Mục lục
Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Em đói bụng, ông xã." Mộ Hi làm nũng nói, Nam Cung Diệu nhìn đau lòng một trận, người phụ nữ ngốc này vậy mà sinh cho anh một đứa con trai thông minh như vậy, người có công.

"Đi, bà xã, con trai, chúng ta đi ăn bữa tiệc lớn." Nam Cung Diệu ôm Nam Nam đi về phía trước, Mộ Hi bị hành động của Nam Cung Diệu làm cho mơ hồ, ngẩng đầu nhìn bầu trời, mặt trời hôm nay mọc hướng nào? Không đúng, người đàn ông này vui vẻ như vậy, vẫn luôn cười ngây ngô.

"Người phụ nữ phiền phức đi mau."

"Người phụ nữ phiền phức đi mau."

Cha con hai người lại đồng thời kêu lên.

"Được, các người liên minh, em mặc kệ, anh ôm con trai, sẽ phải cõng em, nếu không em liền không đi!" Mộ Hi làm nũng nói, đứng bất động tại chỗ, dáng vẻ chuẩn bị kháng chiến đến cùng.

Quả nhiên Nam Cung Diệu quay trở lại, thân thể nửa ngồi, ý bảo Mộ Hi lên, cứ như vậy phía trước ôm con trai, đằng sau cõng vợ.

"Cha, thân là một người đàn ông, con rất đồng cảm với cha nha, lúc trước cha là làm sao yêu người phụ nữ phiền phức Mộ Hi này vậy?" Nam Nam nhìn Nam Cung Diệu nói, ý đều là đàn ông, quan tâm một chút.

"Này? Nam Cung Tư Nam, không được như vậy, có cha đã quên mẹ, thằng nhóc không có lương tâm." Mộ Hi oán hận ở phía sau.

"Mẹ, cha rất mệt nha." Nam Nam vô tội nói.

"Vóc dáng cha con lớn như vậy chẳng lẽ để trang trí sao? Liền để cha con cõng, liền để cha con cõng, cứ không xuống, tức chết hai người đàn ông lớn nhỏ các người." Mộ Hi dùng sức ôm cổ Nam Cung Diệu, nhìn thấy trên cổ anh còn có vết dâu tây của mình, trong lòng vui thích.

"Mẹ không nói đạo lý." Nam Nam đau lòng cho cha.

"Đàn ông nhỏ đau lòng cho lão đàn ông rồi." Mộ Hi cười ha ha.

"Ai là lão đàn ông? Em gặp qua lão đàn ông lợi hại như vậy sao? Còn có, đêm qua là ai cầu xin tha thứ, là ai sáng sớm hôm nay còn la hét chân đau không xuống được giường."

"Câm miệng, gần con trai không được phép nói bậy, em đó là mệt mỏi chân đau, chẳng lẽ anh không biết emlàm sao thành như vậy ư?" Mộ Hi làm vẻ mặt biết rõ còn cố hỏi.

"Được rồi, hai người không cần đóng kịch, không phải là hai người làm việc mệt mỏi sao? Người lớn thực dối trá!" Lời Nam Nam nói hù dọa Mộ Hi xém chút nhảy từ trên người Nam Cung Diệu xuống.

"Ai nói với con?" Mộ Hi chất vấn Nam Nam, phòng ngủ của bọn họ cách rất xa phòng ngủ của Nam Nam, hẳn là nghe không thấy động tĩnh chứ?

"Trên ti vi đều như vậy, hôn hôn, sờ sờ!" Nam Nam không cho là đúng nói.

"Tiểu quỷ, về sau cấm con xem ti vi, dạy hư trẻ con!" Cà người Mộ Hi và Nam Cung Diệu đều ra mồ hôi lạnh, nếu như hành động vĩ đại của bọn họ bị con trai nhìn thấy vậy thì thảm, may là xem ti vi.

Rất nhanh, thời gian nghỉ kết hôn của Mộ Hi kết thúc.

"Mẹ, nhanh lên một chút nha, đi làm bị muộn rồi nha." Nam Nam nằm trên người Mộ Hi, bàn tay nhỏ bé chống đỡ lớn tiếng nói, Nam Cung Diệu ở một bên rửa mặt.

"Nam Nam trước kia mẹ đi làm đều thế này phải không? Vểnh cái mông lên ngủ ngon." Nam Cung Diệu nhìn Mộ Hi ngủ đáng yêu nói.

"Đúng vậy, tiểu thư Mộ Hi mỗi ngày đều dậy không nổi, con chính là đồng hồ báo thức nhỏ của mẹ Mộ Hi nha." Nam Nam vẻ mặt vô tội nói.

"Cái gì? Đi làm? Muộn, muộn." Mộ Hi chạy đến buồng vệ sinh.

"Thực không hiểu nổi người phụ nữ ngốc này đang suy nghĩ gì? Chồng có tiền như vậy, còn phải ra ngoài liều mạng! Người phụ nữ lười như vậy, rột cuộc đi làm như thế nào?" Nam Nam bất đắc dĩ nói, đến trước mặt Nam Cung Diệu.

"Mộ Hi sẽ không phải còn chưa biết công ty là của cha chứ!" Nam Nam hỏi Nam Cung Diệu.

"Bảo bối, làm sao mà con biết được?" Nam Cung Diệu tò mò hỏi.

"Tất cả mọi thứ của mẹ con đều rõ như lòng bàn tay, mẹ rất đẹp nha, Nam Cung Diệu tiên sinh cha phải đối tốt với mẹ nha, trước kia nhiệm vụ này là của con, hiện tại nhiệm vụ này là của cha, bản thân vinh quang về hưu nha." Nam Nam buông bàn tay nhỏ, bĩu môi, đi ra ngoài.

Lời Nam Nam nói nhắc nhở anh, đúng vậy, vợ yêu nhỏ của mình mới 24 tuổi, còn rất trẻ, nhất là vóc người rất quyến rũ, những người đàn ông kia liền thích phụ nữ nhiều thịt.

****

Khách sạn Hân Duyệt, công ty của Mộ Hi.

"Quản lý, tôi tới làm, mời các người ăn bánh kẹo cưới, đến đây ..." Mộ Hi mời mọi người ăn bánh kẹo cưới.

"Mộ Hi, cô kết hôn nhất định mệt chết đi, hôm nay đi phòng khách quen trước là được rồi, không cần phải làm gì."

Quản lý cung kính nói với Mộ Hi, Mộ Hi cảm giác rất kỳ quái, vì sao quản lí tốt như vậy? Kỳ thật, vị quản lý này biết Mộ Hi chính là tổng giám đốc phu nhân, bởi vì tổng giám đốc cố ý dặn dò không cho để lộ, cho nên ở đây chỉ có một mình anh biết rõ Mộ Hi là phu nhân của Nam Cung Diệu, cũng chính là này tổng giám đốc phu nhân của khách sạn, những người khác không biết.

"Cám ơn quản lý, tôi không sao, không làm phiền, tôi đi lên làm đây." Phòng khách ở trên lầu, Mộ Hi lên lầu, quản lý căng thẳng lau mồ hôi, thật không hiểu có tiền như vậy còn ra ngoài làm việc? Chẳng lẽ Mộ Hi không biết đây là khách sạn của chồng? Hai vợ chồng chơi trò gì vậy?

Mộ Hi đi vào phòng khách, tất cả mọi người đang bận, đồng nghiệp ghen tị cô được đãi ngộ tốt, mỗi ngày có thể tan làm sớm, còn có thời gian nghỉ kết hôn dài như vậy! Không công bằng!

"Chao ôi, đây không phải là cô dâu sao? Nghỉ ngơi đủ rồi, còn biết trở lại! Nghe nói gả cho người có tiền, không biết còn tưởng rằng là tổng giám đốc của chúng ta kia, mỗi ngày còn có thể tan làm sớm." Các đồng nghiệp châm chọc khiêu khích, Mộ Hi không để ý, cô bắt đầu làm việc.

"Mộ Hi, đem cái này đến phòng giặt đồ, còn có ga giường kia đưa đến phòng 532 đi..."

"Mộ Hi, phòng 378 cần phục vụ, nhanh đi..."

"Mộ Hi, thảm bẩn, nhanh đi rửa sạch, còn có..."

Ngày hôm nay Mộ Hi mệt mỏi, chạy tới chạy lui, làm cái này, làm cái kia, cô bận đến đầu óc choáng váng, một ngày buồn bực, đây là trêu ai ghẹo ai!

Tóm lại bị hành hạ cả ngày Mộ Hi cuối cùng nhịn đến giờ tan sở, vừa về tới nhà, đặt mông ngồi trên ghế sofa, không nhúc nhích.

"Mẹ rửa tay chuẩn bị ăn cơm, cha cũng đã trở về." Nam Nam kêu Mộ Hi đi rửa tay, bởi vì cậu đã rất đói bụng, quản gia Lý đã sớm chuẩn bị cơm, nhưng Nam Cung Diệu không để cho cậu ăn, phải chờ Mộ Hi trở về ăn cùng nhau.

"Mệt lắm không?" Nam Cung Diệu xuống lầu nhìn thấy Mộ Hi làm tổ trên ghế sofa, vẻ mặt tràn đầy mệt mỏi, hết sức đau lòng, còn nhớ anh đã thông báo, cho cô làm ít công việc, vì sao mệt thành như vậy? Hàn Băng Tâm diiendaanleequyydoon

"Uhm, các người ăn đi, mẹ không ăn, không muốn ăn, ngồi như vậy." Mộ Hi phờ phạc nói.

"Vậy vì sao mẹ còn đi làm? Từ chức đi! Dù sao cha có tiền, xài không hết!" Nam Nam nhìn Mộ Hi nói.

"Mẹ mới không cần làm kẻ ăn bám, mẹ muốn tự lực cánh sinh." Mộ Hi lười nhác nói.

"Không làm người phụ nữ ăn bám trước tới dùng cơm được không?" Nam Cung Diệu gọi Mộ Hi qua.

"Anh nói gì nha? Khó nghe như vậy, hôm nay thật sự là xui hết sức, ở bên ngoài bị người ta nói là người phụ nữ quyến rũ ông chủ, về nhà còn nghe anh châm chọc, không ăn!"

"Mẹ, cái gì người phụ nữ của ông chủ?"

"Tức chết mẹ, nói mẹ tìm chồng có tiền, còn nói người nọ khả năng chính là tổng giám đốc khách sạn của chúng ta, các người bình luận phân xử, mẹ ngay cả tổng ám đốc lớn lên thế nào cũng không biết, làm sao có thể đi quyến rũ người ta, nói sau, khách sạn lớn như vậy, nói không chừng tổng giám đốc chính là lão già xấu xí kia, ông một chân đã bước lên quan tài, mẹ sẽ quyến rũ ông ta, mẹ có bệnh ư?"

Mộ Hi giận dữ nói, hoàn toàn không có chú ý mặt hai người đàn ông trước mặt đã bắt đầu biến sắc.

"Thực sự bệnh."

"Thực sự bệnh."

Cha con hai người nói ra cùng lúc.

"Các người cũng bắt nạt em." Mộ Hi giận dữ.

"Vì sao anh không nghĩ tổng giám đốc các em là đại soái ca, cần phải là ông già sao?" Nam Cung Diệu bất đắc dĩ nói, dám nói anh là ông già xấu xí, có ông già đẹp trai như vậy sao?

Nam Nam nghe Nam Cung Diệu nói nhịn không được cười ha ha.

"Con cười cái gì? Có phải Nam Nam cũng cảm thấy buồn cười không, quá buồn cười, thế nhưng cho là mẹ sẽ quyến rũ lão già xấu xí kia! Thật không thể tưởng tượng nổi!" Mộ Hi tiếp tục oán hận.

"Tới dùng cơm." Mặt Nam Cung Diệu tức giận đến tái rồi.

"Em không muốn nhúc nhích, nếu là ai cho em ăn, vô cùng cảm kích." Mộ Hi chơi xấu bộ dáng ngồi ở chỗ kia, ai bảo hôm nay cô là người bị hại.

Nam Nam đi đến bên cạnh bàn ăn bắt đầu ăn cơm, không có ý muốn xen vào, cậu rõ ràng còn nhớ về sau mẹ do cha chăm sóc, cho nên cậu có thể an tâm ăn cơm.

"Được, để anh." Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi vào lòng, bắt đầu từng muỗng từng muỗng cho cô ăn, thật sự là người phụ nữ khổ sở! Hàn Băng Tâm dieendaanleequyydoon

"Chao ôi! Người phụ nữ ngốc khi nào thì mới có thể trưởng thành nha!" Nam Nam nhìn thấy Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi cho cô cơm, lắc đầu, hết sức bất đắc dĩ!

Cứ như vậy Mộ Hi bị Nam Cung Diệu cho ăn no.

Sau bữa cơm chiều.

Mộ Hi bởi vì mệt chết đi, tắm một cái đi ngủ, Nam Cung Diệu từ phòng tắm đi ra chui vào chăn, đưa tay ôm Mộ Hi, ai ngờ sờ đến lông gì đó, vén chăn lên vừa nhìn, thì ra là con trai.

"Tiểu quỷ, làm sao chạy tới đây ?" Nam Cung Diệu không hiểu hỏi.

"Nam Nam là đến bảo vệ mẹ." Nam Nam rất nghiêm túc nói.

"Mẹ con ngủ còn dùng người bảo vệ sao? Nơi này có người xấu sao?"

"Con là lo lắng cha bắt nạt mẹ nha."

"Logic gì vậy, làm sao cha sẽ bắt nạt mẹ con chứ? Hôm nay cha còn cho mẹ ăn cơm, cha rất đau lòng mẹ nha." Nam Cung Diệu ôn nhu nói, hy vọng dụ Nam Nam về phòng mình ngủ, ở chỗ này quả thực chính là bóng đèn siêu cấp.

"Vậy, vừa rồi cha sờ cái gì? May sờ đến con, nếu không mẹ tiểu bạch thỏ liền thảm." Nam Nam nghiêm túc nói, trên mặt không chút tươi cười, giống như chuyện rất nghiêm trọng.

"Cái gì tiểu bạch thỏ?" Nam Cung Diệu không hiểu nổi ý con trai.

"Chính là bình sữa lớn của Nam Nam, thực ngốc." Nam Nam chỉ chỉ ngực Mộ Hi.

"Bình sữ lớn! Tiểu bạch thỏ!" Thì ra chính là ngực Mộ Hi, bất quá hình dung vô cùng chuẩn xác, không hổ là con của anh, có trình độ.

"Cha đã trưởng thành, không cần ăn mẹ tiểu bạch thỏ nha, đó là của Nam Nam nha." Nam Nam nằm trên người Mộ Hi làm nũng nói.

"Cha đáp ứng con không ăn tiểu bạch thỏ được không? Nam Nam mau trở về phòng của mình ngủ đi, cha buồn ngủ quá." Nam Cung Diệu cố ý làm ra bộ dáng rất buồn ngủ, hy vọng cái bóng đèn này nhanh đi.

"Nam Nam ngủ ở chỗ này, không đi, ngủ ngon." Nam Nam nằm xuống ôm Mộ Hi ngủ say nằm ngủ, Nam Cung Diệu gãi gãi đầu, vẻ mặt con trai nói rõ không tin anh.

"Được, ngủ đi, ngủ ngon!" Nam Cung Diệu cũng nằm xuống ngủ, Nam Nam vốn là ôm Mộ Hi ngủ, ai ngờ trong chốc lát xoay người ôm anh ngủ thiếp đi. Nhìn bộ dáng nhỏ đáng yêu của con trai, anh cũng hạnh phúc ngủ.

Liên tiếp vài ngày Nam Nam đều theo Mộ Hi ngủ, Nam Cung Diệu kiềm chế không được, vì vậy. Hàn Băng Tâm dieendaanleequyydoon

Khách sạn Hân Duyệt.

"Mộ Hi, cô lại đây."

"Quản lý, chuyện gì?" Mộ Hi đang làm việc, bị quản lý chịu trách nhiệm của cô kêu lên.

"Khụ khụ, là như vậy, phòng tổng thống có một vị khách khó hầu hạ, vừa rồi nhiều người bị khách đuổi ra, cô đi chịu trách nhiệm một tý." Quản lý hết sức lúng túng nói với Mộ Hi, Mộ Hi nhìn thấy vẻ mặt của quản lý hết sức phức tạp, đoán được vị khách này khẳng định tính tình không tốt.

"Yên tâm, quản lý, tôi nhất định hoàn thành nhiệm vụ." Mộ Hi mang theo ánh mắt khiêu chiến đi lên lầu, nếu người khác làm không được, cô nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ.

Đi vào phòng tổng thống, hít sâu một cái, sửa sang lại quần áo một chút, nhẹ nhàng gõ cửa.

"Vào đi." Lạnh lùng trả lời, Mộ Hi hít một hơi khí lạnh.

Đi vào, Mộ Hi không nhìn thấy người, đứng ở trong phòng khách, nhìn quanh, vẫn là không nhìn thấy vị khách.

"Xin hỏi ngài cần gì? Tôi là nhân viên của khách sạn." Mộ Hi đưa cổ tìm vị khách kia?

"Cởi quần áo rồi bước vào." Giọng nói lạnh lùng vang lên lần nữa.

Mộ Hi cả kinh, không phải mình nghe lầm? Cởi quần áo? Chẳng lẽ là gặp được cuồng sắc?

"Cởi quần áo rồi bước vào." Thấy Mộ Hi không có phản ứng, người đàn ông nói tiếp.

"Vì, vì sao? Tiên sinh, chúng tôi đây là khách sạn chính quy, không có phục vụ đặc biệt." Mộ Hi lắp bắp trả lời, không nghĩ tới là tình huống như thế! Nhất thời còn chưa có biện pháp đối phó, đành phải hành sự tùy theo hoàn cảnh.

"Cô dám không cởi?" Lại một câu lạnh lùng.

"Cởi cái gì? Tại sao tôi phải cởi? Anh lại không phải là chồng tôi, hơn nữa, chúng tôi ở đây không có loại phục vụ này." Mộ Hi bắt đầu tức giận, rất rõ ràng là sắc quỷ.

"Cô không cởi, tôi sẽ giúp cô thoát ." Giọng nói lạnh lùng bên trong mang theo một chút cười nhạo, Mộ Hi tức giận, còn có chút khủng hoảng, chuẩn bị chạy trốn, sợ trốn trong nhà sắc quỷ đột nhiên chạy đến, thực cởi quần áo của cô làm sao bây giờ? Người phụ nữ tốt không chịu thiệt thòi trước mắt, khó trách người khác đều hầu hạ không đuôc!

Trong phòng yên tĩnh, Mộ Hi khủng hoảng, cô nhẹ nhàng cởi giày ra, một tay một cái, chân không chuẩn bị chuồn đi, thời điểm chạy tới cửa, đột nhiên bị người ôm lấy từ phía sau, sau đó bị người khiêng trên vai, đi vào bên trong.

"A - - sắc quỷ, sắc quỷ, thả tôi ra, thả tôi ra, cứu mạng, cứu mạng, tôi nói cho anh biết tôi đã kết hôn, chồng tôi là tà ma, anh ấy sẽ giết anh, anh ấy sẽ giết anh..."

Mộ Hi dùng sức dùng giày trong tay vỗ vào thân thể của người đàn ông, loại chống chọi này căn bản không tổn thương được người đàn ông này, Mộ Hi bị mang tới phòng ngủ, phòng ngủ rèm cửa sổ đều đóng lại, trong phòng có chút tối, Mộ Hi bị ném lên giường, cô sợ tới mức bất chấp đi nhìn người đàn ông này, liền chạy về phía cửa.

"Đứng lại."

Người đàn ông lớn tiếng gào lên, Mộ Hi đứng lại, vì thanh âm rất quen thuộc, cô không dám quay đầu lại, người đàn ông từng bước từng bước tiến tới gần, cuối cùng đưa tay sờ cô, thân thể Mộ Hi run lên, tay con quỷ háo sắc này thay đổi thật dịu dàng, rất quen thuộc, rất là thân thiết, cô hiểu được, vì sao vừa vào cửa liền bảo cô cởi quần áo? Thì ra là sói đói đến, đúng, sói đói này chính là Nam Cung Diệu, mấy ngày nay Nam Nam mỗi ngày quấn lấy cô, khổ chồng mình, nhìn phía dưới anh mỗi ngày đều là lều nhỏ phình lên, vừa buồn cười lại đau lòng.

"Như thế nào, không chạy?" Nam Cung Diệu xấu xa nói, tay vẫn còn bận lục, lúc này, Mộ Hi phát hiện quần áo của mình đã không thấy, người dàn ông này tốc độ quá nhanh, tốc độ cởi quần áo cho phụ nữ quá nhanh.

"Em còn làm việc, ngộ nhỡ có người tiến vào làm sao bây giờ?"

"Anhlà khách của các em, không có lệnh của anh ai dám đi vào." Nam Cung Diệu bắt đầu xoa nắn trong miệng cái Nam Nam gọi là tiểu bạch thỏ.

"Thực thua các người, buổi tối con trai sờ, ban ngày chồng sờ, không hiểu nổi, rốt cuộc là tốt ở đâu? Thích sờ như vậy, không phải là hai khối thịt sao!" Mộ Hi bị Nam Cung Diệu sờ chỗ mềm mại, giọng nói đã hết sức động tình.

"Tiểu tử thúi, muốn cha nó chết ư, mỗi ngày đoạt phụ nữ với tôi, hôm nay, tôi muốn em đền bù tổn thất của tôi." Nam Cung Diệu ôm Mộ Hi đến trên giường.

Mộ Hi lúc đi ra đã là giữa trưa, rõ ràng là vợ chồng hợp pháp, lại làm cho như ngoại tình! Liền vài ngày mà thôi, không nghĩ tới chồng đói thành như vậy, bị anh hành hạ thiếu chút nữa không ra được, hiện tại chân còn muốn nhũn ra, Mộ Hi tận lực bảo trì tư thế đi bình thường, tự nhiên đi xuống phía dưới, đã giữa trưa, cô nhất định phải tiếp tục lộ diện, bây giờ là đi làm nha, nếu như bị đồng nghiệp biết đi làm hẹn hò cùng chồng, còn không chê cười chết cô!

Suy nghĩ một chút chồng mình thật đúng là tùy hứng, thế nhưng chạy đến công ty muốn làm chuyện, nha, ban ngày làm việc thật đúng là không quen, cảm giác giống như là vụng trộm, bất quá rất kích thích. Kỳ thật, mấy ngày nay mỗi lần nhìn thấy chỗ đó của chồng giơ lên cao, đều khiến cô mặt đỏ tim đập dồn dập, một loại dụ hoặc khó hiểu nảy sinh.

Liên tiếp vài ngày Nam Cung Diệu mỗi ngày đều đến, con trai buổi tối chiếm cứ Mộ Hi, Nam Cung Diệu liền ban ngày đền bù tổn thất, dù sao không thể để mình thua thiệt.

Hôm nay Mộ Hi tan tầm về đến nhà rầu rĩ không vui, bởi vì đồng nghiệp bắt đầu hoài nghi cô làm chuyện không đứng đắn với khách, bởi vì mỗi lần cô ở trong khách phòng đều rất lâu, một nam một nữ, có thể làm gì, cũng bắt đầu hoài nghi tác phong của cô có vấn đề.

Mộ Hi lại không thể nói với bọn họ đây là chồng mình, để người khác biết lại càng nguy, đành phải nhịn.

Ngày hôm sau, khách sạn Hân Duyệt.

Nam Cung Diệu lại tới đến khách sạn, thoải mái nằm trên giường chờ Mộ Hi đến, chỉ chốc lát sau, Mộ Hi quả nhiên đến đây.

"Ngày mai anh đừng tới nữa, đồng nghiệp của emcũng bắt đầu hoài nghi em, nói tác phong của rmcó vấn đề, quyến rũ đàn ông, thật khó nghe, rmchịu không nổi!" Mộ Hi chu cái miệng nhỏ nhắn nói, bộ dáng nhỏ thật đáng yêu, Nam Cung Diệu ôm cổ cô liền hôn.

"Cứ để họ nói, vợ anh rất thích chơi như vậy, hết sức kích thích."

Nam Cung Diệu nói bắt đầu cởi quần áo Mộ Hi, chẳng phải biết, đang có một ống kính nho nhỏ ghi chép lại giờ khắc này, khéo chính là, ống kính phương hướng đúng vị trí sau lưng Nam Cung Diệu.

Cứ như vậy vẻ mặt quyến rũ của Mộ Hi bị chụp rõ ràng tường tận, một bộ phận thân thể cũng bị chụp, may thay bộ phận quan trọng đều bị Nam Cung Diệu chộp trong tay.

Ngày hôm sau, mỗi trang web lớn đều ở đăng video Mộ Hi ngoại tình, sau khi video đăng một tiếng đồng hồ, lượt view liền lên cao.

Phía dưới giải thích: Vợ Nam Cung Diệu tổng giám đốc tập đoàn Nam Cung ngoại tình ở khách sạn, nhìn phu nhân Nam Cung dịu dàng thì ra cởi mở như vậy, tân hôn không lâu liền bí mật gặp riêng người đàn ông khác...

Tóm lại nội dung khó coi, Mộ Hi còn chưa biết chuyện này, bởi vì hôm nay là cuối tuần, cô ở nhà nghỉ ngơi, cho nên hiện tại cô đang ngủ say.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK