trong mắt hắn. Lạc ấn Cánh cổng triều thiên mở ra Thiên môn, để nội tâm hắn có thể đi vào một thế giới khác, tìm đọc tiên hình. Mà tiên trong bức tranh chính là hai con Tất Phương độ thiên kiếp dưới phong lôi kiếp! Tô Vân quan sát chiêu thức hai con Tất Phương độ kiếp kia thi triển, chính là sáu chiêu Tất Phương, lại nhìn thấy hai con Tất Phương hợp lực đối kháng phong lôi kiếp, nghe được tiếng hót, quan sát được sáu loại vũ biến của Tất Phương, hắn lĩnh ngộ tự nhiên sẽ vượt xa Nhàn Vân đạo nhân. Nhàn Vân đạo nhân mặc dù là thủ tọa tây tịch tiên sinh của Thanh Miêu viện, nhưng mà hắn cũng chưa từng thấy qua thần điểu Tất Phương chân chính, càng chưa tận mắt thấy Tất Phương độ kiếp. Sở học của hắn thực ra cũng khá cao nhưng không bằng Tô Vân là điều đương nhiên. Chỉ là lần này, đi vào Thiên môn đến một thế giới khác, Tô Vân lo lắng cũng ngày càng nhiều.
Không nằm ngoài sự dự liệu của hắn, hai con Tất Phương thần điểu độ kiếp kia cũng táng thân dưới Tiên kiếm, không thể ngăn một kích, chết oan chết uổng. Hơn nữa lần này, Tiên kiếm lần theo khí của hắn tới, tốc độ nhanh hơn lần trước, trong nháy mắt hắn nhảy vào Thiên môn, thậm chí cảm giác được kiếm khí Tiên kiếm suýt chút nữa đâm xuyên bản thân! Số lần đi vào một thế giới khác càng nhiều, uy lực Tiên kiếm càng mạnh, tốc độ càng nhanh. Tô Vân tính toán, hắn tính ra một kết quả, đó chính là nếu thực lực tu vi mình không có tiến bộ, lần tiếp theo đi vào thế giới khác, tuyệt đối sẽ chết dưới Tiên kiếm!
Đây là nguy cơ lớn nhất của hắn! Chẳng qua, vì lực thắng hết ba vạn học sinh của Sóc Phương, đoạt được đệ nhất, hắn nhất định phải lợi dụng tiên hình tu thành Tất Phương Thần Hành dưỡng khí thiên! Còn lần tiếp theo có thể hay không chạy thoát Tiên kiếm đuổi giết, hắn tạm thời không dám suy nghĩ.
Lão giả kia đứng dậy, thẳng đi ra đại điện, Đồ Minh hòa thượng cùng Nhàn Vân đạo nhân vội vàng đuổi theo, ba người dừng bên ngoài Truy Nguyên điện, lão giả kia nói.
- Ta lúc trước luôn luôn nghi ngờ bọn họ, nghi ngờ bọn họ không phải học sinh Thiên Đạo viện, nghi ngờ bọn họ không phải sứ giả Đông đô đại đế, bởi vậy mới có nhiều lần thăm dò. Hiện nay, không cho phép ta không tin.
Trong đầu Nhàn Vân đạo nhân nổ vang, vội vàng xoay người muốn đi. Hắn nghe được sứ giả Đông đô đại đế liền cảm giác có mấy phần không ổn, bởi vậy không có ý định đặt chân việc này. Đồ Minh hòa thượng vội vàng kéo hắn, cười nói.
- Ngươi đã biết, còn muốn thoát thân? Đạo sĩ, cùng ta lên thuyền giặc thôi!
Nhàn Vân đạo nhân không ngừng kêu khổ.
- Sứ giả Đông đô đại đế tới Sóc Phương tra án, khẳng định là đại án kinh thiên, ta lo lắng mạng nhỏ của ta khó đảm bảo!
Lão giả cười tủm tỉm sờ nhẫn ngọc trong tay, Đồ Minh hòa thượng tươi cười, nhẹ rung tràng hạt, Nhàn Vân rùng mình một cái, hai người này cười vui vẻ như vậy, nghiễm nhiên có bộ dáng tùy thời giết người diệt khẩu. Nhàn Vân đạo nhân biết, nếu mình không đồng ý, hai người này tuyệt đối sẽ giết người diệt khẩu.
- Dù sao, bầu không khí của Văn Xương học cung rất xấu, diệt khẩu thủ tọa Thanh Miêu viện dường như cũng không có ảnh hưởng gì mấy.
Nhàn Vân đạo nhân vội nói.
- Ta đi theo các ngươi là được chứ gì, thượng sứ này có lai lịch gì?
Đồ Minh hòa thượng kể chuyện đám người Tô Vân đã trải qua, Nhàn Vân đạo nhân lặng im phút chốc, đè thấp giọng nói.
- Học sinh Thiên Đạo viện phụng mệnh lệnh đại đế tới Sóc Phương ta tra án, thành Sóc Phương tất có một hồi động đất, ta cũng rất tán thành. Chỉ không biết, tràng động đất này sẽ phát sinh ở trong quan trường, hay trong thương trường. Nếu Văn Xương học cung ta như dính dáng quá sâu, có thể bị liên luỵ hay không? Phó viện trưởng......
Lão giả kia thản nhiên nói.
- Hắn phụng đại đế lệnh tới Sóc Phương tra án, chúng ta hỏi không được, cũng không cần hỏi đến, chỉ để ý phối hợp là được. Không cần quản động đất gì, chấn động hung ác cở nào, khà khà, còn có thể chấn động đổ Văn Xương học cung ta sao? Trời có sập, ta sẽ thay các ngươi khiêng, an tâm!
Tinh thần Nhàn Vân cùng Đồ Minh đại chấn, đương gia vận hành Văn Xương học cung hiện tại chính là nhân vật truyền kỳ của Sóc Phương! Hắn đã nói thế, như vậy thì không cần phải lo lắng cho tương lai của học cung cùng tính mạng bọn hắn!
Bên trong mắt già lão giả kia bắn ra tinh quang bốn phía, đột nhiên bắt đầu cười hắc hắc.
- Ta lại cảm thấy, Văn Xương học cung ta nhặt được đại bảo.
Nhàn Vân và Đồ Minh đều không để ý, đây rõ ràng là hung hiểm khó có thể tưởng tượng.
- Mấy năm này, triều đình một mực muốn thay đổi công pháp Trúc Cơ, một mực nói thống nhất công pháp Trúc Cơ năm mươi sáu châu ba trăm sáu mươi quận huyện, nhưng thủy chung chưa thay đổi. Người khác không thay đổi, Văn Xương học cung chúng ta thay đổi trước!
Lão giả nắm chặt nắm đấm, cười lạnh nói.
- Thiên Đạo viện Hồng Lô Thiện Biến dưỡng khí thiên, còn có Tất Phương Thần Hành dưỡng khí thiên thay đổi này, ta đều muốn! Các ngươi nói, học sinh chúng ta học được Hồng Lô Thiện Biến cùng Tất Phương Thần Hành, chó má Sóc Phương học cung, cái gì Mạch Hạ, Cửu Nguyên, phó viện trưởng học cung bọn họ đều phải quỳ xuống liếm chân cho lão tử!
Nhàn Vân, Đồ Minh hai mặt nhìn nhau.
- Còn có lần nhập học đại khảo này, người thứ nhất trong ba vạn học sinh lại là người của Văn Xương học cung ta!
Tả Nham Tùng càng nói càng phấn khởi, tựa như nhìn thấy biểu lộ của các phó viện trưởng ba đại học cung khác.
- Ba lão già lão chết bầm kia nhất định giật mình chết khiếp, sao có thể không thổi phồng lão tử vài câu!
Đồ Minh hòa thượng ho khan một tiếng, ngắt mộng đẹp của lão.
- Phó viện trưởng, thượng sứ có nguyện ý truyền cho Văn Xương học cung chúng ta hay không, cũng rất khó nói.
Tả Nham Tùng giống như cười mà không phải cười nói
- Cho nên còn cần hai vị vất vả, mặt dày mày dạn một ít, quấn lấy hắn, cọ xát hắn, xin hắn truyền cho chúng ta. Hiện tại đại khảo nhập học sắp đến, đám học sinh đã nghỉ nhiều, các ngươi không cần giảng bài, vậy cũng nên giúp hắn làm việc, người gian ác cở nào chung quy có lúc mềm lòng, đúng không?
Mặt Nhàn Vân, Đồ Minh lộ vẻ khó khăn. Tả Nham Tùng cười hì hì vò vò nhẫn ngọc, bộ dáng muốn giết người diệt khẩu, Nhàn Vân cùng Đồ Minh đành phải gật đầu. Tả Nham Tùng cười ha ha, hai tay chắp sau lưng rời đi. Nhàn Vân đạo nhân cùng Đồ Minh hòa thượng đưa mắt nhìn hắn đi xa, Đồ Minh thở dài.
- Dã Hạc, hiện tại ngươi biết bầu không khí Văn Xương học cung chúng ta trở nên xấu thế nào chưa?
Nhàn Vân đạo nhân gật đầu thở dài.
- Thượng bất chính hạ tắc loạn, huống chi Văn Xương học cung chúng ta từ nền đất đã bắt đầu lệch. Văn Xương học cung chúng ta, duy nhất ngay thẳng, duy nhất sạch sẽ, chỉ sợ chính là Linh Nhạc tiên sinh cõng nồi, mang danh xấu cho chúng ta kia, aizzz.
Đồ Minh hòa thượng nhớ tới chướng khí mù mịt trong mộng hắn, không khỏi thở dài.
- Cũng chỉ có hắn là người ngay thẳng. Chúng ta từ lúc gặp được phó viện trưởng thì đã lệch.
Hai người nhớ tới chuyện cũ, thổn thức không thôi. Bên trong Truy Nguyên điện, trong lòng Tô Vân thình thịch đập loạn, không biết mình biểu hiện có qua ải hay không, thầm nghĩ.
- Học sinh Thiên Đạo viện hẳn sẽ học được nhanh hơn? Chẳng qua ta cũng không phải học sinh Thiên Đạo viện, nhanh nhất cũng chỉ có thể đến một bước này, chỉ mong chênh lệch sẽ không quá lớn......
Hắn có chút lo được lo mất, bản thân hẳn biểu hiện tốt hơn một chút mới đúng, đáng tiếc năng lực của mình chỉ có thể làm đến một bước này. Cũng may Nhàn Vân đạo nhân cùng Đồ Minh hòa thượng trở lại Truy Nguyên điện, không nói gì thêm, Tô Vân yên lòng, tự khích lệ bản thân.
- Hình như bọn họ không có nghi ngờ. Lần sau ta phải biểu hiện được tốt hơn mới được!
Hai ngày nay, Tô Vân một mực dụng tâm dạy dỗ Hoa Hồ cùng Thanh Khâu Nguyệt, Hồ Bất Bình, Ly Tiểu Phàm, loại trừ dạy dỗ bọn họ Tất Phương Thần Hành dưỡng khí thiên ra, còn truyền thụ Tiên Viên dưỡng khí thiên cho bọn họ. công pháp Trúc Cơ cơ sở, cũng không phải học được càng nhiều càng tốt, chẳng qua ba loại công pháp này đều có ưu thế khác biệt, tu luyện cùng một chỗ có thể suy luận. Hồng Lô Thiện Biến mạnh hơn về khí huyết cùng chiêu pháp, Tiên Viên dưỡng khí thiên mạnh hơn về tôi luyện thân thể, Tất Phương Thần Hành mạnh hơn về thân pháp và phối hợp. Tô Vân thậm chí cảm thấy, nếu như có thể sửa tâm pháp Hồng Lô Thiện Biến lại để tâm pháp dung nạp ba loại võ học, như vậy có thể hoàn mỹ nắm giữ ba loại tâm pháp, không cần bỏ công sức cho tâm pháp khác!