Ngày thứ hai, liên tiếp hai tin tức lại oanh động cả La Phù.
Tin đầu tiên đến từ Thiên Cương tông.
- Tông chủ Thiên Cương tông, Lương Huyền Nghĩa đã bị chém đầu tại bí cảnh tông môn. Cách chết giống với tông chủ đời trước như đúc. Tin thứ hai đến từ Vô Hồi thánh địa, người khiêu chiến quy ước La Phù đã chết.
Hai tin tức tựa như lũ quét khiến cho mỗi một con dân trong La Phù sơn mạch đều sợ hãi không thôi.
Từ mười tám tông đến các đại tông môn, từ chợ đen La Phù đến các đại thành đá, lại đến quần thể tán tu, trước sau đều bị hai tin tức này làm cho kinh hãi đến trợn mắt hốc mồm.
Thời gian qua đi năm năm, Vô Hồi thánh địa lại lần nữa ra tay, chém giết tông chủ tại tông môn bí cảnh.
Lần này, chính là Thiên Cương tông.
Nói cách khác, nội ứng là Thiên Cương tông?
Vì cái gì?
Tại sao Thiên Cương tông lại làm như thế?
Sau trận oanh động ngắn ngủi, toàn bộ La Phù lập tức lên án với Thiên Cương tông.
Ngũ đại chợ đen tuyên bố đầu tiên, đoạn tuyệt cả tất giao dịch cùng Thiên Cương tông, chỉ cần là người của Thiên Cương tông, nghiêm cấm bước vào chợ đen nửa bước.
Nếu không, giết!!
Các đại tổ chức sát thủ cũng tuyên bố, tiếp nhận bất kỳ hành động săn giết gì đối với Thiên Cương tông, phí tổn chỉ một viên tinh thạch.
Tiểu tông môn cỡ trung ở các nơi cũng liên tiếp tuyên bố không còn tán thành Thiên Cương tông là một trong mười tám tông, càng không đồng ý để bọn họ làm tôn chủ La Phù.
Rất nhiều tán tu đều hô to phải mở lại đại hội La Phù, trục xuất Thiên Cương tông ra khỏi mười tám tông.
Ngay cả các tông thân cận với Thiên Cương tông như Xích Tiêu tông, Thương Vân tông đều tức giận chỉ trích, tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ, cũng không qua lại nữa.
Các tông môn bị bọn hắn tính toán như Thượng Thanh tông, Thánh Nữ tông suýt chút nữa đã muốn giết qua đầu tiên.
Khắp các nơi La Phù, mọi người đều xúc động tức giận.
Bọn hắn không thể tha thứ nhất chính là phản bội.
Các tông La Phù có thể đối kháng Lang Gia Tây Cương cũng là bởi vì bọn hắn đang có một mối thù chung với kẻ địch bên ngoài, mấy trăm năm qua chưa bao giờ thay đổi. Mà bây giờ, Tông chủ Thiên Cương tông vậy mà lại cấu kết với người ngoài, giết hại 'Người nhà'.
Đây là sỉ nhục.
Bọn hắn không thể chịu đựng.
Thiên Cương tông biết chuyện đã nghiêm trọng, trước tiên liền tuyên bố toàn tông đề phòng, sau khi kịch liệt tranh luận dài đến năm tiếng, đẩy Cừu Nguyên Lương lên vị trí tông chủ.
Bọn hắn muốn giữ vững vị thánh văn này mặc kệ phát sinh hỗn loạn gì, tối thiểu hắn là tông chủ thì sẽ không chết.
- Chúng ta nhất định phải tuyên bố với bên ngoài, đối với mọi chuyện Lương Huyền Nghĩa làm chúng ta hoàn toàn không biết gì cả. Cấu kết Tây Cương cũng chỉ là một mình Lương Huyền Nghĩa làm. Không, không thể chỉ là Lương Huyền Nghĩa, còn phải đẩy ra càng nhiều người, chém đầu trước mặt mọi người. Chúng ta phải xin lỗi toàn La Phù, cho dù là phải quỳ xuống!
- Chúng ta nhất định phải nghĩ tất cả các biện pháp lắng lại trận gió lốc này, nếu không... Thiên Cương tông sẽ vĩnh viễn không thoát thân được! Mỗi một người đang ngồi ở đây đều sẽ thành xương khô trong La Phù sơn mạch này.
Tất cả trưởng lão đều đang xúc động tức giận nhìn Cừu Nguyên Lương đề nghị.
Cừu Nguyên Lương ngồi trên chiếc ghế tông chủ, cố gắng ổn định, nhưng lại không thể che hết bối rối trong ánh mắt.
Dù sao hắn cũng chỉ là hài tử mười bốn tuổi, chưa bao giờ trải qua áp lực như vậy. Hắn hoàn toàn không có hưng phấn khi làm tông chủ, chỉ có khẩn trương và luống cuống.
- Đại trưởng lão, ngài xem...
Cừu Nguyên Lương không biết ứng phó như thế nào với việc các trưởng lão đang cãi nhau như thế, ánh mắt nhìn về phía Đại trưởng lão nhờ giúp đỡ.
Đại trưởng lão ho nhẹ vài tiếng, đứng dậy ngăn lại cuộc cãi vã.
- Đầu tiên, ta muốn tuyên bố, lời nói của ta đơn giản là vì suy nghĩ cho tông môn. Thiên Cương tông phản bội La Phù, đây là sự thật. Chúng ta không chỉ có phải để La Phù lắng lại tức giận, còn phải trấn an đệ tử trong tông.
Đại trưởng lão há to miệng, muốn tiếp tục, nhưng lại do dự.
Cừu Nguyên Lương kịp thời nói.
- Đại trưởng lão, ngươi có ý kiến gì cứ việc nói, có được hay không, các trưởng lão sẽ cùng nhau thảo luận.
Đại trưởng lão nhìn đám người một chút, sau đó mới trầm trọng nói.
- Người ngoài sẽ không tin tưởng chuyện này chỉ là do một mình Lương Huyền Nghĩa làm, hắn không làm được. Nhưng cũng sẽ không tin là toàn thể Thiên Cương tông đều tham dự, dù sao chuyện này rất mạo hiểm, cần phải bí mật, càng ít người biết càng tốt. Cho nên... Chúng ta chỉ cần giết một nhóm người là được. Đề nghị của ta là, giết tất cả những người thân cận với tông chủ, không chỉ có trưởng lão, còn phải có... Đệ tử.
Một câu 'Thân cận' của Đại trưởng lão, lập tức phán quyết tử hình cho trong điện rất nhiều người, làm cho trưởng lão thân tín của Lương Huyền Nghĩa lập tức đứng dậy nói.
- Ta ngược lại cảm thấy, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão tự sát tạ tội mới càng có thể biểu hiện thành ý của Thiên Cương tông chúng ta
Các trưởng lão thân tín khác cũng lập tức tán thành:
- Người bên ngoài không biết là có quan hệ với ai, bọn hắn muốn là thái độ, cho nên, muốn giết liền giết cho đủ trọng lượng.
Đại trưởng lão không cùng bọn hắn tranh luận, đem quyền quyết định giao cho Cừu Nguyên Lương.
- Xin mời tông chủ quyết định.
- Tông chủ, xin thận trọng quyết định.
Bọn người Thân trưởng lão hành lễ với Cừu Nguyên Lương, bọn hắn đều là trung với Lương Huyền Nghĩa, mà Cừu Nguyên Lương lại là đệ tử thân truyền của tông chủ, quan hệ giữa bọn hắn đều rất thân mật. Tin tưởng, Cừu Nguyên Lương sẽ hướng về bọn hắn.
Cừu Nguyên Lương rối ren trong lòng một trận, sau đó lại nói.
- Đại trưởng lão nói có lý.
Đại trưởng lão lộ ra nụ cười thản nhiên.
- Tông chủ anh minh!
- Anh minh cái rắm!
- Cừu Nguyên Lương! Ngươi có còn là đệ tử thân truyền của tông chủ hay không? Muốn nói thân cận, ngươi càng thân cận hơn, ngươi cũng phải chết!
- Vị trí tông chủ ngươi vừa ngồi lên nếu không có những người chúng ta đây duy trì, bọn hắn sớm muộn cũng sẽ lấy mất quyền lực ngươi.
Đám Thân trưởng lão kêu to, khó có thể tin được mà nhìn Cừu Nguyên Lương.
- Ta sẽ không để cho các ngươi chết vô ích, trong tông sẽ nhớ kỹ công sức mà các ngươi bỏ ra.
Cừu Nguyên Lương rất không muốn để các Thân trưởng lão chết, nhưng lại bất đắc dĩ.
Danh Sách Chương: