CHƯƠNG 84
“Bé trai hay bé gái?”
“Một trai một gái.”
Mắt của Cẩm Nương chợt sáng lên: “A, thật là có phúc, như vậy đủ nếp đủ tẻ.” Nói xong, Cẩm Nương hỏi: “Xin hỏi tiểu nương tử là muốn vải xô hay là vải thô, muốn một xấp màu sắc có thể dùng được chung cho bé trai bé gái hay là hai xếp khác nhau?”
“Muốn mua một đứa trẻ một xếp vải xô, bà chủ có gì giới thiệu không?”
Cẩm Nương đánh giá Lưu Ly, có hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn đi lấy hai xếp vải xô thích hợp đến.
Một xếp màu xanh nước biển, thích hợp cho bé trai, một xếp màu hồng phấn, thích hợp cho bé gái.
“Tiểu nương tử xem có vừa ý?”
Nhìn hai xếp vải đó, Lưu Ly rất thích, trực tiếp gật đầu.
Sau đó, lại bảo bà chủ chọn cho mình một xếp vải xô màu xanh khói phù hợp và một xếp vải xô màu xanh sẫm.
Sau đó Lưu Ly lại muốn một xếp vải sa tanh, 30 cân bông.
Lưu Ly mua đồ mạnh tay như vậy, không chỉ có Trương Nhị Lang sửng sốt, ngay cả ông chủ tiệm quần áo Ngô Văn Trác và Cẩm Nương cũng mang vẻ trợn mắt há mốc mồm.
Ngô Văn Trác và Cẩm Nương chung quy cũng kinh doanh quen rồi, cũng biết câu con người không thể nhìn vẻ bề ngoài, cũng rất nhanh hoàn hồn, bắt đầu tính tiền.
Bốn xếp vải xô, một xếp một lượng năm tiền, tổng cộng sáu lượng.
Vải sa tanh đắt hơn một chút, một xếp phải hai lượng bạc, bông một cân 50 văn, 30 cân là một lượng năm tiền.
Tất cả mọi thứ cộng lại là mười lượng năm tiền, phu thê Cẩm Nương chỉ lấy Lưu Ly mười lượng ba tiền, vậy mà chủ động bớt 200 văn tiền.
Trừ những cái này ra, Cẩm Nương còn tặng Lưu Ly một bộ kim chỉ, những cái này cũng đáng mười mấy văn rồi.
Lưu Ly không thể không cảm khái, đôi phu thê này thật sự quá biết kinh doanh.
Cảm nhận của Lưu Ly về đôi phu thê này không tệ, nghĩ tới chuyện Ngô Vân Thành nói kinh doanh quần áo không dễ làm, trong lòng Lưu Ly bèn có chút tính toán.
Quần áo của tiệm quần áo cô đã nhìn qua rồi, đều là những mẫu mã bình thường bán đầy trên phố, cộng thêm giá quần áo may sẵn lại đắt, cho nên kinh doanh không tốt là chuyện bình thường.
Nhưng nếu bỏ công vào mẫu mã đó thì sao?
Trong lòng Lưu Ly có suy nghĩ, có điều lại không tùy tiện nhắc đến chuyện này với hai phu thê Ngô Văn Trác.
Dù sao lần đầu tiên gặp, đi tới nói cô biết thiết kế những bộ quần áo may sẵn kiểu dáng mới Lạ cũng chưa chắc sẽ tin, cho nên Lưu Ly quyết định đợi có thành phẩm thì sẽ tới bàn bạc chuyện này.
Sau khi trả tiền, Lưu Ly lại mua một ít đồ, sau đó lên xe bò trở về, đợi khi về đến nhà thì đã sắp trưa rồi.
Trương Hạnh Huệ lúc này đang ngồi trong sân nhìn hai đứa trẻ chơi đùa, mà bên cạnh có một đống hạt thông, còn có một đống nấm trực tiếp được đưa tới đây, rõ ràng công sức một buổi sáng của thím và Trương Đại Lang đã được vài chuyến.
“Mẹ—”
Bình Bình nhìn thấy Lưu Ly trước, mừng rỡ thốt lên, sau khi Yên Yên phát hiện Lưu Ly, trực tiếp chạy về phía Lưu Ly.
Lưu Ly bế Yên Yên lên, sau đó đi vào trong sân.