“Đúng rồi, chính là anh ta! Tỷ phú trẻ tuổi nhất trong top 10 của Forbes!”
Mọi người cũng nhận ra ba người đi sau Shevchenkoski.
Ông trùm đầu mỏ hàng đầu Trung Đông!
Vua ô tô Nam Mỹ!
Ông trùm số một nước Pháp!
Mỗi người đều là tỷ phú hàng đầu thế giới, có tên trong bảng xếp hạng của Forbes.
Vài tên giàu có tỉnh Dương bên cạnh Long Ngọc Sơn, trong thoáng chốc mất hắn vẻ kiêu ngạo lúc nãy.
Từng người cúi lưng chào đón, gượng cười méo. mó, vất vả lảo đảo chạy về phía Shevchenkoski.
“Ngài Shevchenkoski tôn kính, chúng tôi là...."
Nhưng họ chưa kịp nói hết câu, đã bị vệ sĩ của Shevchenkoski đuổi đi
Shevchenkoski thậm chí không thèm liếc nhìn bọn họ, đi thẳng về phía Long Ngọc Sơn.
Lúc này, trên mặt Long Ngọc Sơn tràn đầy vẻ kiêu hãnh.
Ông ta vội vàng đón tiếp.
“Ngài Shevchenkoski, tuy tôi đã mời nhưng không ngờ quý vị thực sự đến, tôi đây vinh hạnh vô củng!"
Nói rồi, ông ta vội vàng quay lại ra lệnh cho thuộc hạ.
“Người đâu, mời các vị đại lão ngồi!"
Gương mặt già nua phấn khích của Long Ngọc Sơn đỏ bừng, thân hình đứng thắng tắp.
Ông ta còn nhanh chóng quét mắt nhìn quanh.
Đặc biệt là liếc nhìn đám người Đường Nhược Tuyết với ánh mắt khiêu khích.
Có thấy không?
Đám đại lão này đều do tôi mời đến!
Mời đến để cổ vũ cho Ngạo Thiên nhà tôi!
Muốn so việc quen người giàu với tôi sao?
Bố mày sẽ nghiền nát các người!
Đang lúc Long Ngọc Sơn đắc ý thì Shevchenkoski lại xua tay bất mãn.
Ngay lập tức có một thuộc hạ đi ra từ sau lưng anh ta
“Long Ngọc Sơn, gia chủ nhà họ Long đúng không?”
"Đúng, đúng, chính là lão phu." Long Ngọc Sơn vội vàng cười đáp.
Người kia gật đầu.
Rồi lấy thiệp mời từ trong túi, giơ ra trước mặt Long Ngọc Sơn.
Tiếp theo...
Rẹttt!
Trực tiếp xé nát nó.
Hả?
Mọi người đều ngỡ ngàng.
Chuyện gì thế này?
Chỉ thấy người đó ném mảnh thiệp xé nát trúng mặt Long Ngọc Sơn.
“Hữ! Chỉ là một nhà họ Long nhỏ nhoi mà còn muốn mời ông chủ của tôi ư? Ông không xứng!
Long Ngọc Sơn bị ném đến ngơ ngác.
Không nhận lời mời thì các người còn phải phi xa ngàn dặm tới đây làm gì?
Chỉ để trực tiếp xé nát thiệp mời, ném vào mặt, sỉ nhục tôi trước mặt mọi người à?
Trong ánh mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người, Shevchenkoski dẫn người đi về phía Đường Nhược Tuyết.
Rồi cung kính khom lưng thi lễ.
“Chào cô Đường, chúng tôi đều đến để cố vũ Diệp tiên sinh, đến hơi trễ, mong thứ lỗi."
Lời này vừa dứt, cả đám người đều sửng sốt.
Cái gì?
Bốn vị này là đại gia tỷ phú hàng đầu thế giới, vậy mà lại đến cổ vũ cho Diệp Phàm, vậy thì bối cảnh của Diệp Phàm phải hùng hậu lắm!
“Ơ?"
Đường Nhược Tuyết bần thần không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Lúc này, Bạch Vô Thường bước ra, vỗ vai Shevchenkosi.
"Haha, tiểu Xá, cậu đến đúng lúc lắm, đợt lát nữa xem Quân chủ nhà tôi chơi với chó đi.”
Những người này, tất cả đều do Bạch Vô Thường gọi tới theo danh sách mà Diệp Phàm đưa.
Cha của Shevchenkoski, chính là đại tổng tài của tập đoàn tài chính số một nước Nga, hiện đang ngồi tù ở nhà tù Minh Sơn, Andre Shevchenkoski(An Đức Liệt Tư Cơ).
Lúc này, Long Ngọc Sơn cảm thấy thể diện đều đã mất hết.
Vốn tưởng rằng về phương diện quen biết những người giàu có, ông ta nhất định áp đảo hoàn toàn đám người Diệp Phàm.
Không ngờ, cuối cùng lại tự tát vào mặt mình, bị chà đạp, nghiền nát tơi tả.
Lần thứ hai bị giết!
"Gia chủ, bây giờ chúng ta phải làm sao đây?" Quản gia nhà họ Long đến gần, hỏi một cách thận trọng.
Long Ngọc Sơn hừ lạnh một tiếng.
"Hừ! Không phải chỉ là mấy tên phú hào đến cổ vũ cho tên họ Diệp thôi sao? Không có gì đáng kể cả. Ngay bây giờ, tôi sẽ cho chúng nó biết thế nào là sức mạnh thực sự!"
Lời vừa dứt, tiếng xé gió vang lên từng đợt.
Chỉ thấy hơn chục bóng người từ dưới chân núi.
bay vụt lên với tốc độ kinh người.
Mỗi người nhìn như đang đi dạo chơi, vạt áo không hề lay động, nhưng mỗi bước đều vượt xa hơn chục mét.
Gần như chân không chạm đất!
Cao thủ!
Vậy mà tất cả đều là cao thủ!
Chỉ trong nháy mắt, hơn chục bóng người đã xuất hiện trước mặt Long Ngọc Sơn, khom người thi lễ.
"Long gia chủ, chúng tôi đưa theo vài đệ tử không nên thân đến xem thực chiến và cổ vũ, không biết có được chào đón hay không?"
“Chào đón! Tất nhiên là chào đón rồi! Ha ha ha..." Long Ngọc Sơn cười ha hả.
Lúc này, có người nhận ra những người đó, lập tức hốt hoảng kêu lên:
“Trời đất ơi! Đó chính là Cuồng Đao và Thiết Quyền Vô Địch của Giang Nam!”
Giang Nam Đao Khách, một tay cuồng đao hoành hành khắp Giang Nam, vô cùng khủng khiếp.
Thiết Quyền Vô Địch, tông sư trung cấp, Kim Cang Thiết Quyền đã luyện đến Hóa cảnh, song quyền vô địch.
Nghe hai cái tên chấn động Giang Nam đó, ai nấy đều thấy tim mình run lên băn bật.
Nhà họ Long quá trâu bò rồi!
Thậm chí còn có thể mời được những cao thủ võ lâm như vậy!
Cho dù là đại gia hàng đầu thế giới, trước mặt những cao thủ như thế, cũng phải kính cẩn lễ độ.
Long Ngọc Sơn nhìn về phía đám người Bạch Vô Thường, mỉm cười phấn khích:
“Thời đại này, nói đến cuối cùng thì vẫn là thực lực mới là then chốt! Các người lấy gì để so sánh với tôi đây?"
Thấy Long Ngọc Sơn lại bắt đầu cưỡng vọng, Bạch Vô Thường nhẹ nhàng mỉm cười:
"Long lão đầu, vốn dĩ tôi còn định cho ông chút thể diện, nào ngờ ông vẫn không khiêm tốn chút nào”
"Vậy thì... thôi bỏ đi, tôi lật bài luôn vậy."
Bạch Vô Thường huýt sáo một tiếng.
Rồi quát lên một câu vang dội khắp Nam Sơn:" Các anh em, ra đây diễn một phen nào!"