Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------
Tay trái Tô Vân quơ vào ống tay áo, trong túi tay áo tay phải của hắn có giấu hai đồ vật, một cái là kiếp tro do huyết nhục quái kiếp tro biến thành, một kiện cái chính là hộp gỗ Lâu Ban giao cho hắn!
Lâu Ban và Tô Vân cùng một chỗ bày quầy bán hàng bên trong chợ quỷ Thiên môn ở Thiên Thị Viên, hộp gỗ này từ sau khi hắn chết đến bây giờ vẫn chưa bán, không ai dám hoàn thành nguyện vọng sau khi chết của hắn.
Lúc Tô Vân chuẩn bị rời Thiên Thị Viên vào thành, ngẫu nhiên gặp Lâu Ban trong miếu đại nhân vật, Lâu Ban liền đưa hộp gỗ cho hắn.
Lâu Ban không nói gì thêm, chỉ nói cho hắn biết hộp gỗ là một chìa khoá để Tô Vân đi dưới thành Sóc Phương, xem đồ vật hắn giấu khi còn sống còn hay không.
Tô Vân một mực mang theo hộp gỗ trong người, coi như trân bảo, trân quý như thần tiên tác.
Hộp gỗ này một mực không có dị trạng, giống như gỗ ruột đặc, nhưng mà hiện tại, hộp gỗ đột nhiên xao động!
- Lâu Ban Than Hữu nói dưới thành, không phải chỉ cổng lầu hoặc tường thành, mà là lòng đất thành Sóc Phương!
Tô Vân nắm chặt hộp gỗ, bàn tay bị chấn động có chút tê dại, toàn bộ cánh tay phải cũng bị chấn tê, vội vàng lấy hộp gỗ từ trong túi áo ra.
Chỉ thấy hộp gỗ vang lên ong ong, hầu như không cách nào bắt lấy.
Rất nhanh, Tô Vân chú ý thấy cũng không phải cái hộp đang chấn động, mà cái hộp này do vô số khối vuông nhỏ mắt thường hầu như không cách nào thấy rõ tạo thành.
Giờ phút này, không biết duyên cớ gì, những khối vuông nhỏ đang không ngừng gây dựng lại, dựng lại một hồi để hình dáng chiếc hộp phát sinh thay đổi từ trong ra ngoài!
Chính bởi vì bên trong bắt đầu thay đổi khiến mấy khối vuông nhỏ chuyển động mới dẫn đến cái hộp chấn động, mà bây giờ lấy cái hộp ra ngoài, hắn mới phát hiện manh mối!
Hộp gỗ trong chớp mắt hóa thành một kiếm gỗ ba thước, Tô Vân nắm chặt chuôi kiếm gỗ, thân kiếm dựng lên, đột nhiên ông một tiếng, mũi kiếm bắn lên.
Nhưng vào lúc này, một tiếng gào thét từ xa đến gần, tốc độ cực nhanh, Tô Vân giật mình.
- Xà Hàm Kiếm! Vừa rồi giết chết con trâu kia chính là Xà Hàm Kiếm của Toàn Thôn Cật Phạn!
Âm thanh kia chính là âm thanh của Xà Hàm Kiếm, hẳn theo tiếng mà đến, nghe được âm thanh sẽ tự động truy kích.
Vừa rồi hộp gỗ chấn động phát ra tiếng vang có chút lớn, dẫn đến Xà Hàm Kiếm truy tới!
Tô Vân không cần nghĩ ngợi, vung tới một kiếm tiếng rít kia, thời điểm vung ra một kiếm mới hối hận.
- Nguy rồi! Xà Hàm Kiếm vô cùng sắc bén, thanh kiếm kia do Toàn Thôn Cật Phạn luyện ra dùng để cắt da mình lột xác! Kiếm gỗ của ta… Chỉ sợ. . .
Hắn vừa mới nghĩ đến đây, kiếm gỗ đã va chạm vào Xà Hàm Kiếm, chỉ nghe xùy một tiếng vang nhỏ, Tô Vân cảm giác được kiếm gỗ trong tay có chút chìm xuống, ngay sau đó khôi phục như thường.
Hưu ——
Một mảnh kiếm gãy trắng như tuyết từ bên tai Tô Vân bay qua, Tô Vân vội vàng nghiêng người, mũi kiếm gãy ầm một tiếng bắn vào bên trong vách đá.
Một bên khác, một cây kiếm gãy ô ô bay đi.
Tô Vân nghi ngờ, nâng kiếm gỗ nhìn lại, chỉ thấy kiếm gỗ lông tóc không tổn hao gì, hắn nhìn về phía trước, thấy kiếm gãy kia chính là Xà Hàm Kiếm, bị chém đứt một nửa, tư thế lúc phi hành có chút không vững, phát ra âm thanh cũng lớn hơn.
Dưới vách núi, cột đá như rừng, một đạo nhân áo đen bên trong rừng đá há miệng, kiếm gãy kia bay vào trong miệng hắn, biến thành một cái răng bị đứt rời.
Đạo nhân áo đen chính là Toàn Thôn Cật Phạn Tiêu Thúc Ngạo, khẽ nhíu mày, nói.
- Gặp được cao thủ chặt đứt kiếm của ta.
Bên cạnh hắn truyền đến tiếng cười khẽ.
- Thúc Ngạo, ta truyền thụ cho ngươi Chân Long mười sáu thiên, cực kỳ phù hợp với ngươi, thực lực của ngươi đã gần đến tiêu chuẩn nhất lưu tại Sóc Phương, người thành Sóc Phương có thể chặt đứt kiếm của ngươi không nhiều.
Nói chuyện chính là thiếu nữ Ngô Đồng, vẫn như cũ là một bộ quần áo màu đỏ, đi
Tiêu Thúc Ngạo cau mày nói.
- Nhưng mà người này đã cắt đứt kiếm của ta.
- Ngươi cảm nhận được nguyên khí đối kháng sao?
Thiếu nữ Ngô Đồng hỏi.
Tiêu Thúc Ngạo lắc đầu.
- Đây chính là.
Thiếu nữ Ngô Đồng cười nói.
- Không có cảm giác được nguyên khí đối kháng, giải thích linh binh của đối phương cực kỳ sắc bén, cũng không phải tu vi phía trên ngươi, không cần lo lắng. Ngươi dùng Long Nha thiên ta dạy cho ngươi, lại luyện một Long Nha kiếm thì sẽ không bị bảo vật người này chặt đứt.
Tiêu Thúc Ngạo đồng ý, nhắm mắt đi theo nàng, khí huyết mờ mịt phun trào từ trong miệng mũi, lại nhổ xuống một chiếc răng ngậm vào trong miệng, luyện chế Long Nha kiếm.
- Cây kiếm này, thật sự làm từ gỗ?
Tô Vân kinh ngạc giơ kiếm gỗ lên nhìn, muốn mượn đèn kiếp tro quan sát, nhưng lại sợ bại lộ bản thân.
- Hộp gỗ chắc chắn vì đi tới nơi này bị lực lượng nào đó kích phát hóa thành hình dáng kiếm gỗ.
Tô Vân nhẹ nhàng vuốt ve kiếm gỗ, xúc cảm dịu dàng, không giống như vật kim loại nhưng mà gỗ thì rất khó rèn đúc đến nhẵn nhụi như vậy, có lẽ Lâu Ban dùng tài liệu dị chủng.
Kiếm gỗ liền thành một khối, không cảm giác được nó do vô số khối vuông nhỏ mà mắt thường không thể nhận ra ghép lại mà thành, kỹ nghiệp rèn đúc thật quá diệu làm người ta nhìn mà than thở.
- Hộp gỗ biến thành kiếm bởi vì chìa khoá có hình dáng một thanh kiếm, hay bởi vì ta luôn nghĩ đến Tiên kiếm sau Thiên môn kia?
Tô Vân phân tích nội tâm của mình, trải qua thời gian dài, đó giờ hắn lo lắng nhất là Tiên kiếm kia, lo lắng khi mình lần sau đi vào một thế giới khác sẽ bị Tiên kiếm lấy tính mạng.
Rất có thể ý nghĩ của mình trong lúc vô hình ảnh hưởng đến khối gỗ nhỏ, hắn nhất định phải bài trừ loại khả năng này.
- Nếu như ta chuyên tâm suy nghĩ về đại hoàng chung của ta thì sao?
Hắn vứt bỏ tạp niệm, không suy nghĩ Tiên kiếm nữa, mà quan tưởng đại hoàng chung.
Đột nhiên, trong tay hắn lại truyền tới ong ong ong chấn động tiếng, sau một lúc lâu, kiếm gỗ biến mất, thay vào đó là một cái chuông vàng, hoàng chung bảy tầng đang không ngừng xoay tròn, bên trong hoàng chung thậm chí còn có bánh răng tỉ mỉ đang chuyển động!
Tô Vân nhìn chằm chằm vào hoàng chung, sau một lúc lâu, thấp giọng nói.
- Bánh răng được khắc cũng không chính xác, khắc tích tắc chuyển động một năm sẽ sai số một giây. Nhìn ra được, phương pháp khắc độ loại này của Lâu Ban Than Hữu cũng không hoàn toàn chính xác.
Lúc hắn học kinh điển cựu thánh, Dã Hồ tiên sinh nói qua, cựu thánh thế nào cắt tròn, tính toán số Pi. Lâu Ban dùng phương pháp tương tự, đều là phương pháp cắt tròn, những khối gỗ nhỏ kia nhỏ bé đến gần như không thể quan sát chính là thể hiện của phương pháp cắt tròn.
Nếu như phương pháp cắt tròn có thể phân chia tỉ mỉ vô tận, khối gỗ nhỏ vô cùng bé. Như vậy, tính toán thời gian sẽ càng ngày càng chính xác, nhưng vĩnh viễn cũng sẽ không tính ra thời gian chính xác, chắc chắn sẽ có sai số.
- Đúng rồi, khối gỗ nhỏ biến thành hoàng chung, ngược lại rất kỳ quái.
Tô Vân gãi đầu một cái, có chút hậu tri hậu giác.
Loại biến hóa này tương tự tiên đồ trong thế giới sau Thiên môn, sẽ phát sinh thay đổi theo tâm ý của người khác, phi thường kỳ diệu.
Tâm niệm Tô Vân động.
- Không biết hoàng chung do khối gỗ biến thành có thể dung hợp cùng hoàng chung của ta hay không? Nếu như có thể dung hợp hoàn mỹ, chẳng phải nói ta có tính linh thần binh của chính mình?
Đỉnh đầu của hắn, tính linh thần thông đại hoàng chung không nhanh không chậm hiện ra, càng lớn hơn tiểu mộc chung trong tay Tô Vân gấp mười gấp trăm lần.
Hơn nữa, khắc độ tích tắc của đại hoàng chung nổi lên hiện ra lạc ấn giao, vượn, Tất Phương, nhật nguyệt, bên trên tiểu mộc chung thì không có những này lạc ấn.
Tô Vân đang suy nghĩ như thế nào mới có thể để tương dung cả hai lại thấy tính linh thần thông đại hoàng chung từ từ thu nhỏ theo tâm ý của hắn, dần dần có kích cỡ bằng với tiểu mộc chung.
Trong lòng hắn thình thịch đập loạn, vội vàng áp chế tâm tình kích động, thận trọng để hai cái chuông trùng lặp vào nhau.
Đại hoàng chung là tính linh thần thông, hữu hình vô chất, có thể tương hợp cùng khí huyết cho thấy uy lực kinh người.
Mà sau khi đại hoàng chung cùng tiểu mộc chung tương hợp lại, mặt ngoài khắc độ tích tắc của tiểu mộc chung vậy mà cũng lập tức nhiều thêm hình vẽ lạc ấn của giao, vượn, Tất Phương, nhật nguyệt!
Tô Vân thôi thúc khí huyết, đưa vào mộc chung, chỉ thấy mộc chuông trở nên vàng óng ánh, đủ loại lạc ấn bên trên khắc độ tích tắc trong chuông tựa như sống lại, có thần thái khác biệt của mỗi người!
- Cái này không phải linh binh của ta đó chứ? Dù khắc độ vận chuyển không quá chính xác nhưng cũng miễn cưỡng có thể dùng!
Tô Vân vừa mừng vừa sợ, lấy lại bình tĩnh, thấp giọng nói.
- Phần nhân tình của Lâu Ban Than Hữu có chút quá nặng.
Hắn một mực xem nhẹ khối gỗ Lâu Ban giao cho mình, hắn cảm thấy khối gỗ nhỏ chỉ là một chìa khoá, tác dụng rất kém thần tiên tác.
Hắn quý trọng tình hữu nghị, lúc này mới tiếp nhận hộp gỗ, giúp Lâu Ban hoàn thành nguyện vọng, bên trong nội tâm của hắn, không có ý nghĩ chiếm tiện nghi hoặc được một bảo vật của Lâu Ban.
Cho tới bây giờ, hắn mới phát hiện khối gỗ nhỏ trân quý cùng bất phàm như thế nào.
Tuy sĩ tử học được công pháp giống nhau bên trong quan học, nhưng mà cũng có người giống dị loại Tô Vân, tu luyện nhiều loại công pháp khác biệt.
Linh binh những sĩ tử này rất khó luyện chế, bọn họ nắm giữ nhiều công pháp, tư duy đa dạng, khó mà bị công pháp truyền thống trói buộc.
Linh binh của bọn họ tự nhiên cũng càng khó luyện chế.
Mà thứ này của Lâu Ban xem như mở ra con đường mới, tương đương với biến dị linh binh, lấy tỉ mỉ mô hình khối bé li ti xem như cơ sở cấu thành vật, tổ hợp thành hình dáng các linh binh khác biệt, cho dù độ chuẩn xác không cách nào đi đến cực hạn hoàn mỹ, nhưng đối với những tu sĩ như Tô Vân mà nói, thế đã quá đủ!
Tô Vân bước chân, một bước đột nhiên đạp không, rời từ trên vách đá xuống dưới, rơi xuống hơn mười trượng, tiểu kim chung trong tay hắn đột nhiên xoay tròn phân giải, hóa thành một đôi Tất Phương thần dực xuất hiện phía sau lưng hắn, Tô Vân đón gió cất cánh, một hơi bay lên cao!
Truyện-được-thực-hiện-bởi-HámThiênTàThần
…
Toàn Thôn Cật Phạn Tiêu Thúc Ngạo cùng thiếu nữ Ngô Đồng đã đi tới biên giới thành kiếp tro dưới lòng đất, bốn phía đều là thợ mỏ đang bận rộn, còn có linh sĩ trấn thủ, cực kỳ nghiêm ngặt, nhưng mà những người này làm như không thấy đối với Tiêu Thúc Ngạo và thiếu nữ Ngô Đồng, phảng phất như không nhìn thấy bọn họ.
Nhân ma giỏi về đùa bỡn nhân tâm, làm ra huyễn cảnh, cho dù đi qua người những thợ mỏ cùng linh sĩ, bọn họ cũng hoàn toàn không biết gì.
Đột nhiên, lông mày Tiêu Thúc Ngạo giật giật, ngẩng đầu nhìn lên không trung, chỉ thấy lòng đất phía trên thành kiếp tro một vùng tăm tối, loại trừ trụ đồng cắm rễ xuống từ thành Sóc Phương ra thì không nhìn thấy những vật khác.
Thành Sóc Phương giống như cây gỗ lớn chọc trời, mà những trụ đồng này giống như những sợi rễ của cự mộc, cắm rễ bên trong thành kiếp tro.
Khung cảnh này rất rung động, lời nói khó mà hình dung hết!
- Thúc Ngạo, đi theo ta.
Thiếu nữ Ngô Đồng trở về, cười nói.
- Cách ta quá xa, bọn họ sẽ phát hiện ngươi.
Tiêu Thúc Ngạo lấy lại bình tĩnh, vội vàng đuổi theo nàng, nói.
- Lòng đất lại có thành thị như vậy, xưởng kiếp tro không chỉ là xưởng kiếp tro đơn giản, ta thấy Xưởng đốc xưởng kiếp tro như muốn đào cả toà thành kiếp tro này ra vậy đó!
Thiếu nữ Ngô Đồng cười tủm tỉm nói.
- Bởi vì người không biết không sợ. Những nhân loại ngu xuẩn này cho rằng mình có thể chưởng khống tất cả, nhưng lại không biết, kiếp tro này tạo thành lực lượng không phải bọn họ có thể nắm giữ. Đây là kiếp tro do kiếp hỏa để thế giới trước bị hủy diệt lưu lại, là linh sĩ thế giới trước dùng khí huyết bọn họ biến thành bụi!
Nàng điềm nhiên nói.
- Bên trong ẩn giấu rất nhiều kiếp tro chưa cháy hết, hơi không cẩn thận, kiếp tro sẽ bị dẫn động, kiếp hỏa sẽ đốt trụi cả thế giới này, để thành Sóc Phương, thậm chí toàn bộ thế giới đều hóa thành kiếp tro! Mà sinh vật bên trong kiếp tro, chính là quái kiếp tro!
Tiêu Thúc Ngạo không khỏi rùng mình một cái.
- Cho nên, ta cùng tiền bối ngăn lại bọn họ, quyết không thể để bọn họ tùy ý làm bậy!
Thiếu nữ Ngô Đồng lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
- Ngăn cản bọn họ? Ha ha. . .