CCTV trong quán cà phê có ghi lại tất cả vụ việc Thẩm Hy hẹn gặp Vương Lệ ra ngoài, anh không rõ hai người họ nói chuyện gì, nhưng có vẻ nó liên quan đến anh và cả Viên Tịch.
Nếu không, những bức ảnh này sao có thể đột ngột điều tra ra, so với tình cách Vương Lệ, bà ta suy nghĩ không chu đáo, sự thông minh cũng không quá cao, nếu nghi ngờ thì cũng không lắm thời gian tìm người theo dõi.
Bà ta cũng thừa biết Yến Huân ghét như vậy, sẽ không tự tìm cách hủy hoại mối quan hệ đã sớm nảy lửa giữa mẹ ghẻ và con chồng.
Những ngày gần đây mọi chuyện cứ loạn cào cào cả lên, vì Viên Tịch và Yến Huân tin tưởng và yêu nhau thật lòng nên chút khó khăn này có thể cùng nhau vượt qua.
Trái lại, tình cảm gần ba năm của Vương Nhậm và Hàn Diệp lại xảy ra chút vấn đề.
- Cái gì? Đi cả đêm không về? Vương Nhậm anh có bị làm sao không? Anh đi bida cả đêm không về, tối qua anh ngủ ở đâu?
Hàn Diệp đứng trước mặt Vương Nhậm chất vấn, giọng nói càng ngày càng cao khiến cơn buồn ngủ của anh nhanh chóng giảm đi, cơn mệt mỏi bắt đầu ập đến.
- Anh buồn ngủ mà, để lát nữa rồi nói đi.
- Rốt cuộc dạo gần đây anh bị cái gì? Tối qua em gọi điện, hình như anh không ở quán bida đúng không?
Mỗi đêm Hàn Diệp và Vương Nhậm đều call video với nhau, đi đâu anh cũng báo cáo, không điều gì Hàn Diệp không biết. Nhưng mọi thứ đã khác kể từ ngày hôm đó. Ngôn Tình Sủng
Sáng sớm Hàn Diệp đã tìm đến tận nhà Vương Nhậm, ba mẹ anh đi làm từ sớm nên trong nhà chỉ còn lại người làm, chuyện cãi nhau vì vậy mà mỗi lúc một lớn hơn.
Vương Nhậm không cho cô lời giải thích cụ thể, cứ như vậy bỏ mặc Hàn Diệp đi ra ngoài, anh không thích cách kiểm soát quá mức của cô, càng không thích dáng vẻ bực tức của cô ngay lúc này.
Kể từ hôm đó, cả hai đã chiến tranh lạnh cả tháng nay.
...
- Hai, ba zô....
Ba cô gái, ba phong cách khác nhau lại tụ tập một nơi mà nhậu nhẹt, chỉ là cuối tuần cả ba đều muốn giảm căng thẳng nên mới chọn nhà Viên Tịch ăn uống.
- Cạn ly nhé.
- Làm giống như đang uống bia không bằng.
Uống vài ngụm coca, Hàn Diệp tặc lưỡi cho một miếng kẹo ngô vào miệng, cảm giác vị ngọt trào dâng cả khoang miệng cô, cũng giống với cảm giác yêu nhau như những ngày đầu.
Yến Hoa cầm một chiếc kẹo dẻo vị dâu trước mặt thuận tay cho vào miệng, hình ảnh trong đầu là một nam sinh chợt hiện đến, cô biết đó không phải là tình cảm thực sự, đó chỉ là nhất thời mà thôi. Tuy vậy cô vẫn muốn liều mình trải nghiệm một lần, muốn thử cảm giác yêu đương sẽ như thế nào, bởi cô từng nghe nói rằng tình yêu vô cùng tàn nhẫn.
- Đừng thử, đừng thử, tốt nhất em không nên thử.
Hàn Diệp mở miệng nói, trong ánh mắt vô cùng tỉnh táo nhìn Yến Hoa.
- Em biết không? Tình yêu học trò sẽ không đẹp như những gì em tưởng tượng, sẽ có lúc em thất vọng vì chọn người đó. Nếu nói về Viên Tịch, là em ấy tu tâm dưỡng tính mới gặp Yến Huân đó, nếu chỉ nghĩ đơn giản thì mọi thứ sẽ không hề đơn giản đâu.
Nghe chị lớn nhiều năm trong nghề chỉ dạy, Yến Hoa càng háo hức mở miệng hỏi thêm.
- Chị chán rồi sao?
Chán? Cũng gần như vậy.
Bình thường những lúc đi chơi thế này, Vương Nhậm sẽ gọi điện hoặc nhắn tin, khi nào quan tâm quá sẽ đến đón cô về ngay lập tức. Chỉ là ở hiện tại, mọi thứ không còn như ban đầu nữa.
Thấy biểu cảm gượng gạo của Hàn Diệp, Viên Tịch mở miệng giải tỏa bầu không khí.
- Thôi, thôi đừng nói chuyện tình cảm nữa, nói chuyện khác đi.
- Rõ ràng thời gian trước hai anh chị còn ngọt ngào lắm mà.
Chưa kịp khuyên nhủ xong, Yên Hoa liền nhanh nhảu cướp lời, Hàn Diệp ngay lập tức rơi vào trạng thái bị động.
- Tình yêu nhiều thứ khó hiểu lắm.
- Vậy hai người sẽ thực sự chia tay sao?
Có cần hỏi thằng như vậy không? Dưới gầm bàn, Viên Tịch cố tính đá mạnh vào chân Yến Hoa để nhắc nhở, cô ý thức được câu hỏi của mình có hơi quá đà nhưng đã là chị em thân thiết, phải nói ra vấn đề, nhiều khi giúp được cho người khác thì sao?