Bàn tay hữu lực ôm lấy eo cô, kéo sát cô lại gần hơn, nâng cằm cô lên phủ lên môi cô, hôn một cách cuồng dã, phía bên dưới khẽ khiêu khích Lục Hy Tuyết. Cô xấu hổ đáp lại nụ hôn của hắn. Sau một hồi Bạch Hàn Dương rời khỏi môi Lục Hy Tuyết, hắn cười tà
- Đây mới gọi là hôn
Bạch Hàn Dương cắn lên tai cô, hắn nhẫn nhịn dược tố đang dâng lên trong người cùng với dục vọng của bản năng, hắn dịu dàng hôn lên trán cô, đôi mắt xinh đẹp của cô. Tuy đối với công việc và gia tộc hắn vẫn mang bộ mặt giả tạo, dù nữ nhân bên cạnh hắn vô số, nữ nhân muốn leo lên giường hắn nhiều vô kể nhưng thủy chung không một ai chạm được trái tim sâu trong đáy lòng hắn, hắn cơ bản cũng chẳng có cảm xúc hay phản ứng sinh lý gì với bọn họ. Khoác tay, ôm eo những nữ nhân đó đi nơi này đến nơi khác, giả tạo nuông chiều họ và rồi cuối cùng không lưu tình mà đá văng bọn họ đi, hắn làm vậy như để trả thù nữ nhân như mẹ hắn, căm ghét bọn người hám hư vinh tựa phù du, và cũng như trả thù họ về việc là tình nhân ngu ngốc cho sự phản bội của bản thân. Đến cùng hắn chưa bao giờ động lòng cho tới khi gặp được Lục Hy Tuyết trên đường giúp cho cha con Lâm Gia Nam, cô lúc ấy diễm lệ đến chừng nào, dung nhan tỏa sáng dưới ánh mặt trời rực rỡ, cô mang đến cho hắn cảm giác xa lạ mà hắn chưa bao giờ thấy được. Cứ thế tìm kiếm bóng hình cô khắp nơi, 1 năm dù ôm biết bao nữ nhân bên người nhưng họ lại giống như vật thế thân và cuối cùng cô xuất hiện càng trưởng thành quyến rũ hơn và hắn càng si mê hơn. Nhưng như sét đánh ngang tai khi gia tộc họ Lục cùng gia tộc họ Dạ lại kí hôn ước với nhau, cô cùng Dạ Diễm đã trải qua chuyện kia, nằm dưới thân một người đàn ông khác khiến hắn tức điên lên, ghen tỵ với Dạ Diễm càng nhiều hơn. Từ đó hắn tức giận, tức giận khi quyền thế của Bạch gia không bằng Dạ gia, căm tức bản thân vô dụng khi không thể đưa Bạch gia lên hàng đầu trong tứ đại gia tộc. Lại nhiều lần bỏ lỡ cơ hội để người khác đến trước một bước mà đoạt lấy cô. Và ngày kia cứ ngỡ cô sẽ không qua khỏi, hắn rất sợ hãi, căm giận Long Ngạo Vũ luôn mắng hắn ngu ngốc, đồng thời cũng châm biếm bản thân không thể bảo vệ cô trọn vẹn
Những tâm tư đó, hắn giấu kín trong lòng, hắn không biết nên mở miệng như thế nào, Bạch Hàn Dương lớn lên trong sự cô độc không tình yêu thương, hắn sẽ không thể hiểu được sự ôn nhu khiến Lục Hy Tuyết bên cạnh mình mà bá đạo trói cô lại, chỉ là hôm qua hắn xót xa cho cô khi bị dây xích kim loại còng vào tay đến đỏ ửng nên mới mở khóa
Bạch Hàn Dương ôm cô vào lòng nhưng cũng nhịn không được thầm nuốt khan khi bộ ngực đẫy đà của cô ép sát vào lồng ngực hắn. Nhẫn nhịn sự khô nóng, nhẹ nhàng trầm giọng khàn khàn hỏi cô
- Em đồng ý sao? Tự nguyện cùng tôi sao?
- Tất nhiên rồi
Lục Hy Tuyết ngẩn người, giọng nói của hắn như độc dược ngấm vào da thịt và máu của cô. Sau cùng cô nở nụ cười
Bạch HÀn Dương nghe được câu trả lời của cô, hắn hôn lên môi cô một lần nữa chỉ là lần này mang theo sự trầm luyến dịu dàng, hắn dời xuống cổ cô, liếm mút để lại dấu hồng ngân, hai bàn tay không rảnh rỗi, nắn bóp lấy đôi gò bông ra đủ mọi loại hình dạng, trong mắt dần nhuốm đầy màu dục vọng, sự lạnh lùng nơi đáy mắt biến mất thay vào đó là ôn nhu là si mê. Bạch Hàn Dương bế cô lên, đặt cô ngồi lên thành bồn, lúc này không còn hạn chế về chiều cao, cô và hắn cao bằng nhau. Bạch Hàn Dương xoa nắn hai bên nhũ hoa, Lục Hy Tuyết thở hắt ra
- Để anh nghe giọng của em a
Nói xong, Bạch Hàn Dương ngậm lấy một bên, không chút lưu tình cắn mút dày cò đôi nhũ hoa, Lục Hy Tuyết không nhịn được, miệng ngâm nga ra tiếng
- A... ân...
Nghe tiếng ngâm của cô, hắn càng nhẫn không nổi
- Cho anh Tuyết nhi, tất cả cho anh đi
Bạch Hàn Dương trầm khàn nói, Lục Hy Tuyết run rẩy trả lời, cô nhướng người dâng cho hắn, giữ lấy gáy hắn cô nguyện dâng lên tất cả cho hắn. Bạch Hàn Dương như tìm được món yêu thích càng ra sức chơi đùa cắn mút. Bạch Hàn Dương mút lấy nhũ tiêm mềm mại, không ngừng khuấy đảo nó, tham lam nuốt lấy nó đến khi đôi gò bông trở nên căng cứng, không cho thêm cơ hội chần chừ, hắn quay sang công kích bên còn lại. Lục Hy Tuyết càng rên rỉ lớn hơn
- A... Ân... Ngô...
Một tay vẫn tiếp tục nắn bóp bên kia, tay còn lại tiến gần đến nơi mẫn cảm nhất đã ẩm ướt. Nhẹ nhàng tách hai cánnh hoa, lập tức bị mút lấy. Bạch Hàn Dương khẽ gầm nhẹ trong cổ họng. Thật nghĩ đến nếu hắn tiến vào có bao nhiêu mềm mại nóng rực
HẮn trêu đùa đến bất diệc nhạc hồ, Lục Hy Tuyết run lên, miệng khẽ rên rỉ ngâm nga, cô cùng hắn chìm vào dục vọng, cô muốn hắn nhiều hơn
Ngón tay vừa tiến vào bên trong lập tức bị bao chặt lấy, Lục Hy Tuyết khẽ ngâm 1 tiếng, Bạch Hàn Dương càng muốn khiêu khích hoa huyệt khiến nó ngày ẩm ướt hơn. Cơ thể gần đạt tới cao trào thì bỗng dưng Bạch HÀn Dương rút ra, dừng lại mọi động tác. Lục Hy Tuyết cau mày lên tiếng kháng nghị. Bạch HÀn Dương nở nụ cười, hắn khẽ cắn tai cô
- Sao? Nhịn không được sao? Gọi tên anh a
- Tên... sao?... Dương a...
- Em muốn anh làm gì ?
- Anh...
Lục Hy Tuyết xấu hổ cắn môi, ai oán nhìn hắn nhưng bên dưới thật sự trống rỗng khiến cô nhịn không được
- Muốn anh... đâm... a... ân...
Bạch Hàn Dương hừ lạnh, hắn thô bạo hôn lên môi cô, dương vật xanh tím đang cương cứng nổi đầy gân xanh và còn có xu hướng càng bành trướng và nóng rực hơn, hắn không báo trước đâm ssâu vào. Lục Hy Tuyết hét lên đầy đau đớn, của hắn quả thật rất lớn a, Bạch Hàn Dương hít 1 hơi lạnh, hắn bật ra tiếng rên trầm thấp. Hoa huyệt của cô quả thật đúng như hắn nghĩ, không, còn hơn thế, chặt hơn và nóng hơn, suýt chút nữa hắn nhịn không được buông hai tay đầu hàng. Dừng lại một chút lại động thắt lưng ra ra vào vào liên tục, động tác càng mạnh và nhanh hơn, mỗi lần đều chạm tới gần tử cung thì lại dừng lại rồi rút ra lại đâm vào. Hắn ôm chặt lấy cô, nâng người cô lên, hai chân kẹp lấy eo hắn. Nửa người của cả hai chìm trong nước ấm, hoa dịch tiết ra vô số, lại nước ấm theo động tác của hắn cũng tiến vào hoa huyệt, mang đến cho cả hai thêm khoái cảm. Lục Hy Tuyết run rẩy, cô ôm chặt hắn, khoái cảm dồn dập kéo tới kích thích mọi dây thần kinh của cô, cô không thể tiếp nhận kịp, cô rên rỉ đứt quãng, móng tay cào lên lưng hắn nhưng Bạch Hàn Dương không hề thấy đau, trong đầu hắn hiện giờ là điên cuồng chiếm đoạt cô. Lục Hy Tuyết không thể cứ tiếp tục thế này, cô lắc đầu nguày nguậy bật khóc csàu xin hắn
- Đừng mà... A... không được...
Cùng làm trong bồn tắm nước nóng thế này là lần đầu tiên, sự xa lạ cùng khoái cảm dồn dập cô chưa thể thích nghi. Bạch Hàn Dương nắn bóp đôi gò bông đang đứng thẳng, hắn hôn lên miệng cô, nuốt xuống những lời cầu xin nài nỉ hắn dừng lại, cô không biết nài nỉ chỉ làm hắn thêm điên cuồng
Không biết sau bao lâu, Bạch HÀn Dương gầm lớn, một dòng chất lỏng nóng rực tràn sâu vào trong người cô, lại tràn ra ngoài theo dòng nước hòa tan. Chưa kết thúc, Bạch Hàn Dương xoay người cô lại tiếp tục thêm một lần lại một làn dù cô có cầu xin bao nhiêu lần đi chăng nữa
Một cảnh xuân mặt đỏ tim đập tiếp tục diễn ra trong phòng tắm. Một ngày lại kết thúc sang một ngày mới
---------------------------
T.k thể chỉnh font chữ đc vì đt nó vẫn v, có chỉnh bao nhiu lần cũng k đc
Haizzzzz... t.g đã bị đâù độc lâu r nên cảnh H có vẻ nặng, mà cũng chai lì r =))
*Trailer:
- Đàn ông buổi sáng không thể trêu chọc
- Em nói sai rồi, bất cứ lúc nào cũng không thể trêu chọc. Buổi sáng sau khi được ăn no thì sẽ là lưu manh bô sỉ còn buổi tối sẽ trở thành con sói tà ác trơ trẽn
-.........