Lâm Doãn thẹn đỏ mặt
Shit! Hắn biết được cô sẽ ôm túi xách chạy ra ngoài rồi gọi điện thoại cầu cứu nên nhanh hơn cô 1 bước
Cô cắn cắn môi dưới kéo áo che chắn cơ thể
Áo trễ vai thì làm sao có thể che đậy được những đường cong kiều diễm kia?
'Anh ... anh làm thế là có ý gì, sao lại ném đồ của tôi ra ngoài?'
Nụ cười cô méo mó, trong tình cảnh này ai có thể cười được nữa chứ
Hắn nhẹ nhàng tiến đến gần
'Tất nhiên là để ngăn cản kế hoạch gọi điện tìm người thân của em'
'Haha ... tôi không hiểu anh nói gì' cô vẫn cứng miệng chối
Hắn cũng không bóc trần, dửng dưng nhún vai
'Vậy xem ra anh đã nghĩ quá nhiều rồi, nào, chúng ta tiếp tục'
Ánh mắt hắn tà mị, khiến cô rùng mình
Lâm Doãn nhanh chóng muốn đứng dậy mà chạy trốn
Hắn nhanh hơn lao đến đè cô dưới thân lần nữa, động tác dứt khoát lột sạch những thứ gây cản trở
Không cho cô kịp phản ứng, áp môi lên điên cuồng gặm cắn
Cái lưỡi nhanh chóng luồng vào
Hắn điêu luyện càn quét khiến cô dần buông bỏ sự kháng cự
Hắn nằm giữa 2 chân cô bàn tay như có lửa, chạy khắp người cô dừng lại trên cặp mông trắng tuyết
Xem nó như khối bột nhào nặng
Cấm địa cũng vì tư thế này mà gần với vật to lớn kia
Hắn ở nơi mềm mại của thiếu nữ cuồng dã chà xát
Trên người không mảnh vải che thân khiến cô cảm nhận được nơi nào đó của hắn rất rõ ràng
Nhớ lại đêm điên cuồng hôm nọ, cô không tự chủ được mà tiết ra nhiều d.ị.c.h m.ậ.t hơn
Hắn dùng ngón tay trỏ gãy gãy vào vật đo đỏ nhỏ xinh đang căng cứng kia
Lâm Doãn bất giác cong người, khắp cơ thể hệt như có dòng điện đang chạy
Rõ ràng biết nên đẩy hắn ra nhưng mỗi lần cô muốn mở miệng, lời nói đều biến thành những tiếng ngâm nga dụ hoặc
Hắn triền miên hôn khắp cơ thể cô, đặt cô nằm úp trên cái giường to
Cái lưỡi trơn dài ở trên lưng cô tạo ra vô số ấn kí
'Ư ... á ... khoan ... đã ...'
Tay cô nắm lấy drap giường, lưỡi hắn đi đến đâu, nơi đó khó chịu đến đó
Cô thấy nhột lắm
1 tay hắn nắm lấy eo cô kéo nửa thân dưới chổng lên rồi, tay khác cầm lấy vật to lớn của bản thân đưa đến trước cửa động cạ cạ lên xuống trêu chọc
Cô giật thót, nơi đó càng ẩm ướt hơn
'Ư~'
Hắn sẽ cho nó vào sao?
Cô im lặng chờ đợi, hắn lại không muốn cho đối phương như ý
Để vật đó ở giữa cặp mông tròn trịa kia di chuyển
Đây là phương pháp trừng phạt vì cô dám to gan đi xem mắt
Hắn như thế mà lại không cho vào?
Vật đó ở trên mông cô khiến cô rất khó chịu
Bạch Dạ Phi Long cúi người gặm lấy vành tai cô, bàn tay di chuyển đến cấm địa vân vê tiểu h.ạ.c.h
'Á~'
Lâm Doãn giật bắn người, bàn tay cô nắm tấm drap siết chặt hơn
Cái tư thế kỳ cục này lại làm cô nhộn nhạo vô cùng
Hắn cắn cắn lấy tai cô, còn xấu xa thì thầm
'Bảo bối, em có cảm thấy sướng không, có muốn anh cho vào không?'
'Ưm ... không ... cần~'
'Hử, không ... cần, tức là cần hay là không? em xem nơi đó làm ướt cả tay anh, chắc chắn muốn anh xuyên vào yêu thương nó'
Cả người cô run rẩy không còn sức lực, vậy mà hắn vẫn còn tâm trạng đùa giỡn?
Lâm Doãn phát cáu rống to
'Anh rốt cuộc có cho vào hay không... A!!!'
Chưa nói dứt câu, hắn đã mạnh mẽ 1 đường tiến vào, để tay lên mông cô bóp mạnh
'Bảo bối của anh thật là thiếu kiên nhẫn, ah... nơi đó siết anh thật chặt, không di chuyển được luôn. Hay là ... em tự mình làm đi'
Cô xoay đầu về phía sau tặng hắn 1 cái lườm
Cái tên vô sĩ này còn dám nói ra những lời không biết xấu hổ đó?
Cái vật t.r.ư.ớ.n.g to kia cứ ở bên trong cô không di chuyển nhưng lại ngày 1 to hơn, cô có thể cảm nhận được
Thật là khó chịu quá đi
Đầu óc cô rối bời không thể suy nghĩ gì nữa, cái mông nhỏ đã tự động di chuyển
Cô không nhìn thấy được vẻ mặt đỏ hồng của hắn lúc này thật là đáng tiếc, nhưng dáng vẻ g.ợ.i t.ì.n.h của cô đã được hắn thu vào mắt