Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 76

“Ài, ngươi làm gì vậy? Chen cái gì mà chen? Vội đi đầu thai à.”

Có người không vui, mở miệng mắng.

Mạng người quan trọng, Lưu Ly không có sức quan tâm lời mắng chửi của người khác, chỉ một lòng muốn chen vào trong.

Đợi khi chen được vào trong, Lưu Ly cũng nhìn rõ tình hình trước mắt.

Một người phụ nữ tóc bạc phơ, lúc này mặt mày nhếch nhác dập đầu trước một lão đại phu râu bạc trắng, mà trên đất lại có một bé trai trạc tuổi Bình Bình nằm ở đó.

Bé trai trông đã hoàn toàn không còn hô hấp, mặt tím tái, trong mũi còn có vết máu, thậm chí còn xảy ra tình trạng không nhịn được ra quần.

Giống như những gì cô nghĩ, dị vật mắc kẹt ở khí quản, dẫn tới đứa trẻ nghẹt thở.

Cũng không biết sự việc xảy ra bao lâu rồi, tóm lại, tình trạng rất nguy cấp, buộc phải nhanh chóng cấp cứu.

Lưu Ly cũng không quan tâm quá nhiều, trực tiếp ôm đứa bé trên đất lên, sử dụng phương pháp Cấp Cứu Dị Vật Đường Thở, hai tay ấn vào phần bụng của đứa trẻ, khiến đứa trẻ đó cúi gập người về phía trước, tay không ngừng đánh vào phần bụng của đứa trẻ.

Biến cố như vậy khiến tất cả mọi người ở đây đều không phản ứng kịp, chỉ có thể nhìn Lưu Ly đang dày vò đứa trẻ đó.

Vào lúc này, nãi nãi của đứa trẻ cuối cùng cũng phản ứng lại, gầm lên một tiếng xông tới cướp lại đứa trẻ.

Vừa cướp còn vừa dùng tay đánh Lưu Ly: “Độc phụ, mau buông cháu của ta ra, số của cháu ta đã khổ như vậy rồi, ngươi tại sao ngay cả xác của nó cũng không tha?”

Vốn người phụ nữ già cũng xác định cháu của mình không cứu được nữa, còn cầu xin chỉ là vì không muốn chấp nhận sự thật này mà thôi.

Nhưng xác của cháu trai của mình bị một nữ nhân xấu xí dày vò như vậy, khiến bà ta không chịu được.

Tóc của Lưu Ly bị túm, bị đánh, trên người cũng ăn vài cái đập, đau tới mức cô nhe răng.

Điều quan trọng hơn là người phụ nữ già này vừa đánh cô vừa cướp lại cháu như vậy, rất hạn chế hành động của cô.

Bị đánh đã bực rồi, Lưu Ly tức điên.

Nếu không phải nể tình đây là một đứa trẻ, cô sẽ không làm chuyện tốn sức mà không được gì như này.

“Bà dừng tay cho ta!” Lưu Ly vừa tận dụng mọi khả năng cứu cấp cho đứa trẻ, vừa tức giận quát.

Chỉ đáng tiếc, người phụ nữ già vẫn ở trong trạng thái điên cuồng, vẫn đánh điên cuồng đánh cô, căn bản không nghe lời cô nói.

Mà người xung quanh, tất cả mọi người đều phẫn nộ nhìn Lưu Ly mà chỉ chỉ trỏ trỏ, giống như Lưu Ly là một ác nhân tày đình.

Tiếng khóc của người phụ nữ già vô cùng kinh người, khiến người nghe đau lòng rơi lệ.

Khi Trương Nhị Lang chen vào, thấy Lưu Ly tỷ của mình bị đánh, Trương Nhị Lang không thèm nghĩ ngợi, xông tới túm lấy người phụ nữ già đó.

“Buông ta ra, những kẻ ác nhân các người, trả cháu lại cho ta.”

“Không có thiên lý, tất cả đều bắt nát cô gia quả phụ như ta, còn muốn cướp cháu của ta, đây là muốn mạng của ta, muốn mạng của ta.”

Người phụ nữ già bị Trương Nhị Lang kéo, tay lại không buông Lưu Ly ra, cứ gào khóc thảm thiết ở đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
?
27 Tháng mười, 2022 18:56
Kh
BÌNH LUẬN FACEBOOK