Nam tử ngồi ở bên trong trong điện, thất thần nhìn Khương Phàm rời khỏi phương hướng, thật lâu không thể nào bình tĩnh. Thái Cổ... Thông Thiên Tháp?
Đó là Thái Cổ trọng khí bọn họ khổ tìm nhiều năm!
Vậy mà bây giờ lại xuất tại Vương Quốc Hắc Ám này, ở vùng đất hoang này?
Tiểu gia hỏa, ngươi rốt cuộc có thân phận gì?
- Người đâu.
Giọng nam tử hơi trầm xuống.
Một bóng người như ma quỷ xuất hiện ở trước mặt hắn, quỳ một chân trên đất.
- Chủ nhân.
- Thông bẩm lão tổ, phát hiện Thái Cổ trọng khí, Thái Cổ Thông Thiên Tháp, xin mời lão tổ phái người nghiệm tra. Ngoài ra...
Nam tử trầm ngâm sơ qua, phân phó nói:
- Xin mời Thánh Thú Hoàng Kim Dương, đích thân tới Vương Quốc Hắc Ám, kiểm tra thân phận thực hư của kẻ này.
Khương Phàm trở lại thánh điện của Vô Hồi thánh địa.
Nơi này vô cùng quạnh quẽ, ngoại trừ người trông coi cần thiết ra, còn lại toàn bộ đều đã rút khỏi Vương Quốc Hắc Ám, ở bên ngoài cảnh giác Ly Hỏa thánh địa.
Hàn Ngạo đã chạy đến trong diễn võ trường bế quan, thích ứng thay đổi mà Kim Long Sâm mang tới.
Cơ Lăng Huyên thì đi thẳng đến Vương Quốc Hắc Ám, chạy tới Vô Hồi thánh địa tiếp nhận Đại Hoang Loạn Thiên Ấn.
- Huyết mạch của ngươi kích phát rất tốt, linh hồn cũng có trưởng thành, muốn đột phá cảnh giới rất dễ dàng, nhưng từ lục trọng thiên đến thất trọng thiên cực kỳ quan trọng, tốt nhất là ngươi dùng phương thức tăng cường linh nguyên linh văn, ví dụ như dùng Cửu Chuyển Linh Nguyên Đan.
Đan Hoàng rất xem trọng Khương Phàm đã đột phá, tự mình cho chỉ điểm.
- Thời điểm như bây giờ, đến đâu tìm nhiều Linh Cầm như vậy?
- Đại Hoang. Dùng thực lực săn giết Linh Cầm tôi luyện, dùng Linh Cầm luyện chế Cửu Chuyển Linh Nguyên Đan, thai nghén linh văn linh nguyên. Nhất cử lưỡng tiện.
- Ý kiến hay.
Khương Phàm lập tức chạy vào trong diễn võ trường thánh điện, tìm được Hàn Ngạo đang bế quan:
- Đi, bồi chủ tử đi ra bên ngoài đùa giỡn một chút.
- Ta đang bế quan!
- Ai bảo ngươi bế quan không phải kìm nén? Đến bên trong Đại Hoang mật lâm chém giết cùng Yêu thú mới là biện pháp tốt để kích phát tiềm lực.
- Ngươi là sợ chết tại nơi đó không ai nhặt xác cho ngươi, cho nên mới tìm ta bồi tiếp?
- Ta là đang cho ngươi cơ hội. Chỉ cần ngươi có thể thắng ta một lần, dù chỉ là một lần, ta lập tức giải trừ hiệp nghị Chiến Nô với ta cho ngươi.
- Ngươi khẳng định?
- Nói lời giữ lời!
Khương Phàm cảm giác mình săn giết Linh Cầm quá chậm, mang Hàn Ngạo theo cũng rất không tệ.
Mà tính tình Hàn Ngạo hoang dã, thực lực lại mạnh, sẽ là người bồi luyện rất tốt.
- Tốt, đây chính là tự ngươi nói.
Đáy mắt Hàn Ngạo lấp lóe tinh mang, lộ ra nụ cười gằn.
Kim Long Sâm không chỉ có tăng lên cảnh giới của hắn, còn kích phát tiềm lực huyết mạch, bây giờ hắn đã mạnh xa mấy lần so với trước đó. Ngay cả chính hắn đều không rõ ràng cụ thể mình đã mạnh đến mức nào.
Đúng lúc Khương Phàm chính là bia ngắm luyện tập!
Sau khi bọn hắn cùng chào hỏi với người trông coi trong thánh điện xong liền rời khỏi Vương Quốc Hắc Ám, chạy thẳng đến rừng rậm Đại Hoang.
Sau đó không lâu, Khương Phàm săn giết một con địa thứ tích dịch (rắn mối), ở ngay trước mặt Hàn Ngạo luyện hóa thành huyết đan, linh đan, cùng hồn đan.
- Ngươi nếm thử xem.
Khương Phàm đem huyết đan đưa cho Hàn Ngạo.
- Ngươi muốn hạ độc chết ta?
Hàn Ngạo nhìn huyết cầu to như nắm đấm, âm thầm cảnh giác, sẽ không phải là hỗn đản này mang hắn ra ngoài để hại đấy chứ?
Có khả năng!
Gia hỏa này không phải người tốt gì!
- Không nên nghĩ ta nhỏ hẹp như vậy, đây là huyết đan. Tinh hoa huyết nhục của Yêu thú hoàn toàn được ngưng tụ trong này, ăn được một viên như là nuốt sống một con mãnh thú, sẽ ở trong thời gian ngắn bổ sung tiêu hao. Mà, huyết đan còn có thể tẩm bổ huyết mạch của ngươi, khỏe mạnh gân cốt, rất nhiều chỗ tốt.
- Tại sao phải cho ta?
- Chúng ta đi ra ngoài là lịch luyện, ngoại trừ luận bàn vói nhau, dù sao cũng phải làm chút gì đó.
- Ngươi rốt cuộc có mục đích gì?
- Hắc hắc, giúp ta bắt mãnh cầm Linh Nguyên cảnh! Càng nhiều càng tốt!
- Sau đó thì sao?
- Ta cần dùng bọn chúng luyện đan, trùng kích Linh Nguyên cảnh thất trọng thiên.
Nguyệt Hoa Thiên Bảo!
Sau khi Chí Tôn Kim Thành nhận được tin tức, lập tức chạy tới Nguyệt Hoa Thiên Bảo đòi người.
Một nam tử dáng dấp hiên ngang ngồi vào trước mặt người phụ trách Nguyệt Hoa Thiên Bảo, ngữ khí không hề thân thiện chút nào:
- Đông Hoàng Thánh Kiệt! Ngươi thật đúng là to gan, cái gì cũng dám thu!
Nam tử thản nhiên nói:
- Ta không thay các ngươi thu, Chí Tôn Kim Thành muốn lấy lại Hứa Như Lai cũng sẽ không dễ dàng như vậy.
- Ha ha, Vô Hồi thánh địa bây giờ ốc còn không mang nổi mình ốc, ta để bọn hắn thả người, bọn hắn không thả cũng phải tha.
- Khương Phàm sau khi rời khỏi Hỗn Độn Tử Phủ trước tiên đã liền đến nơi này, không làm kinh động bất cứ kẻ nào, xem như bảo toàn mặt mũi cho Chí Tôn Kim Thành các ngươi. Người, các ngươi có thể trực tiếp mang đi, chúng ta không cầm lấy đi bất cứ thù lao gì, nhưng có một điều kiện.
- Điều kiện gì?
- Ta có được tin tức, hình như các ngươi đang suy nghĩ điều Hứa Thiên Kỳ đến Vương Quốc Hắc Ám, dự thi Võ Hầu bảng?
- Tin tức của ngươi ngược lại là rất linh thông.
- Điều kiện của chúng ta là, Hứa Thiên Kỳ không được tham gia tranh bá thi đấu Võ Hầu.
- Ha ha... Ngươi nói không thể thì sẽ không thể? Ngươi là cái thá gì!
Nam tử hừ lạnh, đáy mắt lấp lóe tia sắt lạnh.
Đông Hoàng Thánh Kiệt không buồn không giận, lạnh nhạt nói:
- Hứa Thiên Kỳ là Chí Tôn thánh văn, xem như đã làm trái quy tắc. Chí Tôn Kim Thành các ngươi không phải còn có hai Đại Thừa thánh văn sao? Có thể cân nhắc bọn hắn.
- Muộn rồi! Hứa Thiên Kỳ đã tới Vương Quốc Hắc Ám, bắt đầu từ ngày mai sẽ đến Đại Tự Tại điện cạnh tranh xếp hạng. Nếu như Ngu Kình Thương hàng không nổi tên Khương Phàm này, Hứa Thiên Kỳ sẽ đích thân ra tay. Nếu như Ngu Kình Thương thắng, Hứa Thiên Kỳ cũng sẽ tự mình ra tay, tranh đoạt tên Võ Hầu!
Nam tử cười lạnh hai tiếng, đứng lên nói:
- Không thể trách chúng ta đem Hứa Thiên Kỳ điều đến, là Đại Tự Tại điện sửa lại quy củ, người nào thắng liền có thể trở thành Võ Hầu, còn có thể tiếp nhận bốn khối Bất Tử Thiên Bia!
Danh Sách Chương: