• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 6

Sáng sớm, Yến thái y liền mang theo hòm thuốc vội vàng tới Thanh Tú cư. Tính theo sản kì của nữ nhân thì sản kì của Thu Nhi đã qua gần 10 ngày. Nhiều ngày qua đứa nhỏ càng không an phận, không biết nó rốt cục chọn thời điểm nào mới chịu đi ra.

Yến thái y vào nội thất, Thu Nhi nằm ở trên giường, còn Tiểu Đông Tử ngồi một bên dùng bố khăn thấm mồ hôi cho hắn. Tiểu Đông Tử nói cho Thái y, Thu Nhi bắt đầu đau bụng từ tối qua, từng đợt không dứt, mỗi lần cơn đau tới liền đầy người là hãn, mới vừa rồi lại vừa đau một trận.

“Yêu, thật sự lần này sẽ sinh!” Yến thái y xem mạch thượng Thu Nhi, khẳng định quả thật là sản triệu, thế nhưng vài ngày qua vẫn cứ như thế, hôm nay cũng không có thay đổi gì đặc biệt.

Một lúc sau, Thu Nhi lại đau bụng. Tiểu Đông Tử vội vàng nhu phúc cho hắn. Yến thái y lại hỏi, Thu Nhi nói khi thì trướng khi thì trụy. Đứa nhỏ hình như trở nên luống cuống.

Đến buổi chiều đứa nhỏ tựa hồ lại im lặng, Thu Nhi còn có thể ngủ và ăn uống chút ít. Trời vừa chạng vạng Thu Nhi liền bảo Thái y về trước, nói hôm nay sợ là vẫn chưa sinh được. Thái y cảm thấy không ổn, lão áp tai vào bụng Thu Nhi nghe thai âm, từ buổi chiều hôm nay thai âm đã bắt đầu dị thường hỗn loạn.

Yến thái y kiên trì lưu lại, còn cùng Thu Nhi ăn cơm chiều. Thu Nhi thân mình toan trầm, ăn cơm xong liền ngủ. Yến thái y cũng bận rộn suốt một ngày, đang thay quần áo chuẩn bị ngủ, chợt nghe thấy Tiểu Đông Tử hô to xuất huyết! Yến thái y nghe tiếng kêu liền vội vàng thay y sam chạy đến xem Thu Nhi.

Máu đỏ theo hậu huyệt Thu Nhi mà ồ ạt chảy, tuy rằng chỉ là một dòng máu đỏ tươi thế nhưng lại cuồn cuộn không dứt. Thu Nhi thống khổ rên rỉ không thành tiếng.

Thu Nhi nói cho Thái y, bụng hắn chốc thì âm ỉ đau, chốc lại trụy trướng, đứa nhỏ giống như đi xuống đem thắt lưng hắn chặt đứt, vị trí thai vị cũng không mấy thoải mái.

Yến thái y sờ sờ bụng Thu Nhi, vị trí đứa nhỏ so với vừa rồi đúng là thấp hơn một chút. Lần này Thu Nhi hẳn là thật sự sinh sản.

Yến thái y dặn dò Tiểu Đông Tử đóng cửa sổ, nấu nước nóng, tất cả cần chuẩn bị chu đáo cẩn thận, sau đó đi thông báo cho bệ hạ Thu Nhi nhập bồn.

Thu Nhi đau đến nằm cũng không được, dựa cũng không xong. Yến thái y đành dứt khoát đem Thu Nhi dựa vào trong lòng mình. Bụng Thu Nhi mấp máy kịch liệt, ở góc độ này Yến thái y nhìn thấy rất rõ ràng.

Tiểu Đông Tử bưng vào phòng nồi nước sôi, nhìn thấy Thu Nhi ngay cả rên rỉ đều đứt quãng, liền chạy nhanh đi tìm Hoàng Thượng. Đến tẩm cung của bệ hạ, hắn nghe ngóng được người ta nói bệ hạ đang ở Cảnh Viên Cung bồi thiếu gia nơi đó. Tiểu Đông Tử lại lật đật chạy đến Cảnh Viên cung gặp Phúc tổng quản, trực tiếp thông báo Thu Nhi sẽ sinh!

Thu Nhi không phải một nam sủng bình thường, Phúc tổng quản liền một đường chạy đi thông báo bệ hạ.

Lúc này, Đổng Quang Đế đang ôm ấp tình lang ngắm tranh ngâm thơ, nghe bẩm báo Thu Nhi sắp sinh, chỉ thản nhiên thanh giọng nói đã biết. Phúc tổng quản chần chừ đứng lại chờ mãi cũng không thấy lời vàng nhả ngọc được câu nào, liền ngầm hiểu lui xuống.

Phúc tổng quản đi ra hướng Tiểu Đông Tử bất đắc dĩ, nói: “Bệ hạ đang bận, hơn nữa dù có đi cũng sẽ không gặp được Thu Nhi, phòng sinh không phải là nơi bệ hạ có thể ra vào. Ngươi trở về nên nói với Thu Nhi, nói bệ hạ không còn quan tâm tới hắn nữa rồi!” Phúc tổng quản nói xong, lại hướng Tiểu Đông Tử hỏi: “Thu Nhi ra sao rồi? Tình hình vẫn ổn chứ?”

Tiểu Đông Tử không nhịn được bật khóc, mắt đỏ rưng rưng nói: “Thời điểm nô tài đi ra, chủ tử ngay cả đau đều không kêu được!”

Phúc tổng quản nhíu mày, hướng tiểu thái giám bên người nói: “Ngươi đi theo hỗ trợ Tiểu Đông Tử, có tin tức gì mau trở về thông báo cho ta!” Tiểu thái giám kia ứng thanh liền chạy theo phía sau Tiểu Đông Tử.

Tiểu Đông Tử trở về, Thái y liền bảo hai người bọn họ, một người đi đun thêm nước, người còn lại chuẩn bị đổi sàng đan. Lão cấp Thu Nhi ăn chút thuốc giảm đau, chờ tình hình dần ổn định. Thái y cũng đút vào miệng Thu Nhi vài viên dược hoàn bảo vệ nguyên khí.

Từ khi hạ thể xuất huyết tới bây giờ đã qua hai canh giờ, Thái y lại sờ bụng Thu Nhi, lão mơ hồ cảm thấy Thu Nhi sinh đứa nhỏ có lẽ không giống như nữ nhân. Chuyện tình li kì này lão chưa gặp qua bao giờ, hiện tại chỉ có thể đi từng bước tính từng bước.

Thái y có loại cảm giác Thu Nhi còn sống đã là một con đường dài, thế nhưng thời điểm nào hắn sinh con lão lại một chút chắc chắn đều không có!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK