• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Tư quỳ nửa người trên thảm, trong bộ váy ngắn bó sát khẩu giao cho Tần Thanh Dư. Anh nắm lấy đoạn dây dẫn trong tay, ép cô ngẩng đầu lên. Chỉ việc ngậm lấy thứ đó đã là thử thách, giờ lại bị anh kéo lên khiến phần thân dưới đâm sâu vào họng, khiến cô khó chịu đến mức buồn nôn.

Cô ngước lên, đôi mắt ngân ngấn lệ, hốc mắt đỏ ửng, cố gắng nuốt vào chăm sóc phần thân thể quá khổ của anh. Một cái ngước nhìn từ cô khiến Tần Thanh Dư suýt nữa mất kiểm soát. Anh dang chân, tay đặt sau đầu cô, nhấn xuống từng chút một, cổ họng chuyển động theo nhịp thở dồn dập của anh. Chiếc kính đã được tháo xuống, anh nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô, hơi thở nặng nề đổ xuống đỉnh đầu Trần Tư.

Anh nắm chặt sợi dây dẫn, vuốt ve cổ cô, lý trí dần bị dục vọng cuốn đi, giọng nói run rẩy: “Cô học trò ngoan… liếm đi… ngoan lắm…”

Không chỉ là sự thỏa mãn về thể xác mà còn là cảm giác chinh phục. Khi Trần Tư quỳ xuống ngậm lấy anh, đầu óc Tần Thanh Dư trở nên trống rỗng, như bị máu dồn hết lên não. Cô thè lưỡi liếm nhẹ lên dương v*t đang căng cứng, bộ đồng phục ngắn không đủ che đi vòng ngực đầy đặn khiến đường cong mềm mại lộ rõ khi cô cúi xuống.

Anh giữ chặt sau đầu cô, dương v*t đâm sâu vào trong, Trần Tư run rẩy ngước lên ánh mắt giao với ánh nhìn nóng bỏng của anh. Đôi môi ngậm lấy vật đó, nước bọt làm chúng bóng loáng, trong khoảnh khắc mọi ý nghĩ trong đầu Tần Thanh Dư đều bị thiêu đốt, chỉ còn lại dục vọng ngùn ngụt.

Anh bế Trần Tư lên ngồi trên đùi mình, chiếc váy ngắn chẳng che được gì, vốn chỉ là hai mảnh vải dán lại. Tần Thanh Dư không kéo váy cô xuống mà giữ chặt lấy cô, tay lần đến ngực tròn đầy, hôn lên núm v* đang căng cứng.

Anh hôn say mê, lưỡi vờn nhẹ trên ngực, tay lần xuống eo, nắn bóp mông, dương v*t cứng rắn chạm vào hai cánh môi mềm mại.

“Thầy ơi… có được không… insegnante (thầy)?” Câu nói nhỏ nhẹ bằng tiếng Ý như thêm dầu vào lửa, lọt trọn vào tai anh. Tần Thanh Dư giữ chặt mông cô, dương v*t cọ xát ngay trước âm đế, hơi thở phả vào tai cô: “Được, cô bé ngoan… tự nhích xuống nào… ngoan nhé.”

Hai người nhập vai đầy xấu hổ, cảm giác ngại ngùng tăng lên gấp bội khi Trần Tư vẫn khoác trên mình bộ đồ gợi cảm không thể che giấu gì.

Gương mặt cô đỏ bừng, Tần Thanh Dư nhanh chóng đeo bao cao su, đỡ eo cô từ từ ngồi xuống. Một tuần không gặp, cộng thêm cả tuần giận dỗi khiến cho dù cô đã ướt đẫm, bên trong vẫn khít khao. Trần Tư ngồi trên người anh, cảm nhận từng chút một dương v*t thô dài đâm vào gây chút đau rát, khiến cô nhíu mày. Ngước lên là bầu trời đầy sao, như thể họ đang thực sự làm tình dưới trời sao.

Sự kiên nhẫn của Tần Thanh Dư không được như Trần Tư. Ngay khi vừa chạm đến nơi sâu nhất, anh đã giữ chặt eo cô, nhịp nhàng di chuyển từ dưới lên, chiếc váy mỏng bay lên theo từng cú nhấp, vòng mông đầy đặn rung lên sau mỗi nhịp va chạm.

“Cô bé ngoan…” Anh thì thầm bên tai, mỗi cú đâm sâu kết hợp với vết cắn mạnh trên cổ Trần Tư. Bàn tay anh mơn trớn dọc theo sống lưng cô, cảm giác tê dại lan tỏa mỗi khi chạm vào vết sẹo dài, như có hàng ngàn chiếc lông vũ đang nhẹ nhàng vuốt ve.

Anh nắm chặt sợi dây dẫn, kéo Trần Tư đến gần mình, ép cô ngẩng đầu lên để anh có thể hôn. Nước bọt của họ kéo dài thành một sợi bạc mỏng manh, phản chiếu ánh trăng dịu nhẹ như phủ lên không gian một sự ấm áp đầy quyến rũ. Cả hai giống như cặp đôi thầy trò đang lén lút tận hưởng trái cấm, trao nhau mọi đam mê và chân thành dưới ánh trăng ngập tràn.

Anh thả lỏng sợi dây, ôm lấy cô và hôn sâu, từng nhịp đẩy vào bên trong. “Ngoan nào, giờ thầy sẽ kiểm tra bài tập của em. Nào, ngoan một chút nhé.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK