Thiên Cương đại tướng cúi đầu lĩnh mệnh.
- Bên trong có m Minh Mộc không?
Khương Phàm nhớ tới mình mục đích tới nơi này.
- Ngài cần bao nhiêu.
- Bên trong có rất nhiều sao?
- Xin ngài chờ một lát!
Thiên Cương đại tướng nhanh chóng rời khỏi, chỉ sau chốc lát liền từ trong phế tích vài trăm dặm xoắn tới một ngọn núi đá.
Núi đá này lại rất hoàn chỉnh, không có nhận va chạm đặc biệt nào, phía trên mọc ra ba cây nhỏ màu đen khoảng năm tấc.
Tinh tế cứng rắn, bóng loáng không dấu vết, nhìn không thu hút chút nào, nhưng chạc cây lại chậm rãi vặn vẹo, thỉnh thoảng giơ lên đóa hoa nhỏ huyết sắc tinh hồng, tách ra đóa hoa mặt quỷ tà ác.
Huyết hoa nở rộ, tuy chỉ mấy giây mà thôi, nhưng sau đó lại khô héo biến thành huyết khí, biến mất giữa không trung, chỉ để lại tiếng cười nữ tử quỷ dị khiến cho người khác phải rùng mình.
- Bảo vệ mình tốt, đừng lại bị sát niệm của Liệp Thần Thương tuỳ tiện ảnh hưởng. Một thế này, Liệp Thần Thương sẽ là của chúng ta.
Khương Phàm chuyển núi đá vào thanh đồng tiểu tháp, cuối cùng lại ngắm nhìn Liệp Thần Thương ở xa xa, sau đó vọt vào trong hoang dã mờ tối.
Thiên Cương đại tướng một mực quỳ một chân trên đất, cho đến khi Khương Phàm biến mất tại hoang dã.
Đám người Vũ Văn Hùng cảnh giác thật lâu, mong muốn bạo loạn bên trong không tiếp tục xuất hiện nữa liền một lần nữa mở ra phong ấn.
Khương Phàm dọc theo giếng sâu xông ra vực sâu, một lần nữa về tới bên ngoài.
- Khương Phàm? Ngươi thật ở bên trong.
Tịch Nhan kinh ngạc nhìn thấy đi ra Khương Phàm, bóng người vàng óng nhìn thấy trong bóng đêm trước đó kia thì ra là hắn thật.
- Đi đến tìm ít đồ.
Khương Phàm nhìn thấy Tịch Nhan thanh lãnh mỹ lệ, bỗng cảm cảm thấy thân thiết.
- Thứ gì?
Tịch Nhan nhìn thấy Khương Phàm, khuôn mặt xinh đẹp cũng lộ ra nụ cười thản nhiên, giống như Tuyết Liên nở rộ, đẹp không sao tả xiết.
- m Minh Mộc.
Khương Phàm đi về phía Tịch Nhan, vừa muốn hỏi nàng trải qua tại Vô Hồi thánh địa như thế nào một chút, bất chợt mọi người xung quanh cùng kinh hô, bất luận là trưởng lão hay là đệ tử, đều đồng loạt nhìn qua.
- Làm sao vậy, kinh ngạc như vậy?
Khương Phàm kỳ quái với phản ứng của mọi người, lớn đến mức như thế sao?
- Ngươi vừa mới nói cái gì?
Vũ Văn Hùng đi nhanh mấy bước đến trước mặt Khương Phàm.
- m Minh Mộc.
- Là sinh trưởng ở vùng đất chí âm chí tà, trăm năm mọc rễ, trăm năm chui từ dưới đất lên, trăm năm một tấc, m Minh Mộc?
- Đúng vậy.
- Ngươi lấy được?
- Lấy được.
- Lấy được ở đâu.
Biểu hiện của Vũ Văn Hùng nhiều lần thay đổi, chăm chú nhìn Khương Phàm.
- Các ngươi cần sao?
Khương Phàm nhìn Vũ Văn Hùng đang kích động, lại nhìn đám người 'Định trụ' ở xung quanh.
- Cần!
Vũ Văn Hùng sâu hít một ngụm khí lạnh, thật lấy được sao?
- Lấy làm gì?
- Tử Lân Dực tại Nguyệt Hoa Thiên Bảo.
Vô Hồi thánh địa bọn hắn sớm tập trung vào Tử Lân Dực từ khi nó mới xuất hiện ở Nguyệt Hoa Thiên Bảo. Cân nhắc đến công dụng Tử Lân Dực, liền xin mời Thánh Chủ đích thân tới Vương Quốc Hắc Ám, ra mặt liên hệ chủ nhân Nguyệt Hoa Thiên Bảo, tự mình thử hiệu quả Tử Lân Dực.
Kết quả có được là vô cùng hoàn mỹ!
Sau khi nhỏ máu nhận chủ, Tử Lân Dực liền có thể tương thông cùng ý thức, tựa như là bản thân mình triển khai cánh, tùy ý khống chế.
Tùy thời điểm, còn có thể biến thành vảy thật dầy, khảm nạm ở phía sau lưng, bên ngoài hoàn toàn nhìn không ra. Thời điểm cần, ý thức khẽ động liền có thể tùy thời triển khai, biến thành Tử Lân Dực bay lượn chân trời, càng có thể biến thành vũ khí, phòng ngự, chiến đấu.
Thời điểm nhận được tin tức, bất luận trưởng lão hay là đệ tử Vô Hồi thánh địa đều sôi trào.
Công hiệu này đơn giản là tương đương với Thú linh văn.
Tựa như là long dực của Hàn Ngạo!
Nếu như có thể luyện chế hơn mấy ngàn vạn bộ, phân phát cho mỗi vị Linh Nguyên cảnh Linh Hồn cảnh, thực lực tổng hợp của Vô Hồi thánh địa đều có thể tăng lên trên diện rộng.
Bất luận là trấn thủ Vương Quốc Hắc Ám, hay là ứng phó Đại Hoang ác linh, đều sẽ có hiệu quả.
Nhưng, bọn hắn càn quét Đại Hoang thâm uyên vài chục lần, đều không thể tìm được m Minh Mộc, mấy lần mạo hiểm xâm nhập nơi cực sâu, cũng là tổn thất nặng nề, không có bất kỳ phát hiện nào.
- Thứ Vô Hồi thánh địa muốn, chẳng lẽ không thể ép buộc Nguyệt Hoa Thiên Bảo thay đổi phương thức giao dịch?
Khương Phàm rất kinh ngạc, trùng hợp như vậy sao, Vô Hồi thánh địa cũng cần.
- Sao có thể dễ dàng như vậy. Không chỉ có Vô Hồi thánh địa chúng ta muốn, Chí Tôn Kim Thành, Hỗn Độn Tử Phủ đều muốn. Ba bên chủ nhân đều đã tự mình giao thiệp cùng người phụ trách của Nguyệt Hoa Thiên Bảo, uy bức lợi dụ thủ đoạn đều đã vận dụng, suýt chút nữa gây nên chiến tranh. Nhưng, Nguyệt Hoa Thiên Bảo khẳng định liền muốn m Minh Mộc, còn nhất định phải là tươi sống.
- Một gốc m Minh Mộc, có thể đổi được món vũ khí Tử Lân Dực kia. Hai khỏa m Minh Mộc, mới có thể mang theo Luyện Binh Thuật.
Ngay cả hai vị túc lão Lâm Thiên Lộc cùng Bạch Nguyệt đều đi tới.
Đám người vội vàng hành lễ với bọn hắn, tránh ra một lối đi, thẳng tới chỗ Khương Phàm.
- Các ngươi nói kiểu này, điều kiện luyện chế Tử Lân Dực, hẳn là sẽ không đơn giản như vậy nhỉ.
Khương Phàm cảm giác mình đã đánh giá thấp Tử Lân Dực, vậy mà có thể để ba bên chủ nhân ngấp nghé, càng bất khả tư nghị hơn chính là, Nguyệt Hoa Thiên Bảo lại có thể chống đỡ uy hiếp?
Vũ Văn Hùng nói:
- Nội dung cụ thể bên trong Luyện Binh Thuật không có công khai qua, nhưng cũng không dễ dàng luyện được, nhất là chất liệu luyện chế hẳn là sẽ khó được. Muốn Tử Lân Dực chân chính phụ trợ chiến đấu, đầu tiên liền phải giải quyết vấn đề sức chịu đựng.
- Liền giống với thời điểm ngươi bay ở bầu trời lao thẳng đến kẻ địch, linh lực vừa hóa thành năng lượng, độ cứng Tử Lân Dực không đủ hòa tan trước, có thể sẽ vỡ vụn. Cho dù tốt để cùng kẻ địch kịch liệt chém giết, tung hoành bay lượn, nhưng Tử Lân Dực lại tuỳ tiện bị phá huỷ thì cũng không có chút ý nghĩa nào. Cho nên không chỉ có luyện chế khó khăn, tài liệu luyện chế rất có thể càng hiếm thấy hơn.
Danh Sách Chương: